Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1256: Hai con đường

CHƯƠNG 1256: HAI CON ĐƯỜNG.

-Đinh … Đinh phó cục, chỉ cần cậu buông tha tôi...tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì mà cậu muốn, chỉ cần cậu nói, tôi sẽ làm theo, van cầu cậu tha cho tôi một lần.

Tiêu Hồng nói xong thì đã bò ra khỏi xe, lúc này mới đứng thẳng người lên .

Hai tay của nàng rủ xuống trước người, muốn che lại gò mu thân thể của mình, nhưng nhìn đến ánh mắt Đinh Nhị Cẩu, nàng lại không dám, bộ dáng này cho thấy một người đàn bà đang bất lực rất đáng thương, nhưng đây chính là điều Tiêu Hồng mong muốn .

-Được rồi, phu nhân làm qua chuyện gì thì tôi cũng đã biết, không đơn thuần chỉ là lần này đây, tuy tôi không có ghi âm thu hình lại, nhưng lần trước kia khi tại trong nhà phu nhân và Thiệu Nhất Chu làm những gì, thì tôi đều có ghi chép lại, có thể phu nhân không tin, đây là cái USB, trở về mà tự nhìn xem đi, tôi chỉ nói một câu, ngay từ lúc mới bắt đầu thì nhất cử nhất động thì phu nhân đã ngay tại trong tầm mắt tôi.

Đinh Nhị Cẩu nói xong từ trong túi quần móc ra một cái USB, ném vào trong xe .

Mục đích của hắn là làm cho Tiêu Hồng tất cả không có một sự hy vọng níu kéo nào cả, mặc dù bây giờ nàng đang sợ hãi chính mình, nhưng biết đâu khi về gặp Thạch Ái Quốc lại bên tai ông ta nói bậy về mình, đến lúc cuối cùng Thạch Ái Quốc tin tưởng mình hay là tin tưởng Tiêu Hồng, đây không phải là việc Đinh Nhị Cẩu có thể khống chế được .

Nghe được Đinh Nhị Cẩu nói như thế, Tiêu Hồng liền cho là hắn nói sự thật, bởi vì Thiệu Nhất Chu trước đó đã phát hiện trong nhà mình có dấu vết khác lạ nên mới không dám ở trong nhà cùng nàng giao hoan, sau đó là tìm ra cách lái xe đi dạo bên ngoài, tùy lúc mà hành sự với nàng

Thật ra thì Tiêu Hồng cũng là bị Thiệu Nhất Chu dụ dỗ lên giường, mấu chốt nhất chính là do Thạch Ái Quốc thời gian sau này không thế nào có được phản ứng khi nàng muốn giao hoan, hơn nữa trong cuộc sống vợ chồng lại phát sinh mâu thuẫn … .

-Cậu…cậu... muốn tôi làm gì?

-Trước mặc y phục lại, bên ngoài gió lạnh.

Đinh Nhị Cẩu quay sang nói ra, hắn lại đốt một điếu thuốc cũng là để cho chính mình tỉnh táo lại khi trong đầu cứ hiện lên cái âʍ ɦộ hấp dẫn của Tiêu Hồng, sức hấp dẫn của người đàn bà này thật đúng là không tầm thường …

Đinh Nhị Cẩu nói ra câu này khiến cho Tiêu Hồng sững sờ, nhưng rồi lập tức biết ra, Đinh Nhị Cẩu sẽ gϊếŧ nàng diệt khẩu, nếu như là Thạch Ái Quốc đã ra mệnh lệnh, Đinh Nhị Cẩu nhất định là sẽ thi hành, về điểm này thì Tiêu Hồng không nghi ngờ chút nào, còn nếu như Đinh Nhị Cẩu không gϊếŧ mình, vậy thì có lẽ là Thạch Ái Quốc vẫn chưa biết chuyện của mình, cao lắm là chỉ hoài nghi .

Sau lưng xột xoạt tiếng Tiêu Hồng mặc vào cái váy xong, nàng lại vào ngồi yên tại phía sau xe hơi, nhìn xem Đinh Nhị Cẩu hút thuốc , chờ bước kế tiếp hắn sẽ xử lý như thế nào .

-Tiêu Hồng …tôi cho phu nhân lựa chọn một trong hai con đường, một là phải thành thật về nhà cùng Thạch bí thư sống, chiếu cố ông ấy nửa đời sau còn lại, về phần cái công ty gì đó , phu nhân hãy thôi đi, phu nhân không phải là dân kinh doanh mua bán, có làm chỉ có thể để cho người ta lợi dụng, giao cái công ty đó cho Thạch Mai Trinh đi, hãy ở trong nhà làm người vợ tốt.

Đinh Nhị Cẩu nói ra

-Vậy, còn điều thứ hai? Có phải là gϊếŧ tôi? Ông ta bảo cậu làm như vậy sao?

Tiêu Hồng lo lắng hỏi, lúc này trên thân thể độ ấm dần dần trở lại, nhưng trong nội tâm nàng vẫn là lạnh buốt một mảnh.

-Điều thứ hai, phu nhân về gặp bí thư Thạch đưa ra đề nghị ly hôn, sau đó rời khỏi thành phố Hồ Châu, vĩnh viễn không bao giờ quay lại nơi đây, có lẽ lúc bắt đầu chính là một sai lầm, nếu là sai lầm, hiện tại bây giờ uốn nắn vẫn còn kịp.

Đinh Nhị Cẩu nói, nhưng cái điều thứ hai lại rất bất ngờ với Tiêu Hồng, nàng không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu sẽ bỏ qua cho nàng .

Tiêu Hồng trầm mặc, tuy nhiên đây là hai điều rất thông tình đạt lý, nhưng Tiêu Hồng ngày hôm nay đã có những thư như vậy, nên vẫn có chút không cam lòng .

Nếu như áp dụng đi trên con đường thứ nhất, như vậy thì mình sẽ trở thành bảo mẫu cho Thạch gia, Thạch Mai Trinh trở thành bà chủ của công ty nàng, dựa vào cái gì chứ? Còn về phần mình thì sau khi Thạch Ái Quốc chết đi, thì mình còn có cái gì để mà dựa vào ?

Còn điều thứ hai càng làm cho nàng không thu hoạch được gì cả, bây giờ mà rời khỏi Thạch Ái Quốc, mình cũng không chiếm được bất kỳ được cái gì, mà nàng chẳng khác nào lại để cho Thạch Ái Quốc chơi bời mình mất hết mấy năm miễn phí, chính tuổi thanh xuân tốt nhất của mình đều cho hết Thạch Ái Quốc ?

-Đinh phó cục, cậu xử lý Thiệu Nhất Chu ra thế sao rồi?

-Thiệu Nhất Chu thiếu nợ tiền của tôi, ba trăm ngàn nguyên tiền, nhưng hắn lại không có tiền trả cho tôi, cho nên tôi đã tiễn hắn đến Sơn Tây rồi, tôi có người bằng hữu ở đó mở ra một mỏ than, hàng năm sẽ trả cho hắn một vạn tiền tiền công cũng không thấp, hắn sẽ lấy tiền đó trả tiền cho tôi, nên đã tự chủ động yêu cầu được đi đào than đá rồi.

Đinh Nhị Cẩu từ tốn nói

Tiêu Hồng biết Đinh Nhị Cẩu chỉ là đang nói hươu nói vượn, nhưng bây giờ hắn đang là đao thớt, còn mình là cá thịt, vô luận Thiệu Nhất Chu đi đến nơi nào, đoán chừng mình sẽ không gặp hắn nữa rồi, vì vậy thở dài nói ra:

-Được rồi, tôi lựa chọn ở lại Thạch gia.

-Vậy thì tốt.. đi thôi, tôi đưa phu nhân trở về, sau khi trở về tốt nhất không nên cùng với Mai Trinh phát sinh ra cái gì xung đột, đối với phu nhân như vậy là không được, nếu như có thời gian, cùng Mai Trinh nói chuyện hòa hoãn với nhau, nói một lời xin lỗi, dù sao các người vẫn là người một nhà mà.

Đinh Nhị Cẩu khuyên giải nói .

-Đinh phó cục .. cậu rất nguy hiểm, tôi hiện tại bắt đầu thưởng thức cậu rồi đấy.

Tiêu Hồng thấy thời khắc nguy hiểm nhất đã đi qua, cũng biết địa vị của Đinh Nhị Cẩu tại Thạch gia, hơn nữa nàng cũng nhìn ra được, Thạch Mai Trinh cùng cái tên Đinh Nhị Cẩu này khẳng định có mối quan hệ không sạch sẽ..

-Được rồi … đó là cuộc sống của phu nhân, đối với phu nhân nếu làm như tôi nói sẽ là chỗ tốt lớn nhất, bằng không mà nói, sớm muộn gì thì phu nhân cũng phải hối hận.

-Hối hận? Hừ,…tôi vẫn luôn đang hối hận, cậu không biết mỗi ngày cùng một ông già ngủ chung giường là cái tư vị gì, đây không phải là vợ chồng, đó là một sự tra tấn , chồng già vợ trẻ không phải mỗi người đàn bà đều có thể chịu được.

Tiêu Hồng ngơ ngẫn ngồi phía sau, như là lầm bầm tựu nói, nhưng lại càng giống như là nói cho Đinh Nhị Cẩu nghe .

-Vậy tại sao không ly hôn đi, thả đối phương ra, cũng là tự thả chính mình.

- Nhưng mà nếu nói như vậy, mấy năm qua chẳng lẽ tôi làm không công, cái gì cũng không có được, không có công tác, không có phòng ở, không có tiền bạc, tôi không biết cuộc sống như vậy đối với tôi sẽ có ý vị như thế nào nữa…