Kỳ Nghỉ Quyến Rũ

Chương 6: ℕɦu͙ƈ ᗪu͙ƈ (18+)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thanh Anh cất tiếng gọi, hiển nhiên rồi, chìa khoá phòng khi cô hỏi lễ tân chỉ có một.

- Thuý An, cậu có sao không, mở cửa cho tớ.

Cộp cộp...

Âm thanh này khiến cô sợ không khác gì hành động của Tuấn, cô nhìn anh nài nỉ.

- Em chỉ cần hứa với anh, tránh xa Xuân Lâm. Không có ý gì với cậu ta, anh sẽ giúp em, Nhưng đối vs em,anh cần...anh cần sự đảm bảo! Chỉ có việc này anh mới tin em không định làm gì.

Lần này cậu ta đưa tiếp một ngón nữa vào bên trong, bàn ta kia cũng vươn lên bộ ngực đầy đặn, vê vê đỉnh hoa, lực bóp mạnh dần, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô.Chưa bao giờ tỉnh táo đến vậy, đây đích thực là bẫy, anh ép cô xác nhận cảm xúc, đưa nó hướng về anh, rồi bây giờ ép cô chuyện này, sao cô không biết bạn cô có vào hay không vào cũng chỉ có lợi cho anh ta. Nếu con bé đó vào, anh có thể chia tay con bé, cũng để mọi người biết quan hệ của cô và anh.

Nhưng anh biết cô không nguyện ý, sẽ không vì trả thù hay để anh mất danh tiếng bằng việc làm tổn thương bạn bè, nên chắc chắn sẽ chọn cái đầu tiên.

Không phải, lúc bắt đầu chuyến du lịch, toàn bộ là sắp xếp của anh, trừ Xuân Lâm ra, tất cả...

Tiếng đập cửa dữ dội:" Này, cậu không sao chứ? Tớ gọi điện thì phát hiện ra cậu vứt điện thoại chỗ bàn uống nước này,..."

Không phải, là kẻ nào rút trộm điện thoại của cô đặt ở đó chứ! Hừ...

" Ê, sao không... Đừng nói là ngất trong đó..."

Cô cụp mắt xuống, hẳn là tuyệt vọng, không cam lòng nói:" Vậy... anh... làm đi!"

Ý cười hiện lên trên mặt anh vô cùng đậm, anh vươn điện thoại của mình, gửi một kia hiệu nhỏ cho ai đó. Rất nhanh, ngoài cửa có tiếng một người đàn ông trung niên:" Thưa cô, cô cần gì ạ?".

- Có một cô gái một mình trong này, tôi gọi mãi cô ấy không ra, sợ...

- À! Không phải cô ấy đi ra ngoài từ vừa nãy rồi sao, tôi thấy một người khách sạn chúng tôi rời đi một chút thì cô gái ra sau hỏi vị trí cửa hàng tạp hoá ở trong khu này.

- Cảm ơn, tôi hiểu rồi.

Thanh Anh nhẹ người rời đi, hiển nhiên không phát hiện gì.

Cùng lúc đó điện thoại của anh ta kêu lên:" Ông chủ,đã xong việc ngài giao!".

"Ông chủ"? Cái cô vừa nghe người đó gọi là gì vậy?

" Tốt lắm! Một chút nữa bảo nhân viên đến phòng này thu dọn." Rồi nhanh chóng cúp máy, quay về hướng người con gái nhỏ bé đang run rẩy kia, tiến lên đặt nụ hôn nóng bỏng lên môi cô.

Đưa lưỡi vào bên trong, tham lam mυ'ŧ lấy mật ngọt, anh gấp gáp hôn cô, nụ hôn càng ngày càng sâu khiến cô không thở được.

Tầm mắt cô ngày càng mờ mịt khi tay anh dì chuyển đặt lên bộ ngực cô, nắn bóp.

" Tớ sẽ rất ghét cậu." Cô nhắm mắt, tuyệt vọng.

" Anh đã từng sợ em ghét anh, nên không muốn cưỡng ép em khi em có bạn trai, nhưng đó là sai lầm. Anh biết em sẽ không ghét anh, lần đầu tiên của em là dành cho anh, và anh cũng vậy..."

Cô ngạc nhiên:" Sao Thanh Anh nói anh với cô ấy đã ngủ với nhau...?"

Anh lắc đầu:" Thông minh như em vậy mà... Cô ấy khi nói với anh em đã ngủ với bạn trai cũ của em, anh còn không tin, vậy mà em lại tin à. Anh chỉ làm vậy với người anh yêu."

Đến lúc này, anh không muốn nhẹ tay với cô, di chuyển xuống phía dưới, anh ngẩn người, ngây dại nhìn thứ tuyệt đẹp, bí ẩn đó của Thuý An, lớp thịt hồng xen kẽ nhau, một mùi hương đặc trưng cơ thể cô tiến vào mũi anh.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ... Người cô bắt đầu co rút, không được. Tim cô đập nhanh, cảm nhận được hơi thở nóng bọng phả vào nơi đó.

Anh đưa lưỡi vào bên trong, mυ'ŧ lấy dòng nước, liếʍ sạch chúng, đó là hương vị ngọt ngào vô cùng. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ dâng cao, một cơn khoái lạc dâng lên, cơ thể Thuý An căng cứng, thở dốc, run rẩy làm tăng ma sát với lưỡi của anh.

Cởi chiếc quần, cô thất kinh nhìn thứ đó. Nó đã dựng đứng, dũng mãnh và to khủng khϊếp:" Không được, Tuấn... Tớ là người châu Á, nó rất hẹp, làm ơn... Đừng, làm sao có thể chứ, chưa kể cậu còn là con lai, chắc chắn không dẻo dai bằng cậu..." Cô nhìn con rắn đó mà càng gấp gáp đẩy cậu.

" Đừng lo, anh làm nhẹ tay, không sao..."

Đôi tay anh nắn bóp, làm phân tán sự chú ý của cô, tách hai chân cô ra, tiến vào.

Vừa nãy như có ngàn vạn chiếc lông lướt qua cơ thê cô làm cô ngứa ngáy, bây giờ nó căng cứng, nóng bỏng, như muốn xé phần bên dưới ra làm hai. Thứ đó chạm vào chiếc màng mỏng manh của cô, dừng lại một chút cảm nhận sự tồn tài, trực tiếp húc vào trong, xé rách nó.

Cô đau đớn, nước mắt chảy ra, anh liếʍ giọt nước mắt ấy của cô, khôi lên bờ môi run run, tay giữ chặt eo cô.

" Sẽ rất nhanh em sẽ thấy thoải mái."

Thoái mái cái con khỉ ý.

Chất lỏng màu đỏ chảy xuống, thấm vào ga giường trắng tinh. Cảm xúc sung sướиɠ dâng lên mỗi lúc một cao trong lòng anh.

Tiếp tục ma sát, cơ thể cô cong lên, chuyển động nhịp nhàng với anh. Con quái vật to lớn căng đầy trong đó khiến kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng cao, dần dần khiến cô thấy bớt khó chịu mà thoải mái hơn.

Người châu Á đặc biệt là Đông Nam Á nên nơi đó hẹp và nhỏ, đặp biệt kín và hẹp, khiến anh không thể nhịn được du͙© vọиɠ, kɧoáı ©ảʍ dâng lêи đỉиɦ, cả hai người cùng lúc lên với nhau. Anh lấp đầy bên trong cô bằng thứ đó, không quan tâm cô cầu xin anh cho ra ngoài hay sử dụng bαo ©αo sυ.

Cô vô lực tựa vào l*иg ngực sắt đá của anh, đầu óc mơ hồ. Phát hiện ra thứ gì đó vẫn còn cứng và to dần, cô đấm vào ngực trừng mắt với anh. Anh đương nhiêu hiểu, bế cô vào phòng tắm, giúp cô tắm rửa nhưng không nhịn được ép cô tiếp thêm hai lần nữa trong bồn tắm.

Lấy khăn tắm, ôm Thuý An ra ngoài, từ lúc nào nhân viên phục vụ đã vào căn phòng thay ga giường mới, dọn dẹp sạch sẽ quần áo hai người đem đi giặt. Đặt cô lên chiếc giường mới trắng tinh, để cô nằm nghỉ.