Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1101: Sợ chị gọi tới

-Vậy được rồi, cứ theo lời chị nói, em sẽ xả thân cùng với quân tử.

Đinh Nhị Cẩu cười nói .

-Biến đi… ai mà muốn em xả thân chứ, buổi tối đi nhé, giờ chị đang ỏ bên ngoài, tối bảy nay giờ, số 75 đường Cao Đệ, nhà hàng Hào Kiến, đừng có mang theo những người khác, chị không thích cùng người không quen ăn tối.

-Vâng…em biết rồi, bye bye.

Đinh Nhị Cẩu cúp điện thoại, hắn thật đúng là có chút sợ hãi Tương Ngọc Điệp người đàn bà này, vì hắn vẫn luôn nhìn không thấu tâm tư của nàng, chỉ biết là chồng nàng trước kia là dân kinh doanh, nhưng về sau thì bị bệnh chết, để lại cho Tương Ngọc Điệp không ít tài sản, còn những chuyện khác thì hắn không biết gì cả, cho tới nay, người đàn bà này rất là rất thần bí, ngay cả Tiếu Hàn cũng không rõ ràng lắm lai lịch của Tương Ngọc Điệp .

……………………………………………………………………………………………

Nói về Mã Kiều Tam, từ khi lên phi cơ, hắn cảm thấy có gì là lạ, cũng quên mất liên lạc với đồng bọn khác, để xác nhận lời nói Hầu Nhị có phải thật hay không, nhưng đã ở trên phi cơ, không có khả năng nữa đường quay lại, cho nên chỉ đành chờ phi cơ hạ cánh thì tính sau, vừa xuống phi cơ, liền gọi điện thoại cho đồng bọn, thì nhận được tin tức đúng là như vậy, nên liền gọi điện thoại cho Hầu Nhị, nhưng Hầu Nhị đang ở phi trường chờ lắm, nên tình huống hiện tại ở khu nhà ga không rõ lắm .

Vì vậy Mã Kiều Tam lại lo lắng, cho dù là muốn quay ngược lại thì cũng phải ra quầy mua vé, nhưng khi hắn vừa bước vào sảnh, thì trước mặt đi tới mấy người cao lớn vạm vỡ, bao quanh ngăn chặn đường đi của hắn.

-Mã Kiều Tam, chúng tối là người của cục công an thành phố Hồ Châu, mời đi theo chúng tôi một chuyến, nếu phản kháng, chúng tôi sẽ dùng vũ lực.

Lưu Chấn Đông lạnh lùng nói .

Mã Kiều Tam nhìn chung quanh, tỷ lệ chạy trốn cực kỳ bé nhỏ, mấu chốt là không biết cục công an tìm mình vì chuyện gì, nếu như bây giờ bỏ chạy, không có chuyện cũng trở thành có chuyện, cho nên Mã Kiều Tam rất phối hợp nói:

-Tôi không rõ các ông tìm tôi vì chuyện gì ? Luật sư của tôi sẽ trao đổi cùng với các ông.

-Được, đi thôi.

Không cần tốn nhiều thời gian, liền còng tay Mã Kiều Tam lại mang theo lên xe .

Sau đó hai giờ, Đinh Nhị Cẩu và Lưu Chấn Đông cùng lúc xuất hiện ngồi đối diện với Mã Kiều Tam, quay mắt về phía người trẻ tuổi phó cục trưởng cục công an này, Mã Kiều Tam không có chút nào lạ lẫm..

-Mã Kiều Tam, tuy chúng ta đã từng gặp qua, nhưng là mặt đối mặt như thế này vẫn là lần đầu tiên phải không?

Đinh Nhị Cẩu đốt một điếu thuốc nói ra .

-Đinh phó cục trưởng, ta không biết rõ, tôi phạm pháp điều gì mà bắt tôi mang đến ở chỗ này?

Mã Kiều Tam giả bộ hồ đồ nói .

-Mã Kiều Tam, anh đừng giả vờ vô tội, những người này thì không nghĩ rằng anh vô tội đâu. Mở ghi âm cho anh ta nghe một chút.

Đinh Nhị Cẩu quay qua nhân viên chi chép lời khai nói ra .

Mã Kiều Tam nghe được Hầu Nhị khai ra, đầu óc của hắn choáng váng, tuy nãy giờ hắn đã hoài nghi là Hầu Nhị bán rẻ hắn, nhưng không nghĩ đến bây giờ đã thành sự thật.

-Mã Kiều Tam, có còn cần tiếp tục giả vờ nữa không, anh có thể không trả lời, nhưng chúng tôi đã có manh mối, thì có thể dựa theo hướng này điều tra, tôi cũng không tin anh không muốn lưu lại cho mình một con đường lui, cho nên nếu như thành thật khai báo, tôi có thể báo cáo lên trên là anh có thái độ nhận tội rất thành khẩn, lúc ấy quan toà sẽ cân nhắc xem xét đến mức hình phạt của anh.

Đinh Nhị Cẩu hướng dẫn từng bước nói, lúc này Lưu Chấn Đông chỉ làm người quan sát, Lưu Chấn Đông nhìn ra được, năng lực thẩm vấn của Đinh Nhị Cẩu so với mình không chênh lệch chút nào so với chính cả, nếu đã như vậy, thì cứ để cho lãnh đạo biểu hiện.

-Đinh phó cục trưởng, tôi thật không rõ anh đang nói cái gì, những chuyện này đều là bịa đặt, đây là có người đang vu khống tôi.

Mã Kiều Tam tiếp tục ngoan cố chống lại nói.

-Được rồi, chúng tôi đã kiểm tra điện thoại của anh, từ lúc Hầu Nhị gọi điện thoại cho anh, anh không có nói qua với ai về chuyện anh quay trở về, cho nên nếu anh đã không muốn trả lời, thì anh cứ tiếp tục ở tại nơi này đi, Lưu đội trưởng không cho nước, không cho ăn cơm, không cho ngủ , không cho đi nhà WC, để tôi xem anh có thể chống lại được bao lâu.

Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng dậy rời khỏi phòng thẩm vấn .

Lưu Chấn Đông nhìn Mã Kiều Tam cười nói:

-Hầu Nhị đã khai hết rồi, còn anh không chịu nói, thì chúng tôi cũng sẽ tiễn đưa anh vào ngục, cho nên hãy suy nghĩ thật kỹ một chút, nếu khai ra thì có thể chỉ ở tù mấy năm, anh vẫn còn có thể ra được sống hết nửa đời sau, nhưng nếu như ngoan cố chống lại, chỉ sợ ngươi nửa đời sau cũng không còn có cơ hội để ra ngoài nữa, làm cảnh sát, có cả trăm loại phương thức để cho anh chết vô thanh vô tức, có tin hay không là tùy anh, hiện tại ngoại trừ hợp tác cùng cảnh sát, anh không có cơ hội nào khác rồi.

Lưu Chấn Đông nói xong cũng quay đầu ra khỏi phòng thẩm vấn .

-Đinh phó cục .. làm sao bây giờ, giam giữ hắn kiểu này cũng không phải là biện pháp, nếu qua 24 tiếng đồng hồ chúng ta phải thông báo cho thân nhân của hắn, còn nếu tìm không tìm thấy chứng cứ xác thực, vậy thì phải chúng ta phải thả người.

Lưu Chấn Đông nhắc nhở .

-Anh cứ yên tâm đi, thằng này không qua 24 tiếng đồng hồ sẽ nói ra, không tin thì anh chờ xem, để xem hắn chịu đựng được bao lâu.

Đinh Nhị Cẩu cắn răng nói .

Vừa mới ra văn phòng, thì hắn nhận được điện thoại của Lan Hiểu San gọi tới, báo hắn đến văn phòng của nàng có việc.

-Có chuyện gì vậy ? Trong khoảng thời gian này em rất sợ điện thoại của chị gọi tới, vì biết ngay sẽ có chuyện…

Đinh Nhị Cẩu vừa bước vào phòng làm việc của Lan Hiểu San liền nói .

-Hừ…chị đáng sợ như vậy sao mà nói như thế, đây là kết quả điều tra của phòng kỹ thuật, chỗ dấu chân trên bờ tường cùng mái nhà đều là của một người, ngay cửa sổ phòng giam giữ Trần Vượng Hãi cũng để lại dấu vết, như vậy thì có thể đoán được, người này đã gặp Trần Vượng Hãi, chị có hỏi qua người của chị, lúc đó Trần Vượng Hãi mở màn cửa sổ nhìn ra phía ngoài xem qua, nhưng bọn họ chỉ nghe được tiếng mèo kêu, cho nên không có chú ý tới, từ đó về sau Trần Vượng Hãi cảm xúc liền phát sinh biến hóa, dẫn đến việc tự sát.

-Ý của chị là có người thao túng dẫn đến việc Trần Vượng Hãi tự sát?

Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi.