Linh Vực

Chương 1246: Hợp bi thuật

Một lúc sau, Linh tộc, Cốt tộc, Vũ tộc liên hợp đội ngũ, ở một khối thật lớn Ám Diệu Thạch chiếu rọi xuống, chậm rãi thoáng hiện.

Hạo Kiệt và Địch Già những ác ma kia chiến đấu, thanh thế lớn, hình thành năng lượng dao động quá mức mãnh liệt hung mãnh, Linh tộc, Cốt tộc, Vũ tộc cũng tự nhiên mà vậy bị hấp dẫn.

Trên đường bọn họ chạy tới khu chiến đấu, vừa vặn ngẫu nhiện gặp Tần Liệt lĩnh ngộ “Hợp Bi Thuật”.

“Là tộc nhân Liệt Diễm gia tộc kia!” Linh tộc Tiên Na kinh ngạc nói.

“Tần Liệt!” Cốt tộc Sa Liệt cả kinh.

“Tần Liệt!” Vũ tộc Tư Thản Tạp cũng là mặt đầy ngạc nhiên.

Bọn họ đều chưa thể nhận ra, Tần Liệt trước mặt lĩnh ngộ “Hợp Bi Thuật”, chính là bất thế cường giả Liệt Diễm gia tộc toàn thân bốc cháy mãnh liệt kia.

Ở trong mắt bọn họ, Tần Liệt hiện tại, chỉ là Tần Liệt bọn họ lúc trước nhận biết kia.

“Tiểu chủ nhân!” Sắc mặt Linh tộc Ba Cát âm trầm, cắn răng hung tợn hô: “Ta đi làm thịt tiểu tử Liệt Diễm gia tộc kia, báo chút thù giúp ngươi trước!”

“Chỉ cần là tộc nhân Liệt Diễm gia tộc, đều đáng chém tận gϊếŧ tuyệt!” Tiên Na cũng lạnh lùng nói.

“Lần này tuyệt đối không được lưu tình!” Tộc nhân còn lại của Linh tộc cũng tức giận nói.

Người lửa thiêu đốt mãnh liệt, lấy Phần Nhật Luân to lớn khủng bố tuyệt luân, thiếu chút nữa đánh chết tiểu chủ nhân của bọn họ, hại bọn họ không thể không lấy sinh mệnh tinh khí của mình, thông qua bí thuật Linh tộc mới cứu được tiểu chủ nhân.

Nhưng, dù vậy, tiểu chủ nhân vẫn chưa thể khôi phục như lúc ban đầu.

Điều này làm bọn hắn hận thấu xương đối với tộc nhân Liệt Diễm gia tộc đó lúc trước!

Rất nhiều tộc nhân Linh tộc tụ tập ở bên cạnh Thâm Lam, đều lòng đầy căm phẫn, muốn đem Tần Liệt trút giận.

Cốt tộc Sa Liệt, còn có Vũ tộc Tư Thản Tạp, lúc này trong mắt hiện ra nét do dự, giống như muốn lên tiếng khuyên bảo.

Bởi vì Tần Liệt mượn dùng Hư Hồn Chi Linh, giúp bọn họ đem rất đông tộc nhân phân tán tìm về, khiến bọn họ đều cảm thấy có điều mắc nợ đối với Tần Liệt.

Chỉ là, một lần trước bọn họ rời khỏi Liệt Diễm gia tộc, đã xem như mở lời cầu tình rồi.

Lúc ấy Linh tộc Tiên Na và Ba Cát, cũng nói là xem ở trên mặt mũi bọn họ, mới tha cho Liệt Diễm gia tộc lấy Kiền Thăng cầm đầu.

Mà khi đó, cường giả thần bí khủng bố kia của Liệt Diễm gia tộc, còn chưa đột nhiên toát ra, làm Thâm Lam bị thương nặng...

Sa Liệt và Tư Thản Tạp, cân nhắc một phen, nhìn Ba Cát cùng Tiên Na vẻ mặt nổi giận, cuối cùng trong lòng thầm than một tiếng, bảo trì trầm mặc.

“Tiểu chủ nhân, xin ngươi cho cái lời!” Ba Cát vội vàng nói.

Rát nhiều tộc nhân Linh tộc, cũng đều nhìn về phía Thâm Lam trong đám người, chỉ chờ nàng nhẹ nhàng gật đầu, liền đi qua đem Tần Liệt đánh nhừ tử.

Tiểu cô nương Thâm Lam, nhìn chằm chằm năm Hư Hồn Chi Linh bên cạnh Tần Liệt, sau khi tập trung nhìn một lúc, đột nhiên nói: “Chúng ta đi thôi.”

Toàn bộ tộc nhân Linh tộc đều ồ lên.

“Tiểu chủ nhân!” Ba Cát và Tiên Na cùng lên tiếng hô.

“Ta không nghĩ gϊếŧ hắn.” Thâm Lam bình tĩnh địa nói.

“Vì sao?” Tiên Na không muốn buông tha, khuyên: “Hắn là tộc nhân Liệt Diễm gia tộc, lúc trước ngươi thiếu chút nữa bị một tộc nhân Liệt Diễm gia tộc khác gϊếŧ chết, ngươi vì sao muốn tha cho hắn?”

“Ta không muốn giải thích.” Thâm Lam cúi đầu thấp giọng nói.

Một đám tộc nhân Linh tộc đều ngơ ngác nhìn nàng, cũng không biết nên thuyết phục khuyên bảo như thế nào.

Tiên Na cắn răng, dậm chân mạnh một cái, hung ác trừng mắt nhìn Tần Liệt phương xa một cái, nói: “Coi như mạng ngươi lớn!”

Chợt, một đám tộc nhân Linh tộc, mang theo tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc, lần lượt từ bên cạnh Tần Liệt lướt qua.

Cốt tộc Sa Liệt, còn có Vũ tộc Tư Thản Tạp, lúc từ bên cạnh Tần Liệt rời khỏi, đều kinh hãi hơn nữa nghi hoặc nhìn hắn nhắm mắt, còn có năm kỳ dị Hư Hồn Chi Linh kia.

“Không đúng, khí tức trên người hắn...”

Đã từ bên cạnh Tần Liệt tránh ra, Tư Thản Tạp quay phắt đầu lại, vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía cái tay kia đeo nhẫn không gian của hắn, nhìn bảy cột sáng lạ lóa mắt kia.

“Hắn, hắn rõ ràng chính là...”

Tư Thản Tạp chợt tỉnh ngộ lại, chợt nhìn phía đội ngũ Linh tộc, nhìn tiểu cô nương kia trong đám người.

“Ngay cả ta cũng có thể nhận ra, nàng không có khả năng không biết! Vì sao, nàng vì sao sẽ giả bộ không biết? Chẳng lẽ là sợ?”

“Không đúng!”

“Trạng thái của Tần Liệt giờ phút này, rõ ràng đang tu luyện bí thuật, bằng không sẽ không đến bây giờ đều chưa mở mắt ra!”

“Vậy rốt cuộc là vì sao?”

“Vì sao nàng sẽ bỏ qua một người thiếu chút nữa đã gϊếŧ nàng?!”

Tư Thản Tạp nôn nóng giật tóc của mình, trong con mắt đen sì tràn đầy hoang mang, một bộ dáng đáng sợ muốn bùng nổ.

Hắn không nghĩ ra, nghĩ như thế nào cũng không thông.

“Không nên là như thế! Không nên!” Hắn lẩm bẩm.

Khi tiến lên, hắn phút chốc ngừng lại, hít sâu một hơi, Tư Thản Tạp mở mồm muốn nói.

“Xin ngươi, xin ngươi... Không nên nói ra được không?”

Nhưng vào lúc này, một thanh âm nhu nhược, từ linh hồn não hải của hắn lặng lẽ vang lên, tràn ngập khẩn cầu cùng bất an.

Tư Thản Tạp bỗng nhiên giật mình.

Hắn xa xa nhìn về phía tiểu cô nương trong đội ngũ Linh tộc.

“Các ngươi đầu tiên đi về phía trước đi, ta muốn nói chuyện riêng với Tư Thản Tạp, ta không cần các ngươi bảo vệ ta, ta đã hồi phục không sai biệt lắm rồi.”

Trong đám người, tiểu cô nương cũng ngừng lại, lạnh nhạt phân phó Ba Cát và Tiên Na.

“Điều này sao được?” Vẻ mặt Tiên Na không muốn.

“Nếu các ngươi thực coi ta là thủ lĩnh lần này, mời các ngươi dựa theo ta phân phó làm việc, ta hướng các ngươi cam đoan, ở trong bí cảnh này, về sau không có ai có thể thương tổn được ta nữa.” Thâm Lam trịnh trọng khác lạ nói.

Ba Cát và Tiên Na ngạc nhiên.

“Lúc đến... bên trên từng phân phó, chỉ cần là mệnh lệnh của nàng, bất luận không hợp lý cỡ nào, chúng ta cũng phải nghe theo.” Một tộc nhân Linh tộc khác nói.

Ba Cát và Tiên Na cắn chặt răng, cuối cùng gật đầu đáp ứng, mang theo tộc nhân Linh tộc còn lại đi trước.

“Tư Thản Tạp, chúng ta có thể nói chuyện riêng không?”

“Đương nhiên.”

“Ngươi biết hắn là ai chứ?”

Theo tộc nhân Linh tộc, Vũ tộc, Cốt tộc, nhất nhất từ bên cạnh bọn họ lướt qua, vẻ mặt Tư Thản Tạp kinh ngạc, ngạc nhiên nói: “Hắn rõ ràng thiếu chút nữa gϊếŧ ngươi, vì sao ngươi sẽ tha cho hắn?”

Thâm Lam cầm một khối Ám Diệu Thạch nho nhỏ, trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo đẹp đẽ toát ra vẻ ảm đạm, cúi đầu thấp giọng nói: “Hắn và ta có chút sâu xa.”.

Tư Thản Tạp ngẩn ra.

Hắn đã biết Thâm Lam chính là “Siêu cấp linh chủng” trong lịch sử Linh tộc chưa bao giờ có, tương lai nhất định sẽ là nhân vật tôn quý tộc trưởng Linh tộc.

Tần Liệt, tuy lúc trước bày ra lực lượng không thể tưởng tượng, nhưng dù sao chỉ là một hỗn huyết giả của Liệt Diễm gia tộc.

Hắn biết rõ địa vị hỗn huyết giả ở Thần tộc, thường thường ở tầng thứ tương đối thấp kém, mà Liệt Diễm gia tộc... Nay lại là tồn tại đội sổ trong năm đại gia tộc.

Ở trong mắt Tư Thản Tạp, Tần Liệt cùng tiểu cô nương trước mắt, thân phận địa vị chênh lệch quá mức cách xa.

Hắn rất khó tưởng tượng hai người này sẽ có cái gì sâu xa.