*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.cô
lúc này mới phát
hiện
dáng người Tô Khả lại có thể tốt như vậy, vai rộng eo
nhỏchân dài, cơ bắp mơ hồ giữa các động tác...
Tô Khả từ trong tủ quần áo lấy ra
một
cái áo khoác ngoài giúp Trương Kỳ Kỳ mặc vào, lại giúp Trương Kỳ Kỳ bẻ lại cổ áo che khuất khuôn mặt, sau đó kéo tóc dài của Trương Kỳ Kỳ ra phía trước, vì mấy sợi tóc này che khuất
một
phần khuôn mặt
cô.
Làm xong những thứ này,
anh
lại nâng cằm Trương Kỳ Kỳ lên quan sát
một
phen, lúc này mới thấp giọng
nói: "đi
thôi!"
Ngón tay thon dài của
anh
lướt
nhẹ
qua Trương Kỳ Kỳ, phảng phất có
một
luồng điện từ đầu ngón tay của
anh
truyền tới hai vai Trương Kỳ Kỳ, tóc dài, lỗ tai, cái cằm, tê tê, đặc biệt thoải mái, cho nên Trương Kỳ Kỳ vẫn
không
nhúc nhích mặc cho
anh
trêu chọc.
Tô Khả kéo Trương Kỳ Kỳ
nhẹ
nhàng
đi
xuống lầu, tìm túi xách của Trương Kỳ Kỳ đưa cho
cô.
Ra khỏi biệt thự Tô gia, Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ đồng thời buông lỏng xuống.
Lúc này chính là thời gian hắc ám nhất trong đêm, gió đêm chậm rãi thổi lất phất, dưới ánh đèn đường trong tiểu khu vắng vẻ
một
bóng người cũng
không
có, giữa trời đất dường như chỉ có hai người bọn họ, có
một
loại
cô
độc khiến người ta rất là vui vẻ thoải mái.
Đến cửa ra vào Cẩm Tú viên, Tô Khả xoát thẻ, đợi cửa vừa mở ra liền ôm lấy Trương Kỳ Kỳ
đi
ra.
đi
đến ven đường, Tô Khả thấp giọng
nói: "Chúng ta
đi
khách sạn thuê phòng
đi!"
Trương Kỳ Kỳ nghe vậy sợ hãi kêu lên
một
tiếng, vừa rồi nhìn phản ứng của Tô Khả, nếu côdám
đi
theo Tô Khả
đi
khách sạn, trinh tiết, tuyệt đối giữ
không
được!
cô
vội
nói: "không
cần
không
cần! em có chìa khóa của cổng tiểu khu!" Vì trực ca đêm rạng sáng về nhà lúc có thể mở cửa, cha Kỳ Kỳ tìm bảo vệ cổng đánh hai cái chìa khóa cửa,
một
cái
thì
mình dùng, cái khác
thì
cho Trương Kỳ Kỳ.
Tô Khả nhìn
cô
một
cái, trong lòng
không
phải là
không
có tiếc nuối.
Lúc
đi
ngang qua siêu thị 24h, Tô Khả mang Trương Kỳ Kỳ
đi
vào mua
một
hộp sữa nóng, siêu thị
đi
ra còn cắm ống hút đưa cho Trương Kỳ Kỳ.
anh
rõ
ràng
không
thiếu tiền, lại chỉ mua
một
hộp sữa, tự nhiên là có suy nghĩ của mình.
Trương Kỳ Kỳ lại
không
cân nhắc nhiều như vậy,
cô
hút
một
miệng lớn, đưa sữa cho Tô Khả, ra hiệu cho
anh
cũng uống
một
ngụm.
cô
nhớ
rõ
Tô Khả buổi tối cũng chưa ăn cơm.anh
cảm thấy
trên
người hơi lạnh, trái tim co lại, cái mũi cũng ê ẩm.
Nhưng Tô Khả dù sao vẫn là Tô Khả.
anh
rất nhanh liền đè nén cảm xúc xuống, mặtkhông
thay đổi nhét túi giấy vào trong túi áo khoác ngoài Trương Kỳ Kỳ mặc
trênngười, sau đó
không
hề chớp mắt nhìn Trương Kỳ Kỳ.
Trương Kỳ Kỳ trong lòng loạn bùm bùm,
cô
nhìn Tô Khả, cúi đầu tìm trong túi xách chìa khóa ba
cô
đánh cho
cô, mở cửa khóa.
Tô Khả đợi đến lúc Trương Kỳ Kỳ
đi
vào cổng, lúc này mới
đi
xuống lầu.
Cha
anh
như nếu như trở về sớm như vậy, vậy
anh
phải nhanh chóng
đi
hầm mỏ bố trí lại, khâu nào cũng phải nắm hết
trên
tay mình.
Về phần Trương Kỳ Kỳ, nếu như
đã
có
một
bắt đầu tốt, kế tiếp
anh
sẽ
tiếp tục kiên nhẫn dựa theo kế hoạch
đã
định từng bước
một
giăng lưới Trương Kỳ Kỳ.
Lái chiếc Maserati
trên
con đường vắng tanh, Tô Khả nhớ tới
một
câu
nói
lưu hànhtrên
Internet - - "Tôi muốn sinh khỉ con cho
anh".
anh
muốn Trương Kỳ Kỳ sinh con cho
anh, làm vợ của
anh, cùng
anh
sống cả đời.
Trở lại phòng, Trương Kỳ Kỳ trước tiên cởi ra áo khoác của Tô Khả mặc
trên
người, sau khi gấp xong
thì
cất vào túi, chuẩn bị cất vào ngăn tủ dưới bàn làm việc.
Sau khi nhìn lướt qua nhãn hiệu,
cô
quyết định nhất định phải trả lại cái áo khoác ngoài này cho Tô Khả, kể cả vòng cổ Phỉ Thúy trong túi áo khoác.
cô
ngủ chưa được bao lâu
thì
điện liền vang lên.
Trương Kỳ Kỳ uể oải đứng dậy, trước tới phòng vệ sinh rửa mặt, lúc này mới thanh tỉnh
một
chút.
Nhớ tới toàn bộ đêm qua, Trương Kỳ Kỳ phảng phất cảm thấy hình như là
một
giấc mộng đẹp.
Da thịt nhẵn nhụi mịn màng phản chiếu trong gương dường như lộ ra khí sắc rạng rỡ vô cùng tốt, Trương Kỳ Kỳ cảm thấy có chút kỳ quái, liền ghé sát vào tấm gương nhìn nhìn.
Cha Kỳ Kỳ chạy bộ xong cầm theo canh hồ cay và bánh quẩy trở về, thấy con
gái
lạiđang
soi gương,
không
khỏi nở nụ cười, thuận miệng hỏi: "Kỳ Kỳ, tối hôm qua con về hồi nào? lúc ba mẹ ngủ rồi con còn chưa về mà!"
Trương Kỳ Kỳ mở trừng hai mắt: "Con sau đó cùng mấy bạn học cấp 3
đi
đông ca hát. Mấy
cô
ấy
không
về, con cũng
không
tiện về trước. Con nhớ lúc con về đến nhà lúc cũng sắp mười hai giờ rồi."
Cha Kỳ Kỳ
nói
"Sau này đừng về muôn như vậy" rồi
đi
vào phòng bếp.
Ông rất nhanh liền bưng
một
chén canh hồ cay và
một
dĩa bánh quẩy
đi
ra: "Kỳ Kỳ, mau tới ăn điểm tâm!"
Trương Kỳ Kỳ vội vàng ăn vài miếng liền
đi
ra cửa.
Xuống lầu dưới,
cô
không
tự chủ được xoa xoa cái trán đổ mồ hôi: "May mà giấu được!"
Đợi Trương Kỳ Kỳ chuẩn bị cho xong bữa sáng rời khỏi, Tô gia ngoại trừ tiểu Huệ
thì
ai cũng còn
đang
ngủ ngon.
Tiểu Huệ tiễn Trương Kỳ Kỳ
đi
ra ngoài: "Chị Kỳ Kỳ, buổi chiều tan việc nhất định phải tới sớm chút, dì Hoàng có việc muốn
nói
với chị!"
Trương Kỳ Kỳ đáp ứng liền
đi
ra.
Buổi chiều vừa tan tầm Trương Kỳ Kỳ liền
đi
nhà Tô Khả.Mẹ Tô Khả cũng
không
có ý định tiếp nhận đề nghị của Trương Kỳ Kỳ, bà ấy chỉ là muốn tìm người nghe bà ấy
nói
chuyện mà thôi, bởi vậy
cô
vẫn phối hợp
nói
chuyện: " Tô Khả nhà dì đẹp trai, cao lớn, lại biết kiếm tiền, dì nhất định
sẽ
chọn cho nó
một
côvợ vừa xinh đẹp vừa dịu dàng vừa hiền lành vừa môn đăng hộ đối!"
Lúc ở phòng bếp bận rộn, Trương Kỳ Kỳ chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng vỡ của thủy tinh, tiếp theo đó là tiếng khóc mắng của mẹ Tô Khả: "... Biến, ông lau cho sạch cứt
trên
mông rồi hãy về nhà..."
canh hồ cay