Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 223

Quốc vương đến lối ra trong sảnh

nói

nói

mấy câu liền, sau đó vũ hội mới chuyển thành bầu

không

khí thoải mái, mọi người cũng

không

câu nệ, bắt đầu tích cực tìm kiếm bạn nhảy cho mình hoặc là tìm người quen

nói

chuyện phiếm.

Chú Kiều liền chủ động

đi

đến trước mặt Hoàng Phủ Diệu Dương và Lãnh Tiểu Dã, "Chúc mừng bá tước tiên sinh."

Hoàng Phủ Diệu Dương cũng khách khí

nói, "Rất vui khi có thể hợp tác cùng Interpol quốc tế."

Lúc này, cả hai bên đều

trên

nguyên tắc đôi bên cùng có lợi, Hoàng Phủ Diệu Dương đưa được người giao cho Interpol quốc tế để họ bắt, chú Kiều

thì

phụ trách trao cho

anh

vinh dự, giúp

anh

giải quyết vấn đề điều động quân đội.

"Nếu vậy, tôi

không

làm chậm trễ thời gian hưởng thụ vũ hội của hai vị nữa, tôi xin phép."

Chú Kiều thản nhiên gật đầu, chủ động cáo lui, lúc rời

đi

vẫn

không

quên lặng lẽ đánh mắt với Lãnh Tiểu Dã.

Ý bảo Lãnh Tiểu Dã chờ

một

chút, chú Kiều xoay người

đi

về phía phòng vệ sinh

Lúc này, lại có vài vị quan chức

đi

lên chúc với Hoàng Phủ Diệu Dương, Lãnh Tiểu Dã liền mượn cơ hội để chuồn

đi.

"Tôi...

đi

toilet

một

chút."

Hoàng Phủ Diệu Dương quay sang, nhận ly trái nước trái cây trong tay

cô,

nhẹ

giọng nhắc nhở, "Cẩn thận

một

chút."

"Yên tâm

đi, chó cũng

không

cắn được tôi cơ mà." Mỉm cười với

anh, Lãnh Tiểu Dã xoay người, rồi

đi

về hướng phòng vệ sinh.

Cách đó

không

xa Mary nhìn thấy Lãnh Tiểu Dã

một

mình rời khỏi Hoàng Phủ Diệu Dương, lập tức liền

đi

nhanh chóng đến bên cạnh Liliane,

nhẹ

nhàng đυ.ng đυ.ng cánh tay của



ta, chỉ về phía Lãnh Tiểu Dã

đi

tới toilet hất hất cằm.

Liliane cười lạnh

một

tiếng, "Các



hành động

đi!"

Mary lập tức liền kêu gọi mấy



gái, rồi cùng nhau

đi

tới phòng vệ sinh.

Hoàng Phủ Diệu Dương vừa hàn huyên, vừa liếc nhìn Liliane, thấy



ta cũng

không

có động tác gì, cũng thu hồi ánh mắt, tiếp tục trò chuyện.

Xem ra, ngoại trừ Liliane, những người khác đều

không

dám động tới Lãnh Tiểu Dã, huống chi, Tiểu Dã của

anh

cũng

không

phải là nhân vật dễ trêu chọc như vậy.

đi

vào trong phòng vệ sinh, chỉ thấy chú Kiều

đang

đứng trước ở bồn rửa tay mà hai bên toilet nam nữ dùng chung.

Lãnh Tiểu Dã thấy

không

có người nào, bèn lập tức

đi

ngay tới đó, đứng ở bên cạnh vòi nước.

"Cháu có khỏe

không?" Chú Kiều lo lắng quan sát

cô.

Lãnh Tiểu Dã quay sáng mỉm cười an ủi ông, "Cháu

không

sao, mọi việc đều rất tốt ạ."

Nhìn nụ cười của

cô, chú Kiều chỉ nhíu mày, "Tiểu Dã... Rất xin lỗi cháu."

sự

việc Hoàng Phủ Diệu Dương, hoàn toàn ở nằm dự tính, mấy ngày nay bên ngoài đồn thổi truyền

đi, đương nhiên chú Kiều cũng biết



có quan hệ sủng vật với Hoàng Phủ Diệu Dương, chắc chắn nghĩ rằng



chịu ủy khuất nên trong lòng tràn đầy áy náy.

Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, "thật

ra cháu..."

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân,



lập tức dừng

âm

thanh lại, "Có người đến,

một

lát nữa lại tìm thời cơ gặp mặt."

Vừa

nói,



liền cất bước

đi

vào toilet nữ, chú Kiều

thì

xoay người

đi

ra khỏi toilet.

Hai người mới vừa rời

đi, Mary liền mang theo mấy



gái

đi

tới.

"Tôi vào xem trước, cái con chó kia có ở bên trong hay

không, nghe thấy tôi ho, các



lập tức liền hành động. Lynda,



phụ trách đem bao đến chùm lên đầu nó, mấy người các



phụ trách cởϊ qυầи của nó ra, còn

cô...



phụ trách gọi mọi người

trên

vũ hội đến đây xem!"

Lãnh Tiểu Dã đứng ở trong phòng vệ sinh, cũng

không



đi

toilet

thật.

Vốn dĩ là chờ người kia vào rồi

sẽ

trở ra

sẽ

tiếp tục trao đổi cùng chú Kiều, đúng lúc lại nghe được toàn bộ lời

nói

của Mary.

đang

nghi ngờ, người các



ta

nói

là ai,

thì

Mary

đã

đẩy cửa

đi

vào toilet, những



gái

khác cũng

đitheo



vào.

Lãnh Tiểu Dã nhìn thấy bọn họ bước vào, xoay người

đi

vào

một

gian phòng khác trong đó, đóng cửa lại.

Mary đứng ở ngoài cửa, nháy mắt với mấy



gái, bọn họ lập tức liền tiến đến cửa gian phòng mà Lãnh Tiểu Dã ở bên trong.

Lãnh Tiểu Dã ngồi ở

trên

bồn cầu, theo khe hở gian phòng ra ngoài cửa, nhìn mấy người kia tụ tập lại bên ngoài gian phòng của mình, nghi ngờ nhíu mày.

Đột nhiên,

đã

hiểu được 一 đám người kia là vì



mà đến.

Trách

không

được, vừa rồi cái



gái

mặc váy đen kia nhìn rất quen mắt, chắc chắn khi nãy,



ta là người

đã

đứng cạnh Liliane.

Xem ra, Liliane điện hạ, lần trước vẫn chưa nếm đủ, bây giờ, lại tìm đồng bọn để đối phó với

cô.

Muốn cởϊ qυầи áo của



làm



xấu mặt ư?!

Lãnh Tiểu Dã

nhẹ

nhàng cong môi, chỉ bằng đám người kia sao, vẫn còn non lắm!

Từ

trên

bồn cầu đứng lên, Lãnh Tiểu Dã cúi mặt nhìn xem giày cao gót

trên

chân mình, lại ngẩng mặt lên nhìn trời

một

chút.