- Nghịch Không Loạn Trảm!
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì chiến cuộc phía xa cũng đã phát sinh biến hóa mới chỉ thấy Thần Ngũ Tổ hét lớn một tiếng không gian sau lưng ông ta ầm ầm sụp xuống hình thành một không gian trùng điệp tầng tầng lớp lớp.
- Xíu xíu xíu....
Hàng vạn đạo đao khí sáng loáng từ trong không gian thần bí đó đồng thời cắt xé hư không phóng ra chém thẳng về phía trước.
- Một chiêu này của ngươi không tồi. Đủ tư cách để ta thi triển một chiêu pháp tắc!
Đông Phương Trường Minh thân là người đứng mũi chịu sào trực tiếp đối diện với hàng vạn đạo đao quang không ngờ vậy mà vẫn có thể bình thản nhìn Thần Ngũ Tổ mỉm cười nói.
- Vạn Lý Băng Phong!
Đánh giá xong Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng trong chớp mắt chỉ thấy lấy bản thân hắn làm trung tâm phạm vi nghìn trượng xung quanh xuất hiện kinh người hàn khí, nơi hàn khí đi qua vạn vật đều đóng băng ngay cả đao khí của Thần Ngũ Tổ cũng không ngoại lệ tất cả đều hóa thành hóa thành một ngọn núi băng khổng lồ lơ lửng giữa hư không.
- Grao!
Sau đó Đông Phương Trường Minh lại hét lên một tiếng rồi vung hai tay lên chụp cầm lấy ngọn núi băng ném thẳng về phía Thần Ngũ Tổ.
- Ầm!
Thần Ngũ Tổ thấy vậy sắc mặt đại biến theo bản năng lập tức muốn nhanh chóng tránh sang một bên nhưng mà thân thể lúc này của ông ta thật sự là quá mức khổng lồ cho dù có muốn tránh cũng không thể tránh được cho nên chỉ trong chớp mắt ông ta đã bị lực xung kích cực lớn đến từ ngọn núi băng khổng lồ làm cho chật vật lui về phía sau một đoạn.
- Ầm!
Nhưng mà đúng lúc hắn đang muốn thừa thế truy kích thì dị biến lại xảy ra trên không đột nhiên có một luồng uy áp hùng mạnh đè ép thẳng xuống tiếp theo chỉ thấy một đạo kim ảnh xuất hiện chắn trước người Đông Phương Trường Minh.
Người vừa mới đến này thân cao một trượng, khuôn mặt anh tuấn có tới bảy tám phần giống Thần Ngũ Tổ trên người phát ra từng đạo kim quang lấp lánh giống như thân thể này của hắn không phải được tạo nên từ huyết nhục mà là hoàng kim vậy.
- Ta còn tưởng là ai thì ra là Thần Lão Tứ ngươi. Nhìn bộ dáng của ngươi bây giờ hình như là do tu luyện Vô Cực Kim Thân mà thành thì phải?
Đông Phương Trường Minh đảo mắt cẩn thận quan sát kim nhân một lần rồi trầm giọng hỏi.
- Chính là nó. Năm xưa ta nghịch chuyển Huyền Công lần thứ tám thất bại thân thể vỡ tan cũng may nguyên thần không bị tổn hại cho nên mới có thể tu luyện ra được thân thể này!
Kim nhân nghe vậy gật đầu xác nhận.
- Ngày hôm nay thần công của ta vừa mới đại thành lại may mắn được gặp Tà Đế ngươi không biết có thể lãnh giáo một chút cao chiêu hay không?
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Đương nhiên!
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái.
- Như vậy tại hạ thất lễ rồi!
Thần Tứ Tổ nghe vậy kêu lên một tiếng sau đó chỉ thấy vạn đạo kim quang trên người hắn bỗng nhiên hội tụ trước Đông Phương Trường Minh phát ra dao động năng lượng kinh hồn.
- Tốt!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy cũng lật tay đánh ra một chưởng.
- Ầm! Đùng!
Kim quang và chưởng cương giằng co giữa không trung một lúc rồi đồng thời nổ tung hai người Đông Phương Trường Minh và Thần Tứ Tổ đều bị dư chấn của vụ nổ đẩy lui về phía sau.
- Thần Lão Tứ thực lực của ngươi khá lắm Vô Cực Kim Thân cộng thêm Huyền Công thất chuyển uy lực không thua gì Huyền Công bát chuyển thông thường. Nhưng chỉ dựa vào nhiêu đó muốn đấu với ta còn chưa đủ gọi cả Thần Lão Ngũ cùng lên đi!
Vừa ổn định lại thân hình Đông Phương Trường Minh đã quát lên một tiếng sau đó lại lần nữa ầm ầm xông lên.
- Hừ! Lão Bất Tử nếu ngươi đã muốn như vậy thì bọn ta chỉ còn cách tôn trọng tiền bối rồi. Lão Ngũ hai người chúng ta cùng nhau tiến lên giải quyết hắn!!
Thần Tứ Tổ nghe vậy hừ lạnh một tiếng nói.
- Được!
Thần Ngũ Tổ gật đầu một cái sau đó lập tức cùng đại ca xông thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.
- Ầm ầm ầm.....
Trong chớp mắt ba đại cường giả đã phát sinh đại chiến hai huynh đệ Thần Tứ Tổ, Thần Ngũ Tổ đều là cao thủ đỉnh cấp nhất trong thiên địa hiện nay uy lực khi bọn họ liên thủ lại tuyệt đối có thể dùng mấy chữ " kinh thiên động địa " để hình dung nhưng mà đối thủ của bọn họ Đông Phương Trường Minh cũng không phải loại đơn giản tuy rằng bây giờ bởi vì nguyên do vừa mới thức tỉnh cho nên hắn vẫn chưa lấy lại thực lực lúc đỉnh cao của Lục Đạo Tà Đế nhưng đã hoàn toàn tiêu hóa một thân kinh nghiệm chiến đấu thần thông thuật pháp đáng sợ của kiếp trước.
Tất cả đồng thời triển khai ra trong lúc nhất thời khiến cho Thần Tứ Tổ, Thần Ngũ Tổ nửa bước khó đi căn bản không thể đến gần hai phụ tử Thần Chiến, Thần Nam nửa bước.
- Phù!
Năm người Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên, Đông Phương Vũ Thiên, Vũ Hinh, Tử Kim THần Long ở phía xa nhìn thấy cảnh đó thì như trút được gánh nặng đồng thời thở ra một hơi.
Đáng tiếc tất cả đã quên rằng người bọn họ phải đối phó ngày hôm nay không chỉ có hai người Thần Tứ Tổ và Thần Ngũ Tổ mà còn có một Kinh Thiên Kiếm Chủ.
Vừa rồi tuy rằng hắn bị Đông Phương Trường Minh dọa cho hoảng sợ nhưng trải qua một khoảng thời gian đã lần nữa bình tâm lại đưa mắt quan sát tình hình xung quanh nhìn thấy kẻ vừa rồi dọa bản thân hoảng sợ giờ phút này đã bị hai vị Lão Tổ của Thần Gia vây khốn trên bầu trời không thể nào thoát thân được thì tự nhiên vô cùng vui mừng trong lòng lập tức quyết định nhân cơ hội này bắt lấy Thần Nam và Thần Chiến lập công cho Thần Gia.
- Kinh Thiên Kiếm Thức - Nhất Kiếm Trảm Thần!
Chỉ thấy hắn quát lớn một tiếng vung thanh trường kiếm trong tay chém ra một đạo kiếm quang to lớn về phía năm người Nạp Lan Nhược Thủy.
- Thánh Chiến Thiên Sứ Trảm!
- Cấm Chú Ma Pháp - Quang Minh Thủ Hộ!
- Đại Phá Diệt Cấm!
- Thái Thượng Vong Tình Lục - Vạn Vật Giai Binh!
- Thần Long Hống!
Năm người thấy vậy đồng thời quát lên một tiếng xuất tuyệt chiêu của mình ra nghênh đón chiêu thức của Kinh Thiên Kiếm Chủ bất quá vừa rồi trong quá trình bài trừ cấm chế cho Thần Chiến bọn họ đã tiêu hao quá nhiều pháp lực hiện tại còn chưa thể hoàn toàn khôi phục làm sao có thể là đối thủ của một tên Thiên Cấp cường giả thể lực còn sung mãn chỉ trong chớp mắt đã bị Kinh Thiên kiếm quang đánh văng ra phía sau.
- Phụt!
Tất cả đồng thời trọng thương phun ra một ngụm máu tươi.
- Ha ha ha ha... Bây giờ còn có ai có thể ngăn ta được nữa!!
Kinh Thiên Kiếm Chủ thấy vậy đắc ý cười khùng khục sau đó toàn thân lần nữa hóa thân thành một đạo kiếm quang dùng tốc độ mắt thường không thể nào theo kịp phá không bay đến chỗ Thần Nam.
Vào lúc này Thần Nam đang dốc toàn bộ tâm lực vào việc đánh thức ký ức của Thần Chiến hoàn toàn không để tâm đến tình thế xung quanh cho nên không thể ngờ là lại nguy cơ bất chợt ập đến với bản thân đợi lúc hắn phản ứng kịp thì đã quá muộn kiếm quang do Kinh Thiên Kiếm Chủ hóa thành đã đến trước mặt.
- Ầm!
Nhưng mà đúng lúc Kinh Thiên Kiếm Chủ đang muốn đưa tay bắt lấy Thần Nam thì đột nhiên lại bị một bàn tay tóm chặt lại khiến cho nửa bước khó đi người ra tay không phải ai khác mà chính là... Ma Tính Thần Chiến.
- Phụ thân cuối cùng người cũng hồi phục rồi thật là tốt quá!
Thần Nam thấy vậy thì kích động kêu lên một tiếng.
- Con trai bây giờ con hãy lui ra một bên trước đợi ta giải quyết kẻ địch xong thì cha con chúng ta sẽ cùng nhau trò chuyện!
Ma Tính Thần Chiến nhìn Thần Nam trầm giọng nói.
- Vâng!
Thần Nam nghe vậy kêu lên một tiếng sau đó nhanh chóng lùi lại đứng chung với với đám người Nạp Lan Nhược Thủy.
- Bây giờ đến lúc phải tính toán món nợ của chúng ta rồi Kinh Thiên, chuyện một vạn năm trước ngươi liên thủ với đám người Thần Gia đối phó ta thì có thể bỏ qua nhưng mà vừa rồi ngươi không nên ra tay với con trai ta. Chỉ cần ai dám động đến nó thì đều phải trả một cái giá thật đắc!!
Ma Tính Thần Chiến thấy vậy âm thầm gật đầu một cái sau đó lại nhìn thanh trường kiếm do Kinh Thiên Kiếm Chủ hóa thành trong tay mình trầm giọng nói.
- Thần... Thần Chiến ngươi muốn thế nào?
Từ trong thanh kiếm vang lên tiếng nói của Kinh Thiên Kiếm Chủ đối diện với uy thế kinh nhân của Thần Chiến giọng nói của hắn đã không còn có sự kiêu ngạo như vừa rồi nữa mà tràn đầy sợ hãi.
- Trừng phạt như thế nào? Nếu ngươi đã thích hóa thành kiếm quang như vậy thì không bằng để ta luyện hóa ngươi thành một thanh thần kiếm thật sự để cho con trai ta sử dụng thế nào hảo?
Thần Chiến lạnh lùng nói.
- Cái gì? Ngươi muốn luyện ta thành một thanh thần kiếm thật sự? Không! Không được ngươi tuyệt đối không thể làm như vậy!!
Kinh Thiên Kiếm Chủ nghe vậy điên cuồng kêu lên tuy rằng bằng thường hắn rất thích hóa thành hình dạng trường kiếm công kích địch nhân nhưng hắn thật sự là một con người a! Tại sao có thể bị luyện hóa thành một thanh trường kiếm được chứ??
- Ầm!
Đáng tiếc là dù Kinh Thiên Kiếm Chủ có thét tới vỡ cổ họng cũng không thể lay chuyển được quyết định của Thần Chiến vừa nói xong ông ta đã đổ lực lượng của mình vào bắt đầu luyện hóa Kinh Thiên Kiếm Chủ.
- Keng keng keng....
Với lực lượng khổng lồ của Thần Chiến chỉ sau một lúc Kinh Thiên Kiếm Chủ đã thật sự hóa thành một thanh Kinh Thiên Thần Kiếm ngân dài từng tiếng trong tay ông ta.
- Nam mau nhận lấy sau này nó chính là binh khí của con!
Thần Chiến đưa mắt đánh giá thanh thần kiếm mình vừa luyện thành một chút sau khi trong mắt hiện lên vẻ vừa lòng thì ném nó cho Thần Nam rồi đạp bước tiến về phía chiến trường của ba người Đông Phương Trường Minh, Thần Tứ Tổ, Thần Ngũ Tổ.
- Vạn Cổ Giai Không!
Khi đến nơi ông ta lập tức quát lên một tiếng ung dung thi triển ra pháp tắc độc nhất vô nhị mà bản thân sáng tạo ra.
Nghe được âm thanh đó Thần Tứ Tổ, Thần Ngũ Tổ đồng thời dừng tay trong chớp mắt bọn họ chỉ cảm thấy một luồng áp lực khủng khϊếp xông thẳng về phía mình đối diện với nó theo bản năng bọn họ lập tức muốn tránh đi nhưng lại kinh hãi phát hiện bản thân không thể nào di động chỉ có thể đứng yên tại chỗ chịu trận.
Dưới tác dụng của lực pháp tắc đáng sợ đó thời gian như ngược lại chỉ trong một khoảng khắc hai vị Lão Tổ của Thần Gia đã từ hai thanh niên mười tám tuổi biến thành hai đứa con nít chưa đầy năm tuổi mà tu vi của bọn họ cũng theo thân thể trẻ lại mà biến mất tới chín phần hiện tại hai người chỉ còn lại lực lượng tương đương với hai tên Ngũ Giai cao thủ thông thường.
- Pháp tắc thật đáng sợ! Lăng Phi ngươi quả nhiên không hổ danh là Chiến Đế sau khi luân hồi vẫn có thể sáng tạo ra một loại pháp tắc nghịch thiên như vậy đúng là làm cho người ta phải kinh hãi a!!
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy cảnh tượng đó thì không nhịn được kêu lên một tiếng.
- Ngươi là... Tà Đế?
Thần Chiến nghe thấy có người nhận ra thân phận kiếp trước của mình thì quay đầu nhìn lại lúc trông thấy dung mạo của Đông Phương Trường Minh thì kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Chính là ta! Ha ha ha... thế nào không ngờ ta vẫn còn sống chứ gì?
Đông Phương Trường Minh nhìn Thần Chiến cười nói.
- Đừng phí lời nữa! Nói thẳng đi lần này ngươi giúp ta phá phong thật ra là có mục đích gì? Chẳng lẽ muốn quyết đấu hay sao?
Thần Chiến nhìn Đông Phương Trường Minh trầm giọng hỏi kiếp trước Chiến Đế và Tà Đế có thể nói là một đôi oan gia lần nào gặp cũng sẽ giao thủ với nhau một trận nhưng cũng vì vậy mà hai người từ từ đã kết thành bạn thân.
- Ngươi hiểu lầm rồi! Lần này ta giúp ngươi giải phong chẳng qua là bởi vì trước đây đã đáp ứng Thần Nam mà thôi, chứ không có ý gì khác!!
Đông Phương Trường Minh lắc đầu nói.
- Huống chi nếu thật sự phải giao thủ thì ta sẽ chọn giao thủ với hoàn mỹ Chiến Đế chứ không phải chỉ có một nửa giống như bây giờ!!
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Một nửa? Ý ngươi nói ta bây giờ là tàn khuyết phẩm hay sao? Như vậy thì một tên Tà Đế chỉ có ký ức mà không có thực lực như ngươi cũng là tàn khuyết phẩm đi!!
Ma Tính Thần Chiến nhìn Đông Phương Trường Minh châm chọc.
- Tàn khuyết phẩm? Có lẽ ngươi nói đúng bây giờ ta và ngươi đều là tàn khuyết phẩm nhưng chúng ta lại có sự khác nhau về bản chất bởi vì ta rất nhanh sẽ có thể lấy lại những thứ đã mất còn ngươi thì không biết bao giờ mới có thể lần nữa hoàn chỉnh đây!!
Đông Phương Trường Minh không những không nổi giận mà còn dùng chiêu gậy ông đập lưng ông công kích ngược lại Ma Tính Thần Chiến.
- Ầm!
Ma Tính Thần Chiến nghe vậy đang muốn mở miệng đáp trả lại thì đột nhiên lại một tiếng nổ to đột ngột vang lên cắt đứt.
Hai người đồng thời đưa mắt nhìn lên thì chỉ thấy một cái Bái Tướng Đài cực lớn từ bên trong không gian bay ra đứng bên trên đó là một nam tử khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi nhưng lại có mái tóc bạc như tuyết và đôi mắt tràn ngập tang thương như đã nhìn thấu hết tất cả mọi sự vật của một kiếp người!