Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1254: Đụng chuyện thì tự có diệu kế

CHƯƠNG 1254: Đυ.NG CHUYỆN THÌ TỰ CÓ DIỆU KẾ.

Đinh Nhị Cẩu về nhà cầm lấy vài thứ rồi đi thẳng đến địa chỉ mà Đỗ Sơn Khôi phát tới, bởi vì chiếc xe của Dương Phụng Tê quá nổi bật, cho nên Đinh Nhị Cẩu đón xe đi tìm Đỗ Sơn Khôi .

-Thế nào, bọn họ vào trong chưa?

Đinh Nhị Cẩu mở cửa xe ngồi xuống .

-Đi vào được một thời gian rồi, chắc cũng sắp muốn đi ra rồi, bình thường bọn họ sau khi cơm nước xong xuôi thì sẽ đến gian phòng thuê của Thiệu Nhất Chu, chúng ta có tiếp tục đi theo không?

-Có… đương nhiên phải theo, đôi cẩu nam nữ này, càng ngày càng ngông cuồng, lúc trước kia thì bọn họ chỉ là lén lút vậy thì thôi không nói, nhưng bây giờ rõ ràng đi đâu cũng có đôi có cặp, vạn nhất việc này bị người nhấc lên biết được, chúng ta về sau sẽ không có một ngày tốt lành đâu.

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Vậy cậu dự định làm thế nào, bên cạnh còn có một nhóm người nữa, cách 50m bên ngoài chiếc xe Accord kia chính là của bọn họ, cùng theo dõi rất chặt, anh cũng không dám đến quá gần, sợ bị phát hiện.

Đỗ Sơn Khôi nói xong đưa cho Đinh Nhị Cẩu một cái ống nhòm cỡ nhỏ.

Đinh Nhị Cẩu cấm lấy quan sát một chút, không biết đôi nam nữ này, bọn họ cũng đi theo Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu để làm cái gì, chẳng lẽ là người của Tưởng Hải Dương phái tới?

-Vấn đề này dễ thôi, để em gọi điện thoại, cho cảnh sát đến bắt bọn họ..

Đinh Nhị Cẩu nói xong liền lấy ra điện thoại gọi cho Đường Thiên Hà, địa giới này là thuộc về khu Tân Hồ, đem địa chỉ cùng bảng số xe báo cho Đường Thiên Hà biết, nói cho hắn biết những người trên xe rất nguy hiểm, tốt nhất là điều đến thêm mấy người, đưa đến trong cục thẩm vấn, nói không chừng sẽ có thu hoạch gì đó, Đường Thiên hà liền lập tức đáp ứng lập tức đến ngay .

-Đinh phó cục, đêm nay có rãnh không, chúng ta ăn bữa cơm, uống chút rượu đi, sau này chắc ít có dịp họp mặt, buổi rượu đầu xuân này không thể từ chối nhé.

-Ông Đường, đêm nay tôi không rảnh, ông cứ đem việc này làm tốt cho tôi, hôm nào tôi mời ông, nhớ kỹ, đem hai người này chế trụ, trước khi tôi đến, thì đừng có thả.

-Hiêu rồi… tôi đã phái người đi, năm phút nữa sẽ đến.

Đường Thiên Hà nói ra .

Từ khi Đinh Nhị Cẩu đối chỉnh đốn lại lực lượng cảnh sát Hồ Châu, khoan hãy nói , chẳng những là trị an đã tốt lên khá nhiều, ngay cả tốc độ xuất cảnh cũng nhanh lên, hắn vừa mới gọi điện thoại cho Đường Thiên Hà, chốc sau từ hai đầu đường một đông một tây hai chiếc xe cảnh sát tuần tra đã chạy tới hụ còi báo hiệu, đến kiêm tra một chiếc xe, cẩn thận nghe theo lời người phân cục trưởng nhắn nhủ muốn kiểm soát không chế người trong chiếc xe .

Đang lúc Đinh Nhị Cẩu thầm khen Đường Thiên Hà tốc độ làm việc rất tốt, thì Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu một trước một sau bước ra khỏi ra tiệm cơm, lại hắn lại nhìn qua chiếc xe Accord, đã bị hơn mười tên cảnh sát bao bọc vây quanh rồi, hơn nữa đem người ở bên trong bắt giữa lấy đi ra .

Đinh Nhị Cẩu cùng Đỗ Sơn Khôi không có thời gian xem náo nhiệt, tranh thủ thời gian khởi động xe bám theo Thiệu Nhất Chu.

-Thằng này có phát hiện ra chúng ta hay không mà mang theo chúng ta chạy đi vòng vèo như thế này?

Đinh Nhị Cẩu thấy trước mặt chiếc xe cứ chạy vòng quanh ở thành phố, tựa như vẫn không có tìm một chỗ dừng lại .

- Không biết…có thể hắn đang tìm một một chỗ yên tĩnh để "xe chấn", mấy ngày hôm trước tại bãi đỗ xe công viên thị khu đã làm rồi, hôm nay thì không biết đi nơi nào đây.

Đỗ Sơn Khôi mỉm cười nói ra.

-Mẹ nó… thằng này quá lớn mật rồi, mà này anh Đỗ, anh cả ngày xem thấy việc này, cũngi chịu đựng được sao?

Đinh Nhị Cẩu cổ quái nhìn thoáng qua Đỗ Sơn Khôi, nói đùa.

-Hắc hắc, chuyện này cậu không cần cậu quan tâm, khi đυ.ng chuyện thì tự có diệu kế.

Đỗ Sơn Khôi cười ha ha nói ra, bất quá Đinh Nhị Cẩu không nhìn ra trong nụ cười của Đỗ Sơn Khôi cất giấu có chút đắc ý.

Nguyên lai trước đây Đỗ Sơn Khôi thuê lại gian phòng, trên lầu là một người đàn bà đã ly dị, còn mang theo một đứa bé, có một lần Đỗ Sơn Khôi lúc trở về, vừa lúc nhìn thấy người đàn này từ trên xe đạp điện chở theo một bình gas, nhưng lúc lấy xuống thì bình gas quá nặng, nàng chỉ đành từng nấc thang một nhấc lên lầu, đến tầng năm lận, cho nên Đỗ Sơn Khôi giống như là lôi phong, trực tiếp khiêng lên giùm cho nàng .

Từ đó về sau, qua vài lấn nói chuyện thì quen nhau, còn thỉnh thoảng gọi Đỗ Sơn Khôi vào trong phòng mình ăn cơm, cứ như vậy hai người hiện tại đã dinh liền một khối, có khi Đỗ Sơn Khôi đi trên lầu gặp nàng, có khi thì nàng xuống dưới vào phòng của hắn .

Cho nên Đinh Nhị Cẩu lo lắng về thể xác và tinh thần của Đỗ Sơn Khôi là rất thừa.

-Thấy không, bọn họ lại vào bãi đậu xe, mả mẹ nó, thằng này chỉ thích ngay tại bãi đỗ xe làm cái trò này , chơi rất thích hay sao..

Đỗ Sơn Khôi bĩu môi nói .

Thật đúng là có chuyện như vậy, đây là một bãi đỗ xe công cộng, đi vào ngay cổng ra vào đưa tiền vé là được rồi , bãi đỗ xe lớn như vậy thật đúng là khó tìm.

Bất quá vấn đề này không làm khó được Đỗ Sơn Khôi, chạy vào bãi đỗ xe xong , tất cả đều là xe, cũng không khả năng lái xe lần lượt đi tìm từng chiếc, vì vậy Đỗ Sơn Khôi lấy ra điện thoại, mở ra phần mềm định vị, chỉ trong chốc lát, một điểm nhỏ màu đỏ lóe lên xuất hiện ở trên màn hình điện thoại di động .

-Anh Đỗ… anh không đi làm đặc công thật đúng là thiệt thòi lớn rồ".

-Hết cách rồi, vì cậu giao cho tôi một nhiệm vụ rất có tính khiêu chiến, muốn theo dõi, không thể nào cứ theo sát bọn họ được, cho nên chỉ cần gắn trên xe họ thiết bị phát tín hiệu, cái điện thoại di động này là máy nhận tín hiệu, trong vòng năm mười km thì không chạy thoát được.

Đỗ Sơn Khôi vừa nói, vừa khởi động xe tử cẩn thận lái về phía trước.

-Thôi đừng chạy nữa, lúc này chưa thích hợp, đợi lát nữa thì đem bọn họ tách ra , anh tìm một chỗ lúc đem Thiệu Nhất Chu khống chế rồi mang đến đó trước, sau đó chờ tin tức của em, em lái xe của anh, anh lấy xe Thiệu Nhất Chu chạy đi, chúng ta chia nhau hành động.

Đinh Nhị Cẩu sắp xếp nói.

-Không có vấn đề, đợi tầm 10 phút nữa, nếu trễ nữa tôi sợ bọn họ làm xong việc rồi, thằng Thiệu Nhất Chu này cũng thích uống thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ trước khi hành sự, không biết hôm nay có uống thuốc không.

Đỗ Sơn Khôi đưa cho Đinh Nhị Cẩu một điếu thuốc, trong xe ngay lập tức tràn ngập mùi thuốc lá.