Tần Phi lại không ngủ ngon, gần đây anh đều mất ngủ, hai con mắt dài ra hiện lên vành đen.
Tần soái ca quay về gương xoa bóp nửa ngày, mới khiến vành mắt đen bớt đi một chút.
Nguyên bản kế hoạch * lại bị Giang Ninh quậy tung lên, ngày hôm sau là thứ bảy, anh ở nhà quá buồn chán, liền gọi điện cho Đại Xuân Tử.
Đại Xuân Tử ở trong di động ồn ào hưng phấn: “Tôi nói ái phi này, chạy nhanh tới Mật Vân đi, tôi đang ở đây câu cá này!”
“Ối trời đất ơi, thời đại nào rồi, còn đi Mật Vân câu cá, cậu có điểm chơi nào cao cấp hơn không?”
“Tôi ghét đi đến các nơi vui chơi cao cấp rồi, không lẽ anh trở lại nguyên trạng rồi sao?”
Hai người ở trong điện thoại nói chuyện tào lao vài câu, Tần Phi cúp máy, lái xe đi đến Mật Vân tìm Đại Xuân Tử.
Đại Xuân Tử ở Mật Vân sắm được một căn nhà trệt, bề ngoài nhìn qua không giống như biệt thự xa hoa, nhưng đi vào sân sau sẽ phát hiện, vườn rau, hoa viên xử lý đều rất đúng chỗ, bên trong lại lộ ra ý tứ tinh xảo.
Tần Phi cùng Đại Xuân Tử lúc trước đã từng tới đây ở ngay đập chứa nước câu mấy con cá lớn, mang về trong sân lộ thiên nướng lên ăn, cảm giác một trận thư sướиɠ.
Tần Phi đi đến đây, Đại Xuân Tử đã ở trong sân nướng lên, bảo mẫu đi làm cá, còn có một nam nhân vóc dáng to cao ở một bên sửa sang lại vỉ nướng để chuẩn bị nướng cá.
Đại Xuân Tử vừa nhìn thấy Tần Phi, liền rùm beng ồn ào nói: “Mới mấy ngày không gặp, sao anh lại gầy thế?”
“À…… Phải không?” Tần Phi không có tinh thần, ngồi vào một bên ghế.
“Đừng nói tối qua anh chơi quá độ đi? Nhìn anh buồn bã ỉu xìu thế này, không phải bị bảy con sói bám theo chứ! Ngài nên biết kiềm chế mình một chút!” Đại Xuân Tử không lựa lời mà đùa giỡn.
Tần Phi nhớ tới chuyện hỗn loạn tối hôm qua, lại bắt đầu đau đầu.
Đại Xuân Tử đi qua bên cạnh phụ giúp nam nhân to cao, đối với Tần Phi nói: “Phi tử, tôi giới thiệu với anh, đây là tiểu Hàn.”
Đại Xuân Tử cùng Tần Phi có mười mấy năm giao tình, bình thường không phải nhân vật trọng yếu cậu sẽ không giới thiệu cho Tần Phi, phàm là người cậu chính thức giới thiệu, nói rõ rằng người này đối với Đại Xuân Tử mà nói không phải là mối quan hệ bình thường.
Xem ra vị này nhất định là bồ mới của Đại Xuân Tử.
Nhất thời Tần Phi hơi kinh ngạc, đánh giá nam nhân gọi là Tiểu Hàn này, vóc dáng rất cao, gần một mét chín, thân thể cường tráng, đặc biệt cơ ngực tương đối phát triển, mày rậm mắt to, lớn lên thành đàn ông khí khái mười phần.
Tần Phi nhìn nửa ngày, phát sinh cảm khái không thôi: “Cậu…… Từ thời điểm nào đổi khẩu vị như thế này.”
Tiểu Hàn không nói chuyện nhiều, cùng Tần Phi chào hỏi xong, liền tự giác đến bên cạnh bảo mẫu làm cá nướng, Đại Xuân Tử xoa xoa tay ngồi vào bên người Tần Phi, có chút xấu hổ bẽn lẽn cười: “Gần đây thấy chán quá liền đi đến phòng tập thể hình để rèn luyện, sau đó liền quen tiểu Hàn, cậu ấy là huấn luyện viên tập thể hình, thấy sao, vóc dáng rất tốt đi.”
Tần Phi hừ cười nói: “Không tệ, rất cao lớn nha, cậu bị tiểu Hàn đè cạn hết cả nước chắc thoải mái lắm đi!”
“Khụ khụ……” Đại Xuân Tử có chút mất mặt, nhưng cũng không phủ nhận.
Tần Phi không nhịn được khinh bỉ nói: “Bị đè đến nghiện rồi đi!!”
Đại Xuân Tử không lên tiếng, tiểu Hàn bên kia quay đầu lại hướng Đại Xuân Tử liếc mắt một cái, khẽ mỉm cười, Đại Xuân Tử hướng tiểu Hàn gật đầu, hai người nhìn qua còn rất ăn ý với nhau.
Tần Phi nhìn thấy trong mắt, thấp giọng hỏi Đại Xuân Tử: “Tôi còn tưởng ba cậu quản lý cậu rồi chứ, sao nhanh như thế lại đi cám dỗ người mới rồi.”
Đại Xuân Tử thờ ơ nói: “Ba tôi bị tôi làm cho tức điên lên rồi, hiện tại chẳng muốn quản tôi nữa, chỉ cần tôi đừng đâm đại cái sọt, ông mở một mắt nhắm một mắt liền không nói gì.”
“Cậu làm quen như vậy! Liệu người này có xác định đáng tin?”
Đại Xuân Tử rũ đôi mắt xuống, có chút ai oán nói: “Tôi vẫn còn chưa thoát khỏi bóng tối mà Hạ Tranh đã trực tiếp gây ra, có điều tiểu Hàn cũng không tệ, đi cùng với cậu ta rất nhẹ nhàng, thôi thì cứ đợi khoảng thời gian sau này nói sau đi.”
Tần Phi nửa ngày không lên tiếng, trong đầu anh ong ong, lời nói này sao lại giống lời Giang Ninh đến thế!
Ba người ngồi xuống đồng thời ăn cá nướng, đồng chí tiểu Hàn kia đúng là rất cẩn thận, còn bóc xương cá đưa thịt cá cho Đại Xuân Tử, thâm tâm Tần Phi nghĩ, Đại Xuân Tử chọn được một người đàn ông tháo vát giỏi giang, cũng coi như là tốt cho cậu rồi.
Trên thế giới này sự tình phải có vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cũng như anh với Giang Ninh, chính mình cũng bị hàng trụ như thế đi!
Đến buổi tối khi ngủ, Tần Phi ngủ trong phòng khách, sát vách chính là phòng Đại Xuân Tử cùng tiểu Hàn, như thế lại không ổn, tuy rằng nhà trệt nhưng cách âm hiệu quả không tốt lắm, Tần Phi nghe được âm thanh hai người hôn môi rõ ràng rành mạch, trước đây không biết, hóa ra Đại Xuân Tử thời điểm hôn môi còn có tật xấu rầm rì như vậy.
Tần Phi không thể làm gì khác hơn là gõ vách tường: “Tôi nói hai người các cậu, suy tính đến cảm thụ của người đàn ông độc thân như tôi đây.”
Đại Xuân Tử vốn không tiết tháo, rất nhanh chóng hồi đáp lại: “Anh cũng nên suy tính kiếm người yêu đi!”
Tần Phi biết cho dù mình có nói cái gì cũng đều vô ích, tay cắm vào trong túi quần đi ra ngoài sân hút thuốc, cảm giác mình thật sự quá sức cô độc.
Nói thật, ngày hôm nay anh nhìn thấy Đại Xuân Tử tìm được bạn tình, trong lòng rất khϊếp sợ. Trước đây Đại Xuân Tử là thuần top, gặp được Hạ Tranh mới thay đổi tính chất, cái tình huống này sao mà giống anh quá.
Nhưng Tần Phi cảm thấy chính mình sở dĩ đồng ý nhịn đau làm bot, tất cả bởi vì không muốn làm Giang Ninh đau lòng, bởi vì đối phương là Giang Ninh, nếu như thay đổi đối tượng, chắc chắn anh sẽ không thỏa hiệp! Hiện tại chia tay với Giang Ninh, anh nhất định sẽ đi tìm những bé bot ngoan ngoãn vâng lời.
Cũng không biết Đại Xuân Tử vì sao cứ nghĩ luẩn quẩn trong lòng, anh còn tưởng rằng Đại Xuân Tử cùng Hạ Tranh chia tay nhau rồi, có thể trở về làm top, không thể nghĩ đến…… Haizz!
Tần Phi lại nghĩ tới tình cảnh tối hôm qua ở cùng với Kim Kim, bỗng nhiên vì chính mình lo lắng, quá lâu không tìm nam nhân khác, anh đã muốn quên cảm giác phía trên…… Hay là nên đi tìm Kim Kim, dù sao đứa bé kia cũng rất hiểu chuyện.
Tần Phi móc ra di động, tìm lại dãy số Kim Kim gọi cho anh, liền gọi tới.
Kim Kim nghe điện thoại liền khóc: “Tần thiếu, van cầu ngài buông tha em đi! Là em không tốt, em sai, em không nên quyến rũ ngài, ngài bỏ qua cho em đi!”
Tần Phi đầu óc mơ hồ: “Cậu đang nói cái gì vậy?”
Kim Kim khóc bù lu bù loa: “Tần thiếu, ngài cùng bạn trai ngài tức giận cãi nhau, có chút bực bội, điều này em lý giải, nhưng bạn trai ngài lại quá ác đi, ngày hôm qua đánh mặt em sưng lên còn không nói, ngày hôm nay còn đem sự tình của em đưa tới trường học rồi.
Ngài cũng biết, buổi tối em làm ở quán bar ông chủ Trần chỉ là kiếm lời trang trải sinh hoạt phí, ban ngày em còn phải đi học, tuy rằng đây không phải là trường tốt, được cái giáo viên ở đây rất tốt, tốt xấu gì em cũng còn ba năm, em chỉ muốn kiếm được bằng tốt nghiệp, tìm kiếm công việc đàng hoàng!
Hiện tại lãnh đạo trường học đều biết em học không tốt, buổi tối còn ở quán bar lêu lổng, các bạn học đều nói xấu sau lưng em, nói em làm con vịt, ngài nói xem em còn mặt mũi nào học tại trường nữa? Còn có lỡ như ba mẹ em mà biết được, chắc lúc đó em chết mất…… Em, em…… Hu hu hu……”
Tần Phi không nghe nữa liền cúp máy, âm thanh Kim Kim khóc sướt mướt quấy nhiễu huyệt thái dương đau nhức của anh.
Đệt! Giang Ninh! Quá tàn nhẫn! Quá thù dai! Biết Kim Kim chính là con vịt nhỏ, cũng không chịu buông tha!
Này tính toán cái gì? Cách sơn đả ngưu, cho anh cái giáo huấn?
Tần Phi suy nghĩ một chút, lại gọi đến cho Trần Đại Đầu, di động Trần Đại Đầu tắt máy.
Tần Phi giật mình, mỗi khi Trần Đại Đầu làm ăn, chính là nửa đêm cho dù có gọi điện thoại, hắn giống như hít phải thuốc lắc giới thiệu mấy em trai dưới trướng hắn, anh quen biết Trần Đại Đầu lâu như vậy, còn chưa thấy Trần Đại Đầu tắt máy như thế này.
Tần Phi ở bên ngoài hút thuốc xong xoay người trở về nhà, cân nhắc chờ một lúc sẽ gọi cho Trần Đại Đầu sau.
Vừa mới vào nhà, Đại Xuân Tử chạy tới gõ cửa: “Phi tử, mau mở cửa, có chuyện rồi!”
Tần Phi mở cửa, ném cho cậu cái nhìn khinh thường: “CMN từ khi nào cậu có tính đàn bà vậy, có chuyện gì?!”
“Đây là tin tức lớn đấy!”
Tần Phi liếc trên người Đại Xuân Tử chỉ mặc cái áo sơ mi: “Nhanh như thế liền kết thúc? Sức chiến đấu của hai người cũng không tệ nha! Áo này cậu mặc ngược rồi, đây là đang cố ý à?”
Đại Xuân Tử tiến sát gần, da mặt dày cười nói: “Lúc này chỉ mới là hiệp thứ nhất, phía sau còn đến hơn mười mấy hiệp nữa!”
“Đệt…… Cẩn thận coi chừng eo gãy!”
“Thôi thôi, không nói những chuyện này, tôi mới vừa nhận cuộc gọi, có anh em nói thuộc hạ cùng Trần Đại Đầu bị cảnh sát bắt vì tội ăn cắp!!”
“Ăn cắp?” Tần Phi không dám tin, “Trần Đại Đầu ăn cắp? Bắt đầu từ thời điểm nào?”
Phải biết Trần Đại Đầu làm “Gái giang hồ” này cũng đã mấy năm, ít nhiều gì cũng tích lũy một số mối quan hệ trong ngành, hơn nữa dưới tay hắn có hai quán bar, một trụ sở cao cấp, quy mô này không hề nhỏ, coi như có tra ra được hắn, cũng cần phải cân nhắc động thủ thêm một chút nữa.
Đại Xuân Tử dùng di động nhấn vào một kiện hàng, đưa cho Tần Phi nhìn: “Tôi có người anh em ở Cục Công An nói cho tôi biết, buổi tối đêm nay, Trần Đại Đầu sẽ tiến vào cục cảnh sát! Nghe nói là có người báo cáo, đã báo mấy ngày nay rồi, người báo cáo này liệt kê chứng cứ rất đầy đủ, hơn nữa đồng thời phát ra tin tức trên các trang báo mạng. Có đoạn thời gian Trần Đại Đầu không phải thích giới thiệu hai, ba người mẫu nam cùng các ngôi sao nhỏ à, những trang web giải trí kia vừa nhìn liền biết tin này giúp họ đạt rating cao, liều mạng đem tin tức này tung lên, bởi vậy ảnh hưởng rất nhiều, Cục Công An thì không thể làm ngơ, xem như Trần Đại Đầu xui xẻo, bị tóm là chuyện hiển nhiên.”
Tần Phi sao cảm thấy chuyện này có quan hệ đến Giang Ninh nhỉ?
Đầu tiên là Kim Kim, tiếp đó chính là chuyện Trần Đại Đầu, nếu như là do Giang Ninh làm, Giang Ninh này sao lại thù dai đến thế? Này sắp thành hạng người có thù tất báo rồi!
Có điều Đại Xuân Tử nói báo cáo đã mấy ngày nay, hôm qua anh mới đem Kim Kim mang về nhà, như vậy cũng có thể không phải Giang Ninh làm đi……
Bỗng nhiên Tần Phi đặc biệt hi vọng chuyện Trần Đại Đầu cùng Giang Ninh không có quan hệ, nếu như nói chuyện Kim Kim là do Giang Ninh làm, cái đó Tần Phi nhận, dù sao Giang Ninh cũng không phải là người dễ trêu, Kim Kim cũng là xui xẻo bị rước họa vào thân. Còn nếu chuyện Trần Đại Đầu do Giang Ninh làm, vậy chỉ có thể nói Giang Ninh giấu diếm chuyện này quá kĩ, người này so với anh tưởng tượng còn đáng sợ hơn nhiều! Từ đầu tới đuôi anh đã đánh giá quá thấp về Giang Ninh!
Đại Xuân Tử cùng Tần Phi nói chuyện đến nửa ngày, nói Trần Đại Đầu cũng không phải hạng người chân chính gì, Tần Phi nghe cũng không lọt tai.
Sau đó Đại Xuân Tử trở lại tiếp tục cùng tiểu Hàn hoàn thành mười mấy hiệp kế tiếp, Tần Phi chỉ còn lại một người không cách nào ngủ yên được.
Anh mặc áo khoác đi ra ngoài, một bên hút thuốc một bên lấy di động gọi cho Giang Ninh.
Điện thoại gọi đi rất nhanh có người bắt máy, Giang Ninh dường như đang chờ anh gọi tới.
“Chuyện của Trần Đại Đầu là do cậu làm?” Tần Phi đi thẳng vào vấn đề, không nhiều lời vô nghĩa.
Âm thanh Giang Ninh trầm xuống: “Đúng.”
Hết chương 51