Đám người Tử Đạo và Lưu Vân Phong vừa mới bố trí ổn thỏa trở về thấy một cảnh tượng này, không kìm nổi bĩu môi, nói thầm:
- Thật sự là một người trẻ tuổi kỳ cục tới mức tận cùng!
Khóe miệng Cơ Thánh đã đi xa khẽ cơ quắp, cụp mí mắt, cũng không trả lời.
Sở Thiên Cơ nhìn bóng lưng Cơ Thánh, than nhẹ một tiếng, hắn cũng không thích người này, nói chuyện rất đả thương, lại ngang ngược kiêu ngạo. Tuy nhiên hiện tại muốn nói có bao nhiêu hận cũng là không hận nổi, mặc kệ có nguyện ý hay không cũng khó có thể cả biến sự thành là người một nhà. Hơn nữa hiện giờ hoàng tộc đang gặp phải một trận nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay, tất cả mọi người cần đoàn kết cùng một chổ. Thời điểm ở đại vực Viêm Hoàng hắn cũng đã giáo huấn tiểu tử này, quá khứ… cũng hãy để cho nó qua đi.
Mẫu tử hai người Cơ Thanh Vũ và Sở Mặc bên này bị Cơ Thánh quấy rầy như vậy cũng đều thu hồi bi thương. Tuy nước mắt của Cơ Thanh Vũ vẫn đang chảy xuống, nhưng trên mặt lại mang theo tươi cười vô cùng vui vẻ.
Sở Mặc cũng giống như vậy, mắt đỏ một vòng nhìn Cơ Thanh Vũ:
- Mẹ, từ khi con thức tỉnh hình ảnh sâu trong trí nhớ, sau khi biết được chân tướng đã không còn trách mọi người.
- Hải từ ngoan, nhưng mẹ vẫn cảm thấy có lỗi với ngươi.
Cơ Thanh Vũ nói xong, sau đó lại tiếp:
- Nhi tử bảo bối, ngươi yên tâm, mẹ sẽ mượn hết ấn đến vương hoàng tộc tới cho ngươi đập chết Chung gia!
Khương Thái Nguyệt ở bên cạnh cười khúc khích nói:
- Thanh Vũ cô, ngài trước tiên hãy nghĩ làm sao để trợ giúp cho dượng đi.
Khương gia cùng Cơ gia nhiều thế hệ có giao tình, dựa theo bối phận, Khương Thái Nguyệt gọi một tiếng cô cũng không có gì sai.
Cơ Thanh Vũ hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Thái Nguyệt, lần này cảm ơn con, cô cô nợ con một nhân tình.
- Lời này của cô cô quá khách khí rồi.
Khương Thái Nguyệt thản nhiên cười nói:
- Hiện giờ hoàng tộc mới quật khởi, có quá nhiều chuyện cần phải làm, những tiểu bối bọn ta không làm được quá nhiều chuyện, cũng chỉ có thể làm được một ít chuyện nhỏ.
Cơ Thanh Vũ gật gật đầu:
- Con đã làm vô cùng tốt!
Nàng nói xong lại dời tầm mắt đến trên người của Sở Mặc, trong ánh mắt tràn ngập tình cảm không nói nên lời, không có chút nào che dấu. Trong lòng của nàng cảm thấy thật đáng tiếc, thời điểm đứa nhỏ cần nàng nhất, nàng không thể ở bên cạnh, lại không thể tham dự vào quá trình trưởng thành của hắn, đây là một chuyện vô cùng tàn khốc với một mẫu thân thương con sâu sắc.
Tuy nhiên, chịu mọi tất cả cực khổ, tới hôm nay rốt cục có thể ở cùng một chỗ với hai nam nhân mình yêu nhất, đối với Cơ Thanh Vũ mà nói còn trọng yếu hơn rất nhiều so với việc tấn thăng lên cảnh giới Đại Thánh. Nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua Sở Thiên Cơ, sau đó nhẹ nhàng cười, giấu mọi cực khổ đã từng trải qua vào sâu trong lòng.
Đám người trẻ tuổi đứng ở phía sau Sở Thiên Cơ, nhìn thấy cảnh tượng này trên mặt đều rất phức tạp. Bọn họ đều là con cháu vợ cả hoàng thất, có quan hệ huyết mạch tương đối thân cận với Cơ Thanh Vũ, nhưng những năm gần đây, có thể đừng ở lập trường của Cơ Thanh Vũ mà suy tính cho nàng lại vô cùng ít.
Suy nghĩ của đại đa số kỳ thật cũng không khác so với Cơ Thánh, tối đa cũng chỉ là không quá cực đoan giống như Cơ Thánh. Nhưng ở sâu trong nội tâm cũng không có tôn trọng gì quá lớn với vị công chúa từng ưu tú nhất hoàng tộc này, đối với Sở Thiên Cơ đại vực Viêm Hoàng thì không cần nói tới tôn trọng mà là khinh miệt từ trong nội tâm.
Nhưng điều khiến bọn họ không nghĩ tới chính là, đế vương tự tay trấn áp Cơ Thanh Vũ, nhưng trên thực tế lại không giống như bọn họ nghĩ: Là vì Cơ Thanh Vũ gả cho một tu sĩ đại vực Viêm Hoàng bôi nhọ huyết thống hoàng gia, khiến hoàng tộc La Thiên mất mặt.
Mà nguyên nhân thật sự hiện giờ những người này đều đã hiểu.
Cho nên bọn họ mới có thể cảm thán, thậm chí còn có chút may mắn, không cố chấp, ngông cuồng và kiêu ngạo giống Cơ Thánh kia, ngốc nghếch xông lên nhục nhã Sở Mặc, kɧıêυ ҡɧí©ɧ Sở Thiên Cơ, nếu không sợ rằng giờ phút này nhóm bọn hắn cũng sẽ xấu hổ giống Cơ Thánh.
Cơ Thanh Vũ thăng tiến lên cảnh giới Đại Thánh, Sở Thiên Cơ thành công nhập Thánh, Sở Mặc con trai của bọn họ năm nay mới bao nhiêu tuổi? Tính toán đâu ra đấy, năm tháng tu đạo tuy chỉ vài thập niên nhưng cũng đã thành công thành đạo, bước vào cảnh giới Chí Tôn. Ở nơi tàn khốc như sân thí luyện lại có thể đạt được thành tựu nhiều người cả đời đều không thể đạt được trong thời gian ngắn nhất.
Top 10 Thiên bảng!
Toàn bộ hoàng tộc, giữa đám con cháu trẻ tuổi đương đại cũng chỉ có một mình Cơ Khải bước vào Thiên bảng mà thôi.
Cái này ưu tú tới mức khiến người khác không biết nói gì!
Ai còn dám cười nhạo? Ai lại có tư cách cười nhạo? Ai lại dám đi châm chọc?
Cho dù là hiện giờ đế vương vẫn chưa thay đổi thái độ với cả nhà bọn họ, nhưng con cháu vợ cả hoàng tộc sợ rằng cũng phải lén lén lút lút âm thầm thể hiện thiện ý với người ta.
Một Đại Thánh cũng đã có thể khởi động một gia tộc rất lớn ở La Thiên Tiên Vực.
Những con cháu hoàng tộc này đều rất thông minh, các loại cảm xúc phức tạp này chỉ tồn tại trong lòng bọn họ chốc lát, liền nhất nhất lại chào hỏi Sở Mặc, cho dù là bối phận lớn hơn Sở Mặc rất nhiều, nhưng thái độ của bọn họ khi đối mặt với thiên kiêu trẻ tuổi này cũng đều vô cùng ôn hòa hữu lễ.
Loại trường hợp này Sở Mặc lúc trước có nằm mơ cũng không nghĩ tới, chưa nói tới có bao nhiêu kích động, nhưng ít ra được người khác tôn trọng thì trong lòng vẫn sẽ cảm thấy thoải mái. Với hắn mà nói, tất cả… nhục nhã hay vinh dự cũng không bằng việc hắn có thể ở cùng một chỗ với cha mẹ, một nhà ba người ăn một bữa cơm thật vui vẻ.
Sở Mặc lãnh đạm cũng khiến con cháu hoàng gia kiêu ngạo từ trong xương cảm thấy vô cùng khâm phục, bởi vì hoàng tộc cho dù suy thoái như thế nào, cũng không phải ai cũng có thể giữ được bình tĩnh khi đối mặt với một đám con cháu vợ cả hoàng tộc cao quý như Sở Mặc.
Khương Thái Nguyệt ở bên cạnh nhìn cảnh tượng này, trong con người sáng trong như nước lóe ra hào quang sáng ngờ, hứng thú đối với Sở Mặc càng lớn, tâm tư biến Sở Mặc thành huynh đệ của nàng cũng mãnh liệt thêm vài phần.
Lúc này Cơ Khải lại đi tới, vẻ mặt mỉm cười nói với Cơ Thanh Vũ:
- Hoàng cô, tiểu chất đã chuẩn bị xong yến hội, chúng ta cũng đi dùng cơm đi!