Đại Hiệp Hồn

Chương 70: Lưu luyến không rời tình xa cách (6)

Nguồn:

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Biên dịch: Lúa

Cùng lúc đó, cánh tay Tiểu Ngọc cũng vươn xuống dưới khu vực giữa hai chân của Hoa Vân Long, nhưng chỉ có thể sờ đến cánh tay của Tiểu Mai, nàng đành phải tuột xuống thêm một đoạn, nắm chặt lấy hai quả trứng to tròn dưới gốc đại bảo bối, nhẹ nhàng mà nắn bóp chơi đùa. Trong l*иg ngực Hoa Vân Long cũng theo đó mà bừng lên một cỗ dục hỏa hừng hực, càng đốt càng xung động, đốt cho cơ thể của hắn rung động từng đợt, dục hỏa này như một quả tên lửa, một đường bắn thẳng công kích về phía hạ thân, đầu đạn sắp sửa tiếp cận trung tâm phát nhiệt, hắn cố hết sức mà ưỡn thẳng người, điều chỉnh cho côn sắt dưới háng chĩa thẳng lên trời, để cho hai cánh tay non mềm nho nhỏ kia nắn bóp chơi đùa thỏa thích. Tiểu Mai và Tiểu Ngọc đồng thời nghiêng đầu, áp sát vào hai bên gò má của Hoa Vân Long, điên cuồng mà hôn hít tựa như gà mổ thóc.

"Dừng lại được rồi, nhanh, lên giường chơi đùa một lần thống khoái."

Hoa Vân Long đã không thể kiềm chế được nữa rồi.

Hai thiếu nữ chợt bừng tỉnh từ trong cơn mê si mộng, Tiểu Ngọc cùng Tiểu Mai hầu hạ Hoa Vân Long rời khỏi ao tắm, đi qua chỗ chiếc giường rộng rãi mềm mại, ba người đồng thời dùng khăn tắm lau khô thân thể, Hoa Vân Long bình thản nằm ngửa người ở giữa giường lớn, chờ đợi Tiểu Ngọc và Tiểu Mai lên giường. Ngay khi hai thiếu nữ lên giường, liền bổ nhào về phía Hoa Vân Long mà ra sức chơi đùa, ba cơ thể ôm lấy nhau thật chặt, tham lam hôn hít từng bộ vị trên cơ thể đối phương, bốn quả cầu thịt mềm mại căng tròn trắng như tuyết thi nhau ép chặt vào l*иg ngực của Hoa Vân Long, ra sức mà cọ sát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chơi đùa, hai thiếu nữ đồng thời phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều lanh lảnh.

"Tạm dừng."

Hoa Vân Long bắt đầu đoạt lại quyền chủ động, hắn lên tiếng căn dặn: "Tiểu Ngọc, ngươi dạng chân ngồi ở trên đầu ta, dùng hai tay tách ra cửa miệng âʍ ɦộ mà áp vào miệng ta, ta sẽ nếm thử mùi vị của ngươi. Còn Tiểu Mai, quỳ giữa hai chân của ta, dùng miệng anh đào nhỏ nhắn của ngươi mà chăm sóc cho đại bảo bối của ta, tốt, hiện tại bắt đầu làm đi."

Hai thiếu nữ nghe xong mệnh lệnh, cao hứng mà vỗ tay khen tốt, rất nhanh liền ăn ý bày ra tư thế dụ người.

Thế là Tiểu Ngọc bắt đầu dạng chân mà ngồi, để tiểu huyệt áp vào trên miệng Hoa Vân Long, duỗi tay tách ra hai mảnh âm thần non mềm đỏ hồng, lộ ra vách thịt mọng nước tươi rói ở bên trong, nhắm đúng đầu lưỡi của hắn mà hạ mông ngồi xuống. Tiểu Mai cũng ngoan ngoãn quỳ sấp người, mông vểnh cao, đầu chúi xuống, áp sát vào chính giữa hai chân của hắn, một đôi mắt to tròn vũ mị mê hoặc mà nhìn chằm chằm vào đại bảo bối vừa thô ráp vừa to dài, nửa tím nửa đỏ mà nóng hừng hực của Hoa Vân Long, qυყ đầυ óng ánh sáng bóng, một lỗ tròn như mắt quỷ mở rộng mà tỏa ra khí thế khϊếp người, một rừng âm mao đen nhánh như lông quạ, xù và xoắn tít, che kín toàn bộ bụng dưới và vùng trên đùi, nàng tham lam mà nắm lấy bảo bối, há ra miệng nhỏ anh đào của mình ngậm lấy bảo bối rồi bắt đầu ngậm mυ'ŧ như thứ mỹ vị tuyệt nhất.

Nàng nhìn nhìn một chốc, tay lật qua lật lại, lè lưỡi liếʍ nếm, lại nhìn nhìn, nàng nhìn thấy xuôi theo thân bảo bối có một đoạn gân nhô lên, căng phồng hung dữ, như một con giun đất khổng lồ, quấn quanh thân bảo bối đến tận chân qυყ đầυ, nàng chăm chú quan sát gân xanh lồi lên kia, tựa như có quy tắc mà lan tràn, hô hấp trên côn th*t cứng rắn, nàng càng xem thêm, lại càng chăm chú thêm, mê hoặc hơn nữa, tay vươn ra nắm lấy đại bảo bối, tựa như ăn sống chân lạp xưởng, một miệng nuốt hết vào, lực hút thật là muốn mạng người a, liếʍ mυ'ŧ đến nỗi như muốn bảo bối tiến vào trong nội tâm nàng, cắm vào trong bộ ngực của nàng, đâm vào trong bụng của nàng, lại từ trong tiểu huyệt đi ra, nàng cảm giác được toàn thân khô nóng khó nhịn, trong tiểu huyệt ngứa ngáy khó nhịn không thể tả, đột nhiên một cỗ nước miếng nóng ẩm từ trong bụng nhỏ xông lên trên miệng, lại có một cỗ nhiệt lưu khác tuôn trào từ trong tiểu huyệt.

Lúc này, tiểu huyệt non mềm ướŧ áŧ của Tiểu Ngọc đang đối diện với miệng lưỡi của Hoa Vân Long, hắn làm sao có thể buông tha hai mảnh âm thần kiều diễm này, hắn muốn vách thịt đỏ hồng tươi sống non mềm nhất, mẫn cảm nhất, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất, hiển lộ trước mắt hắn càng nhiều càng tốt, trời sinh hắn có đầu lưỡi dài và linh hoạt vô cùng, có thể thâm nhập vào sâu bên trong vách thịt mềm, thỏa thích mà xoắn động, quấy cho thiếu nữ tâm hoảng ý loạn, không thể ngờ được mà ngứa ngáy vô cùng, da^ʍ ngữ phóng đãng cứ từng tiếng tuôn ra khỏi miệng, sung sướиɠ đến nỗi nàng cũng không biết được chính mình đang nói đang rên cái gì: "Ngươi... Thật là tốt... Thật sướиɠ... Sướиɠ chết... Đến cùng rồi... Aaa... Quá... Quá sướиɠ rồi..."

Đột nhiên Hoa Vân Long dồn sức ngẩng đầu một cái, ngậm chặt lấy âm hạch nho nhỏ tươi đẹp như mã não của Tiểu Ngọc, hung ác mà ngậm mà mυ'ŧ, hôn hít, liếʍ láp, cọ sát, hút cho toàn thân Tiểu Ngọc phát run, âm hạch bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà căng cứng, sung huyết lên, mẫn cảm đến cùng cực, sướиɠ khoái khiến cho Tiểu Ngọc vò đầu bứt tai, nửa người trên lắc lư không ngừng, thiếu chút nữa khiến cho linh hồn nàng sướиɠ đến thăng thiên. Tiểu Mai ở bên này cũng cố gắng hết sức, cổ trắng một lên một xuống, miệng anh đào nhỏ nhắn hút nhổ mà chơi đùa, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho đại bảo bối của Hoa Vân Long căng phống, nóng bỏng đến cực điểm.

Tiểu Ngọc đã nhận lấy quá nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đã đến tình trạng sướиɠ khoái mà hoa chân múa tay, còn điên cuồng ép sát bờ mông xuống dưới, từng cỗ d*m thủy từ trong tiểu huyệt xung phong bắn thẳng ra, nhưng một cỗ nhiệt lưu này cũng chỉ càng tăng thêm ngứa ngáy cho nàng. Từng trận dục hỏa đang giày vò hành hạ nàng, nàng thầm nghĩ nếu đại bảo bối kia cắm vào bên trong thì sẽ giải quyết xong hết thảy khó chịu, hóa giải cơn ngứa ngáy bứt rứt như roi quất này, nàng cắn chặt răng, nắm chặt hai bàn tay, duỗi thẳng đùi ngọc, eo thon vặn eo, mông tròn lắc lư. Ý thức của nàng tựa như vang lên từng hồi trống giục, đầu tóc đen tuyền, dài mượt óng ánh bay múa trên không trung, gương mặt nhỏ nhắn kiều diễm đỏ hồng như hai đóa hoa chè, hai chân khép chặt lại, chân mày lá liễu nhíu chặt lại, trong miệng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ mơ hồ không rõ.

"Ôi... A... Ngươi tốt... Này... Cái này... Quá... Quá hành hạ... Ta rồi... Lại... Lại cọ sát... Ta... Chết mất..."

"Aaa... Thật tốt... Vào... Bên trong... Căng ra rồi... Tới... Chỗ này... Bên cạnh đó... Liếʍ... Mυ'ŧ chết... Mυ'ŧ chết ta đi... Chết ta mất... A... Ân... Hừ... Sướиɠ..."

Tiểu Mai lúc này cũng d*m thủy tung tóe tứ phía, xuôi theo cặp đùi ngọc đầy đặn, một đường chạy xuôi xuống dưới, tiết đến nỗi toàn thân nàng trơn bóng, xương cốt mềm nhũn ra, nàng gấp đến nỗi không thèm để ý tới chuyện dùng miệng bú ʍúŧ nữa. Vươn mình một cái liền lao lên, tay nhỏ chụp lấy đại bảo bối của Hoa Vân Long, điều chỉnh cho tiểu huyệt màu mỡ mập mạp như bánh bao hấp của mình nhắm thẳng vào qυყ đầυ, hung hăng hạ mông ngồi phịch xuống.

"Ôi chao... Mẫu thân ta... Thật sướиɠ... Thật căng cứng... Thật thô to..."

Đại bảo bối căng phồng hung dữ của Hoa Vân Long như một cây côn sắt nung đỏ, cắm thẳng vào sâu bên trong nhục huyệt khi Tiểu Mai ngồi phịch xuống, bị vách thịt phì nhiêu trong tiểu huyệt kẹp lấy thật chặt chẽ, mà âm đ*o thiếu nữ cũng bị căng rộng ra, phồng to lên như một cái hố sâu.

Đa tạ đậu hũ Lamtam đã đẩy KP

Cầu chư vị đậu hũ phóng tay tiếp sức, like chương, bình luận tương tác, donate và đẩy KP chính là energy, là viagra cho DG ra chương, bạo chương!