*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng bếp có một cái tủ lạnh rất lớn, bên trong sắp xếp theo thứ tự lần lượt là cải trắng, cải thìa, rau xà lách, ớt đỏ, ớt xanh. Trong góc phòng bếp còn có mấy cái rổ, bên trong chất đầy khoai tây, củ cải trắng, cà rốt cùng cải bắp các loại không dễ bị hư. Lo lắng đèn sẽ thu hút tang thi cùng mấy tên không có ý tốt tới, Xuân thẩm cùng Đường Xuân đều thừa lúc trước khi trời tối chuẩn bị cơm tối. Ăn cơm sớm, mọi người có thể nghỉ ngơi sớm.
“Tiểu thiếu gia, cậu sao lại vào đây? Hai người chúng tôi làm là được rồi.” Xuân thẩm lau lau tay lên tạp dề.
Đường Miểu theo thói quen đưa tay hứng dưới vòi nước cảm ứng, không thấy nước chảy ra, mới ngốc ngốc mà nhớ ra là đã bị cúp nước.
Xuân thẩm vội vàng múc ra một gáo nước từ trong thùng, chậm rãi đưa cho cậu rửa tay, nói: “Điện nước đều bị ngừng. Nước này là do tiên sinh trước đó có dự kiến mà lưu trữ đấy.” Trong biệt thự chỉ dùng máy phát điện năng lượng mặt trời.
Hồ bơi trong hoa viên đầy nước sạch, có thể dùng để giặt quần áo cùng tắm rửa. Bên trong phòng thể dục trên lầu ba còn có một bể bơi bơm khí, cũng đầy nước, dùng để rửa rau.
Đường Miểu mưu kế xông não, nói: “Xuân thẩm, Xuân bá, hai người đi lấy thêm mấy thùng nước. Con rửa rau cho.”
“Được.”
Đường Xuân thuận miệng hỏi: “Tiểu thiếu gia, cậu muốn nhiều nước vậy để làm gì?”
“Yên tâm đi, con sẽ không lãng phí.”
Sau khi Xuân thẩm cùng Xuân bá rời đi lấy nước, Đường Miểu vội vàng đem rau quả trong tủ lạnh đổi đi, lại lấy thêm từ không gian một thùng nước giếng. Cậu dùng nước trong hồ bơi đem rau quả đã chọn tốt rửa sạch ba lần, sau lại dùng nước giếng rửa thêm lần cuối mới bắt đầu xào. Thêm sự hỗ trợ của Đường Xuân cùng Xuân thẩm, cơm rất nhanh đã được làm xong.
Thời điểm này cũng không cần phải chú ý cái gì là quan hệ chủ tớ, người trên kẻ dưới. Tất cả mọi người đều ngồi ăn chung trên chiếc bàn ăn hình chữ nhật. Cá kho cà tím[1], cải trắng xào chay, khoai tây sợi chua cay[2], hồng thiêu sư tử đầu[3], ớt xanh xào thịt bò, một nồi thịt hâm lớn, còn có một bát súp rong biển nấu trứng. Mấy ngày nữa, thực phẩm còn tồn trong tủ lạnh như thịt viên, thịt tươi các loại như thế này không còn ăn được nữa rồi.
Bởi vì tạm thời còn chưa biết virut tang thi có lây qua nước bọt không, tất cả mọi người đều dùng hộp cơm inox, đũa cùng ly nước riêng của mình. Ngoài ra, mỗi người đều có một đôi đũa chung. Sau khi ăn cơm, đũa chung sẽ được thu lại.
“Tay nghe tiểu thiếu gia thật tốt..” Xuân thẩm ăn hết một chén, tự đáy lòng mà khen.
“Bình thường thôi, về sau nếu có cơ hội còn phải nhờ Xuân thẩm chỉ thêm vài chiêu đấy ạ.” Đường Miểu khiêm tốn, không chú ý tới Đường Tư Hoàng bí hiểm mà nhìn cậu một cái.
Nữ nhân kia cũng khen không dứt miệng, bất quá Đường Miểu căn bản không để ý tới cô ta. Cậu vụиɠ ŧяộʍ quan sát một chút, nữ nhân này cùng cha cậu không giống như quan hệ tình nhân, nhưng không hiểu sao cô ta lại ở đây.
“Nhóc con, em lại khiêm nhường rồi, em làm đồ ăn thực sự rất ngon a, mỗi lần em xuống bếp anh đều ăn hơn hai chén cơm. Sau này, đều do em nấu cơm, thế nào?” Đường Hâm cũng cười khen ngợi. Hắn là một người không có thịt là không vui, nhưng đối với thức ăn Đường Miểu làm lại phi thường thích ăn. Tuy nói bây giờ là tận thế, nhưng cũng không thể bác đãi dạ dày của chính mình, đúng không?
“Tùy tâm trạng đã.” Đường Miểu cũng không bị hắn dùng lời ngon ngọt dụ dỗ.
Đường Hâm không sao cả nhún vai. Nhưng hắn biết rõ, ba cũng rất thích ăn cơm Đường Miểu nấu. Hắn không tin, ba yêu cầu mà Đường Miểu có thể cự tuyệt.
Đường Tư Hoàng nói: “Ngày mai 9 giờ xuất phát, dời đến biệt thự phía Tây.”
Biệt thự phía Tây kia Đường Miểu cũng đã tới mấy lần. Cái biệt thự kia so với cái hiện tại lớn hơn rất nhiều, nhưng bởi vì cách trung tâm khá xa, cậu cũng không hay lui tới. Hiện tại, tang thi trong thành thị dày đặc, vô cùng nguy hiểm, nếu dời đến biệt thự phía Tây sẽ an toàn toàn hơn nhiều.
Ăn xong bữa tối, mọi người đóng kĩ cửa lại, màn cũng kéo kín. Vì ánh đèn cùng âm thanh nhỏ đều có thể đưa tang thi tới, cho nên buổi tối tất cả mọi người sẽ không bật đèn, cũng không có khả năng có hoạt động giải trí gì khác.
Đường Miểu thay đồ ngủ, nằm trên giường, lâm vào trầm tư. Hiện tại là thời điểm tốt để đem chuyện không gian nói cho cha biết. Thứ nhất, có thể đem toàn bộ vật tư gom được mang theo; thứ hai, cũng có thể dễ dàng sử dụng nước giếng. Hiệu quả của nước giếng cần chừng ba ngày để phát huy hoàn toàn, nếu về sau tận thế ngày càng nghiêm trọng, chỉ sợ không thể ở một nơi trong một thời gian dài được, khi đó lại càng không có cơ hội cho Đường Tư Hoàng cùng Đường Hâm uống nước giếng.
———————————————————
[1] Cá kho cà tím:[2] Khoai tay sợi chua cay:[3] Hồng thiêu sư tử đầu: