"Nghe lén được thích lắm hay sao ?" Sầm Anh thất thần, Lục Tử Chiêm không biết khi nào đã phát hiện ra cậu, đem cửa sổ Sầm gia đẩy ra, một khuôn mặt thâm thúy giống như đi săn, thần sắc nguy hiểm, bình tĩnh đánh giá quần áo của cậu, hướng hai chân trần của Sầm Anh, doạ cậu sợ đến ngồi bệt xuống đất.
Lục Tử Chiêm tạm ngừng cuộn phim trong di động, hắn từ nhỏ học võ, tứ chi so với người thường linh hoạt hơn rất nhiều, lá gan vô cùng lớn, đem cửa sổ của Sầm gia toàn bộ đẩy ra. Sau đó giống như mèo nhảy một cái, rơi xuống trước mặt Sầm Anh, thân hình cao lớn thoát khỏi bóng đêm thăm thẳm, áp sát Sầm Anh lui vào bên trong góc. "Nghe được rất sảng khoái sao ? Cậu xem, ướt rồi."
Nơi Sầm Anh ngồi lúc trước tràn ra một chút nước đậm, quần pyjamas nơi đũng quần cũng bị thấm ướt bởi dịch trong suốt, bây giờ mà thao miệng huyệt một cái, Sầm Anh nhất định sẽ đạt tới cao trào.
Lục Tử Chiêm chỉ mặc một cái áo khoác mỏng, vừa mới an ủi dươиɠ ѵậŧ dựng thẳng đứng, đỉnh nhỏ còn chảy ra chất lỏng trong suốt. Hắn hơi động eo một cái, qυყ đầυ tại má phải của Sầm Anh cọ nhẹ một cái khiến vành mắt Sầm Anh trong nháy mắt đỏ ửng, một mảnh dâʍ ŧᏂủy̠ dính lên mặt cậu giống như mới khóc xong.
Sầm Anh nghẹn ngào nửa ngày, dương bật trước mặt cậu không có cách nào quên được, trong đầu xuất hiện một mớ bùi nhùi. Trong chốc lát nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ vừa dài vừa thô của Lục Tử Chiêm, lúc cương lên, dùng bất kỳ tư thế nào cũng có thể đυ.ng đến chỗ mẫn cảm của cậu, lại nghĩ đến mộng xuân vừa rồi, Lục Tử Chiêm mọc ra hai cái dươиɠ ѵậŧ, ôm cậu lên theo tư thế đằng sau, hai cái dươиɠ ѵậŧ một trước một sau đâm xuyên qua âʍ ɦộ cùng hậu huyệt. Trước tiên là âʍ ɦộ cao rào, dâʍ ɖị©ɧ phun ra khắp nơi, dươиɠ ѵậŧ phía trước cũng bắn tinh, sảng khoái đến kẹp chặt hắn, dươиɠ ѵậŧ một lần rồi lại một lần bắn, sau đó cũng bắn ở hậu huyệt phía đằng sau, mang đến cho cậu cao trào kịch liệt. Nuốt một ngụm nước bọt, cậu vô thức nói ra một câu. "Cậu xem AV...Thứ này đẹp như vậy sao ?"
Lục Tử Chiêm ở trong bóng tối cười, nắm cằm của cậu ép cậu thả lỏng hàm răng, dươиɠ ѵậŧ cọ xuống môi cậu, cọ đến nước dãi chảy ròng, cho đến khi dươиɠ ѵậŧ Lục Tử Chiêm giống như bị bôi trơn. Hắn mới chậm rãi rút đi, một cái chân chen vào giữa hai chân cậu, cách quần pyjamas ma sát hạ thể Sầm Anh, hạ lưu nói. "Không dễ nhìn, con gái bên trong cuộn phim không phải lần đầu, thật sự làm cho người ta không cương lên nổi. Âʍ đa͙σ cậu xinh đẹp như vậy, lúc đầu bình thường, chơi lâu sẽ có màu hồng nhạt, đẩy mép âʍ ɦộ ra, tiểu âm thần bên trong giống như đóa hoa nở rộ."
Âʍ ɦộ Sầm Anh bị Lục Tử Chiêm làm đến phồng lên,quần pyjamas lại bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhiều hơn, giống như không kiềm chế được, ngày càng chảy nhiều ra, du͙© vọиɠ cùng xấu hổ lại lộ ra chút nhát gan, cậu quấn quýt vặn vẹo, khẩu thị tâm phi, nói. "Tôi biết cậu cũng rất thích, không thích sao...sao lại cương lên được? Cậu xem mấy cô gái đó là được rồi, không cần tới tìm tôi, mau về đi, bằng không tôi xem cậu như kẻ trộm, gọi bố mẹ tôi."
Lục Tử Chiêm đột nhiên bóp lấy cằm cậu, dương vận tựa như roi ngắn quất một cái vào miệng cậu, hừ lạnh nói. "Cậu không thành thật, buổi tối cậu tới trả sách, qυầи ɭóŧ cũng không mặc, đôi mắt vẫn luôn hướng trên người tôi mà câu dẫn, nhớ lại tôi mạnh mẽ cưỡиɠ ɖâʍ cậu. Hiện tại vừa vặn mây đen gió lớn, thích hợp đem đèn phòng ngủ của cậu bật sáng lên, nhìn toàn bộ thân thể của cậu, cưỡиɠ ɖâʍ cậu, làm nhục cậu."
"Tôi...Tôi.." Chân Sầm Anh đã mềm nhũn, phòng tuyến cuối cùng cũng bị dươиɠ ѵậŧ Lục Tử Chiêm đánh không còn một mảnh, chớp chớp lông mi, một bộ dáng mặc người xâu xé, nói. "Tôi không thể kêu lên, bằng không sẽ bị phát hiện."
Lục Tử Chiêm nhíu mày, hai tay ôm lấy thân thể mềm mại, không xương của Sầm Anh, đem cửa phòng cậu khóa lại toàn bộ. Cởi thắt lưng cậu ra, trói tay trái cùng tay phải của cậu ở trên đầu giường, đùi cùng bắp chân cũng bị thắt lưng buộc lại một chỗ, trói đùi cùng cổ tay lại với nhau, tạo thành hình dáng giống xiềng xích, đem hai chân Sầm Anh mở lớn, đem mông nâng lên cao, hai cái huyệt cùng dươиɠ ѵậŧ lộ ra.
"A" Âm huyệt Sầm Anh theo hai cặp chân mở ra, bị dươиɠ ѵậŧ Lục Tử Chiêm quật một trận, qυყ đầυ mỗi lần hạ xuống đều ở trên âʍ ѵậŧ, đánh cho cậu sảng khoái, co rúm lại mà rêи ɾỉ một tiếng. (Cái này tui không biết đánh kiểu gì =))) Troima )
Lục Tử Chiêm cau mày nói. "Không được rêи ɾỉ, còn dám rên, tôi liền đánh nát âʍ ѵậŧ của cậu." Nói xong lại cảnh cáo mà dùng qυყ đầυ gõ vào âʍ ѵậŧ, hồi lâu mới dừng lại, quan sát Sầm Anh đau khổ không dám nói tiếng nào, đem đôi môi cắn đến trắng bệch, vẻ mặt hiện lên cao trào. Lại đến cạnh khuôn mặt lạnh băng kia mà ngắm nhìn, quả thực đẹp đến làm người ta mê muội.
Hắn cúi đầu hôn môi, liếʍ láp vệt nước mắt trên mặt Sầm Anh, hai tay cùng dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng tại khuôn mặt của Sầm Anh cọ tới cọ lui, dường như có thể vắt nước trên da để bôi trơn, cố ý tránh đi tính khí giữa hai chân của người kia, muốn cậu chịu không được, chủ động lắc mông, mở miệng cầu Lục Tử Chiêm đi vào.
Lục Tử Chiêm từ rốn liếʍ xuống dưới, đầu lưỡi mạnh mẽ xẹt qua âm thần non nớt của Sầm Anh, đầu lưỡi tại âʍ đa͙σ đâm đâm, hai hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn âʍ ɦộ. Thấy Sầm Anh nhịn không được sắp bắn, thừa thế xông lên, đột nhiên liếʍ trụ âm vậy, chôn giữa hai chân Sầm Anh, đem dòng nước chảy ra liếʍ đến vang lên tiếng. Ngón tay tại nơi cảu cậu ý loạn tình mê, chui vào bên trong, đâm chọc hành lang mẫn cảm của Sầm Anh.
Sầm Anh miệng thở hổn hển, cả người một trận co giật, dươиɠ ѵậŧ phía trước bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy mặt Lục Tử Chiêm. "Cưng bắn rồi thì đến lượt anh."
Lục Tử Chiêm nắm qυყ đầυ, chống đỡ tại lỗ nhõ, cố ý dùng tốc độc chậm xen vào, muốn Sầm Anh tỉ mỉ cảm thụ dươиɠ ѵậŧ hắn làm thế nào xuyên qua thịt mềm, chôn vào nơi sâu xa nhất, sau đó làm thế nào rút ra, bắn vào bên trong cơ thể của cậu.
Sầm Anh sảng khoái đến hô hấp trở nên dồn dập, không dám lên tiếng, thậm chí không chê dơ bẩn mà cắn qυầи ɭóŧ bị vứt trên giường vào miệng. Lục Tử Chiêm nhìn cậu cắn đồ vật, nghĩ đến bộ dáng cậu khẩu giao cho mình, đem qυầи ɭóŧ nhồi vào miệng Sầm Anh, nói. "Cậu thấy tôi bên trong bắn cậu không? Cậu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ tôi, chính là giống bộ dáng hiện tại này, ủy khuất lại hưởng thụ.
Dươиɠ ѵậŧ đánh vào mắt cậu, ngón tay cũng dần cắm sâu vào bên trong âʍ đa͙σ Sầm Anh, quát cậu vách tường bên trong quá mức nóng bỏng, tiếp tục nói cho Sầm Anh nghe."Nơi này của cậu hai đầu ngón tay liền bỏ vừa, mà dươиɠ ѵậŧ thô to của tôi đi vào cũng giống như vậy. Tôi chỉ muốn uốn lượn ngón tay một chút, gảy hạt châu phía trên âʍ đa͙σ, cậu sẽ cảm thấy một trận tê dại như dòng điện lướt toàn thân, có phải hay không ? Bởi hiện tại hậu môn cậu sướиɠ đến nỗi kẹp chặt tôi như vậy. "
Hắn nói xong đem dươиɠ ѵậŧ từ thí mắt rút ra, cầm tới chiếc đèn ngủ ở đầu giường, chiếu vào âm huyệt Sầm Anh, một cái tay khác lại mở camera di động ra, một mặt điều chỉnh tiêu điểm chuẩn bị chụp ảnh, một mặt ngôn ngữ dâʍ ɭσạи hướng Sầm Anh mà nói. "Một đoá hoa xinh đẹp như vậy, nhưng chính cậu lại không nhìn thấy, thật đáng tiếc. Thả lỏng một chút, tưởng tượng dươиɠ ѵậŧ tôi sẽ chen vào..."
Ánh đèn chớp chớp cùng âm thanh biến mất, trên di động xuất hiện một cái động thịt hồng, Lục Tử Chiêm đưa Sầm Anh xem, Sầm Anh hai mắt nhắm lại, không chịu mở. Một lúc sau, âʍ đa͙σ liền bị dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ tiến vào, bắt đầu xuất hiện một tia đau đớn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu đến nỗi mắt mở to, đập vào mắt chính là âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ xâm nhập.
Lục Tử Chiêm chầm chậm di chuyển, sau đó giống như động cơ mà đâm rút kịch liệt, không biết mệt mỏi. Sầm Anh chỉ cảm thấy hạ thể tê dại, sưng đau, một trận lại một trận thao đến không ngừng nghỉ, âʍ đa͙σ bên trong bỗng nhiên chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt, lúc cao trào sảng khoái đến kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ, chốc lát sau liền cảm thấy một trận đau đớn. Chờ Sầm Anh phản ứng lại, âʍ ɦộ nơi sâu nhất giống như bị thứ gì đó đâm vào, qυყ đầυ Lục Tử Chiêm phá tan cửa tử ©υиɠ của Sầm Anh, chân chính đâm vào hang động hút qυყ đầυ không tha Kɧoáı ©ảʍ như biển lớn, dội sạch ý thức Sầm Anh, cậu chưa bao giờ cảm thụ qua cao trào kịch liệt như vậy, lắc lư đầu, trong miệng không ngừng nôn khan, tựa hồ đem chính mình kêu to "Tôi không chịu nổi, sắp chết rồi, Lục Tử Chiêm cậu thao chết tôi rồi. "
Âm huyệt bỗng nhiên căng lại, suýt nữa đem Lục Tử Chiêm kẹp đến bắn, một lát sau liền mυ'ŧ vào dươиɠ ѵậŧ hắn, vách tường thịt bỗng nhiên mấp máy, trong nháy mắt phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ giống như thủy triều. Lục Tử Chiêm thừa dịp cửa tử ©υиɠ cậu mở ra, cũng buông lỏng tinh quan, đỡ dươиɠ ѵậŧ cắm xuống đến cùng, hướng bên trong cửa tử ©υиɠ Sầm Anh bắn đầy da^ʍ dịch đặc sệt.
"Nghe lén được thích lắm hay sao ?" Sầm Anh thất thần, Lục Tử Chiêm không biết khi nào đã phát hiện ra cậu, đem cửa sổ Sầm gia đẩy ra, một khuôn mặt thâm thúy giống như đi săn, thần sắc nguy hiểm, bình tĩnh đánh giá quần áo của cậu, hướng hai chân trần của Sầm Anh, doạ cậu sợ đến ngồi bệt xuống đất.
Lục Tử Chiêm tạm ngừng cuộn phim trong di động, hắn từ nhỏ học võ, tứ chi so với người thường linh hoạt hơn rất nhiều, lá gan vô cùng lớn, đem cửa sổ của Sầm gia toàn bộ đẩy ra. Sau đó giống như mèo nhảy một cái, rơi xuống trước mặt Sầm Anh, thân hình cao lớn thoát khỏi bóng đêm thăm thẳm, áp sát Sầm Anh lui vào bên trong góc. "Nghe được rất sảng khoái sao ? Cậu xem, ướt rồi."
Nơi Sầm Anh ngồi lúc trước tràn ra một chút nước đậm, quần pyjamas nơi đũng quần cũng bị thấm ướt bởi dịch trong suốt, bây giờ mà thao miệng huyệt một cái, Sầm Anh nhất định sẽ đạt tới cao trào.
Lục Tử Chiêm chỉ mặc một cái áo khoác mỏng, vừa mới an ủi dươиɠ ѵậŧ dựng thẳng đứng, đỉnh nhỏ còn chảy ra chất lỏng trong suốt. Hắn hơi động eo một cái, qυყ đầυ tại má phải của Sầm Anh cọ nhẹ một cái khiến vành mắt Sầm Anh trong nháy mắt đỏ ửng, một mảnh dâʍ ŧᏂủy̠ dính lên mặt cậu giống như mới khóc xong.
Sầm Anh nghẹn ngào nửa ngày, dương bật trước mặt cậu không có cách nào quên được, trong đầu xuất hiện một mớ bùi nhùi. Trong chốc lát nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ vừa dài vừa thô của Lục Tử Chiêm, lúc cương lên, dùng bất kỳ tư thế nào cũng có thể đυ.ng đến chỗ mẫn cảm của cậu, lại nghĩ đến mộng xuân vừa rồi, Lục Tử Chiêm mọc ra hai cái dươиɠ ѵậŧ, ôm cậu lên theo tư thế đằng sau, hai cái dươиɠ ѵậŧ một trước một sau đâm xuyên qua âʍ ɦộ cùng hậu huyệt. Trước tiên là âʍ ɦộ cao rào, dâʍ ɖị©ɧ phun ra khắp nơi, dươиɠ ѵậŧ phía trước cũng bắn tinh, sảng khoái đến kẹp chặt hắn, dươиɠ ѵậŧ một lần rồi lại một lần bắn, sau đó cũng bắn ở hậu huyệt phía đằng sau, mang đến cho cậu cao trào kịch liệt. Nuốt một ngụm nước bọt, cậu vô thức nói ra một câu. "Cậu xem AV...Thứ này đẹp như vậy sao ?"
Lục Tử Chiêm ở trong bóng tối cười, nắm cằm của cậu ép cậu thả lỏng hàm răng, dươиɠ ѵậŧ cọ xuống môi cậu, cọ đến nước dãi chảy ròng, cho đến khi dươиɠ ѵậŧ Lục Tử Chiêm giống như bị bôi trơn. Hắn mới chậm rãi rút đi, một cái chân chen vào giữa hai chân cậu, cách quần pyjamas ma sát hạ thể Sầm Anh, hạ lưu nói. "Không dễ nhìn, con gái bên trong cuộn phim không phải lần đầu, thật sự làm cho người ta không cương lên nổi. Âʍ đa͙σ cậu xinh đẹp như vậy, lúc đầu bình thường, chơi lâu sẽ có màu hồng nhạt, đẩy mép âʍ ɦộ ra, tiểu âm thần bên trong giống như đóa hoa nở rộ."
Âʍ ɦộ Sầm Anh bị Lục Tử Chiêm làm đến phồng lên,quần pyjamas lại bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhiều hơn, giống như không kiềm chế được, ngày càng chảy nhiều ra, du͙© vọиɠ cùng xấu hổ lại lộ ra chút nhát gan, cậu quấn quýt vặn vẹo, khẩu thị tâm phi, nói. "Tôi biết cậu cũng rất thích, không thích sao...sao lại cương lên được? Cậu xem mấy cô gái đó là được rồi, không cần tới tìm tôi, mau về đi, bằng không tôi xem cậu như kẻ trộm, gọi bố mẹ tôi."
Lục Tử Chiêm đột nhiên bóp lấy cằm cậu, dương vận tựa như roi ngắn quất một cái vào miệng cậu, hừ lạnh nói. "Cậu không thành thật, buổi tối cậu tới trả sách, qυầи ɭóŧ cũng không mặc, đôi mắt vẫn luôn hướng trên người tôi mà câu dẫn, nhớ lại tôi mạnh mẽ cưỡиɠ ɖâʍ cậu. Hiện tại vừa vặn mây đen gió lớn, thích hợp đem đèn phòng ngủ của cậu bật sáng lên, nhìn toàn bộ thân thể của cậu, cưỡиɠ ɖâʍ cậu, làm nhục cậu."
"Tôi...Tôi.." Chân Sầm Anh đã mềm nhũn, phòng tuyến cuối cùng cũng bị dươиɠ ѵậŧ Lục Tử Chiêm đánh không còn một mảnh, chớp chớp lông mi, một bộ dáng mặc người xâu xé, nói. "Tôi không thể kêu lên, bằng không sẽ bị phát hiện."
Lục Tử Chiêm nhíu mày, hai tay ôm lấy thân thể mềm mại, không xương của Sầm Anh, đem cửa phòng cậu khóa lại toàn bộ. Cởi thắt lưng cậu ra, trói tay trái cùng tay phải của cậu ở trên đầu giường, đùi cùng bắp chân cũng bị thắt lưng buộc lại một chỗ, trói đùi cùng cổ tay lại với nhau, tạo thành hình dáng giống xiềng xích, đem hai chân Sầm Anh mở lớn, đem mông nâng lên cao, hai cái huyệt cùng dươиɠ ѵậŧ lộ ra.
"A" Âm huyệt Sầm Anh theo hai cặp chân mở ra, bị dươиɠ ѵậŧ Lục Tử Chiêm quật một trận, qυყ đầυ mỗi lần hạ xuống đều ở trên âʍ ѵậŧ, đánh cho cậu sảng khoái, co rúm lại mà rêи ɾỉ một tiếng. (Cái này tui không biết đánh kiểu gì =))) Troima )
Lục Tử Chiêm cau mày nói. "Không được rêи ɾỉ, còn dám rên, tôi liền đánh nát âʍ ѵậŧ của cậu." Nói xong lại cảnh cáo mà dùng qυყ đầυ gõ vào âʍ ѵậŧ, hồi lâu mới dừng lại, quan sát Sầm Anh đau khổ không dám nói tiếng nào, đem đôi môi cắn đến trắng bệch, vẻ mặt hiện lên cao trào. Lại đến cạnh khuôn mặt lạnh băng kia mà ngắm nhìn, quả thực đẹp đến làm người ta mê muội.
Hắn cúi đầu hôn môi, liếʍ láp vệt nước mắt trên mặt Sầm Anh, hai tay cùng dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng tại khuôn mặt của Sầm Anh cọ tới cọ lui, dường như có thể vắt nước trên da để bôi trơn, cố ý tránh đi tính khí giữa hai chân của người kia, muốn cậu chịu không được, chủ động lắc mông, mở miệng cầu Lục Tử Chiêm đi vào.
Lục Tử Chiêm từ rốn liếʍ xuống dưới, đầu lưỡi mạnh mẽ xẹt qua âm thần non nớt của Sầm Anh, đầu lưỡi tại âʍ đa͙σ đâm đâm, hai hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn âʍ ɦộ. Thấy Sầm Anh nhịn không được sắp bắn, thừa thế xông lên, đột nhiên liếʍ trụ âm vậy, chôn giữa hai chân Sầm Anh, đem dòng nước chảy ra liếʍ đến vang lên tiếng. Ngón tay tại nơi cảu cậu ý loạn tình mê, chui vào bên trong, đâm chọc hành lang mẫn cảm của Sầm Anh.
Sầm Anh miệng thở hổn hển, cả người một trận co giật, dươиɠ ѵậŧ phía trước bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy mặt Lục Tử Chiêm. "Cưng bắn rồi thì đến lượt anh."
Lục Tử Chiêm nắm qυყ đầυ, chống đỡ tại lỗ nhõ, cố ý dùng tốc độc chậm xen vào, muốn Sầm Anh tỉ mỉ cảm thụ dươиɠ ѵậŧ hắn làm thế nào xuyên qua thịt mềm, chôn vào nơi sâu xa nhất, sau đó làm thế nào rút ra, bắn vào bên trong cơ thể của cậu.
Sầm Anh sảng khoái đến hô hấp trở nên dồn dập, không dám lên tiếng, thậm chí không chê dơ bẩn mà cắn qυầи ɭóŧ bị vứt trên giường vào miệng. Lục Tử Chiêm nhìn cậu cắn đồ vật, nghĩ đến bộ dáng cậu khẩu giao cho mình, đem qυầи ɭóŧ nhồi vào miệng Sầm Anh, nói. "Cậu thấy tôi bên trong bắn cậu không? Cậu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ tôi, chính là giống bộ dáng hiện tại này, ủy khuất lại hưởng thụ.
Dươиɠ ѵậŧ đánh vào mắt cậu, ngón tay cũng dần cắm sâu vào bên trong âʍ đa͙σ Sầm Anh, quát cậu vách tường bên trong quá mức nóng bỏng, tiếp tục nói cho Sầm Anh nghe."Nơi này của cậu hai đầu ngón tay liền bỏ vừa, mà dươиɠ ѵậŧ thô to của tôi đi vào cũng giống như vậy. Tôi chỉ muốn uốn lượn ngón tay một chút, gảy hạt châu phía trên âʍ đa͙σ, cậu sẽ cảm thấy một trận tê dại như dòng điện lướt toàn thân, có phải hay không ? Bởi hiện tại hậu môn cậu sướиɠ đến nỗi kẹp chặt tôi như vậy. "
Hắn nói xong đem dươиɠ ѵậŧ từ thí mắt rút ra, cầm tới chiếc đèn ngủ ở đầu giường, chiếu vào âm huyệt Sầm Anh, một cái tay khác lại mở camera di động ra, một mặt điều chỉnh tiêu điểm chuẩn bị chụp ảnh, một mặt ngôn ngữ dâʍ ɭσạи hướng Sầm Anh mà nói. "Một đoá hoa xinh đẹp như vậy, nhưng chính cậu lại không nhìn thấy, thật đáng tiếc. Thả lỏng một chút, tưởng tượng dươиɠ ѵậŧ tôi sẽ chen vào..."
Ánh đèn chớp chớp cùng âm thanh biến mất, trên di động xuất hiện một cái động thịt hồng, Lục Tử Chiêm đưa Sầm Anh xem, Sầm Anh hai mắt nhắm lại, không chịu mở. Một lúc sau, âʍ đa͙σ liền bị dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ tiến vào, bắt đầu xuất hiện một tia đau đớn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu đến nỗi mắt mở to, đập vào mắt chính là âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ xâm nhập.
Lục Tử Chiêm chầm chậm di chuyển, sau đó giống như động cơ mà đâm rút kịch liệt, không biết mệt mỏi. Sầm Anh chỉ cảm thấy hạ thể tê dại, sưng đau, một trận lại một trận thao đến không ngừng nghỉ, âʍ đa͙σ bên trong bỗng nhiên chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt, lúc cao trào sảng khoái đến kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ, chốc lát sau liền cảm thấy một trận đau đớn. Chờ Sầm Anh phản ứng lại, âʍ ɦộ nơi sâu nhất giống như bị thứ gì đó đâm vào, qυყ đầυ Lục Tử Chiêm phá tan cửa tử ©υиɠ của Sầm Anh, chân chính đâm vào hang động hút qυყ đầυ không tha Kɧoáı ©ảʍ như biển lớn, dội sạch ý thức Sầm Anh, cậu chưa bao giờ cảm thụ qua cao trào kịch liệt như vậy, lắc lư đầu, trong miệng không ngừng nôn khan, tựa hồ đem chính mình kêu to "Tôi không chịu nổi, sắp chết rồi, Lục Tử Chiêm cậu thao chết tôi rồi. "
Âm huyệt bỗng nhiên căng lại, suýt nữa đem Lục Tử Chiêm kẹp đến bắn, một lát sau liền mυ'ŧ vào dươиɠ ѵậŧ hắn, vách tường thịt bỗng nhiên mấp máy, trong nháy mắt phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ giống như thủy triều. Lục Tử Chiêm thừa dịp cửa tử ©υиɠ cậu mở ra, cũng buông lỏng tinh quan, đỡ dươиɠ ѵậŧ cắm xuống đến cùng, hướng bên trong cửa tử ©υиɠ Sầm Anh bắn đầy da^ʍ dịch đặc sệt.