CHƯƠNG 1364: ĐỒ THỪA CỦA NGƯỜI KHÁC ĐỂ LẠI.
-Ha ha …em biết, nhưng em vẫn chưa có gặp được người thích hợp mà.
Đinh Trường Sinh ba xạo nói, chẳng qua là hắn có tính phong lưu quá nặng, tuy có những phụ nữ cùng hắn có tầng kia quan hệ, nhưng ai cũng đều cảm thấy thằng này không đáng tin cậy, cho nên không dám đáp ứng hôn sự với hắn. .
Lý Phượng ny cũng không cần nói, con thì cũng đã sinh ra, gần đây là Hạ Hà Tuệ , Đinh Trường Sinh cũng là muốn tự mình phụ trách, nhưng rỏ ràng là người ta không thèm đáp cái chủ đề vớ vẩn này của hắn , tại sao vậy chứ?
Không phải Hạ Hà tuệ không thích Đinh Trường Sinh, mà là nàng hiểu rất rõ con người của hắn, thằng Đinh Trường Sinh này phong lưu thành tánh, ai nguyện ý cả ngày không biết đêm nay chồng mình lại đi gặp người đàn bà khác ở nơi nào đó? Ai nguyện ý ôm cái lo lắng này vào người đâu này?
Đinh Trường Sinh có nhiều đàn bà, nhưng bản tính của hắn là không muốn ràng buộc với ai cả, ai nguyện ý thì tới, không nguyện ý thì bỏ qua, giống như là cô giáo Phó Phẩm Ngàn ở thành phố Bạch Sơn vậy, nàng mang theo con gái không phải là cuộc sống trôi qua cũng thật tốt ấy ư, Đinh Trường Sinh thỉnh thoảng ghé qua đưa cho tiền, thật là tốt đẹp cho cả hai….
-Hừ…nói chuyện ma quỷ, chẳng qua là em không muốn kết hôn, chứ đừng có nói là chưa có người thích hợp, chị nghe nói em phong lưu đã thành tánh…À.. cùng Dương Lộ cò còn lui tới không vậy?
Lan Hiểu San hỏi.
-Dương Lộ ? Nữ thư ký của chị a, nhắc đến Dương Lộ, thiếu chút nữa em quên chính sự hôm nay rồi, Lâm Chí Sinh thằng này chuyện gì xảy ra vậy chị, hắn có còn muốn hay không mà người của chị cũng dám quấy nhiễu, hắn có ý gì đây ?
-Dương Lộ nói với em sao?
Lan Hiểu San hỏi.
-Dương Lộ đã từng nói qua mấy lần, ngay cả Lưu Chấn Đông cũng nói đến chuyện này, một bí thư ban kỷ luật thanh tra mà đem cục công an thành phố gây nên loạn thất bát tao như vậy chứ ? Chuyện như vậy mà chính ủy như chị lại mặc kệ nó?"
Đinh Trường Sinh đem họng pháo nhắm ngay Lan Hiểu San .
-Lâm Chí Sinh…. hắn ngày trước khi ở dưới tay chị thì cũng thành thật, không biết chuyện gì xảy ra, gần đây lại rất ngạnh khí rồi, nghe nói là đã trèo lên bám đùi của đệ nhất công tử tỉnh, em có biết việc này chưa…
-Ai vậy…. La Đông Thu à?
Đinh Trường Sinh sững sờ, hỏi.
-Trừ hắn ra thì còn có ai nữa, việc này Thạch bí thư không cùng em nói sao? Lâm Chí Sinh lên làm được bí thư ban kỷ luật thanh tra bí thư cũng là do La Đông Thu gửi gấm cho Thạch bí thư.
-Có chuyện này sao?
-Đương nhiên, có thể là so em đã ly khai khỏi cục công an, nên Thạch thư ký không nói chuyện này với em a.
-Vậy là Lâm Chí Sinh thấy có núi dựa lớn rồi, khoan hãy nói, chị xem một chút tên nha nội này, rõ ràng bắt đầu nhúng tay vào chuyện bổ nhiệm quan viên địa phương rồi, thật sự là không biết cha hắn là bí thư tỉnh ủy hay là hắn làm bí thư tỉnh ủy đây, nếu cứ tiếp tục như vậy thì quả thật bó tay rồi ah.
Đinh Trường Sinh thở dài .
-Vậy có biện pháp gì đây ? Hiện tại cứ như vậy đi, vấn đề này chúng ta biết đến , nhưng cứ làm như không biết đi, cũng như cha nuôi của em chẳng phải là chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố sao?
Lan Hiểu San trêu .
-Ai ai …đừng hướng trên người của em kéo vào, sự thành tựu của em cùng cha nuôi không có liến quan gì cả..
-Đó là do em nghĩ như vậy, nhưng không có nghĩa là bên ngoài người ta cũng nghĩ như vậy, vô luận nói như thế nào, em cũng không ngăn được người ta lệch đi ý nghĩ khác được, nếu đối với em không có chỗ tốt , làm sao em lại nhận thức chủ nhiệm tổ chức cán bộ làm cha nuôi , trên đường cái này thì ăn mày cũng không ít, tại sao em lại không đi nhận làm cha nuôi …
Lan Hiểu San liếc Đinh Trường Sinh nói ra .
-Haha… cái miệng này của chị nói quá độc ác, em không cãi cọ với chị nữa, nhưng chuyện của Lâm Chí Sinh việc này chị phải quản, nói cách khác có gì xảy ra thì từ bên Thạch bí thư sẽ có ý kiến, việc này nếu vạn nhất trong cục công an có người phản ứng đến thành ủy, thì đến lúc đó chính chị sẽ là người bị động.
Đinh Trường Sinh hảo tâm khuyên nhủ .
-Được rồi… chị biết rồi, ngày mai chị sẽ tìm hắn nói chuyện, nhưng em cũng phải giúp chị một chuyện.
-Chuyện gì ? Chị cứ việc phân phó.
Đinh Trường Sinh thấy mục đích tối nay đã đạt được, tâm tình vui vẻ không ít, tuy bị Lan Hiểu San mắng quá sức, nhưng ít nhất giải quyết được vấn đề của Lưu Chấn Đông, nhưng thằng gia hỏa này mời khách đến bây giờ cũng chưa tới , cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
-Lưu Chấn Đông nói đêm nay mời chị ăn cơm, giờ chị thấy hắn có tới hay không thì cũng không nhất định, bằng không chúng ta gọi món ăn trước ăn đi.
Lan Hiểu San đề nghị .
-Vâng .. , không đợi hắn nữa..
Đinh Trường Sinh vui vẻ đáp ứng nói .
Đinh Trường Sinh bắt đầu gọi món ăn, Lan Hiểu San nâng cằm lên nhìn xem Đinh Trường Sinh, nhìn một hồi lâu trong lúc nhất thời thật đúng là không quyết định chắc chắn được lời này nên nói như thế nào, nàng nói ra thì sợ bị thằng này cự tuyệt, hơn nữa thằng này phong lưu thành tánh, vạn nhất chính mình hảo tâm lại vô tình xảy ra chuyện xấu, đây chẳng phải là lại làm cho em gái họ của bị ngột ngạt hơn, lại khiến cho nàng thêm bị một lần tổn thương nữa hay sao?
-Đinh Trường Sinh… em vừa nói là em chưa có gặp bạn gái thích hợp phải không? Để chị giới thiệu cho emi một cô bạn gái thì như thế nào đây?
Lan Hiểu San trầm mặc hồi lâu, rốt cục vẫn nói ra .
-Chị giới thiệu cho em bạn gái?
-Đúng vậy , có gì mà ngạc nhiên, xem em kinh ngạc, bộ khϊếp sợ như vậy sao?
Lan Hiểu San thấy quái lạ khi thấy biểu hiện của Đinh Trường Sinh.
-Ha ha….ngoài trừ chị chịu làm bạn gái của em ra, còn những người khác thì không bàn tới nữa.
Đinh Trường Sinh thoáng liếc qua cắp đùi no tròn mịn màng của nàng dưới làn váy hơi xốc cao lên, đáp lễ nói.
-Chị sao? Hừ…em chớ quên lời hứa của em … chị đã nói rồi, em giúp chị đem hung thủ gϊếŧ hại Lôi Chấn tìm ra, xử theo pháp luật cũng tốt, tự chị xử lý cũng được, chỉ cần có thể chính tay đâm chết cừu nhân, thì chị sẽ theo ..em...em có thể muốn làm gì chị cũng được…
Lan Hiểu San kɧıêυ ҡɧí©ɧ hấp dẫn nói .
-Về chuyện này …chị cho em thêm chút thời gian được không ? Em nhất định sẽ làm cho chị như nguyện.
Đinh Trường Sinh nói như chặt đinh chém sắt .
-Thôi đi ông ơi..., chờ em đến lúc giải quyết cong thì chị đã g thành gái già rồi , để chị giới thiệu cho em một người bạn gái, nể chút mặt mũi của chị, như thế nào đây?"
-Là ai mà khiến cho chị chấp nhất đến như vậy ?
Đinh Trường Sinh đem cái menu để lên trên bàn , hỏi.
-Em họ của chị ..rất đẹp … thế nào, ước hẹn thời gian để gặp mặt nhé?
Lan Hiểu San nhìn thấy Đinh Trường Sinh có vẻ muốn đáp ứng, hận không thể lập tức hẹn ngày ngay để cho bọn họ gặp mặt.
-Em họ của chị? Bộ đang ế sao?
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Cái gì mà nói là ế chứ? Chị ăn ngay nói thật, nàng vừa mới chia tay với người yêu, tê tâm liệt phế đến mức có điềm báo bị bệnh trầm cảm, cho nên chị cảm thấy tốt nhất là tranh thủ thời gian bắt đầu giúp nàng tìm một tình yêu mới, như vậy có lẽ tốt hơn một chút.
Lan Hiểu San nói khiến cho Đinh Trường Sinh đang đem ly nước trà uống vào trong miệng suýt chút nữa phun ra trước ngực của nàng.
‘’ Ai dà… Lan Hiểu San a Lan Hiểu San, thiệt thòi ta đối với ngươi tốt như vậy, đảo qua đảo lại thì giới thiệu cho ta một phụ nữ bị người chơi còn thừa lại, tuy ta Đinh Trường Sinh đối với chuyện phụ nữ có còn trinh hay không thì chẳng quan tâm, đó chẳng qua cũng là do ta lựa chọn a, còn ngươi thì tốt rồi, an bài cho ta một phụ nữ như vậy, còn kêu là ta kết hôn đi , ngươi làm như vậy mà gọi là bằng hữu sao? Ngươi ngược lại là biết rõ là ngươi đang ngồi gần đây sao lại không tính vào..’’
Đinh Trường Sinh trong nội tâm tức giận thầm nghĩ .
-Chị Lan à… em bề bộn nhiều việc, không có thời gian rãnh giúp cho em họ chị trị liệu bệnh trầm cảm, việc này chị đi tìm người khác đi, em thật sự không giúp được, nếu không như vậy đi, trong cơ quan của em cũng có mấy người đàn ông độc thân, để em giới thiệu mấy người để cho em họ chị thử xem?
………………………………………………………………………………………..