Thẩm Lương Xuyên tiếp nhận điện thoại di động, dẫn kinh động sự chú ý của mọi người.
Phạm Kiệt hơi sững sờ, không hiểu nhìn về phía Mạc Tây Thừa: "Cái này, mặc dù biết anh Thẩm không muốn chị dâu bị đánh, thế nhưng anh Thẩm không có chơi qua trò chơi, anh làm vậy có phải quá qua loa rồi không?"
Mạc Tây Thừa:... qua loa gì, có mấy người qua loa đó?
Anh ta không thèm để ý Phạm Kiệt, gia hỏa này hoàn toàn bị đối phương gϊếŧ đỏ cả mắt, còn đang yên lặng chờ sống lại, tiếp tục gϊếŧ? ~
Kiều Luyến nhìn thấy Thẩm Lương Xuyên nhận điện thoại di động, nghĩ tới chính mình và anh đánh hai trận PK, cảm thấy thao tác của anh rất được.
Thế nhưng, Kiều Luyến nhích lại gần, mở miệng nói: "Chúng ta ra tay trước, để ba người bọn họ đi gϊếŧ người đi."
Cô nói đến đây, ngẩng đầu lên, nhìn anh một cái: " Em vừa mới nghiên cứu các số liệu, phát hiện cái trò chơi này có lỗ thủng, đợi lát nữa nghe em ralệnh."
Lúc cô nói chuyện, đôi mắt sáng lấp lánh, để Thẩm Lương Xuyên mím môi, khẽ gật đầu.
Trờ chơi Lot vừa mới khai mở, không giống máy tính, khẳng định có đủ loại lỗ thủng chờ đợi người chơi phát hiện, sau tiến hành sửa đổi điều chỉnh.
Hiện tại cô nói như vậy, khẳng định cô có ý nghĩ của mình.
"Theo em đi." Kiều Luyến hoạt động cổ tay, cầm điện thoại di động lên, bắt đầu nghiêm túc đánh.
Thẩm Lương Xuyên không nói chuyện, yên lặng theo sau lưng cô.
Hai người giống như dính vào nhau, cô để anh làm gì, anh liền làm cái đó, hoàn toàn không để ý tới ba người Phạm Kiệt chịu chết.
Một bên khác.
Tiếu Diện Hổ có chút mơ màng, nhìn chằm chằm màn hình của mình, nhíu mày.
Trương Mậu mở miệng: "Cái lưu luyến không quên này đánh rất được!"
Tử Tiên Tử đã nói không ra lời.
Thân là nữ MC cạnh tranh điện tử, làm việc có chút danh khí, cô ta còn có phán đoán trong trò chơi.
Nếu như nói lần thứ nhất, cô gϊếŧ mình, chạy đi, là vận may.
Như vậy vừa rồi, một ít động tác cô gϊếŧ mình,
như mây bay nước chảy, thao tác quả thực là quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn!
Tiểu Kiều!
Tử Tiên Tử vì giả trang tiểu Kiều, những năm này nghiên cứu video thao tác của Tiểu Kiều.
Cô ta xác định, đối phương là tiểu Kiều.
Bời vì, dù cô ta bắt chước đối phương nhiều năm như vậy, cũng vẫn không có biện pháp làm được thao tác như thế.
Tử Tiên Tử nắm chặt tay, bỗng nhiên ý thức được một ánh mắt nhìn mình, cô ta lập tức ho khan một tiếng, ngẩng đầu lên, đối diện ánh mắt của Tiếu Diện Hổ.
Thân là tuyển thủ chuyên nghiệp, Tiếu Diện Hổ có trực quan tố dưỡng của mình, minh bạch cuộc chiến vừa rồi, cái lưu luyến không quên rất giỏi.
Mà thao tác, nhìn càng quen thuộc.
Động tác gϊếŧ người, lưu loát lại quen thuộc, không phải tiểu Kiều thì là ai?
Nhưng nếu như đối phương là tiểu Kiều, Tử Tiên Tử là ai?
Tiếu Diện Hổ đã trợn tròn mắt.
Lúc đó cậu ta đột nhiên chuyển sang King chiến đội, cũng là bởi vì Tử Tiên Tử là Tiểu kiều.
Mỗi anh hùng tiền bối, hào quang rực rỡ.
Năm đó Tử Xuyên và Tiểu Kiều, chính là nhân vật như vậy.
Bọn họ trong trò chơi tám năm trước, một người chơi nữ, chỉ kém hơn Tử Xuyên, trở thành người đứng thứ hai.
Chơi qua trò chơi, tiếp xúc với Lot, không ai không biết Tử Xuyên và tiểu Kiều.
Đó là thần tượng, vầng sáng của bọn họ, đủ để hấp dẫn chính mình đi theo.
Nhưng giờ phút này...
Cậu ta lại chợt phát hiện, con đường mình đi, có chút mê mang...
Lúc đang ngẩn người, nghe được Tử Tiên Tử mở miệng: "Thi đấu tốt! Không nên nghĩ lung tung!"