Em Hận Anh, Được Sao???

Chương 28

Đóng cửa lại,

hắn ép mạnh cả người cô lên cánh cửa phòng ngủ, cô đánh mạnh vào bả vai hắn, nhưng đều vô dụng, khoé mắt tràn ra hai hàng lệ,hắn thật sự đã mất đi lý trí.

Tay hắn bắt đầu chạy loạn trên cơ thể cô,

từng chiếc cúc áo sơ mi bị hắn cởi ra để lộ bộ ngực trắng tuyết mịn màng bọc trong áσ ɭóŧ gien đen đẹp mê hồn,từ bên dưới hắn men lên sờ mó đùi cô dần dần di chuyển lên.

Cô hoảng sợ, ác liệt chống cự, nhưng miệng bị nụ hôn nóng bỏng của hắn chặn lại, khiến cô phát ra những tiếng rêи ɾỉ.

"Ưʍ...ưʍ... Buông... Ưʍ... Ra.. "

Lửa nóng trong người càng lúc càng phun trào, cả thân dưới căng nhức đau đớn. Hắn dường như sắp bị ép đến điên lên.

Mạnh mẽ ôm ngang lưng cô sải bước nhanh đến chiếc giường rộng rãi,

ném cô xuống.

Trong khi hắn đang cởϊ áσ, chớp lấy cơ hội

cô bật dậy định chạy ra khỏi phòng nhưng hắn đã biết ý đồ đó.

Ngay lập tức bắt lấy cô ném lại về giường, cả thân thể trần trụi đè lên cô. Cả hai thân thể đè ép lên nhau,

cảm nhận được độ nóng như thiêu cháy của hắn, cô cứng đờ người lại.

"Lăng Trì Ngạo!

Anh mau dừng lại. Đừng để tôi hận anh "

Hắn như lấy lại được chút ý thức từ tiềng hét giận dữ của cô, nhưng lửa dục trong cơ thể vẫn không ngừng giảm,

giọng vì đè nén mà khàn khàn quyến rũ.

" Xin lỗi vợ!

Nhưng bây giờ anh thật sự không thể dừng lại được "

Cô kinh ngạc trước lời nói của hắn.

Xưa nay cho dù có ham muốn như nào nhưng hắn sẽ không bao giờ ép buộc bất cứ ai, kể cả thứ hắn muốn nhất.

Trừ khi... Trừ khi hắn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi điều gì đó? Cảm nhận được sự nóng bỏng khác của hắn, cô khẽ run rẩy hỏi

" Anh... Anh bị sao vậy! "

"Trúng xuân dược, rất mạnh "

"Ai làm việc này? "

"Tống Như Linh"

Cô ngạc nhiên không thể tin được người chuốc xuân dược cho hắn lại là Tống Như Linh.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn đỏ lên vì du͙© vọиɠ, khiến cô đau đớn

giữa ranh giới vừa yêu lại vừa hận, trái tim cô rối bời.

" Nếu... Em không muốn... Anh sẽ dừng lại "

Hắn nặng nề từ người cô loạng choạng đứng dậy, thân dưới căng nhức đau đớn, hắn cắn chặt răng chịu đựng.

Nhìn hắn đau đớn vì du͙© vọиɠ, lòng cô như bị dày xéo đau khổ,

trái tim vụn vỡ thành từng mảnh. Cô nhận ra, cô còn yêu

hắn rất nhiều!

Níu lấy tay hắn,mặt cô đau khổ cắn nhẹ vào đôi môi đỏ mỏng, nặng nề.

" Đừng... Đi, tôi...sẽ giúp...anh"

Đôi mắt phượng sáng rực,

từ trên nhìn xuống cảnh xuân của cô ẩn hiện qua cô qua lớp áo sơ mi, dù đang rất muốn nhào tới ăn cô, nhưng hắn vẫn cố chịu đựng hỏi dò.

"Sẽ không hối hận chứ? "

"Sẽ... Không... Hối hận "

Nhận được đáp án hài lòng, hắn mạnh mẽ nhào lên người cô áp chế,khoé môi không tự chủ mà cong lên vì thực hiện được gian kế. Quả nhiên, cô còn yêu hắn!

Cuồng nhiệt hôn cô,hắn bắt đầu

buông thả du͙© vọиɠ sâu kín nhất của bản thân.

Hắn khơi lên du͙© vọиɠ trong người cô khiến cô bật lên những tiếng rêи ɾỉ.

Đôi môi hắn lại một lần nữa đặt lên môi cô,

không có dịu dàng, mà là nụ hôn kịch liệt, nụ hôn nóng bỏng đủ để bùng lên ngọn lửa thiêu đốt cả một cánh rừng, lưỡi của hắn chủ động trượt vào, cạy mở hàm răng của cô, dây dưa thật chặt với chiếc lưỡi thơm tho lại có chút luống cuống của cô.

Tim đập rất nhanh, nhanh đến nỗi khiến cô có cảm tưởng một giây sau nó sẽ vọt ra khỏi cổ họng, thế nhưng, nụ hôn của hắn chẳng những càng lúc càng thêm nóng bỏng, mà thậm chí ngay cả bàn tay kia cũng chậm rãi trượt lên trước ngực mềm mại của cô.

Thân thể trở nên căng thẳng, ái dịch nóng bỏng cứ thế tiết ra, cô khó nhịn nức nở thành tiếng, bị bàn tay to lớn đυ.ng chạm khiến cô sợ hãi đến thất thần, mờ mịt đến không thể nghĩ được gì.

Bàn tay của hắn cuống quýt cởi bỏ những thứ cuối cùng trên người cô,

chiếc lưỡi nóng bóng, lướt dọc trên làn da mịn màng, khiến cơ thể của cô càng lúc càng trở nên nóng rực, không khỏi khó chịu mà vặn vẹo thân mình lửa nóng trong người hắn càng thêm mãnh liệt.

Không thể chờ đợi hơn nữa, cầm lấy du͙© vọиɠ thô lớn của mình đặt trước cửa hoa huy*t mê người của cô, đâm xuyên qua một cách mạnh mẽ.

Hắn bắt đầu nhấp thân luận động cuồng dã rong ruổi trong cửa huyệt khít chặt, từng giọt mồ hôi của hắn rơi xuống cơ thể nõn nà của cô.

Tiếng rêи ɾỉ mền mại của cô càng làm hắn điên dại vì sung sướиɠ.

Hắn bắt đầu tăng nhanh tốc độ, thắt lưng cũng nặng nề thúc mạnh.

Hắn đẩy rất mạnh, mỗi một lần đều chạm vào nơi sâu nhất của cô, hoa huy*t mềm mại cũng vì động tác mạnh mẽ của hắn mà có cảm giác hơi đau, nhưng cũng không phải là rất đau, đa phần đều là cảm giác sung sướиɠ đến tê dại.

Rất nhanh, gần như là cùng lúc đó, cao triều trí mạng ập tới bọn họ, hắn vùi thật sâu vào cơ thể cô, không hề phòng bị mà bắn ra tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, cô run rẩy đón nhận tất cả, thân thể nhạy cảm không nhịn được mà khẽ run lên,

mệt mỏi khiến cô ngủ thϊếp đi.

Qua một lúc lâu khi thoả mãn du͙© vọиɠ của mình, hắn mới chậm rãi rút ra khỏi cơ thể cô, chỉnh sửa qua loa rồi ôm cô bước vào phòng tắm,cẩn thận chà rửa cho cô,

mới yên tâm bế cô trở về giường, cứ vậy nở một nụ cười thỏa mãn,hôn lên trán cô,

ôm lấy cô vào lòng. Sau đó ôm cô ngủ.

" Vợ! ngủ ngon... anh yêu em "