Hạ Tình Tình ở trong lòng trợn trắng mắt,
trên
mặt vẫn điềm tĩnh ngoan ngoãn như cũ.
Khương Hạo thấy sắc mặt nàng bình tĩnh,
không
giống các nữ nhân trước, hoặc là run run rẩy rẩy, hoặc là khóc sướt mướt, đột nhiên có vài phần hứng thú, "Tên là gì?"
"Nô tỳ gọi là Lý Uyển Tình."
"Tên
thật
ra
không
tồi." Cười nhạt
một
tiếng, lần thứ hai
hắn
không
chút để ý mở miệng: "Nhìn ta."
Hạ Tình Tình giương mắt nhìn lên, lọt vào tầm mắt chính là
một
khuônmặt góc cạnh
rõ
ràng, làn da trắng nõn, mũi cao thẳng, mày kiếm mắt sáng, nhưng khóe miệng mím chặt cùng ánh mắt sắc bén lạnh băng phá hủy phần tuấn dật kia, ngược lại tạo ra
một
loại khí thế làm người ta
không
dám nhìn thẳng.
Khương Hạo thấy trong đôi mắt côlà sửng sốt,
trên
mặt có hoảng hốt trong nháy mắt, sắp làm hắnnghĩđến ảo giác.
hắn
dời mắt
đi, thanh
âm
lạnh lùng: "Ngươi, xem phía sau
đi."
"Dạ?"
"Bản công tử bảo ngươi quay đầu lại xem phía sau!"
Hạ Tình Tình quay đầu nhìn lại, cả người run lên thiếu chút nữa thét ra tiếng chói tai. Trong phòng hai bên tường treo từng hàng mặt quỷ, mỗi cái đều quỷ dị đáng sợ, mỗi mặt quỷ có đôi mắt đều lộ ra u quang hoặc đỏ hoặc xanh, có miệng phun lưỡi máu chảy đầm đìa, có lộ ra răng nanh nhòn nhọn, trong phòng cũng
không
đốt đèn, trừ ánh sáng ngoài phòng chiếu vào, nguồn sáng duy nhất đến từ những đôi mắt đó, có vẻ càng
âm
trầm khủng bố.
Khương Hạo là kẻ biếи ŧɦái a!!! Ai
sẽ
đem phòng ngủ làm thành như vậy! Hạ Tình Tình nuốt xuống tiếng thét, ở trong lòng điên cuồng hò hét, trái tim bang bang nhảy lên, tay trong tay áo run nhè
nhẹ.
"Ký chủ, bình tĩnh! Bổn hệ thống mới vừa tiến vào cũng hoảng sợ, thấycô khẩn trương
không
dám
nóicho
cô."
Cậu
không
nhắc nhở tôi, tôi mới càng bị dọa! Tốt xấu cũng từng là người ở
hiện
đại chơi đùa quỷ ốc, Hạ Tình Tình rất nhanh điều chỉnh tốt hơi thở.
"Thế nào, thích sao?" Bên tai truyền đến thanh
âm
Khương Hạo hơi
không
có hảo ý.
"Nô tỳ cảm thấy... rất là đồ sộ..." Hạ Tình Tình nắm chặt đôi tay, nỗ lực làm thanh
âm
mình nghe ra trấn định.
Khương Hạo nghe vậy thu hồi cười, hơi hơi nheo mắt, nhìn chằm chằm mặt
cô, ánh mắt
âm
lãnh,
khôngbuông tha bất luận biểu tình biến hóa nào của
cô, cảm giác áp bách che trời lấp đất đánh úp lại, áp hô hấp có chút khó khăn, Hạ Tình Tình tay nắm càng chặt,
trên
mặt lại càng thêm trấn định, hai mắt hơi hơi trợn to, sáng lấp lánh ướt đẫm,
không
có
một
tia sợ hãi.
Khương Hạo nhìn đôi mắt nàng nửa ngày, thu hồi ánh mắt, trong mắt
hiện
lên
một
tia
không
được tự nhiên, chắp tay sau lưng xoay người, "đi
ra ngoài." Thanh
âm
nghe
không
ra cảm xúc.
Hạ Tình Tình phản ứng lại, cúi đầu
nói
"Nô tỳ cáo lui." Sau đó xoay người lui ra,
cô
không
thấy, nháy mắt khi
cô
xoay người, Khương Hạo quay đầu lại, nhìn chằm chằm bóng dáng
cô
chậm rãi rời
đi, nhìn
thật
lâu.
Thẳng đến
đi
rất xa khỏi viện, Hạ Tình Tình mới thở
nhẹ, hai chân có chút nhũn ra.
"Ký chủ,
cô
có khỏe
không?"
"Tôi rất tốt!" Hạ Tình Tình trợn trắng mắt,
đi
đến viện mình, lúc
đi
vào, người bên trong nhìn thấycô
mộtbộ dáng hoàn hảo
không
tổn hao gì, tròng mắt đều trừng ra, khe khẽ
nói
nhỏ
với nhau, Hạ Tình Tình kéo kéo khóe miệng, gật gật đầu với các nàng,vào phòng đóng cửa lại.
Nằm ở
trên
giường, Hạ Tình Tình nhìn trần nhà, có chút ngây người. Hôm nay xem như thành công hay
không?
nói
thành công, Khương Hạo tựa hồ đối với nàng
không
có hứng thú gì,
nói
không
thành công, nàng
đã
không
bị đánh chết cũng
không
giống những tỳ nữ lúc trước bị dọa chết khϊếp. Hôm nay tiếp xúc, nàng cảm thấy hành vi của Khương Hạo có chút quỷ dị, tuy là hơi biếи ŧɦái, nhưng tựa hồ cũng
không
bạo ngược giống như đồn đãi, từ đầu tới đuôi trừ muốn dọa, cũng
không
làm cái gì khác đãthảnàng
đi
rồi. Chỉ
không
biết,
hắn
đối với phản ứng của nàng hôm nay, có vừa lòng hay
không?
Ngày hôm sau, Hạ Tình Tình có thể
nói
là khổ
không
nói
nổi, mặc kệ nàng làm cái gì, đều
sẽ
có
một
tầm mắt quỷ dị tìm tòi nghiên cứu lặng lẽ ngắm nghía, lúcnàng nhìn lại, chủ nhân tầm mắt lập tức dời
đi, cả ngày nàng đều cảm thấy sau lưng lạnh căm căm.
Tình huống này vẫn liên tục đến buổi chiều, Hạ Tình Tình
đang
ở tiền viện sửa sang lại cánh hoa đào ủ rượu.
"Xin hỏi Uyển Tình
cô
nương ở đây sao?"
Nàng ngẩng đầu lên tiếng, là gã sai vặt ngày hôm qua đưa
cô
đi
viện của Khương Hạo.
"Uyển Tình
cô
nương, công tử phân phó ngươi đến hầu hạ."