12 Nữ Thần

Chương 130: Long Vĩ

Núi rừng hoang sơ chìm trong màn đêm huyền ảo, cạnh ánh lửa nhỏ bập bùng, trên tấm thảm vải, Diễm My tựa lưng vào ngực Dương, gương mặt xinh đẹp ngước lên say sưa hôn hắn, để mặc cho hắn tha hồ nghịch phá khắp cơ thể ngà ngọc của nàng...

Mân mê hai quả đào tươi to tròn, xuýt xoa vùng eo thon bụng phẳng rồi vuốt ve làn da đùi mềm mịn, Dương lách bàn tay tham lam vào giữa khe đùi trắng mỡn, nơi đôi môi da^ʍ tình đang tiết ra dòng mật thơm ẩm ướt hòa cùng những tinh hoa còn sót lại sau lần đầu tiên...

"Sao mà ướŧ áŧ thế này!"

"Tại anh chứ sao!" My thẹn thùng trách yêu.

Dương bật cười, ánh mắt hiền dịu nhu tình của My không kém phần gợϊ ȶìиᏂ, khiến Dương vừa xả súng không lâu đã bắt đầu nổi lại cơn cầm thú.

"Tại anh, vậy để anh sửa sai nhé! Khà khà..."

Sau nụ cười da^ʍ dê tột độ, Dươиɠ ѵậŧ My nằm ngửa ra, tóm hai cổ chân nàng giơ lên cao.

"Anh định làm gì vậy? Buông em ra..."

"Ngu sao buông! Ngoan ngoãn nằm im kẻo anh... hϊếp da^ʍ em nữa đấy!"

Diễm My không đáp lại, mặt nàng đỏ bừng vì thấy Dương đang chăm chú ngắm nhìn cánh cửa thiên đường đang hớ hênh của nàng.

Dương ngắm nhìn bằng ánh mắt si dại, đôi môi ấy vẫn tươi nguyên sau lần đầu, lại điểm lên chút lấp lánh vì dâʍ ŧᏂủy̠ phản chiếu ánh lửa, cùng với đó là một vệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ như dòng sữa đặc chảy xuống phía dưới.

Không thể chối từ, Dương như người đói khát cúi mặt đưa môi mình hôn vào...

"A... Đừng mà anh... Bẩn lắm..."

Dương ngóc đầu lên vờ giận dỗi: "Ý em là miệng anh bẩn à?"

My lắc đầu: "Không phải, em nói chỗ đó của em..."

"Thơm ngon thế này mà! Lắm thằng thèm muốn khóc mà không được đấy!"

Nói xong, Dương lại cúi mặt xuống tiếp tục thưởng thức da^ʍ hương tuyệt diệu, môi hắn mơn trớn hai bên bờ, lưỡi hắn lanh lẹ lướt vào trong để xuyên phá động tiên thơm nồng da^ʍ vị...

"A... Ư... Đừng mà..."

Ngượng ngượng ngùng ngùng, nhưng My không thể phủ nhận kɧoáı ©ảʍ từ đôi môi và chiếc lưỡi tinh nghịch của Dương mang đến cho nàng, nàng vừa rêи ɾỉ vừa ưỡn mông để trợ giúp Dương đưa chiếc lưỡi kia tiến sâu vào trong...

Nghịch đến khi người My run lên vì kɧoáı ©ảʍ, Dương rời môi khỏi âʍ ѵậŧ nàng, hôn hôn liếʍ liếʍ lên làn da đùi non mịn màng thơm phức, cảm giác nhồn nhột khoan khoái khiến My vẫy vùng đạp chân vào khoảng không trông đáng yêu mà đầy gợϊ ɖụ©.

Hôn khắp đôi chân ngà ngọc, Dương hôn lên bụng nàng, liếʍ sượt một đường dài rồi há miệng cắn vào nụ hồng đào đang nhấp nhô trên gò ngực nàng...

"A..."

"Thích không em?"

"A... Xấu hổ quá..."

Lưỡi Dương liếʍ khắp đầu ti, môi hắn hôn khắp đầu ngực, hai tay hắn mân mê bóp nắn hai quả đồi căng tràn sức sống.

My quằn quại trong kɧoáı ©ảʍ lạ lùng, cho đến khi hai quả đào ướt sũng vì nước bọt, Dương mới chịu buông tha nàng và trườn mình lên trên...

Chạm vào nhau...

Cứng quá, nóng quá, và, ẩm ướt quá...

Hai cơ thể chung một cội nguồn...

Như muốn hòa tan vào nhau...

Để trở thành nguồn cội cho những con người mới... Rừng núi mịt mù, hai bóng người di chuyển âm thầm vượt qua dốc núi.

"Anh ơi sao em thấy lo lo..." Một người đi sau nói.

"Lo mẹ gì! Khu vực này ngoài mấy con thú cấp Tướng ra thì còn gì nguy hiểm mà mày lo?" Tên đi trước mắng.

"Nhưng em thấy ghê ghê thế nào ấy!"

"Thằng chết nhát, không hiểu tại sao tao lại xui xẻo bị phân công đi chung với mày!"

Chợt tên đi trước dừng lại: "Khoan đã! Hình như đằng trước có người!"

Tên đi sau cũng vội dừng lại, nhìn lên bầu trời thì thấy một cột khói mờ nhạt trong màn đêm được thắp sáng bởi ánh sao trời.

"Hình như là bọn dân phược cắm trại thôi anh!"

Tên đi trước suỵt một tiếng rồi nói: "Cứ tiến đến xem thế nào, mạnh thì đi báo cho cấp trên, yếu thì..." Nói đến đây, tên này giơ tay ngang cổ mình để cứa một cái dứt khoát.

Hai tên rình rình tiến đến...

"A... Á... Ư... To quá! Nóng quá!"

My rêи ɾỉ sướиɠ khoái trong khi Dương nắm trên người nàng và liên tục đưa dươиɠ ѵậŧ của hắn đâm sâu vào trong, lửa tình hừng hực.

Đang hăng say nhịp tình, Dương chợt giật mình kéo My bật dậy, đồng thời dùng tấm thảm vải phủ lên người My để che đi cơ thể trần trụi của nàng.

"Sao vậy anh?" My lo lắng hỏi.

"Có người!" Dương đáp, mắt chăm chú nhìn về một hướng trong rừng.

Từ một bụi rặm có tiếng thở phào: "Thì ra chỉ là hai đứa nhóc cấp Tá!"

Sau tiếng nói, hai gã đàn ông mặc quần áo đen bước ra khỏi bụi rặm, tên đi sau nói nhỏ với tên đi trước: "Anh xem, con bé kia đúng là tuyệt thế mỹ nhân!"

Tên đi trước gật đầu: "Đúng là mồi thơm, ta nhịn cả tuần nay rồi, hôm nay phải bơm đầy tử ©υиɠ cô bé này mới thỏa!"

Tên đi sau cười da^ʍ ô: "Vậy chừa em lỗ hậu nhé! Hè hè..."

"Đương nhiên! Tao dưới mày trên, con bé ở giữa! Còn thằng bồ nó... trói lại cho nó ngồi xem!"

Nói xong, hai tên cùng xông đến hòng bắt lấy Dương và My.

Dương mặc vào người một chiếc quần, vừa liếc mắt đưa tình với My vừa nói: "Lỗ hậu à? Ý hay đấy! Cứ đứng đây xem anh xử hai tên này rồi chúng ta tiếp tục..."

My e thẹn gật đầu, tay nàng vô thức sờ vào âʍ ѵậŧ ẩm ướt, dư âm cuộc giao hoan vẫn còn khiến nàng si mê...

Hai tên áo đen, một tên là Linh Tá cấp 6, một tên là Linh Tướng cấp 1, còn Dương cũng là Linh Tướng cấp 1 nhưng nhờ có bảo vật hỗ trợ nên thực lực hiển hiện ra chỉ là Linh Tá cấp 2, thua xa hai tên lạ mặt.

"Muốn lấy một địch hai ra oai trước gái hả mậy! Chỉ có con ghệ mày mới có khả năng lấy một đ-t hai đứa tao thôi! Ha ha..."

BINH!

Tên áo đen vừa dứt câu nhưng chưa kịp dứt cười, Dương đã dùng Ngự Lôi Thuật bắn đến, đồng thời dùng Ngự Hỏa Thuật vận Huyết Ảnh Yêu Hỏa lên tay tung một đấm trời giáng, tên áo đen trúng đòn văng ra đất, răng môi lẫn lộn.

Tên còn lại yếu hơn, chưa kịp giật mình đã bị Dương xoay người đá một cước văng ra, nằm sấp bên cạnh gã đồng bọn.

Phủi tay, Dương bước lại nhìn hai tên áo đen một nằm ngửa một nằm sấp.

Dương nói với tên nằm ngửa: "Để xem, ngươi muốn bơm đầy tử ©υиɠ ai ấy nhỉ?"

Huyết Ảnh Yêu Hỏa bốc lên hừng hực trên tay, Dương cúi xuống vỗ mạnh vào giữa hai chân tên nằm ngửa làm tên này đau muốn ngất đi, miệng chưa kịp gào lên đã bị Dương bịt chặt.

Dương quay sang tên nằm sấp: "Còn ngươi! Thích lỗ hậu à!"

Một tia Hắc Ma Đế Lôi thành hình, Dương giơ lên lấy đà rồi cắm xuống thật mạnh... Tên này cũng không kịp gào thét vì bị Dương nhấn đầu xuống đất.

Xong việc, Dương đứng dậy khoanh tay nói: "Còn không mau ra đây dọn rác!"

Dương vừa dứt lời, một bóng đen bất thình lình lướt đến và đứng đối diện, người này cao to, cũng mặc áo đen, nhìn Dương và đáp: "Hắc Vũ Tiên Long quả nhiên phi thường! Khâm phục! Hai tên này dám trái mệnh lệnh đi làm chuyện xằng bậy, xin ngài cho phép ta mang về xử lý!"

Dương thờ ơ: "Tùy ngươi!"

Gã đàn ông gật đầu cảm tạ, sau đó kéo hai tên thuộc hạ đi mất, Dương vờ lạnh lùng đứng một lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Bởi kẻ áo đen thứ ba kia là một Đại Vương, nếu phải chiến đấu thì Dương chỉ có cách liều mạng, nên hắn liền bày mưu ra vẻ lạnh lùng bí ẩn để hù dọa đối phương và đã thành công.

Thấy Dương an toàn trở lại, Diễm My nhẹ nhõm hỏi: "Họ là ai vậy anh?"

Dương ậm ừ: "Cũng không rõ... Chắc bọn trộm cướp đào mộ gì đấy..."

Sau đó Dương cởϊ qυầи mình ra và ôm lấy My vào lòng: "Tiếp tục nào vợ yêu của anh..."

Diễm My xấu hổ: "Thôi... khuya rồi, mình tìm nơi khác nghỉ ngơi đi kẻo họ quay lại..."

"Sợ gì! Đêm nay chúng ta đâu có ngủ! Khà khà..."

Chợt My cảm thấy cơ thể Dương biến đổi, từng lớp vảy rồng mọc lên khắp thân mình hắn, My ngạc nhiên: "Sao anh lại Tiên Long hóa?"

Vừa hỏi xong, My thốt lên kinh ngạc, bởi vì cái thứ dươиɠ ѵậŧ vốn thẳng tắp của Dương đang cọ vào bụng nàng giờ lại trở nên mềm mại uốn lượng như một con rắn...

"Ối! Gớm quá đi!"

Đó chính là dươиɠ ѵậŧ của Dương sau khi Long hóa, trở thành một thứ to hơn, dài hơn, màu đen và đầy gân xanh quái dị. Dươиɠ ѵậŧ này linh hoạt như một con rắn, trườn xuống dưới bụng My, tìm cửa mình My rồi chui vào...

"A... Đừng mà... Gớm quá! A..."

To, cứng, nóng và linh hoạt, chỉ một lúc sau My đã bị dươиɠ ѵậŧ Long hóa của Dương chinh phục, hắn ngồi lên một tảng đá cho My ngồi trên không ngừng hẫy mông nuốt nhả dươиɠ ѵậŧ mình vào âʍ đa͙σ nàng.

"Thấy thứ này thế nào hả người đẹp?" Dương hỏi sau một hồi bú ngực My như đứa bé khát sữa.

My liên tục hẫy đôi mông tròn, gương mặt xinh đẹp cười nét cười mê mệt gợϊ ȶìиᏂ: "Sướиɠ... lắm... A... Á... Trông nó ghê ghê... nhưng... em thích.... A... Aa..."

"Chưa đâu! Còn nữa nè, khà khà..." Dương cười dâʍ đãиɠ, chiếc đuôi dài sau lưng giơ lên, phần chóp đuôi nhọn hoắc khoe ra trước mặt My.

Rồi trước ánh mắt tò mò của My, lớp vảy rồng trên đỉnh đuôi thu vào, lộ ra một thứ màu đỏ hồng dài gần hai gang tay với những đường gân máu trên bề mặt, trông khá giống dươиɠ ѵậŧ của các loài thú bốn chân. Thứ này có đường kính tương đương dươиɠ ѵậŧ của Dương và đặc biệt có thể tự tiết ra dịch nhầy...

"A! Đuôi của anh cũng gớm quá!"

Dương cười đắc ý: "Hà hà! Từ khi đạt được Long hóa cấp độ 2 thì anh mới biết chiếc đuôi này hóa ra chính là dươиɠ ѵậŧ thứ hai của anh!"

Chính là dươиɠ ѵậŧ thứ hai, có kɧoáı ©ảʍ và chức năng sinh sản hoàn toàn giống dươиɠ ѵậŧ thứ nhất...

Vẫn ngồi hẫy mông cho dươиɠ ѵậŧ thứ nhất của Dương ra vào âʍ đa͙σ mình, My chợt rùng mình khi dươиɠ ѵậŧ thứ hai của hắn lướt xuống ngực nàng, chất nhầy ẩm ướt trên thân dươиɠ ѵậŧ tiết ra và thứ này linh hoạt mơn trớn đầu ti không thua gì chiếc lưỡi khiến nàng rùng mình sướиɠ khoái trong ghê tởm.

"A... Á... Ai..."

Chất nhờn bám đầy hai bầu ngực My, Dương điều khiến chiếc đuôi dươиɠ ѵậŧ bò khắp người nàng rồi đưa lên trước đôi môi anh đào gợi cảm...

My nhìn cái thứ ghê tởm trước môi, tuy thấy ghê tởm nhưng không hiểu sao trong lòng nàng lại có cơn da^ʍ cuồng thôi thúc muốn...

"Anh... Em muốn... hôn nó... A... Ư..."

Nhìn gương mặt đẹp đang khao khát si mê, sao Dương nỡ chối từ? Chiếc đuôi dươиɠ ѵậŧ nhầy nhụa chầm chậm tiến đến...

Chạm vào môi...

Một vệt nhầy nhễu xuống làn môi hồng...

Bản năng...

Nàng hôn như hôn chính Dương, rồi nàng hé môi, đón nhận dươиɠ ѵậŧ thứ hai của nhân tình vào trong, lưỡi nàng dâng hiến...

Lần đầu, nhưng nàng hôn, bú và liếʍ chẳng thua gì một con điếm chuyên nghiệp, khiến Dương liên tục rùng mình ngăn chặn đà xuất tinh vì kɧoáı ©ảʍ đang nhân đôi nơi hai đầu dươиɠ ѵậŧ...

"Uhm... Úhm! Uhm... Úhm!"

My cũng mị đi trong men tình, kɧoáı ©ảʍ nơi âʍ đa͙σ cứ dồn dập dâng trào, sự dâʍ ɭσạи nơi đôi môi cứ đẩy cơn hứng tình lêи đỉиɦ cực...

Rồi thì Dương cũng rút chiếc đuôi Dươиɠ ѵậŧ ra khỏi môi My, khiến môi nàng trào ra một bãi trong vắt nhầy nhụa...

"Diễm My..."

"Dạ? A... Aa..."

"Trinh tiết nơi âʍ đa͙σ em anh đã lấy... Trinh tiết nơi môi em anh đã lấy... Còn lại một nơi..."

"Ư... A... Đáng ghét!" Rồi My nở nụ cười, lẳиɠ ɭơ và đầy quyến rũ: "Em cho anh hết..."

Hồn Dương như tan vào mây, hắn ngửa lưng ra sau cho My quỳ cúi người trên mình hắn, chiếc đuôi dươиɠ ѵậŧ nhầy nhụa linh hoạt tìm ra sau mông My, ngắm vào cái lỗ hậu môn tươi hồng...

Hắn và nàng nhìn nhau đầy yêu thương ân ái...

Rồi chiếc đuôi chạm vào, nhờ có dịch nhầy và sự linh hoạt mà dễ dàng xoáy sâu vào trong...

"Á! Nó vào rồi! Em sướиɠ quá!" My rên mà như muốn hét cho cả thế giới biết, rằng nàng đang sung sướиɠ như thế nào khi mà cả âʍ đa͙σ và hậu môn của nàng bị hai dươиɠ ѵậŧ của anh trai nàng lấp đầy trong cùng một lúc...

Dương còn sướиɠ hơn, có mấy ai dám mơ tưởng rằng có thể cùng lúc xâm lăng cả hai cái lỗ sung sướиɠ của phụ nữ, hơn nữa còn là một em gái cùng cha xinh đẹp tuyệt trần...

Rồi cả hai hôn nhau như điên như dại trong khi hai con rắn một đen một đỏ của Dương không ngừng tấn công vào hai khe tình một trên một dưới của My...

Rồi My rời môi Dương, nàng chống tay, cong eo, ưỡn ngực, chổng mông hứng chịu những đòn đẩy liên hoàn vào cả hai cửa tình...

"A! Á! Chết em mất! Áa! Aa! Em muốn nữa! Em muốn... nữa! Hãy làm em sướиɠ đến khi em chết đi anh! Á! Á! Á Á Á..."

"Vậy chúng ta... sẽ cùng sướиɠ đến chết!"

"A A A... Em... không kềm chế được... nữa rồi! Em sướиɠ quá! Của anh sướиɠ quá! Cả hai... đều to... Cả hai... đều khỏe... Cả hai... đều sướиɠ... Á Á A A A..."

"Em yêu anh! A A A..."

"Anh yêu em!"

"Em yêu anh!"

"Anh yêu em!"

"Em yêu anh! Em yêu anh! EM YÊU ANH! EM YÊU ANH! EM YÊU ANH! A A A A..."

"ANH CŨNG YÊU EM!"

Dương ôm chặt lấy My, hai dươиɠ ѵậŧ đồng thời cắm mạnh vào hai cửa mình của My rồi cùng xả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào âʍ đa͙σ và hậu môn của nàng...

Nằm trên người Dương một lúc lâu, My gượng dậy, mặc kệ hai dòng tinh đang chảy ngược ra từ hai khe suối, nàng cười ngượng: "Em... em cũng muốn sửa sai... Hi hi..."

Sau đó nàng cúi xuống, hai bàn tay dịu dàng nhặt hai dươиɠ ѵậŧ của Dương lên, bú và liếʍ sạch những gì còn vươn lại...

Hết chương 130