Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 115: Thời kỳ ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ đỉnh cao

Nếu là Tô Thành của trước đây, đừng nói đến chuyện Lâm Mỹ có khả năng tiến vào phòng làm việc của hắn, chứ nói gì đến chuyện ăn mặc thành ra như vậy kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn. Đồ Du Du bị Tô Thành chọc cho đến mức hai mắt cũng ngấn lệ phiếm hồng đến đáng thương:

"Anh nhìn ngực của cô ấy"

Tô Thành hai tay chống ở hai bên thành ghế đưa mặt tiến sát về phía Đồ Du Du:

"Cô ta ở trước mặt tôi như thế, tôi còn có khả năng không thấy hay sao?"

Đồ Du Du cắn cắn môi mỏng tức giận uất ức:

"Anh cố tình, anh không cho cô ấy cơ hội thì cô ấy căn bản không thể làm được chuyện đó"

Tô Thành nhíu mày:

"Cậu chẳng phải nói cô ta tốt nghiệp Anh quốc, năng lực làm việc rất tốt, tôi muốn cùng cô ta trao đổi công việc chẳng lẽ phải đích thân tiến ra ngoài chỗ cô ta để trao đổi hay sao?"

Mọi lời lẽ của Tô Thành nói đều rõ ràng lý lẽ, nhưng Đồ Du Du luôn cảm thấy được là hắn ở sau lưng cậu làm ra sự tình xấu xa kia, hắn rõ ràng là có ý trêu ghẹo Lâm Mỹ:

"Hai người các anh trao đổi công việc gì?"

Tô Thành nhìn chằm chằm người đối diện, xem cái bộ dạng nóng nảy truy hỏi đến cùng kia của Đồ Du Du thật là làm cho hắn như muốn phì cười, dáng vẻ này so với người vợ nhỏ đang ghen tuông đúng thật là giống vô cùng. Tô Thành xoay ghế Đồ Du Du đang ngồi ra một chút, để cho cậu nhìn tới phía máy tính còn đang mở của mình:

"Chúng tôi là thật sự trao đổi chuyện công việc, cậu đã chịu tin chưa?"

Đồ Du Du liếc mắt nhìn tới màn hình máy vi tính trước mặt, xem tới quả đúng là những tin tức kinh tế liền không biết phải nói ra sao, kết quả cậu liền đưa tay chỉ chỉ tới trước ngực của Tô Thành:

"Anh cùng cô ấy có trao đổi công việc nhưng lại không đứng đắn"

Tô Thành bật cười ha ha kéo lấy bàn tay nhỏ của Đồ Du Du đặt trên đũng quần mình:

"Như vậy cậu muốn giúp tôi xử lý chỗ này hay là nhờ cô ta"

Đồ Du Du tức giận thu tay lại rồi đứng dậy né tránh Tô Thành, chỉ có điều cậu vừa đứng dậy liền ngay lập tức bị Tô thành kéo lại vào lòng đặt ngồi trên đùi hắn:

"Cậu lúc ghen thật là đáng yêu"

Đồ Du Du có chút giật mình, Tô Thành vốn dĩ rất dễ phát dục, hiện tại cũng không có ngoại lệ, cậu cảm nhận được rõ ràng phía dưới mông cậu có một cây gậy cứng nóng đang dục dịch, cả người liền cứng ngắc không dám cử động loạn:

"Là mang thịt kho tàu tới cho tôi ăn sao?"

Tô Thành với tay về phía trước cầm lấy hộp cơm nhỏ đặt trước mặt hai người:

"Mở ra đi"

Đồ Du Du ngoan ngoãn đưa tay mở hộp cơm kia, lấy ra từng khay nhỏ để ở trên bàn làm việc của Tô Thành:

"Hôm nay không có thịt kho tàu, Tiểu Hạ nói làm không kịp nên liền đổi sang món gà xào nấm, su su luộc, còn có trứng cuộn thịt heo, canh bí đỏ. Anh muốn ăn thịt kho tàu buổi tối sẽ có, Tiểu Hạ ở nhà đang làm rồi"

Tô Thành cười xấu xa hạ thấp giọng nói khẽ vào tai Đồ Du Du:

"Tôi muốn ăn cậu thì bao giờ có?"

Đồ Du Du giả bộ né tránh:

"Em đi lấy thêm ghế ngồi""

Tô Thành mạnh mẽ áp chế lấy eo nhỏ của Đồ Du Du ý định không cho cậu đứng dậy:

"Phòng này làm gì còn chiếc ghế đơn nào nữa, chẳng lẽ cậu muốn mang dãy ghế sô pha kia qua đây hay sao?"

Tô Thành chậm rãi cầm đũa gắp đại một miếng thịt gà đưa đến trước miệng của Đồ Du Du:

"Tay cậu đau để tôi giúp cậu ăn, mau há miệng ra"

Đồ Du Du cũng hết cách đành phải há miệng, Tô Thành lại gắp một miếng thịt gà khác cho bản thân mình ăn, bọn họ cứ như vậy anh một miếng em một miếng, nhìn qua tưởng trừng rất hòa hợp nhưng chỉ có mình Đồ Du Du biết cậu hiện tại đang ngồi trên miệng núi lửa có thể phun trào bất cứ khi nào. Đôi khi Đồ Du Du còn quả thật có suy nghĩ Tô Thành có phải hay không nhịn như vậy sẽ hỏng mất:

"Em ăn no rồi"

Tô Thành buông đũa:

"No rồi? Như vậy nghỉ ngơi một chút sau đó giúp tôi xem phải làm như thế nào đây"

Đồ Du Du nhẹ giọng trả lời:

"Anh đặt người ta mang tới một cái quần khác đi sau đó thay quần ra"

Tô Thành khàn giọng:

"Cậu biết tôi không phải nói đến vấn đề đó mà"

Đồ Du Du trong lòng thầm nghĩ Tô Thành cũng không phải là không biết suy nghĩ trong đầu cậu, không phải là cậu khó khăn với hắn mà là cậu quả thật phía dưới vẫn còn chưa phục hồi tốt, Tô Thành lại chẳng khác nào thanh niên đến thời kỳ du͙© vọиɠ đỉnh cao liên tục đòi hỏi cậu:

"Tô Thành, nếu như chúng ta cứ như vậy sẽ không tốt, nên duy trì một chế độ thích hợp thôi, làm quá nhiều sẽ tổn hại đến sức khỏe"

Tô Thành khàn giọng:

"Nhưng tôi nhịn nãy giờ rồi, cậu không quan tâm đến sức khỏe của tôi sao?"

Đồ Du Du quả thật hết nói nổi, cậu xoay người đưa tay thu dọn mấy ngăn trong hộp cơm kia bỏ lại vào trong rồi nói:

"Hiện tại đang là giờ làm việc, anh chẳng phải cũng có công việc gì đó hay sao, nên tập trung một chút"

Tô Thành vẫn cứ ôm chặt lấy eo của Đồ Du Du:

"Hiện tại đã là giờ nghỉ trưa"

Đồ Du Du dừng tay xoay người nghiêm túc nhìn Tô Thành:

"Nghỉ trưa cũng không được, anh phải tập trung làm việc đi. Hôm nay anh cùng Lâm Mỹ trao đổi chuyện công việc gì, em tuy không có kiến thức về chuyện kinh doanh nhưng cũng có thể nghe anh nói, không biết chừng sẽ tìm ra được cách để giúp anh"

Tô Thành thành thật đáp:

"Cậu chỉ cần giúp tôi giải quyết chuyện cấp bách hiện tại là được rồi"

Đồ Du Du làm như không nghe thấy mấy lời nói kia của Tô Thành:

"Không muốn cùng em trao đổi chuyện công việc cũng được, vậy em cùng anh trao đổi chuyện khác, sắp tới đây lớp của Quân Quân có đợt đi dã ngoại ngoài trời, chỉ là đi ở trong thành phố mà thôi, Quân Quân vốn rụt rè hơn những đứa nhỏ khác, cô giáo nói em có muốn đi cùng hay không"

Tô Thành khàn giọng:

"Sao cậu lại có nhiều chuyện để quan tâm đến như thế, chuyện của tôi cậu lại không muốn quan tâm đến hay sao?"

Đồ Du Du lại lảng sang chuyển khác:

"Buổi tối Tiểu Hạ làm món thịt kho tàu, anh vốn dĩ không ăn được cay nên em nói Tiểu Hạ đừng bỏ tiêu đen vào, nhưng mà nếu không có tiêu đen sẽ mất vị, như vậy em nói Tiểu Hạ bỏ một ít thôi có được không?"

Đúng lúc này bên ngoài liền có tiếng gõ cửa, Đồ Du Du nhanh chóng kéo tay của Tô Thành ra ý muốn đứng dậy:

"Có người tới"

Tô Thành trước vẫn là tha cho Đồ Du Du, Đồ Du Du cầm theo hộp cơm nhỏ đi về phía chỗ ghế sô pha ngoan ngoãn ngồi ở đó, Tô Thành lúc này mới lên tiếng:

"Vào đi"

Cảnh cửa phòng chậm rãi mở ra, người tới mặc một bộ vest màu xám vô cùng lịch lãm, dáng người cao lớn lại càng làm tôn lên đôi chân dài hoàn hảo, mỗi bước đi đều tự tin kiêu ngạo.

Vu Phóng tới để cùng Tô Thành nói qua về chuyện ký hợp đồng với Lương thị, nếu không phải vì Tô Thánh đã chỉ điểm thì hắn căn bản cũng không muốn cùng Tô Thành gặp mặt làm cái gì, chỉ có điều hôm nay đến phòng lại nhìn thấy Đồ Du Du cũng ở chỗ này, ánh mắt nhịn không được đặt ở trên người cậu vài giây.

Tô Thành ngồi ở trên ghế làm sao bỏ qua được cảnh này, tuy rằng Vu Phóng chỉ nhìn Đồ Du Du một chút thôi nhưng trong lòng hắn đã cảm thấy không được thoải mái rồi:

"Mày đến làm gì?"

Vu Phóng mang theo tài liệu ném ở trên bàn của Tô Thành:

"Đây là tài liệu liên quan đến Lương thị, mày đọc qua một lượt đến lúc đó đi theo tao tránh làm mất mặt"

Vu Phóng hiện tại cũng đã mang họ Tô, thân phận của hắn ở Tô gia cũng giống như là Tô Thành, đều là thiếu gia không ai có quyền được phép khinh thường như trước kia nữa. Đồ Du Du nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người có điểm căng thẳng liền quay đầu ra nhìn, tuy rằng Tô thành mới vào Tô thị làm việc, nhưng dù sao cũng là giữ chức phó tổng, nói gì thì nói Vu Phóng cũng nên nể mặt hắn một chút không nên có thái độ khinh thường Tô Thành như vậy.

Tô Thành nhìn tài liệu trên bàn rồi lại đưa mắt nhìn Vu Phóng, hắn mang tài liệu kia ném xuống dưới sàn lạnh giọng nói:

"Tao một mình cũng ký được hợp đồng trở về, không cần mày ở chỗ này làm vướng chân"

Vu Phóng hừ lạnh:

"Ngu ngốc, cách hành xử của mày trước nay vẫn chẳng khác nào tên lưu manh cả"

Vu Phóng nói rồi liền xoay người rời đi, trước khi rời đi ánh mắt vẫn không quên dừng lại ở chỗ Đồ Du Du một chút. Đồ Du Du thấy Vu Phóng rời đi rồi liền đứng dậy đi về phía Tô Thành cầm lấy tập tài liệu ở dưới đất kia đặt lên trên bàn:

"Tô Thành, anh sắp tới sẽ phải đi ký hợp đồng với công ty nào đó sao?"

Tô Thành lại kéo lấy tay của Đồ Du Du để cậu ngồi lên đùi mình:

"Cậu cũng quen biết với hắn ta hả?"

Đồ Du Du có chút giật mình nhưng rất nhanh liền gật đầu:

"Chẳng phải em nói rồi sao, lúc trước em từng là thầy giáo ở trường của anh mà, cho nên em cũng dạy học ở lớp của Vu Phóng nữa"

Tô Thành nghiền ngẫm đánh giá Đồ Du Du một lượt:

"Là thế sao?"

Đồ Du Du nhanh chóng đưa tay cầm lấy cuốn tài liệu kia lật mở, bên trong chính là một số tư liệu về công ty tài chính Lương thị:

"Tô Thành hợp đồng lần này rất quan trọng đúng không, anh nhất định phải ký được nha... hơn nữa anh là Tô phó tổng sau này cũng đừng nên nổi nóng nữa, nếu như để cấp dưới nhìn thấy nhất định sẽ sợ anh"

Tô Thành nhíu mày:

"Cậu cũng nghĩ tôi là lưu manh hả?"

Đồ Du Du xoay người đưa tay giả bộ chỉnh lại cổ áo của Tô Thành:

"Đương nhiên không phải, chỉ là trước nay làm gì có phó tổng nào dễ bị nổi nóng như vậy. Lát nữa chúng ta tan làm sớm một chút, em cùng anh tới trung tâm thương mại chọn mua vài bộ vest, anh mặc vest vào sẽ giống Tô phó tổng hơn"

Tô Thành siết chặt vòng eo nhỏ của Đồ Du Du:

"Ý cậu là gì?"

Đồ Du Du cảm nhận được sự tức giận ẩn hiện qua ngữ điệu trong giọng nói của Tô Thành liền nhẹ nhàng nói với hắn thế này:

"Ý của em chính là muốn anh mặc vest, sau đó thắt cà vạt, em trước nay chưa từng thấy anh mặc như vậy bao giờ cả"

Tô Thành trầm giọng:

"Tôi mặc như vậy sẽ không thoải mái"

Đồ Du Du liếc nhìn xuống phía dưới, Tô Thành lúc trước ăn mặc còn đứng đắn một chút, từ sau khi hắn mất trí nhớ liền ăn mặc chẳng khác nào một tên lưu manh, ngay cả quần jean đang mặc trên người cũng rách gối một miếng rất lớn, hắn mặc như vậy đến công ty nhất định sẽ bị nhân viên bàn tán, sau đó còn muốn đi ký hợp đồng chỉ sợ người ta sẽ đuổi hắn về mất:

"Không được, anh sau này đến công ty phải ăn mặc đứng đắn một chút cho em" Nói rồi Đồ Du Du liền đưa ngón tay xuống dưới đầu gối của Tô Thành chỉ chỉ vào chỗ rách đó: "Đặc biệt chính là không cho phép mặc loại quần này ra ngoài"

Tô Thành đưa tay nâng cằm Đồ Du Du kéo về đối diện hắn:

"Cậu quản nhiều quá rồi thì phải"

Đồ Du Du trừng mắt:

"Anh bao nhiêu tuổi rồi, cũng không còn là học sinh cao trung nữa, mấy loại trang phục này sau này không được phép mặc"

Đồ Du Du liên tục nói, cái miệng nhỏ khi ấy sẽ chu về phía trước vô cùng đáng yêu, Tô Thành tuy không tức giận nhưng lại muốn ngay lập tức trừng phạt đôi môi anh đào đó, nghĩ là làm hắn liền cúi đầu dùng miệng mình ngăn chặn khuôn miệng nhỏ nhắn đang liên láu kia. Đồ Du Du bất ngờ bị kẻ xấu xa nào đó chơi xấu, đôi môi cố tình bị người ta dày vò day căn, khoang miệng bị đầu lưỡi giảo hoạt kia càn quét. Tô Thành chính là chuyên gia, ít nhất thì đối với Đồ Du Du hắn vẫn là chuyên gia trong chuyện này, mỗi lần đón nhận nụ hôn của hắn là mỗi lần thần trí cậu trở nên mơ hồ không có sức chống cự. Không gian trong phòng làm việc vốn dĩ nên phải thật yên tĩnh và nghiêm túc, nhưng lúc này bên trong đó lại phát ra tiếng mυ'ŧ mát khiến cho người ta cũng phải đỏ mặt, đột nhiên có bàn tay luồn vào trong áo len mỏng của Đồ Du Du khiến cho cậu giật mình ngay lập tức đẩy Tô Thành ra:

"Không được, quỷ lợi dụng"

Đồ Du Du kiên quyết đứng dậy cách xa Tô Thành một chút, cậu nếu như cứ ở cạnh người này thì nhất định hắn sẽ nổi máu lưu manh nữa. Tô Thành cười khổ khàn giọng nói:

"Vậy cậu ngồi ở đó đi, đợi tôi giải quyết xong một số chuyện sẽ cùng cậu đến trung tâm thương mại"

Đồ Du Du gật đầu đi ra chỗ ghế sô pha ngồi xuống, ngồi một lúc bên ngoài cửa phòng lại có tiếng gõ, Tô Thành nhàn nhạt nói:

"Vào đi"

Lần này người tới chính là Tô Thánh, Đồ Du Du mắt vừa thấy Tô Thánh tiến vào cũng có chút giật mình, ông ta rất nhanh phát hiện ra được sự có mặt của cậu ở chỗ này, ánh mắt rõ ràng biểu lộ tia không hài lòng. Đồ Du Du căng thẳng đứng dậy lúng túng:

"Chào bác..."

Tô Thánh lạnh giọng hỏi:

"Cậu đến đây làm gì?"

Tô Thành không vui lên tiếng cắt ngang:

"Ông tới có chuyện gì hay không?"

Tô Thánh nhíu mày, ở đây còn có người ngoài cho nên ông cũng không muốn làm lớn chuyện với Tô Thành, Tô Thánh vốn là người rất coi trọng mặt mũi vì thế ông không muốn ai phát hiện ra là Tô Thành không coi ông ra gì cả:

"Một lát nữa Vu Phóng sẽ đi ký hợp đồng với bên Lạc thị, cậu đi theo nó học hỏi một chút đi"

Tô Thành hừ lạnh:

"Một lát nữa tôi không rảnh"

Tô Thánh có chút tức giận:

"Nếu như không đi học hỏi người khác cách làm sao ký được hợp đồng vậy thì lần hợp tác với..."

Tô Thánh còn chưa kịp nói xong thì Tô Thành đã ngay lập tức lên tiếng cắt ngang lời của ông ta rồi:

"Nếu không có chuyện gì nữa thì ông ra ngoài đi, đừng ở đây cản trở tôi làm việc"

Tô Thánh tức giận: "Mày..." nhưng mắt thấy Đồ Du Du có ở chỗ này liền cố gắng kiềm chế lại xoay người rời khỏi đây, trước khi rời đi còn không quên bỏ lại một câu: "Đây là công ty, làm chỗ làm việc, sau này những người không phận sự thì đứng tiến vào"

Tô Thánh rời đi rồi Đồ Du Du liền thở dài ảo não ngồi xuống, Tô Thành cũng để ý thấy được vẻ mặt u sầu kia của cậu liền lên tiếng nói:

"Không cần để ý đến ông ta, sau này cậu muốn đến lúc nào thì đến".

Không phải Tô Thành không có bản lĩnh lấy được hợp đồng với Lương thị, mà là hắn căn bản lười làm việc mà thôi, tốc độ phân tích xử lý công việc của hắn nhanh hơn người thường rất nhiều, chỉ một buổi chiều liền có thể biết được Tô thị căn bản không phải là đối tượng hợp tác thích hợp nhất với Lương thị.

Lương thị gần đây muốn lấn sân sang lĩnh vực du lịch cho nên muốn chọn một công ty bất động sản phù hợp, mà Tô thị trước đây tuy rằng có chỗ đứng nhưng hiện tại vị thế đã không được như xưa nữa, mà Tô thị dĩ nhiên sẽ không phải sự lựa chọn tốt nhất cho Lương thị.

Tô Thành lật mở tài liệu một hồi, lại ở trên mang tìm ra được một số thông tin cơ bản, sau đó hắn phát hiện ra được Lương thị gần đây có ý muốn mở rộng thêm chi nhánh tại Thượng Hải, Tô Thành lấy điện thoại nhắn một tin nhắn cho Tiểu Ngũ, rất nhanh sau đó điện thoại của hắn liền truyền tới một tin nhắn từ đối phương.

Tô Thành khẽ nhếch môi mỉm cười, lúc điều tra xong một vài thông tin này nọ thì cũng đã là 4 giờ chiều, chỗ dãy ghế sô pha kia có một cục bông nhỏ đã ngủ từ lúc nào không hay rồi, hắn đứng dậy bước về phía đó, vươn bàn tay chạm vào mái tóc cậu, cảm nhận được mái tóc đen mềm mại luồn qua từng kẽ ngón tay đến cuối cùng liền luyến tiếc không muốn rời. Đồ Du Du hơi hơi nhíu mày sau đó từ từ mở mắt, mắt thấy Tô Thành đang đứng ở ngay bên cạnh mình từ trên cao nhìn xuống thì mỉm cười:

"Em ngủ quên mất, đã mấy giờ rồi?"

Tô Thành thu tay lại nhàn nhạt đáp:

"4 giờ chiều"

Đồ Du Du giật mình ngồi bật dậy, hiện tại đã là giờ đón Tô Đồ Lang Quân:

"Đến giờ đón Quân Quân rồi"

Tô Thành trầm giọng:

"Tôi đã nói người ở nhà đón nó rồi, cậu không cần gấp gáp"

Đồ Du Du nghe vậy mới bình tĩnh trở lại:

"Là vậy hả..."

Tô Thành xoay người đi về phía bàn làm việc của mình cầm lấy chìa khóa:

"Đi thôi"

Đồ Du Du khó hiểu:

"Đi đâu?"

Tô Thành đáp:

"Cậu chẳng phải nói muốn cùng tôi đến trung tâm thương mại hay sao?".