“Tiểu Linh? Ngươi nói là ai vậy? Mau lôi nàng ra a. Ta đảm bảo không có đánh chết nàng.” Diệp Thần nghiến răng kèn kẹt mở miệng đảm bảo. Dạy hư nữ nhân của hắn, cái này cô gái nhất định là chán sống rồi. Linh Nhi học hư cũng phải là do hắn dạy mới phải, dám cướp công việc của hắn, không phải là chán sống là gì.
“Tiểu Diệp, ngươi thực muốn gặp Tiểu Linh sao?” Linh Nhi ngây ngốc mở miệng hỏi Diệp Thần, nàng cũng không có biết được là, Diệp Thần ý nghĩ trong đầu là đánh chết Tiểu Linh đi.
“Tất nhiên, ta trước giờ nói thừa chứ không có nói bừa. Ngươi nói, nàng ở đâu a?” DIệp Thần gật đầu khẳng định nói.
“Nếu vậy để ta đi gọi nàng. Tiểu Linh nhất định sẽ rất vui vẻ khi gặp được Tiểu Diệp.” Tuyết Linh lập tức vui vẻ nói. Nàng muốn giới thiệu Diệp Thần với bạn bè của nàng, để người khác ghen tỵ nàng, kiếm được một nam nhân tốt a.
“Mau gọi nàng ra a. Ta ở phòng đợi ngươi.” Diệp Thần xoa xoa đầu Linh Nhi nói.
“Vậy ta liền đi gọi nàng.” Tuyết Linh mở cửa đi ra rồi đóng cửa lại a. Diệp Thần ở trong phòng không khỏi thở dài, tìm cách dập hỏa cho Tiểu Huynh đệ đi à. Móa, Tuyết Linh so với yêu tinh còn yêu tinh a. Khiến hắn nín gần chết, bạn gái hắn lại là hoa đẹp không thể hái, số hắn thật khổ.
Cốc cốc,…. Tiếng gõ cửa vang lên a.
“Ai vậy?” Diệp Thần đề phòng lên tiếng hỏi. Dù sao, để người khác thấy hắn xuất hiện trong phòng của Linh Nhi, sẽ không hay, bởi vì hắn là nam nhân a.
“Là ta Linh Nhi.” Tuyết Linh liền lên tiếng mở miệng trả lời.
“Cái này cô nàng này sao tự nhiên lại lịch sự vậy chứ. Không phải nàng là chuyên môn xông vào không gõ cửa sao. Ta còn sợ cả đời này nàng cũng không sửa được cơ. Xem ra là đang làm bộ trước mặt bạn bè đâu.” Diệp Thần đến chịu thua cái này nữ nhân đâu. Cửa rõ ràng không khóa, mà nàng đến vào cũng không có tự giác.
“Ba ba cẩn thận, ta cảm giác được sát khí.” Cửu Vĩ Yêu Hồ Diệp Ly Ly trong ống tay áo của hắn ngủ say cũng lập tức tỉnh dạy đề phòng nói.
“Sát khí? Quả thực là có a.” Diệp Thần không khỏi cảnh giác lại. Vừa rồi, đối với Tuyết Linh hắn quá buông xuống cảnh giác, không có đề phòng, để ý. Hiện tại được nhắc nhở, hắn lập tức có cái cảm giác gì đó không đúng a.
“Tiểu Diệp, ngươi mau mở cửa cho ta a.”Tuyết Linh liền lần nữa lên tiếng nói.
Diệp Thần dùng mình mắt thần thông nhìn xuyên qua cửa quả thực là Tuyết Linh liền gật đầu,có lẽ là cảm giác sai sao? Sau đó hắn liền đi ra mở cửa a.
“Linh Nhi ngươi không phải đi tìm bạn sao? Sao về sớm vậy? Tiểu Linh đâu.” Diệp Thần nhìn xung quanh không thấy Tiểu Linh mà nàng bảo liền lên tiếng hỏi.
“Tiểu Diệp, chúng ta vào phòng rồi nói a.” Tuyết Linh lên tiếng thúc dục.
“Được, vào phòng rồi nói.” Diệp Thần lập tức quay lưng lại. Đúng lúc này, từ trong tay của Tuyết Linh kéo ra một con dao đối với Diệp Thần từ sau lưng đâm thẳng tới, không có một chút do dự.
“Ngươi là ai?” Diệp Thần dùng hai ngón tay kẹp lấy cái này con dao, liền nhìn thẳng vào mắt Tuyết Linh nói.
“Đỡ được ta con dao này? Ngươi quả thực là thân thủ rất tốt. Xem ra Linh Nhi không có nhìn lầm người.” Tuyết Linh không có nói tên chỉ nhìn Diệp Thần mỉm cười a.
“Ngươi là Tiểu Linh? Nhưng ngươi cũng là Linh Nhi?” Diệp Thần nhìn Tuyết Linh nghi ngờ hỏi. Hắn dường như đoán được cái gì đó.
“Xem ra, ngươi cũng rất thông mình. Ta quả thực là Tiểu Linh. Ngươi cũng có thể gọi ta là Linh Nhi, ta không có quan tâm.” Tuyết Linh làm bộ không có vấn đề thừa nhận nói.
“Tại sao phải gϊếŧ ta? Chẳng lẽ vì Linh Nhi sao? “ Diệp Thần tuy có chút ngạc nhiên, nhưng cũng rất nhanh ổn định lại buông ra Tiểu Linh con dao, ngồi xuống rót lấy hai chén trà nói.
“Ta gϊếŧ ngươi bởi vì ta thích ngươi, nếu như nói vì Linh Nhi, thì cũng có thể nói là như vậy.” Tuyết Linh thẳng thắn hạ con dao xuống, đón nhận trong tay Diệp Thần ly trà từ từ uống vào.
“Thích ta nên mới gϊếŧ ta, Tiểu Linh, ngươi cũng quá biếи ŧɦái rồi chứ? Đừng hack não ta, tế bào não của ta dạo này… không có đủ dùng.” Diệp Thần liền nhàn nhã mở miệng nói.
“Ta với Linh Nhi tuy hai nhưng mà lại là một. Nàng thích ngươi, ta đương nhiên cũng thích ngươi. Nhưng nếu Linh Nhi thích ngươi, ta nhất định phải gϊếŧ ngươi, đơn giản là để bảo vệ nàng.” Tiểu Linh cũng không có thích vòng vo nhiều nói.
“Ngươi không thể gϊếŧ ta. Cái này bản lĩnh ngươi không có.” Diệp Thần thẳng thắn.
“Ta biết, vậy nên ta muốn đem Linh Nhi giao cho ngươi bảo vệ.” TIểu Linh cũng mở miệng thừa nhận.
“Nàng là nữ nhân của ta, ta đương nhiên sẽ bảo vệ nàng. Ta là nói thật lòng, ngươi nhìn cái gì vậy?” Diệp Thần gật đầu nói, sau lại có chút không tự nhiên khi nàng ghé sát khuôn mặt tuyệt mỹ đến cạnh mình mặt a.
“Linh Nhi ánh mắt không có sai, ngươi rất … xinh đẹp.” Tiểu Linh vén lên mình tóc lùi lại cười nói.
“Ta xinh đẹp hay không, mắc mớ gì đến ngươi chứ?” Diệp Thần không khỏi liền có chút khó chịu nói. Là nam nhân rất ít kẻ biếи ŧɦái muốn được khen mình xinh đẹp a.
“Sao lại không? Ta với nàng tuy hai nhưng lại là một, ngươi muốn cưới nàng, cũng phải cưới cả ta. Tiện nghi ngươi còn gì, mua một tặng một, hai cái nữ nhân. Ngươi cũng qua tham lam đi. Yên tâm, ta không có ghen tuông, những chuyện ngươi làm, hay lăng nhăng bên ngoài. Ta cũng sẽ không quản tới. Bởi Linh Nhi chấp nhận ngươi, ta cũng sẽ chấp nhận ngươi.” Tiểu Linh nhìn Diệp Thần đầy ẩn ý nói.
“Vậy sao, nhưng ta làm sao biết được, ngươi có phải hay không muốn chiếm dụng Linh Nhi cái này thân thể a?” Diệp Thần nhìn Tiểu Linh mở miệng thâm ý nói.
“Cái này thì ngươi yên tâm, Tiểu Diệp, Tiểu Linh ta sẽ không làm hại đến Linh Nhi nàng. Càng không chiếm dụng cái này cơ thể. Ta có thể đảm bảo.” Tiểu Linh liền vỗ ngực đảm bảo nói.
“Làm sao đảm bảo, nói miệng ai tin?” Diệp Thần không tin tưởng nói.
“Biết nói thế nào nhỉ, ta được sinh ra vốn dĩ là do nàng. Ta tồn tại khi nàng tồn tại, cũng sẽ biến mất khi nàng biến mất. Nếu nói nàng là người thì ta hính là nàng cái bóng. Vậy nên ta sinh ra chính là bảo vệ nàng, mà cũng có thể nói là tự bảo vệ bản thân. Với lại, ta với nàng làm bạn từ khi còn nhỏ, tình cảm này không phải nói bỏ, là bỏ được. Ngươi cứ yên tâm.” Tiểu DIệp suy nghĩ một chút liền tóm gọn giải thích nói.
“Ngươi được nàng tạo ra? Không phải đa nhân cách sao?” Diệp Thần có chức năng nghề nghiệp phụ là Thần Y đương nhiên đối với đa nhân cách bệnh sẽ không có gì mới lạ, một người tồn tại hai nhân cách, mà hai nhân cách này chỉ có thể tồn tại một.
“Đa nhân cách? Cũng có thể nói là vậy. Nhưng cũng không phải là vậy, ngươi cũng biết tẩu hỏa nhập ma chứ? Ta cũng tương tự như thế. Cũng có thể nói ta là nàng tâm ma nhưng lại không phải tâm ma, nói là nàng ý thức nhưng cũng không phải, nhưng ta chính là nàng mặt trái, cái này ta thừa nhận, hai chúng ta khác nhau hoàn toàn về cái này.” Tiểu Linh liền nói.
“Nói tóm gọn một chút ngươi thế nào sinh ra?” Diệp Thần liền lên tiếng hỏi. Hắn cũng sẽ không sợ cái này ý thức, hắn chính là tinh thần lực mạnh, sử dụng tinh thần công kích tiến vào nàng không gian tâm linh rất đơn giản, tiêu diệt cái gọi là Tiểu Linh càng đơn giản.
“Linh Nhi, nàng từ nhỏ đến lớn. Vốn không có bạn bè, tỷ tỷ nàng chỉ quan tâm đến tu luyện. Thân phận đặc thù, tính tình ngốc nghếch hậu đậu, trong môn phái ai sẽ đồng ý cùng nàng thân cận. Ngay cả sư phụ nàng cũng đối với tỷ tỷ nàng quan tâm nên mới nhận nàng làm đệ tử, vốn cũng không mấy quan tâm nàng. Tại trên Tuyết Sơn phái này, cứ một mình đến rồi một mình đi, một mình kể chuyện, lại một mình nói chuyện. Cứ như vậy ta sinh ra, đúng như theo nàng ước nguyện, một người bạn. Ta làm bạn với nàng cũng đã mười mấy năm rồi. Ta bảo vệ nàng, che trở cho nàng, cho đến khi ngươi xuất hiện, ta mới thấy nàng vui vẻ như vậy. Nói chính xác một chút, thì căn phòng này chính là nơi ta sinh ra.” Tiểu Linh liền kể lại nói.
“Căn phòng này sao? Được rồi, ta tin tưởng ngươi. Linh Nhi nàng đâu rồi.” Diệp Thần liền mở miệng hỏi.
“Nàng ở đây, đang ngủ.” Tiểu Linh chỉ vào đầu của mình nói.
“Ngươi có thể kêu nàng đi ra sao?” Diệp Thần liền hỏi.
“Muốn gặp nàng? Chẳng lẽ… ngươi không thích ta sao?” Tiểu Linh ngồi lên đùi hắn sờ sờ hăn hai bên đùi đầy câu dẫn ánh mắt nhìn đến hắn a.
“Đúng rồi, ngươi…” Diệp Thần lên tiếng nói.
“Gọi Tiểu Linh, ta cũng gọi ngươi Tiểu Diệp, đừng quên, ta cũng thích ngươi nhiều như nàng thích ngươi vậy. Đồng xu tuy có hai mặt nhưng lại có cùng mệnh giá, con người ta cũng vậy, tuy hai người nhưng lai cùng một trái tim. Ngươi là nàng món ăn, cũng là ta món ăn.” Tiểu Linh cắt đứt lời Diệp Thần nói.
“Được rồi Tiểu Linh, ta nói trước, đừng có lại dạy hư Linh nhi.” Diệp Thần chiều theo nàng nói.
“Chẳng lẽ ngươi không thích Linh nhi giống như ta như vậy dâʍ đãиɠ sao?” Tiểu Linh sờ sờ DIệp Thần cây bổng cứng ngắc nói.
“Tiểu yêu tinh, ngươi là ngươi, Linh Nhi là Linh Nhi, ngươi dâʍ đãиɠ là đủ rồi.” Diệp Thần liền không khỏi cười nói. Có cô bạn gái đa nhân cách quả thực là có cảm giác rất mới lạ đi.
“Vậy ngươi nói thử, Tiểu Linh và Linh Nhi ngươi thích ai hơn?” Tiểu Linh ánh mắt đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn Diệp Thần nói.
“Tất nhiên là Linh Nhi, ta không đến nỗi thích một người ta mới gặp lần đầu nhiều như vậy.” Diệp Thần thành thật nói.
“Ngươi rất thật thà.” Tiểu Linh cũng không tiếp tục ve vãn Diệp Thần mà ngồi xuống trên ghế bắt đầu uống trà a.
“Không lại tiếp tục ve vãn ta sao? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có thích ta sao? Trong khi ta lại thích người khác.” Diệp Thần mở miệng hỏi ngược lại nói.
“Ta nói rồi, chỉ cần Linh Nhi còn thích ngươi, ta đương nhiên cũng sẽ thích ngươi. Tâm lý tuy hai nhưng trái tim lại chỉ có một. Làm gì có luật nào bảo rằng ta không thể theo đuổi một ai đó chỉ vì người đó đang theo yêu một người khác?” Tiểu Linh lên tiếng nói.
“Vậy sao?” Diệp Thần cũng gật đầu không tiếp tục lên tiếng.
“Xem ra đã đến lúc trả lại thân thể cho nàng rồi. Nhớ kỹ lời ta nói, nếu như ngươi làm hại đến nàng ta sẽ gϊếŧ ngươi. Còn nữa, nếu để ta chọn giữa ngươi và nàng, ta nhất định sẽ chọn bảo vệ nàng. Vậy nên, đừng hi vọng ta sẽ đứng về phía ngươi.” Tiểu Linh liền ngồi lên đùi của hắn dang ra hai chân cho Diệp Thần ôm lấy nàng a. Nói đúng hơn giống như đang bế nàng đâu.
“Ta đương nhiên biết. Nếu ta làm hại đến nàng, thì đừng ngại gϊếŧ ta.” Diệp Thần không khỏi mắng cái Tiểu Yêu Tinh nói.
“Có lẽ ta sẽ ít xuất hiện hơn. Vậy lên là… ưm… ưm…. Coi như đây là nụ hôn tạm biệt đi.” Tiểu Linh chủ động nâng cầm của Diệp Thần lên hôn vào môi của hắn a.
“Quả nhiên là trái ngược với nàng.” Diệp Thần không khỏi lắc đầu nói.
“Không tiếp tục nói chuyện với ngươi nữa. Nàng thực sự sẽ ghen đó. Tạm biệt, đừng quên ta luôn luôn theo dõi ngươi.” Tiểu Linh cười một cái sau đó liền lập tức gục người vào trên vai của hắn a.
“A…a… Tiểu Diệp…. Linh Nhi…. Tại sao lại ngồi thế này a…” Tuyết Linh đỏ mặt xấu hổ nhìn Diệp Thần nói.
“Ngươi tỉnh rồi đi.” Diệp Thần không khỏi xoa đầu của nàng nói. Cái này cô gái ngốc hiện tại liền biết ngượng ngùng a.
“Tiểu Diệp biếи ŧɦái, dám lừa ta. Cái gì nuôi trong lòng, lừa người, rõ ràng lừa người. A…a… đừng làm như vậy, không cho chọc ta… câu gậy của ngươi… Mau buông Linh Nhi ra… “ Tuyết Linh liền xấu hổ nói.
“Xem ra Tiểu Linh đã nói với ngươi đi. Đừng sợ, ta và ngươi không phải vợ chồng sao. Có chọc ngươi một chút cũng đã làm sao nào.” Diệp Thần lừa gạt nàng nói.
“Tiểu Diệp nói cũng đúng a. Là Linh Nhi quá ngốc rồi.” Tuyết Linh liền bị lừa gạt đi qua cứ thế cho hắn sờ xoạng a.
“Không có sao.” Diệp Thần cười nói.
“Tiểu Linh nàng đi rồi sao?” Tuyết Linh mở miệng hỏi.
“Đúng rồi.” Diệp Thần gật đầu nói. Xem ra Linh Nhi nàng vẫn không biết Tiểu Linh là do nàng tưởng tượng ra tạo thành cái khác nhân cách đi.
“Thôi chết rồi, ngày hôm nay. Ta phải giúp các đệ tử kiểm tra tư chất, thân thể. Hiện tại,ta cái gì cũng không có biết, chắc chắn sẽ lại bị cười nhạo a.” Linh Nhi lập tức nhớ ra cái gì hét lớn nói.
“Kiểm tra? ” Diệp Thần liền thắc mắc.
“Đúng vậy a. Kiểm tra lần này, đệ tử nào đạt. Sẽ cùng với sư tỷ ta đi đến di tích cổ a. Nghe nói sẽ đạt được cơ duyên rất lớn. Sư tỷ cũng chuẩn bị đi đâu. Ngày mai, nghe nói ngũ đại mông phái một trong Hỏa Linh Phái sẽ đến đây. Hình như còn có cả, Dược Sơn Phái nữa thì phải, đến để liên minh a. ” Linh Nhi liền thành thật nói.
“Liên minh? Cái này thì liên quan gì đến nhà ngươi a?” Diệp Thần không khỏi nói. Di tích cổ, tuy nói là cơ duyên nhưng có cơ duyên nào không phải nguy hiểm trùng trùng, lần này còn là đích thân trưởng môn ra tay. Xem ra không phải chuyển đơn giản. Thảo nào tối qua nàng nói không còn thời gian. Có thể là Tuyết Cơ định đánh liều tính mạng vào cơ duyên lần này. Do vậy mới ép Tuyết Linh làm thánh nữ đề phòng mình xảy ra chuyện gì không may.
“Không có liên quan đến ta a. Nhưng ta muốn đi cùng tỷ tỷ khởi hành a. Tránh tỷ tỷ bị mấy tên đàn ông súc sinh chiếm tiện nghi. Vậy mà tỷ tỷ lại đem ta làm người kiểm tra, rõ ràng không muốn ta đi theo cản trở nàng” Linh Nhi liền ánh mắt có chút thất lạc nói.
“Ta cũng là đàn ông đó nha. Với lại hình như là nàng đang mắng mình súc sinh thì phải.” Diệp Thần không khỏi cười khổ nghĩ. Mà hắn bỏ thuốc đem Tuyết Cơ ngủ, nói điều này cũng không có ngoa.
“Ngươi đi đâu vậy?” Diệp Thần thắc mắc.
“Đi kiểm tra thân thể cho các đệ tử a. Ai là xử nữ sẽ được qua. Nhưng ta chưa bao giờ kiểm tra xư nữ là thế nào cả a.” Tuyết Linh liền thành thật.
“Vẫn là để ta đi thay ngươi cho.” Diệp Thần biến thành Tuyết Linh hình dạng lên tiếng nói.
“Tiểu Diệp, ngươi thông minh như vậy, nhất định giúp Linh Nhi kiểm tra các đệ tử thật tốt đó.” Tuyết Linh ánh mắt sáng lên nói.
“Tất nhiên là có thể rồi.” Diệp Thần đảm bảo nói. Thật hồi tưởng a, hình như là hắn đã rất lâu rồi mới nghe thấy kiểm tra hai chữ này thì phải, với lại thật không biết tông môn thế nào kiểm tra a.
Một lát sau, Diệp Thần liền cảm thấy mình đang lạc vào thiên đường bên trong a. Kiểm tra thân thể, cái hoạt động đầu tiên này cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi. Rừng bưởi a, mấy cái rừng rậm nhiệt đới, cùng đất trống đòi trọc, thật là quá… bổ mắt đi.
“Hôm nay Linh Nhi sư cô lạ thật đó, cứ nhìn chằm chằm ngực chúng ta a.”
“Suỵt nói nhỏ thôi. Linh Nhi sư cô là muội muội chưởng môn đó.” Mấy cái đệ tử thảo luận.
“Bổ mặt thật đó, quả nhiên kiểm tra thật tốt.” Diệp Thần liền tăm tia nghĩ.
“Linh Nhi sư cô ngươi làm cái gì vậy? sao lại bóp ta.”
“Linh Nhi sư cô ngươi sao lại sờ ta chỗ đó, oái đừng có liếʍ, biếи ŧɦái…”
“Linh Nhi sư cô, đứng lại sao trộm đồ lót của chúng ta. Oái Linh Nhi sư cô đừng qua đây.”
“Ha ha, đừng chạy a, tất cả đứng lại cho ta kiểm tra thân thể giúp các ngươi nào.” Diệp Thần ánh mắt tỏa sáng nói.
“Oái đừng mà. Linh Nhi sư cô biếи ŧɦái, tỷ muội chạy mau.”
“ĐỪng có chạy ai cũng không thoát, yên tâm lưỡi kỹ thuật của ta, nhất định sẽ kiểm tra các ngươi hài lòng.” Diệp Thần liền cười lớn lao tới đâu.
“Bên trong đó Tiểu Diệp làm cái gì mà ồn ào thế nhỉ? Sao tiếng động lạ quá, các đệ tử sao lại kêu rêи ɾỉ a?” Linh Nhi tại bên ngoài đợi Diệp Thần giúp các đệ tử kiểm tra không khỏi liền nghe thấy mấy tiếng kêu kỳ lạ đâu. Sau nửa ngày thì thấy Diệp Thần đi ra ngoài a.
“Tiểu Diệp kiểm tra xong sao?” Linh nhi liền hỏi.
“Yên tâm, các nàng sinh lý rất bình thường. Nước non đầy đủ, chẹp chẹp, hương vị cũng rất tự nhiên… đặc biệt là đều còn là xử nữ nữa. Qua đánh giá thì quả thực là đủ tieu chuẩn kiểm tra bước tiếp theo.” Diệp Thần chép miệng vài cái như nhớ lại từng người tư vị a.
“Ta đi vào trong xem các nàng. Tiểu Diệp ngươi là giỏi nhất.” Linh nhi ngốc nghếch liền vui vẻ lập tức muốn đi vào bên trong a. Nàng là trưởng bối tất nhiên muốn đi vào rồi.
“Đừng có vào bên trong. Hiện tại các nàng còn cần nghỉ ngơi a. Đi chúng ta về phòng, ta giúp ngươi kiểm tra.” Diệp Thần liền ngăn nàng lại nói.
“Ân, vậy về phòng a. Linh Nhi cũng muốn kiểm tra.” Tuyết Linh gật đầu theo Diệp Thần rời khỏi đâu.
Lúc này bên trong phòng kiểm tra nơi, các mỹ nữ mỗi người đều nằm tại một nơi có người nằm trồng lên nhau, cả phòng tràn đầy mùi hương của các nàng cùng với sự nhớp nháp không biết từ đâu ra cộng với cả vết hôn đầy mình a. Cơ thể các mỹ nữ đều run rẩy không có sức lực nằm đó không cừa quậy nhớ lại Diệp Thần vừa rồi kỹ thuật thi triển trên cơ thể của các nàng đâu.
“Linh Nhi sư cô, ngươi đợi đó, nhất định sẽ có ngày chúng ta trả thù cho sự tủi nhục ngày hôm nay.” Các mỹ nữ lập tức hét lên đầy tức giận a. Nhưng trong lòng của họ lập tức không khỏi thèm thuồng cái cảm giác kỹ năng vừa rồi đâu. Đối với Tuyết Linh hiện tại vừa sợ lại vừa hận.
Mà tất nhiên Tuyết Linh vẫn không hề hay biết họa mà DIệp Thần gây ra cho nàng, vẫn thoải mái để hắn dùng lưỡi trên cơ thể nàng kiểm tra một lượt, sau đó liền nằm trên giường trốn vào trong chăn đỏ mặt đi. Cuối cùng thì nàng cũng biết thế nào là kiểm tra thân thể a.