Nuốt Hết

Chương 22

"Trả bảo bảo lại cho tôi! Anh cái tên hung thủ này!" Tôi nhào vào trên người hắn, không muốn sống nữa mà đánh, Từ Lập Thủy một bên áp chế tôi, một bên hung tợn mà hướng những tên bảo tiêu đang muốn tiến lên hỗ trợ quát, "Đi ra ngoài! Đóng cửa lại!"

Bọn họ nhìn nhau, quả nhiên không hề tới gần, đi ra ngoài đóng cửa lại.

Nếu đánh thật lên, tôi căn bản không phải đối thủ của Từ Lập Thủy, chưa đánh được vài cái đã bị hắn đè ở trên quầy, lại tức lại cấp thẳng tự trách mình vô dụng, "Anh sẽ có báo ứng!" Ta triều hắn hô to!

Từ Lập Thủy cười lạnh nắm mặt tôi, đôi mắt nguy hiểm nửa nheo lại, xem kỹ nhìn chằm chằm tôi, "Cùng nam nhân khác câu kết làm bậy, hiện tại sợ hãi? Cho rằng giả điên là có thể tránh thoát? Có thể hay không đã quá muộn!" Bá đạo xé mở quần tôi, thô lỗ lật tới lật lui kiểm tra, "Gã đó có chạm vào em không?"

Tay chân đều bị chế trụ, đáy lòng càng ngày càng tuyệt vọng, tôi cắn răng không muốn để ý đến hắn, vì sao ông trời lại đối xử với tôi như vậy! Dùng hết sức lực cuối cùng cùng hắn đối kháng!

Ánh mắt Từ Lập Thủy tối tăm lập loè, lông mày giương lên, lạnh giọng ép hỏi, "Đừng để ta hỏi lần thứ hai, hậu quả tự mình biết!"

Hắn uy hϊếp làm tôi cả người cứng đờ, đúng vậy, tôi biết thủ đoạn của hắn, hắn là ma quỷ đối thân nhân thậm chí cốt nhục của mình đều có thể vứt bỏ không thèm nhìn lại, còn có chuyện gì làm không được? Tôi cắn môi cùng hắn giằng co, bỗng nhiên hắn cúi người áp xuống, tôi bị hắn ép tới thở không nổi, hai ngón tay tinh thần hăng hái chọc vào hạ thể khô ráo của tôi, cửa huyệt luôn được đầu lưỡi ôn nhu liếʍ láp kiều nộn đau run lên, "Đi tìm chết!" Nhất thời trước mắt biến thành màu đen, "Đừng nghĩ rằng ai cũng xấu xa như anh!"

Ngón tay thành thạo vê ấn đường đi, như là muốn nghiệm chứng tính chân thật, lăn lộn hồi lâu, trong hỗn loạn hai chân bị mở ra đến lớn nhất, mông cũng bị nâng lên, sợ nơi nào có dấu hôn không bị phát hiện, tôi đau đến bắt đầu hút khí, bất đắc dĩ giống như hàng hóa bị lật tới lật lui, giọng nói bị cái gì chặn lại, nước mắt không tiếng động trào ra. Trước kia là như thế này, hiện tại vẫn là như vậy, vĩnh viễn chỉ có thể sống dưới sự khống chế của Từ Lập Thủy để mà kéo dài hơi tàn tồn tại, làm một con búp bê tìиɧ ɖu͙©! Công cụ sinh dục! Một mặt yếu đuối cùng nhường nhịn đổi lấy chỉ là khuất nhục cùng thương tổn! Sinh hoạt bất kham như vậy khi nào mới kết thúc?!

Trước mắt thoáng nhìn, Từ Lập Thủy "Hừ" thu tay lại, "Đừng tưởng rằng khóc có thể giải quyết vấn đề, lần này ta sẽ không lại mềm lòng, em thật sự làm ta quá thất vọng rồi, ta đối xử với em tốt như vậy mà em cũng dám chạy!"

Âm đế bị vê trụ ma xát, hạ thể thật đáng buồn mà ướt, Từ Lập Thủy đối với thân thể tôi rõ như lòng bàn tay, tự nhiên trêu chọc thân thể dâʍ đãиɠ đáng xấu hổ, dấu vết du͙© vọиɠ ăn sâu bén rễ tiến vào trong linh hồn, đối mặt với cính mình sa đọa tôi vừa cảm thấy thẹn lại phẫn hận, trơ mắt nhìn Từ Lập Thủy từ trong quần móc ra dương v*t vận sức chờ phát động, từ phía sau mãnh cắm vào.

"A!!!"

Quá sâu!! Chưa cho tôi thời gian thở dốc, đợi nguyên cây hoàn toàn đi vào, dương v*t thô to lại hướng vào phía sâu trong nhục huyệt giã đảo, Từ Lập Thủy phát ra một tiếng thở dài mất hồn, "Thật khẩn......Kẹp đại ca thật thoải mái, kêu ra đi, lần này sẽ không dễ dàng buông tha em." Bắt đầu không ngừng tàn nhẫn cắm.

Những nụ hôn theo dương v*t trên dưới không ngừng va chạm dừng ở trên mặt trên người tôi, tôi cắn răng cúi đầu tránh né hắn cường hôn, dương v*t thật sự quá lớn quá cứng, sắp đem phía dưới phá hư, "Không...... Không cần...... Đừng đυ.ng vào tôi!"

"Trốn cái gì mà trốn, em có chỗ nào mà ta chưa chạm qua? Mấy tháng trước mỗi ngày em còn tự mình lột ra tao huyệt cho ta liếʍ âm đế, đầu lưỡi vừa mới quấn lên em liền sảng đến phát run, hơi hút một chút bên trong liền chảy d*m thủy ra như hồng thủy vậy, em từng bị ta liếʍ bao nhiêu lần lên cao trào chính mình cũng không đếm được đi? Có cái gì mà trốn!"

Mỗi một lần đều thô lỗ mà cắm đến chỗ sâu nhất, hai hòn trứng trứng bạch bạch mà chạm vào hoa môi non mịn, dương v*t thô cứng điên cuồng thọc vào rút ra ở đường đi cuồng thao, tần suất càng ngày càng cao, cắm một lần so một lần nặng nề, đột nhiên dừng lại khiến hai người chúng tôi đều run rẩy một chút, "Trừ bỏ ta còn có ai có thể thao em ra nhiều nước như vậy? Em lấy cái gì cự tuyệt ta? Sinh con rồi còn muốn chạy, tiện nhân!""

Trong miệng mắng những lời không sạch sẽ, nửa người dưới cường ngạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cuồng cắm hết sức, vỗ vỗ gương mặt thất thần của tôi, "Nhìn xem đây là cái gì? Chuyên môn mua cho em, hai cái cùng nhau làm càng sảng." Lo chính mình lấy ra một cái kẹp kẹp ở trên âm đế.

"A...... Tránh ra...... Lấy ra a a a a a a a......" Tuyệt đỉnh kɧoáı ©ảʍ xâm chiếm mỗi một tia thần kinh, trong cổ họng phát ra tiếng "Hô hô" kêu rên, tại thời khắc cảm thấy thẹn này, âm đế kịch liệt chấn động tra tấn thể xác và tinh thần và tinh thần tôi, hai mảnh hoa môi không khỏi co rút lại mát xa dương v*t của nam nhân, đường đi cũng giảo lại, "tí tách" nướ© ŧıểυ bị dương v*t đổ kín mít mới miễn cưỡng không phun trào ra.

"Sảng đã chết đi! Kẹp đến ta cũng rất sảng! Trước kia nên mỗi ngày treo em lên, xem em còn chạy như thế nào!"

"A a...... A a a......" Tôi giống như con cá chết đuối không ngừng giãy giụa, tóc mái tán loạn che không được sự dâʍ ɭσạи

Nước miếng theo cái miệng vặn vẹo mở to chảy xuống dưới, theo Từ Lập Thủy hung mãnh đánh sâu vào trước sau đong đưa.

Lắc mông muốn thoát khỏi này kɧoáı ©ảʍ khiến người sợ hãi này, đổi lấy chỉ là càng thêm mãnh liệt thao làm, dương v*t cứ như đóng cọc, không không buông tha mà thao mẫn cảm hoa huy*t, đem nhục huyệt tắc đến tràn đầy. Hoa môi thâm mυ'ŧ vĩ vật của nam nhân tăng tới cực hạn, nóng rát không biết là đau hay là sảng.

Từ Lập Thủy mạnh mẽ đem tôi ôm vào trong ngực, cả người bay lên không chỉ có hai chân đáp ở trên quầy, mặt hướng tới cửa, hắn nắm hai chân tôi, duỗi tay đùa bỡn nơi riêng tư đã mất khống chế,"Cầu xin anh...... Dừng lại...... A......" Tôi khóc thút thít, quân lính tan rã xin tha.

"Sợ cái gì? Sợ có người tiến vào? Sợ bọn họ thấy bộ dáng tao lãng dâʍ đãиɠ của mình sao?" Từ Lập Thủy quyết tâm muốn da^ʍ nhục tôi, dương v*t để ở chỗ sâu trong xoay tròn đảo lộng, tay ấn kẹp nơi âm đế dùng sức thêm vài phần, "A...... A a...... A a......" Âm đế sưng đỏ lên, lớn suốt một vòng, cả người tôi như là từ trong nước vớt ra, đã mệt mỏi banh không được thân thể, chính là một khi thả lỏng an vị trên dương v*t mạnh mẽ uy mãnh, thì vẫn bị chọc thủng nội tạng...... Cuối cùng tôi từ bỏ chống cự, nhắm hai mắt không cốt khí kêu gọi, "Đại ca...... Cầu xin anh...... Tha cho tôi......"

Từ Lập Thủy không để ý đến tôi cầu xin, tiếp tục lắc eo thao nhục huyệt, chà đạp hoa môi cùng âm đế, "Còn chưa có bắn cái nào đâu đã kêu đại ca? Không phải muốn chạy sao? Như thế nào lúc này lại mềm?" Dùng tay đem hoa môi hung hăng hướng hai bên tách ra, khiến cho âm đế hoàn toàn xông ra, một trận tốc độ cực nhanh mãnh cắm phối hợp kẹp âm đế làm tôi dục ngất, nơi riêng tư bị dương v*t ngạnh bang bang đâm thanh hồng một mảnh.

"Lần sau còn dám chạy không?!" dương v*t thô bạo mạnh mẽ làm nhục đường đi mỗi một chỗ, xâm chiếm lặp đi lặp lại kéo theo lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ không ngừng tràn ra, từ nơi chúng tôi giao hòa bắn văng ra khắp nơi.

"A a...... Không dám, đại ca...... Tôi không bao giờ chạy nữa...... Cầu xin anh...... Dừng không được...... Đừng làm cho nó lại chấn...... Đừng kẹp âm đế a a a...... A a a a......"

..........