Sổ Tay Tra Thụ Tìm Đường Chết

Chương 2: Gặp một lần cương một lần

Bất luận Tần Phi đối với chuyện nam nữ hay nam nam, xưa nay anh không phải là người dễ dãi.

Ngày hôm sau anh nhận được điện thoại từ Trần Đại Đầu.

Ở trong điện thoại Trần Đại Đầu liên tục xin lỗi, biểu thị ngày hôm qua Bạch Băng do chính mình tự tay điều giáo không tốt, khiến Tần Phi thêm phiền phức.

Tần Phi miễn cưỡng nói: “Con mẹ nó lần sau ông đừng tìm kiếm loại chỉ biết ưỡn ẹo nịnh nọt đưa đến tay lão tử nữa.”

Trần Đại Đầu vỗ lên đầu một cái, bây giờ mới hiểu ra, Tần thiếu náo loạn nửa ngày là do khẩu vị gần đây có thay đổi, không thích dâʍ đãиɠ, chỉ thích thuần khiết, ngày hôm qua mang đến Bạch Băng đúng là thời điểm không tốt, không đủ thuần khiết.

Trần Đại Đầu lập tức sẽ cấp cho Tần Phi một em xinh tươi thuần khiết đúng tiên chuẩn “Khiến ngài thỏa mãn”.

Tần Phi ờ ừ đáp lại hai tiếng, nếu đưa tới cửa thì cứ nhận thôi.

Tối hôm đó, Trần Đại Đầu đúng hẹn đưa đến cho anh một thanh niên, thanh niên này có đôi mắt rất to, da dẻ không tồi, nhút nhát sợ sệt nhìn Tần Phi, như một con thỏ nhỏ chấn kinh khi phát hiện sói đói đang đến gần.

Trần Đại Đầu nói: “Tần thiếu, đây chính là sinh viên đại học, tuyệt đối chưa từng có bất kỳ kinh nghiệm nào, có gì không hiểu hoặc có điểm hầu hạ không tốt, mong ngài chỉ bảo cậu ấy.”

Tần Phi nhìn dáng dấp đứa bé kia cảm thấy rất ngon miệng, liền để cậu lưu lại.

Có món đồ chơi mới phân tán linh lực hơn nữa gần đây công ty Tần Phi bắt đầu đầu tư hạng mục mới, trong công ty cũng đang khó khăn, dần dần Tần Phi cũng quên đi Giang Ninh.

Đại khái qua hơn một tháng đi, hạng mục đầu tư của Tần Phi cướp đoạt được từ một công ty khác trở thành đại lý một lô sản phẩm nhập khẩu toàn quốc độc nhất vô nhị, sản phẩm này là đầu sỏ trong ngành sản xuất, lợi nhuận rất tốt, hơn nữa một khi bán ra sẽ có công ty sẵn sàng thu mua, Tần Phi bắt được hạng mục này quả thực chính là ngồi đợi lấy tiền.

Thế nhưng vấn đề cũng thuận theo mà đến, công ty Gia Hoa Khang bị đoạt lấy đơn hợp đồng kia sống chết không chịu buông tay, dùng các loại phương pháp – thay phiên mời Tần Phi đến phân bày cao thấp, cuối cùng còn mời tới thuyết khách.

Tần Phi đã từng nợ ơn một người làm ăn họ Thẩm, nghe nói người này có bối cảnh hắc đạo, không thể trêu chọc vào.

Ông chủ Thẩm vừa lên liền dùng chính sách lôi kéo làm quen, Tần Phi còn chưa có dịp nói chuyện qua, liền muốn mời Tần Phi cùng giám đốc công ty Gia Hoa Khang dùng cơm.

Lấy bối cảnh Tần Phi tuy căn bản không cần phải kiêng kỵ ông chủ họ Thẩm, thế nhưng hiện tại anh không muốn đắc tội đến người này, anh nghĩ lần này thôi mình cứ đi làm quen, cũng coi như trả lại ân tình đi.

Ngày đó anh cố ý câu giờ tới trễ, kết quả cửa bao sương vừa mở ra, anh liền nhìn thấy Giang Ninh ngồi ở bên trong.

Tần Phi nhất thời sửng sốt trong chốc lát, anh không thể tưởng tượng được trong trường hợp này lại nhìn thấy Giang Ninh.

Vốn dĩ trong khoảng thời gian này anh đều đã quên đi người này, nhưng vào lúc này, anh nhìn thấy Giang Ninh mặc một thân âu phục đứng đắn, sống lưng thẳng tắp ngồi ở chỗ đó, trên mặt cực kỳ lãnh đạm, trong nháy mắt khi nhìn thấy anh gương mặt tinh xảo kia liền lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Tần Phi lúc đó liền cảm thấy…… Chính mình lại muốn cương lên rồi.

“Tần tổng, mời cậu lại đây.” Ông chủ Thẩm đứng dậy cười ha ha.

Ông chủ Thẩm là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, tướng tá mày rậm mắt đen, nhìn qua thật hiền hòa, nhưng chỉ có những người đã từng tiếp xúc qua mới biết được trong thương trường người này là một con hổ không dễ chơi.

Trên mặt Tần Phi nở nụ cười chuyên nghiệp, nói: “Xin lỗi, ông chủ Thẩm, trên đường kẹt xe quá nên đến trễ, bắt anh phải đợi lâu rồi.”

“Không sao, giao thông Bắc Kinh càng ngày càng kém!” Ông chủ Thẩm hàn huyên vài câu, liền giới thiệu người bên cạnh cho Tần Phi biết, “Vị này chính là giám đốc Gia Hoa Khang, nói vậy chắc hai người đã sớm quen thuộc đối phương, chỉ là chưa từng gặp mặt thôi.”

Giang Như Hải đứng lên hướng về Tần Phi vươn tay, “Tần tổng, ngưỡng mộ ngài đã lâu, ngài đúng là quý nhân, mời ngài mấy lần đều không được, phải nhờ ông chủ Thẩm đây đứng ra mời, mới thỉnh cầu được vị Phật sống này.”

Tần Phi nắm chặt tay Giang Như Hải, lại cười nói: “Quá khen.”

Từ khi Tần Phi tiến vào thương trường cho tới nay, dốc sức làm việc cũng gần mười năm rồi, đừng nhìn cuộc sống sinh hoạt thường ngày ăn chơi lêu lỏng, bộ dáng công tử hào hoa phóng đãng, nhưng trong trường hợp công tác cùng xã giao, anh vẫn duy trì hình tượng tinh anh tốt đẹp.

Tần Phi xuất thân trong gia đình cán bộ cao cấp, ông nội cùng ông ngoại đều là người có công lớn trong công cuộc khai quốc, ba anh cũng đi theo con đường làm quan, tuy rằng anh sớm không cùng ba ở cùng một chỗ, nhưng trên người ít nhiều gì cũng mang theo khí thế quan trường, chuyện làm ăn trên thương trường rất tốt, khí thế cũng khiến cho anh áp đảo không ít đối thủ cạnh tranh.

Năm nay anh chỉ mới hai mươi bảy tuổi, nắm trong tay ba công ty lớn, lần này đầu tư công ty khí giới là công ty thứ tư của anh, thành tựu như vậy khiến ông ngoại luôn luôn xử sự nghiêm khắc với anh đều gật đầu liên tục tán thưởng.

Đôi mắt Tần Phi liếc Giang Ninh ngồi ở một bên, chỉ thấy Giang Ninh biểu tình lãnh đạm, căn bản không nhìn anh.

Tần Phi có chút tức giận, trong thâm tâm nói tiểu tử này cũng quá cao lãnh đi, rõ ràng ngày hôm nay anh là khách quý, tổng cộng ở đây có bốn người, hai người lớn tuổi còn đứng lên bắt tay anh, chỉ có tiểu tử Giang Ninh mặt vẫn lạnh lùng ngồi im tại chỗ.

“Vị này chính là……” Tần Phi cố ý lôi kéo hỏi.

“À, à,” Giang Như Hải vội vã giới thiệu, “Đây là khuyển tử nhà tôi nó tên là Giang Ninh.” Nói xong ông quay đầu đối với Giang Ninh nói, “Tiểu Ninh, sao còn chưa chào hỏi Tần tổng.”

Lúc này mí mắt Giang Ninh mới nâng lên, hướng về Tần Phi nhìn thoáng qua, trong mắt không có bất luận biểu tình gì, gật gật đầu, “Tần tổng.”

Vốn Tần Phi còn muốn mượn cơ hội nắm tay Giang Ninh, ai ngờ Giang Ninh không có dự định nắm tay anh.

Tần Phi trong lòng ngứa ngáy khó chịu, nhưng chỉ có thể nhẫn nhịn.

“Ha ha, Giang công tử thật tuấn tú lịch sự nha.”

“Nào có, nào có,” Giang Như Hải nhìn thấy Tần Phi khích lệ con mình, nhất thời cao hứng liền nói nhiều thêm hai câu, “Tiểu Ninh còn đang đi học, muốn hòa nhập vào xã hội, tôi muốn mang cháu nó đến thương trường mở mang chuyện làm ăn, Tần tổng ngài còn trẻ như vậy, cháu nó về sau mong ngài chỉ giáo.”

Giang Ninh ngồi ở một bên không nói lời nào, cậu ở trong lòng đối với ba mình thật hết nói nổi. Từ khi ông lén lút đem nguyện vọng đại học đổi thành tài chính chuyên nghiệp, một lòng muốn cho cậu học tập thương mại, vì muốn con kế nghiệp cha nên ông bắt đầu đối với cậu nghiêm khắc quản giáo, không buông tha bất luận cơ hội “Rèn luyện” nào, phàm là có chuyện hợp tác đàm phán quan trọng nào đó, sợ cậu đối với sinh ý gia tộc sẽ mất đi hứng thú.

Ngày hôm nay ba cậu gọi điện thoại đến, nói có chuyện đặc biệt trọng yếu, liên quan đến sinh tử của công ty, cậu nói không thể tham gia vụ này, nhưng ba cậu lại nói, công ty này sớm muộn gì cũng là của cậu, hiện tại sinh tử đã đến vòng mấu chốt, cậu phải đứng ra cùng lão ba kề vai chiến đấu!

Nhưng không, ngày hôm nay cậu bị ép đến đây, kết quả cái vị gọi là “Khách quý” kia đến muộn tận nửa tiếng còn không nói, vừa vào cửa cậu liền nhận ra người này chính là tên biếи ŧɦái trong bãi đỗ xe dâʍ ɭσạи em trai Bạch Soái.

Giang Ninh đối với Tần Phi không một chút hảo cảm nào, sống trên đời này cậu ghét nhất những loại người hoa tâm, con ông cháu cha, nếu như không phải ba một mực khen ngợi Tần Phi, theo cá tính cậu, đã sớm đẩy cửa mà đi lâu rồi.

Tần Phi đối mặt với thái độ lãnh đạm của Giang Ninh, mím môi cười cợt, dáng vẻ trưởng bối nói với hậu bối: “Quả thật Tiểu Ninh có cá tính nha, những bạn trẻ tuổi này đều giống như vậy đi! Ha ha, Tiểu Ninh năm nay lên năm nhất rồi? Bao nhiêu tuổi? Mười tám hay mười chín?”

Giang Như Hải cười nói: “Nó sắp sửa lên năm hai rồi, năm nay vừa tròn mười chín.”

“Ồ, thời gian trôi qua như chó chạy ngoài đồng! Vừa nhìn thấy dáng vẻ Tiểu Ninh, không khỏi nhớ tới cái thời tôi còn trẻ trâu!”

Ứng phó với trường hợp này Tần Phi làm dễ dàng như ăn một bữa ăn sáng, bất tri bất giác anh liền đem câu chuyện chuyển đến trên người Giang Ninh, hơn nữa lấy thân phận người từng trải đàm luận, căn bản Giang Như Hải cùng ông chủ Thẩm nhìn không ra một điểm tâm tư nhỏ này, cũng không chú ý anh đã bắt đầu tùy ý xưng hô nhũ danh của Giang Ninh.

Trong bao sương to lớn sang trọng, chỉ có bốn người ngồi quây quanh bàn ăn, Giang Ninh vẫn yên lặng không nói, mà Tần Phi cùng hai người lớn tuổi kia từ từ chậm rãi nói, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Giang Ninh, khiến trên người Giang Ninh cảm thấy không dễ chịu chút nào.

Sau đó, cùng ông chủ Thẩm hợp tác, Tần Phi đáp ứng Giang Như Hải sẽ cân nhắc lấy sản phẩm tổng đại lý trả lại cho công ty Gia Hoa Khang, có điều anh dự định mua một phần cổ phiếu, như vậy cả hai công ty coi như hợp tác, đối với Giang Như Hải bên kia mà nói quả thật là chuyện vô cùng tốt.

Giang Như Hải hứng khởi liên tiếp mời rượu Tần Phi.

Tần Phi nói: “Nhưng mà Giang tổng này, trước khi ký kết hợp đồng tôi muốn thị sát công ty ông, nếu như thuận tiện, mời Tiểu Ninh làm người kết nối cho công ty, khi có tình huống phát sinh nào có thể báo cáo với tôi một chút.”

Lời này vừa nói xong, đột nhiên Giang Ninh liền ngẩng đầu nhìn về phía Tần Ninh, lần thứ hai ánh mắt liền lạnh xuống.

Giang Như Hải do dự nói: “Nhưng bình thường Tiểu Ninh còn phải đi học, hơn nữa đối với nghiệp vụ công ty nó vẫn chưa quen thuộc lắm, cái này……”

Tần Phi lập tức nói: “Thời gian không thành vấn đề, tôi sẽ lén lút âm thầm dạy bảo Tiểu Ninh, thậm chí cho dù vẫn chưa quen nghiệp vụ, Giang tổng, ngài không cảm thấy đây là thời cơ tốt để đưa Tiểu Ninh dấn thân vào sự nghiệp gia tộc sao?”

Lúc nói chuyện Tần Phi còn nhấn mạnh hai chữ “Lén lút”, vừa nói anh vừa lưu ý Giang Ninh, quả nhiên lông mày Giang Ninh có nhíu lại một chút.

Giang Như Hải gật đầu: “Ừ, lời này quả thật có lý, vậy cứ định như thế đi.”

“Tốt! Kỳ khảo sát sẽ diễn ra trong vòng một tháng, trong một tháng này, cậu phải đi theo tôi!” Tần Phi cười ha ha rồi nói.

Trong lòng anh lại nghĩ là: Trong vòng một tháng này lão tử phải nắm được tiểu tử nhà ngươi, ông đây chính là “Kim thương kinh thành tiểu Bá Vương” Danh hiệu này không phải để trưng, không bắt được cậu lão tử chắp tay nhường lại danh hiệu luôn cho rồi!

“Tiểu Ninh, chúc mừng chúng ta hợp tác vui vẻ!” Nói xong, Tần Phi liền vươn tay ra hướng về phía Giang Ninh, trưng cầu muốn nắm tay Giang Ninh. Hừ, lúc này cậu không có lý do gì từ chối đi!

Cả một buổi tối Giang Ninh ngồi ở một bên nghe, thấy được ba mình có bao nhiêu khát vọng lấy được sản phẩm của tổng đại lý, nếu như đã có được, cậu không có cách nào từ chối.

Trong ánh mắt nóng bỏng của Tần Phi, cậu chậm rãi đưa tay ra, nắm chặt.

Trong nháy mắt Tần Phi chạm đến lòng bàn tay Giang Ninh, tâm thần phiêu đãng như trôi bồng bềnh trên mây. Làn da trên tay Giang Ninh rất mềm mại, là loại da tinh tế tỉ mỉ mà anh thích nhất; nhiệt độ trên tay Giang Ninh hơi thấp, cùng khí chất cậu hoàn toàn tương xứng!

Lần thứ hai Tần Phi khẳng định, nhất định anh phải cᏂị©Ꮒ Giang Ninh, người này sinh ra là để dành cho anh!

Thế là, Tần thiếu kích động, lặng lẽ vươn ngón tay, ở trên lòng bàn tay Giang Ninh ám muội cọ xát.

Trong nháy mắt lông mày Giang Ninh nhăn lại, không muốn bị quấy rối thêm một giây nào nữa, lập tức rút tay ra.

Chuyện này đã được định đoạt như thế đó.

Giang Ninh không muốn ở lại đây lâu thêm dù chỉ một giây, từ lâu cậu đã muốn đi ra khỏi phòng, nhưng ba lại nháy mắt với cậu, ra hiệu cậu cố gắng tiếp đón Tần biếи ŧɦái, cậu lại sợ ba mình sẽ mất mặt, không còn cách nào khác chỉ có thể nhắm mắt ở lại nơi này.

Giang Ninh lại ngồi một lúc, cảm thấy ánh mắt Tần Phi càng ngày càng quá đáng, đưa ra cái cớ nói mình muốn đi toilet, đứng lên muốn đi ra ngoài.

Lúc này, Tần Phi cũng đứng lên, nói khoác không biết ngượng: “May quá tôi cũng đi, Tiểu Ninh, chúng ta cùng đi chứ.”

Sắc mặt Giang Ninh cứng đờ, sao da mặt thằng cha này lại dày đến thế?!

Tần Phi đi theo phía sau Giang Ninh, đắc ý đi ra ngoài, hớn hở vui sướиɠ theo cậu vào toilet nam