Convertor: Vespertine - Editor: An Devy
☆☆☆☆☆
Nguyễn Nhuyễn chống đỡ trên vách tường, dòng nước ấm áp từ vòi hoa sen chảy xuống cơ thể hai người, Phó Thanh Hành ôm cô gái nhỏ, bàn tay to cẩn thận vuốt ve môi âʍ ɦộ hơi sưng, theo dòng nước đem ngón tay thâm nhập vào trong.
"Ưʍ... chú..." Nguyễn Nhuyễn kinh ngạc hô lên, huyệt thịt mềm mại âu yếm ngón tay, người đàn ông nhanh chóng rút ngón tay ra.
Cúi đầu xuống phủ kín môi cô, nuốt trọn tiếng rêи ɾỉ yêu kiều, ngón tay không ngừng thọc vào rút ra moi bới nôn huyệt.
"Ưʍ... chú... chú..."
Mông nhỏ lắc lắc, cảm giác trống trải làm cô khó chịu vô cùng.
"Chú... chú..." Đáy mắt Nguyễn Nhuyễn đầy xuân sắc nhìn anh kiềm mị rêи ɾỉ.
"Hửm? Kêu chú làm cái gì?" Ngón tay anh hung hăng vuốt ve âm đế.
"A... chú... đùa bỡn em đi... a..." Nguyễn Nhuyễn cả người không ngừng run rẩy.
Bồng đào mềm mại dán chặt vào l*иg ngực cứng rắn, cô gái nhỏ hận không thể cả người treo trên người anh.
"Em có phải tiểu tao hóa của chú không? Hửm?" Người đàn ông cắn vành tai tinh tế của cô gái, sau đó hết liếʍ rồi lại thổi khí.
"A... là của chú... Mau tiến vào đi..."
"Xoay người lại, chú muốn từ phía sau "yêu" em." Ai đó vỗ lên cánh mông cô.
Cô gái nhỏ ngoan ngoãn xoay người, đôi tay áp lên gạch men sứ, mông nhỏ vểnh lên chờ đợi được yêu thương.
Phó Thanh Hành đỡ eo cô, qυყ đầυ đẩy ra khe thịt, thâm nhập thật sâu vào.
"A..." Qυყ đầυ mới tiến được một nửa liền bị thịt non gắt gao chặn lấy, không biện pháp tiến vào nữa, Phó Thanh Hành bị kẹp kêu lên một tiếng, còn người sát vách tường chân run lẩy bẩy, cả người như bị ai kéo đi.
Người đàn ông đặt tay lên hoa đế nhẹ nhàng vuốt ve, tiểu huyệt non không ngừng hấp thụ côn ŧᏂịŧ, nửa thân gậy đỏ tím còn ở bên ngoài, cơ bắp của anh căng cứng, bắt đầu không có kiên nhẫn.
"Tiểu tao hóa, chú làm em nhiều lần vậy rồi, mà sao còn cắn chú chặt thế?"
"Chú... đừng nói.... Không cần nói gì đâu..." Nguyễn Nhuyễn nhịn không được kẹp chặt tiểu huyệt, cũng kẹp nốt một tia lý trí cuối cùng của người đàn ông tan rã.
Tay trái bám vào vòng eo mảnh khảnh, tai phải không ngừng vỗ lên bờ mông trắng, hạ thân điên cuồng đưa đẩy, hai túi trứng bạch bạch đánh vào môi âʍ ɦộ.
"A.... chú... anh chậm một chút...sâu quá.... A..." Nguyễn Nhuyễn đưt quãng thở dốc.
Cánh tay trên eo cô theo nhịp đung đưa, cự vật vẫn kiêu hãnh ra vào tiểu huyệt nội, ép chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ra ngoài, người con gái ngẩng đầu, bắt lấy cánh tay anh "Chú...chậm một chút... chậm một chút..."
Phó Thanh Hành chụp lấy nhũ hoa đung đưa trước mặt, "Cô bé, sao ngực lại lớn như vậy?"
"A... chú... ưʍ..." Ai đó bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả người run run cao trào.
Anh cúi đầu gặm cắn bả vai trơn bóng cùng cần cổ tinh tế, hạ thân nhanh chóng đảo hông, thay đổi phương pháp nghiền nát hoa tâm nhạy cảm.
"Chú... không cần... chậm một chút... em sắp không được rồi..." Trong không gian vang lên tiếng hét chói tai của người con gái.
Phó Thanh Hành nâng người cô lên, từ phía sau từng nhịp mạnh bạo đâm vào, qυყ đầυ phá tan cung đường nhỏ hẹp.
"A... a..." Đôi chân lơ lửng giữa không trung, các đầu ngón chân run rẩy, Nguyễn Nhuyễn giãy giụa hét lên.
"Chú... em không cần như vậy... Chú... chú..."
Phó Thanh Hành thúc hông đâm mạnh, từng cái từng cái đánh sâu vào tử ©υиɠ, bàn tay không quên trêu đùa vuốt ve nhũ hoa, dươиɠ ѵậŧ như muốn làm hỏng miệng nhỏ ngọt ngào.
"Cô bé, tiểu huyệt gắt gao kẹp chú nói muốn." Tiếp đó cắn xuống cổ cô để lại dấu hôn, hạ thân cũng không vì tiểu cô nương cao trào mà thả chậm tốc độ.
Nguyễn Nhuyễn cả người run lên, làm sao chịu nổi cơn sóng tình ái đánh vào tới tấp này, Phó Thanh Hành nhìn cô gái nhỏ mềm nhũn, rút côn ŧᏂịŧ ra, đem cô xoay lại áp trên tường.
"Ưʍ... chú..." Nguyễn Nhuyễn hoảng hốt, hai chân cô được anh cho vòng ôm lấy eo, cả người như lửng lơ trên không, cô yếu ớt ôm lấy anh.
Qυყ đầυ lần nữa trở mình đẩy thịt non ra, một đường tiến vào.
"A..." Cô gái nhỏ bị làm trong tư thế trên cao, rêи ɾỉ yêu kiều quyến rũ, âm thanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ màng nhĩ của người đàn ông.
Bên dưới chặt chẽ bao lấy côn ŧᏂịŧ, Phó Thanh Hành ngậm lấy bầu vυ' trắng mịn, vừa gặm vừa cắn, hạ thân không ngừng cuồng dã hoạt động.
"A... chú... tới... Em tới rồi..." Cơ thể cô run lên liên tục, cao trào không ngừng kéo đến, người đàn ông kêu lên một tiếng, thắt lưng teê dại, lần nữa tinh túy lại được tử ©υиɠ hút lấy trọn vẹn.
Dòng nước theo thân thể hai người chảy xuống. Phó Thanh Hành nhìn người con gái trong lòng thất thần, không ngăn được nở nụ cười.
☆☆☆☆☆