Tần Nhiên tính bán cả hai khẩu súng chống tăng “southpaw – II”, không để lại khẩu nào vì ba lý do:
Thứ nhất, cậu không có kỹ năng tương ứng nên không thể phát huy uy lực lớn nhất của loại vũ khí này, chỉ có thể bắn bậy bắn bạ như khi chiến đấu trong quân doanh của Tát Lỗ Tạp. Nếu không thì đối với cậu, nó còn không có tác dụng lớn bằng khẩu súng bắn tỉa nữa.
Thứ hai chính là trọng lượng của khẩu súng chống tăng “southpaw – II” này. Cho dù sức mạnh của cậu đã được nâng lên một bậc, nhưng cậu vẫn không thể vừa mang súng bắn tỉa vừa xách theo khẩu súng chống tăng này chạy được. Sức mạnh, thể lực của cậu không cho phép cậu làm được điều đó. Mà sau khi trải qua mấy lần chiến đấu, cậu lại càng hiểu rõ tầm quan trọng của nhanh nhẹn trong thời khắc mấu chốt.
Lý do thứ ba cũng chính là lý do quan trọng nhất: Trong cửa hàng, một đầu đạn có kích cỡ phù hợp với khẩu súng chống tăng này có giá lên đến 500 điểm tích lũy!
Trước khi nhìn thấy bảng giá này thì Tần Nhiên vẫn còn đang do dự. Nhưng ngay khi thấy giá cả của đầu đạn xong thì cậu liền dứt khoát quyết định.
Cậu không đủ khả năng để mua đầu đạn với giá ấy!
Cho dù cậu không muốn thừa nhận thì hình như những thu hoạch khi cậu được cái đánh giá qua màn cấp S kia cũng không được phong phú cho lắm.
Phải biết rằng, số tên lửa mà cậu đã bắn ra ở trong doanh trại của Tát Lỗ Tạp đủ để đổi hẳn ba cái đánh giá qua màn cấp S!
“Vì đây là nhiệm vụ của người chơi mới sao?” Tần Nhiên lật xem một chút thông tin lưu lại. Trong ấy rõ ràng có dòng “kết quả thu hoạch cuối cùng của người chơi sau khi hoàn thành nhiệm vụ cho người chơi mới như sau”.
Dòng chữ này cho cậu nhiều hướng suy đoán hơn.
Nhưng, rất nhanh sau đó, khi Tần Nhiên nhìn thấy những giao dịch trên diễn đàn thì toàn bộ lực chú ý của cậu đã bị hấp dẫn...
Trong diễn đàn, một khẩu súng lục có lực công kích bình thường, chất lượng đã bị hao tổn được yết giá tầm 90 – 110 điểm tích lũy. Nguyên nhân khiến giá cả lên xuống chính là khi mua súng có được tặng kèm hai ổ nạp đầy đạn hay không,
Một khẩu súng bắn tỉa có lực công kích bình thường, chất lượng đã bị tổn hại cũng có giá niêm yết tầm 300 điểm tích lũy, nhưng không hề có tặng kèm băng đạn.
Mà một quả lựu đạn “U – II” cũng có giá là 300 điểm.
Đa phần những giao dịch trên diễn đàn đều tầm mức giá này.
Trong lúc cậu đang xem xét diễn đàn thì có một khẩu súng lục có thuộc tính “bắn chuẩn Lv1” ngẫu nhiên xuất hiện được niêm yết với giá tới 1,000 điểm tích lũy. Hơn nữa, khi cậu còn chưa kịp nhìn rõ ràng, cụ thể những thuộc tính của khẩu súng này thì nó đã bị người khác mua mất.
Hiển nhiên, những vũ khí, trang bị có thuộc tính được người chơi coi trọng hơn hẳn.
Phát hiện này khiến cho cậu càng thêm tin tưởng vào cái kế hoạch tiếp theo của mình.
Phải biết rằng, hai khẩu súng chống tăng “southpaw – II” mà cậu đem về đều có thuộc tính!
Bởi vì bị giới hạn cân nặng mang theo nên đương nhiên Tần Nhiên sẽ chọn loại vũ khí đáng giá nhất trong kho của Tát Lỗ Tạp để đem về.
“Tên: Southpaw – II”
“Tên: Southpaw – II”
“Loại: Súng chống tăng”
“Chất lượng: Hoàn toàn mới”
“Lực công kích: Mạnh”
“Dung lượng ổ đạn: Một viên”
“Thuộc tính: Đốt cháy Lv1”
“Công dụng đặc biệt: Không”
“Yêu cầu: Vũ khí nóng. Vũ khí hạng nặng – cơ bản”
“Ghi chú: căn cứ vào loại đầu đạn mà có những công dụng khác nhau như kích nổ, hoặc phá giáp. Nhưng tiền đề là bạn phải có được loại đầu đạn tên lửa như vậy.”
..........
Có lẽ bởi vì cùng dòng hoặc là cùng nhà sản xuất nên cả hai khẩu súng chống tăng “southpaw – II” này có thuộc tính giống nhau.
Nên giá trị của chúng cũng cao như nhau!
“Những vũ khí mà người chơi giao dịch trong diễn đàn phần lớn chỉ có lực công kích bình thường. Mà chủ yếu là súng ống, chứ những loại vũ khí lạnh như đao, kiếm rất hiếm thấy. Cho đến bây giờ, mình cũng chỉ nhìn thấy có dao găm, kiếm, đao, ngoài ra không còn gì đáng chú ý cả! Đồ phòng hộ thì cũng chỉ có những loại thông thường như áo chống đạn, quân phục tác chiến, cũng không có gì đáng chú ý cả!” Tần Nhiên nhìn lướt qua những thứ vũ khí, đồ phòng hộ đang được treo bán trong diễn đàn, nghĩ.
Trong lòng cậu đã có một cái nhận thức khái quát.
Những người chơi trong giai đoạn này hẳn là đều chọn làm nhiệm vụ có súng ống là chủ.
Đương nhiên cũng không ngoại trừ những người chơi không nằm trong cái phạm trù này.
Suy cho cùng thì lần chơi thử đầu tiên kia còn tới 300 người còn sống lận cơ mà.
Mà lần chơi đó chính là một năm trước!
Cho dù 300 người chơi còn sống ấy chỉ tham gia chơi theo đúng hạn mức thấp nhất của game yêu cầu là mỗi ba tháng phải làm nhiệm vụ một lần. Thì cho đến thời điểm hiện tại, những người ấy cũng mới tham gia tầm bốn nhiệm vụ thôi!
Nếu những người chơi ấy tích cực hơn nữa thì đương nhiên con số vừa nêu trên sẽ tăng lên gấp vài lần.
Một người chơi thực hiện hơn tám cái nhiệm vụ rồi thì tuyệt đối sẽ không sử dụng những khẩu súng bình thường như vậy. Mà phải là những loại súng ống hoặc vũ khí có uy lực mạnh hơn nữa mới phải.
Ban nãy, khi xem xét “cửa hàng” thì cậu thấy tuy cũng không có những vũ khí, trang bị mạnh nhưng lại có bán đủ loại đầu đạn.
Một ít loại đầu đạn đặc thù trong ấy đã đủ để cậu phỏng đoán ra một ít loại vũ khí cao cấp.
Mà những người chơi thâm niên kia mới chính là đối tượng mà cậu muốn giao dịch!
Không chỉ bởi vì những người chơi này đã có tài sản phong phú, mà còn vì những người này có đủ hiểu biết về game ngầm này!
Nếu đối phương sẵn lòng nói cho cậu nghe vài điểm đáng chú ý về game ngầm này thì cậu cũng sẵn lòng giảm giá cho đối phương.
Nhưng, tiền đề là phải tìm ra những người chơi lâu năm như vậy cái đã!
Nghĩ vậy, Tần Nhiên liền hành động.
“Người chơi tham gia diễn đàn giao dịch lần đầu tiên. Bạn có muốn đặt biệt danh không?” Giọng nói máy móc vang lên.
“Có!”
Tần Nhiên suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Hơn nữa còn thuận miệng nói ra một cái biệt danh: “2567!”
Không có ý nghĩa gì, chỉ đơn giản là chọn đại.
Giống như khi cậu đi làm chui trong xưởng gia công kim loại vậy.
“Biệt danh 2567 đã được xác nhận! Xin vui lòng đặt vật phẩm giao dịch và giá cả trên bàn giao dịch!”
Giọng nói máy móc vang lên. Sau đó, một cái bàn 3D liền xuất hiện trước mắt Tần Nhiên.
Tần Nhiên đặt một khẩu súng chống tăng “southpaw – II” lên cái bàn ấy. Ngay lập tức, khẩu súng từ thật thể mờ dần rồi biến thành hình ảnh 3D. Tần Nhiên không hề kinh ngạc, vì đây chính là game mà nên có gì đáng để kinh ngạc chứ.
Nếu thật sự phải kinh ngạc thì cái kỹ thuật 3D như thật của game này mới là thứ đáng để người khác phải kinh ngạc.
Một tờ bản kê và một cây bút xuất hiện trên cái bàn 3D.
Cầm lấy cây bút, Tần Nhiên viết giá của khẩu “southpaw – II” xuống bản kê.
10,000 điểm tích lũy + 5 điểm kỹ năng!
Giá mà “cửa hàng” đưa ra để mua về khẩu “southpaw – II” này là 3,000 điểm tích lũy và 1 điểm kỹ năng... Thành ra cái giá mà Tần Nhiên đưa ra đã rất cao so với cái giá của “cửa hàng”. Nhưng nếu cậu tin vào cái giá mà “cửa hàng” đưa ra thì thật sự là đầu óc cậu có vấn đề thật rồi.
Bất kỳ người chơi nào cũng biết giá mà “cửa hàng” thu mua vật phẩm lúc nào cũng chỉ bằng nửa, hoặc thậm chí còn thấp hơn nửa giá trị thật của món hàng!
Huống chi, chỉ có một cái giá đủ cao mới có thể hấp dẫn sự chú ý những người chơi lâu năm kia.
Còn về việc lỡ cái giá cao quá sẽ làm người chơi khác chùn bước?
Tần Nhiên không hề lo lắng về vấn đề này.
Những người thật sự muốn món hàng ấy nhất định sẽ nhắn tin riêng cho cậu.
Sau khi cậu đặt bản kê lên bàn giao dịch lại, ngay lập tức, khẩu “southpaw – II” đã 3D hóa cùng với cái bàn giao dịch liền biến mất.
Lúc này, trong diễn đàn của người chơi xuất hiện một bài đăng mới.
Sau khi mọi thứ đã xong, Tần Nhiên liền rời khỏi trò chơi.
Cậu biết, để đạt được mục tiêu lý tưởng nhất thì cần phải có thời gian lên men.
Khoảng thời gian này sẽ không quá dài, cũng sẽ không quá ngắn.
Đủ để cậu xử lý một vài vấn đề sinh lý cá nhân.
.........
Khi Tần Nhiên bước ra khỏi nhà vệ sinh, gói mì đã được ngâm mềm trong hộp nước nóng, có thể ăn ngay.
Còn về hương vị?
Ba năm nay, mỗi ngày ba bữa mì gói, lưỡi của cậu đã tê liệt rồi.
Nhưng nó có thể làm cậu no!
Đối với Tần Nhiên thì như vậy là đủ rồi.
Điều kiện kinh tế của cậu không cho phép cậu lãng phí nhiều hơn nữa cho thức ăn.
Đối với vậu, một hộp mì gói có giá 3 đồng Liên Bang đã là cực hạn mà cậu có thể chi trả được. Cho dù đây đã là giá khuyến mãi.
Là một cô nhi, Tần Nhiên không chỉ có được phúc lợi là miễn phí tiền thuê nhà, mà còn được giảm giá rất nhiều đối với bất kỳ đồ dùng sinh hoạt nào trước khi thành niên.
Đặc biệt là thức ăn. Cậu được giảm tận nửa giá niêm yết.
Tuy cậu hi vọng được miễn phí hoàn toàn, nhưng đây chỉ là điều ước viển vông.
Trên thực tế, để hưởng phúc lợi và giảm giá như vậy cũng phải trả giá.
Sau khi thành niên, cậu phải vì Liên Bang phục vụ trong quân đội miễn phí trong vòng 18 tháng.
Đối với việc này, cậu không hề oán hận.
Bởi vì nếu không có chính sách như vậy thì cậu đã chết từ lâu rồi.
Ngụm canh cuối cùng của hộp mì cũng được cậu húp hết, không chừa một giọt.
Cho dù nó có khó ăn thì cậu cũng sẽ không lãng phí đồ ăn.
Sau khi ném hộp mì vào thùng rác, Tần Nhiên lại nằm trên giường rồi đội cái nón thực tế ảo lên.
..........
Khung cảnh trước mắt thay đổi.
Khi Tần Nhiên lấy lại tinh thần thì cậu đã xuất hiện trong cái kho hàng bằng tôn cũ nát ngoại trừ rộng ra thì không còn điểm nào đáng khen kia.
Tần Nhiên bước tới cái màn hình tinh thể lỏng, mở trang diễn đàn ra rồi trực tiếp nhấp vào bài đăng bán khẩu “southpaw – II”.
Tích tích tích!
Ngay lập tức, trong tai cậu liền vang lên tiếng thông báo liên tiếp.
Nhìn hộp tin nhắn không ngừng chớp sáng, Tần Nhiên không chút nôn nóng nhìn dần những bình luận mà người chơi khác nhắn lại dưới bài đăng trước.
Bình luận 1: Trời má! Súng chống tăng!
Bình luận 2: Thớt nghèo điên rồi!
Bình luận 3: Phía trên biến đi!
Bình luận 4: Giá hữu nghị: 2,000. Thớt liên hệ!
Bình luận 5: Phía trên chém vừa thôi. Tôi ra giá 2,500!
Bình luận 6: Tôi là viên chức của thành phố Chưng Khí. Giao “southpaw – II” cho tôi, tôi cho phép cậu gia nhập hội!
Bình luận 7: Đội xe tăng bọc thép ngỏ lời, phía trên là giả mạo!
Bình luận 8: Không có kỹ năng tương ứng thì không chơi nổi loại vũ khí nóng hạng nặng như vậy!
Bình luận 9: Cho hỏi, điểm kỹ năng là gì?
Bình luận 10: Phía trên gà mờ vậy!
.........
Tầm 200 cái bình luận nhưng đại đa số lại chẳng hề có liên quan gì cả.
Nhưng cũng có không ít bình luận đáng giá lưu ý.
Bình luận cuối cùng là người có biệt danh là “vô pháp vô thiên” tỏ ý sẵn lòng bỏ ra 5,000 điểm tích lũy và 2 điểm kỹ năng để mua khẩu “southpaw – II”
Đây là cái giá cao nhất mà cậu nhìn thấy cho đến giờ.
“Người chơi mới? Hay là người chơi lâu năm nhỉ?”
Tần Nhiên nghiêng về cái suy đoán thứ hai hơn.
Nếu là một tân thủ thì sẽ không có tài sản lớn như vậy. Phải biết rằng, cậu có đánh giá qua màn cấp S mới được có 3,000 điểm tích lũy. Có lẽ đánh giá qua màn có có cấp bậc cao hơn nữa, nhưng số điểm tích lũy đạt được sẽ không nhiều hơn được bao nhiêu nữa, cao nhất cũng tầm 5,000 – 6,000 điểm thôi. Dưới tiền đề như vậy, cậu không nghĩ sẽ có người chơi mới sẵn sàng bỏ ra 5,000 điểm tích lũy để mua khẩu “southpaw – II”.
Thậm chí, có thể nói là không hề có.
Ít nhất, không người chơi chơi nào lại có thể mạo hiểm dùng toàn bộ tài sản đi mua một thanh vũ khí, đặc biệt là khi thứ vũ khí này còn không có đạn, cần phải tự bỏ nhiều tiền ra mua với cái giá không hề rẻ.
Tần Nhiên đọc xong toàn bộ bình luận rồi mới mở hộp thư ra... đây mới là nơi mà cậu đặt hi vọng.
Nhưng, đa phần những tin nhắn đến đều vô bổ, bao gồm tin nhắn xin kết bạn, hay tin nhắn sεメ gửi đến.
Đối với những tin nhắn như vậy, cậu liền trực tiếp xóa bỏ rồi mới tập trung vào những tin nhắn còn sót lại.
Trong hộp thư lại xuất hiện cái biệt danh “vô pháp vô thiên” một lần nữa.
Lúc này, đối phương lại nâng giá lên...
6,000 điểm tích lũy và 2 điểm kỹ năng!
Cái giá trên trời này làm cho cậu kinh ngạc.