Diệp Thần nằm tại trên cái đùi trắng trắng mềm mềm của Lý Mạc Sầu không khỏi đánh một giấc mộng thiên thu đi à. Đây là có lợi thì lợi dụng đến cùng đi a, người không vì ta thì trời chu đất diệt đi à.
“Cú cú cú.” Một con cú bay qua bầu trời đây là đem đên buông xuống cú hoạt động về đêm a. Theo tác đọc tham khảo là du vào ban đêm Wifi nó mạnh à.
“Cái tên khốn nạn này. Ngươi còn không dạy có tin hay không ta cho ngươi ngủ một cái giấc mộng xuân thu không hả?” Lý Mạc Sầu không khỏi muốn động đậy một chưởng đánh chết cái tên khốn nạn này nói. Đùi của nàng đều có tê cảm giác đi à. Mặc dù là người luyện võ nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó đi a. Giống như sướиɠ thì phải rên đến thì phải ra a.
“Đừng đánh vào mặt ngươi đánh đâu cũng được, đẹp trai thì mới có nhiều đứa yêu.” Diệp Thần liền lưởi biếng mở miệng bắt lấy tay nàng nhưng mắt vẫn nhắm nói.
“Ngươi đã tỉnh còn không mau ngồi dạy.” Lý Mạc Sầu liền mở miệng tức giân nói. Cái này xấu xí nam nhân quả là không biết xấu hổ còn muốn chiếm nàng đại tiện nghi à. Nếu đánh được hắn nàng nhất định một đập cho hắn đi chầu ông bà ông vải.
“Chưa tỉnh, khò khò. Ta vẫn còn ngủ.” Diệp Thần lập tức liền mở mắt nhìn thẳng vào nàng rồi rất tự nghiêm úp mặt vào bộ ngực nàng nói. Thật mềm a, đàn hồi, thật lớn, đây là mì ăn liền trong truyền thuyết a. Khác với cơm của Niệm Từ và phở của Tiểu Quân. Mỗi cái lại có một vị khác nhau à.
Bốp… một tiếng tát vang lên, Diệp Thần liền bị tát xoáy người ba trăm sáu mươi độ thể thao bay về đầu sau. Hắn cảm thấy đáng a, một cái tát đổi lấy một lần hưởng thụ không sai không sai à. Với lại vì một lý do nào đó, người mặt dày năm nào cũng có riêng hắn đặc biệt dày, nàng tát vốn không có đau.
“Ngươi làm cái gì vậy a. Đánh người cấm đánh mặt, hỏng ta soái ca vẻ mặt có mỹ nữ nào yêu ta ngươi phải cho ta bồi thường đi a.” Diệp Thần lập tức giả vờ đáng thương nói.
“Ngươi xấu như vậy có quỷ mới thích nhà ngươi. Còn không lấy gương soi lại mặt mình đi.” Lý Mạc Sầu không khỏi khinh bỉ cái này lưu manh một cái.
“Chết rồi ta đẹp trai như vậy mà bị ngươi đánh đến quỷ mới thích, ngươi nhất định đến cho ta bồi thường a. Không nhiều ta vừa vặn thiếu vài cô bạn gái ngươi đến kiêm ta bạn gái tốt.” Diệp Thần liền tự luyến nói.
“Ây, ngươi không nên nói như vậy nghĩ kỹ một chút ngươi trước khi gặp ta đã xấu rồi à. Ta đánh ngươi một cái đã là nhẹ rồi. Còn dám chiếm lão nương tiện nghi coi chừng lão nương gϊếŧ chết ngươi.” Lý Mạc Sầu không khỏi xoay người đi một bên không để ý đến hắn. Hiện tại đã đêm đến nàng cũng không thể ra khỏi rừng a. Trước tiên là tìm chỗ nhóm lửa đi à, thời tiết buổi tối trong rừng rất lạnh à còn có nhiều thú dữ nữa đi. Con lừa của nàng cũng phải nghỉ ngơi đi a.
“Mạc Sầu mau lại đây sưởi ấm đi trời buổi tối lạnh lắm.” Diệp Thần ngồi không khỏi chẹp miệng nói.
“Ngươi … làm thế nào mà có cái này đống lửa.” Lý Mạc Sầu quay người lập tức ngạc nhiên nói. Nhóm lửa có thể nhanh như vậy sao à. Vừa rồi chỉ có quay người đi một chút hắn liền lập tức nhóm ra lửa được.
“Bí mật là tài sản của đàn ông, chỉ có bạn gái họ mới biết nó mạnh mẽ thế nào cũng chỉ có bạn trai mới được biết cô nương đó sau bao nhiều rộng bao nhiêu.” Diệp Thần mặt đầy vẻ triết lý dân sinh đạt tiêu chuẩn lưu manh giả danh tri thức đạo mạo nói.
“Biếи ŧɦái. Ngươi quả là tên dị hợm. Ngươi biết ta là ai sao?” Lý Mạc Sầu lập tức không khỏi than thở nói. Sau đó lập tức dò hỏi Diệp Thần xem có phải hay không hắn là cái nào kẻ thù cũ mà nàng từng trêu trọc a. Dù sao người chết trên tay nàng không ít đi à.
“Ta tất nhiên biết ngươi là Mạc Sầu của ta, người bạn gái thứ mười ngàn vòng eo chữ S, ngực khủng mông to, tiêu chuẩn BB của năm.” Diệp Thần liền lập tức không ngần ngại mở miệng.
“Người bạn gái… thứ mười ngàn. Ngực Eo Mông còn của ngươi phi phi, biếи ŧɦái da^ʍ tặc ta nhất định gϊếŧ ngươi. Nói cho ngươi biết kẻo hù chết ngươi ta chính là Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu. Là cái nữ đại ma đầu gϊếŧ người như nghóe, biết sợ sao hả.” Lý Mạc Sầu không khỏi nhỏ nước bọt khoe mình da^ʍ uy ý lộn là uy danh.
“Ngươi thật là Lý Mạc Sầu?” DIệp Thần liền mở miêng ngạc nhiên hỏi.
“Đúng vậy thế nào nhớ ra ta uy danh rồi sao à.” Lý Mạc Sầu lập tức cười nói.
“Đúng vậy, thật không ngờ là ngươi a.” Diệp Thần không khỏi thở dài nói.
“Vậy ngươi biết ta là cái nữ ma đầu liệu có phải hay không sợ hãi ta.” Lý Mạc Sầu nhìn hắn cười nói.
“Sợ hãi ngươi sao, đúng vậy ta thực sợ ngươi thấy ta đẹp trai nhà giàu liền hãʍ Ꮒϊếp ta. À nếu có làm vậy nhớ nhẹ một chút ta vẫn là lần đầu tiên trong ngày a.” Diệp Thần liền ngại ngùng nói.
“Ngươi trêu trọc ta, khốn nạn.” Lý Mạc Sầu liền dùng ngũ độc thần chưởng đánh tới đi à. Nhưng liền bị Diệp Thần dùng tay bắt lấy sờ soạng.
“Tay ngươi thật mịn thật trắng. Quả nhiên là Xích Luyện Tiên Tử mà giang hồ hay nói.” Diệp Thần không khỏi nguýt sáo một cái nói.
“Tên biếи ŧɦái thả ra ta tay.” Lý Mạc Sầu liền tức giận nói.
“Được thả liền thả đi.” Diệp Thần liền cười cợt thả ra nàng tay, nắm cũng đã nắm sờ cũng đã sờ tiện nghi cũng đã chiếm chẳng lẽ còn cầm nữa à. Phải buông bỏ để sờ những thứ cao lớn hơn như đến bộ ngực nơi đó vậy.
“Ngươi thực sự không sợ ta chút nào sao à.” Lý Mạc Sầu liền nhìn hắn nói. Dù sao nàng da^ʍ tiếng í lộn là danh tiếng xấu vang vọng khắp nơi đi a.
“Lý Mạc Sầu số đo ba vòng, người được bình chọn là một trong những người đẹp nhất trên giang hồ. Nguồn gốc, gốc gác, mục tiêu.” Diệp Thần liền cầm trên tay quyển sách hắn mua tại chợ đen trước đây đi a, đây chính là bảo vật đi à. Bên trong là giang hồ mỹ nhân đồ nhưng người đẹp trong giang hồ hội tụ a.
“Ngươi đang xem gì vậy. Cái này tên khốn nạn nào là cái này tác giả ta nhất định gϊếŧ chết hắn lột da hắn. Ta nhan sắc xinh đẹp như vậy mà lại đứng sau Hoàng Dung sao nực cười quá nực cười.” Lý Mạc Sầu cầm lấy cái này bảng xếp hạng mỹ nhân hận không thể chém cái này tên tác giả đi à. Dù sao thì đối với sắc đẹp nữ nhân không bao giờ chịu thua nhau đi à.
Tác đừng chém ta mà tại cái tên kia hắn trộm tư liêu của ta mang cho ngươi đọc đi a. Lão tác ta nói ngươi không ngờ thích sưu tầm những cái này thứ đi a.
“Ngươi làm cái gì vậy, đừng có ăn. Con gấu này đã bị nhiễm Băng Phách Ngân Châm độc của ta, thời gian đủ lan khắp thân thể rồi, ngươi đừng có ăn. Sẽ trúng độc mà chết.” Lý Mạc Sầu liền mở miệng khuyên can nói.
“Không được a, Gấu có độc vẫn là gấu chết, với lại ta còn nhịn đói ta cũng chết có chết cũng làm con ma no a. Mạc Sầu ngươi đối với ta thật quan tâm đi a.” Diệp Thần cắt lấy tay gấu cho lên nướng nói. Thuốc độc của nàng vậy đương nhiên nàng có giải dược trước tiên phải lo cái bụng đi đã à.
“Không được ăn, ăn thực sẽ chết.” Lý Mạc Sầu lập tức ngăn cản nói.
“Vậy ta có thể ăn cái khác sao à.” Diệp Thần nhìn bên cạnh Lý Mạc Sầu đem theo con lừa liếʍ mép nhìn nàng nói.
“Cầm lấy, ngươi ăn xuống liền uống đến sẽ không có sao. Nếu ngươi sợ ta lừa ngươi có thể ăn ta lương khô.” Lý Mạc Sầu lập tức lạnh mặt nhìn hắn nói. Cái này vậy mà đánh nàng con lừa chủ ý.
“ Vẫn là thôi đi ta không giống ngươi mỹ nữ ăn chay được a.Với lại ngươi sẽ không hãm hại ta, ta tin ngươi.” Diệp Thần liền kiên định nhìn nàng cười nói. Cầm lên tay gấu bắt đầu ăn.
“Ta là cái nữ ma đầu gϊếŧ người vô số, tại sao ngươi lại muốn tin tưởng ta à.” Lý Mạc Sầu trong lòng không khỏi có chút ấm áp nói.
“Đơn giản a, ta là bạn trai ngươi. Ta chết ngươi ở với ai à. Còn nữa ta có công dụng rất tốt làm ấm giường đi a, ngươi làm sao nỡ cho ta đi gặp Mạnh Bà đi à, nhớ Mạnh Bà thấy ta soái quá giữ lại làm sao. Ngươi không phải là mất định một cái hảo bạn trai, hảo tướng công, hảo,à, nói chúng cái gì cũng hảo. Ta nói đúng không cô bạn gái thứ mười ngàn.” Diệp Thần liền tự khen mình nói.
Lý Mạc Sầu nghe hắn nói xong một chút ấm áp lập tức biến mất, nàng có chút hối hận a. Đãng lẽ lên đưa cho cái tên khốn nạn này bình thuốc độc đi à, để hắn chết sớm đỡ chật đất đi a. Thậm chí nàng còn muốn xông lên bóp chết cái thứ mặt dày vô sỉ nam nhân này. Thật không biết hắn đã làm tức chết bao nhiêu cô gái à. Chắc chắn mười ngàn cô bạn gái trước của hắn đều là bị tức chết đi à.