Thiên Kim Phúc Hắc Trọng Sinh: Cố Thiếu, Tự Trọng!

Chương 63: Ta không biết vị tiểu thư này

Có lẽ là giọng điệu của Trịnh Tuyết Trân quá mức thân mật, ngay cả Thẩm Di Chu cũng không khỏi nhướng mày nhìn cô ta, sau đó lại hồ nghi nhìn về phía Cố Phi Dương , bắt đầu tự hỏi Trịnh Tuyết Trân và Cố Phi Dương có quan hệ thân thiết như vậy khi nào.

Trên thực tế, cũng không cần phải suy nghĩ nghiêm túc, tùy tiện dùng đầu gối hỏi một chút sẽ biết. Trịnh Tuyết Trân là cháu ngoai được Tɧẩʍ ɖυyên sủng ái, mà Cố Phi Dương là bạn cũ của cháu nội Tɧẩʍ ɖυyên, hai người tuổi tác lại kém không lớn, nghĩ đến biết nhau cũng là đương nhiên.

Nghĩ thông suốt điểm này, Thẩm Di Chu một bộ thì ra là thế gật gật đầu

Nhưng Cố Phi Dương dùng dư quang đảo qua cô, không khỏi thấp giọng lẩm bẩm, nữ nhân này vẻ mặt đương nhiên thì ra là thế này là có ý gì!

Sau khi Trịnh Tuyết Trân gọi tên Cố Phi Dương, Thẩm Phi Lan vừa mới như trút được gánh nặng Thẩm Phi Lan lúc này mới tới kịp đi nhìn Cố Phi Dương, nhịn không được ánh mắt sáng lên.. Tất nhiên, Thẩm Phi Lan biết quá rõ về thân phận của Cố Phi Dương, mặc dù Trịnh Tuyết Trân hiện đang hẹn hò với Cao Minh Triết, nhưng Thẩm Phi Lan từ tận đáy lòng có một chút không hài lòng với Cao Minh Triết.

Đó chính là thân phận của Cao Minh Triết so với Thẩm gia có chút yếu.

Chính là, nếu đem cao minh triết đổi thành Cố Phi Dương nói, bà sẽ hài lòng hơn cả. Cố gia là cái dạng gì thân phận! Huống chi, hai nhà bọn họ còn có quan hệ như vậy, nếu như hắn có thể cùng Trịnh Tuyết Trân...

Nghĩ đến đây, Thẩm Phi Lan tức khắc liền cảm thấy vừa rồi bị Tɧẩʍ ɖυyên mắng cũng chẳng là gì, nếu chỉ bị Tɧẩʍ ɖυyên mắng như vậy mà có thể có một người con rể như Cố Phi Dương, thì bà tình nguyện bị Tɧẩʍ ɖυyên mắng Mười đến tám bữa!

Bà cũng lập tức nở nụ cười, vừa định nói chuyện, liền thấy Cố Phi Dương lạnh lùng nhìn Trịnh Tuyết Trân, cau mày nói: "Tôi tựa hồ không biết cô, xin vị tiểu thư này đừng kêu đến quá thân thiết.”

Thẩm Di Chu đứng ở một bên xem này một màn hay, vẻ mặt hờ hững, nhưng nhìn đến Trịnh Tuyết Trân vẻ mặt đông cứng tại chỗ, cô thật muốn cười. Ngươi không biết ngoài mặt bình tĩnh, nhưng cảm giác cười đến trong lòng sụp đổ rất khó chịu sao?

Kỳ thật, những người bị lời nói của Cố Phi Dương làm cho xấu hổ đến mức sững người tại chỗ không chỉ có Trịnh Tuyết Trân mà còn có cả Thẩm Phi Lan, bà vốn muốn tạo dựng quan hệ tốt với Cố Phi Dương, nhưng bây giờ lại bị câu này chắn lại, khiến bà không biết nên nói như thế nào.

Cũng May, Tɧẩʍ ɖυyên là một người bênh vực người mình,cho dù ông có thích Cố Phi Dương như thế nào, ông vẫn cho cháu gái của mình mặt mũi, liền tính hai người vừa làm cho mình mất mặt như thế nào, ông vẫn nhẹ nhàng giới thiệu với Cố Phi Dương: "Đây là con tôi- Phi Lan, dì Phi Lan mà cậu đã gặp khi còn nhỏ, bên kia chính là."

Tɧẩʍ ɖυyên đều đã lớn tiếng giới thiệu, nếu Cố Phi Dương nói không quen biết , lại cấp mặt lạnh liền thật sự không đúng, vì vậy Cố Phi Dương liền buông lỏng thái độ một chút, hướng về phía hai người nở một nụ cười lễ phép mà lại xa cách: "Thật xin lỗi, Phi Lan cô, con đã quá lâu không trở về, sự tình khi còn nhỏ đều nhớ rõ không rõ lắm, nên không nhớ rõ dì, hơn nữa..."

Nói đến chỗ này, Cố Phi Dương lại liếc nhìn Thẩm Di Chu đang đứng ở một bên, dáng vẻ đứng ngoài cuộc lại xem náo nhiệt, một bộ muốn bát quái, hắn không khỏi từ trong kẽ răng nói ra những lời còn lại. "Tôi không quen biết con gái của cô, cô Trịnh."