Chương 127: Vở kịch thế kỷ
Edit: Cung Nguyệt Ngư
Ngày hôm nay, vẫn giống đời trước, đám người lùn cứ không ngừng xông vào lớp học, để gửi thư tỏ tình, làm cho mấy cái giáo sư đều tức mém bốc khói. Harry đang do dự có nên dùng quyền thừa kế đuổi hết đám sinh vật phiền phức này ra khỏi Hogwarts hay không, nhưng xét đến việc Dumbledore còn không có hành động nào, nên cậu cũng không cần phải động thủ.
Đối với việc Lockhart coi trọng Keyden Lestrange, tất nhiên, đám tiểu động vật Hogwarts bàn tán vô cùng sôi nổi. Trên đường đi từ sảnh đường đến lớp học, Harry có nghe thấy mấy học sinh Hufflepuff xuất thân Muggle chụm đầu nhỏ giọng nói cái gì mà "Thì ra giáo sư Lockhart có sở thích chịu ngược." vân vân.
Cho dù bọn họ không biết Keyden Lestrange là Voldemort, nhưng lần trước ở câu lạc bộ quyết đấu Lockhart bị Lestrange đánh đến phải trực tiếp đưa vào bệnh thất, đối với chuyện này bọn họ vẫn nhớ rõ như ban ngày.
Đối với đánh giá này, Harry chỉ có thể né vào chỗ không người mà cười đến mức đau cả bụng.
Đời này, số người lùn tấn công Harry còn nhiều hơn đời trước, nhờ vào lần quyết đấu ở câu lạc bộ, làm nhân khí hiện tại của Harry không thấp hơn so với Lockhart. Có nhiều nữ sinh đánh giá Harry là "Có khí chất cao quý tao nhã". Ngày thường nếu không lên lớp thì Harry chỉ trốn trong phòng ngủ, nên các cô không có cơ hội để thổ lộ, hiện tại nhờ vào đám người lùn...
Harry khó chịu mà nhìn mười mấy người lùn đang hướng về phía cậu, nếu không phải ở đây có quá nhiều người thì cậu đã độn thổ đi rồi.
Bất quá cho dù cậu đứng ở chỗ này, cậu cũng không cho đám quỷ quái này cơ hội để đọc "Ánh mắt xanh như cóc ngâm tươi rói". Thừa dịp mọi người không chú ý cậu quăng về phía chúng một thần chú "khóa lưỡi", làm đám người lùn vừa mở miệng không phát ra được âm thanh nào, sau đó cậu ném thêm thần chú "chân mềm" rồi phủi phủi tay, ưu nhã mà đi về phía phòng học thần chú của giáo sư Flitwick.
Xin chân thành cảm ơn ma lực hiện tại của chính mình. Harry nhịn không được mà nghĩ, đám người lùn bị sẩy chân, rách túi xách, vô cùng chật vật kia chắc sẽ không lại tìm đến cậu.
Đương nhiên, cậu thoải mái không có nghĩa là người khác cũng vậy. Sau khi tan lớp học, lúc Harry vừa bước ra khỏi phòng học, đột nhiên thấy một người lùn chạy theo sau Voldemort.
Hiển nhiên Voldemort cũng tính toán dùng một thần chú giải quyết vấn đề, nhưng mà, gã không may mắn như Harry. Harry là người thừa kế Slytherin, ngay lúc những người lùn đó bị tấn công đồng thời chúng còn cảm nhận được ý muốn của Harry, cho nên chúng nó không tiếp tục dây dưa nữa, dù sao khi ở trong tòa thành này thì người nhà Slytherin định đoạt tất cả. Nhưng Voldemort thì không được, gã đánh lùi một tên thì thực nhanh có một tên khác nhào lên, Lockhart áp dùng biện pháp tấn công từ xa, bởi vậy Voldemort cơ hồ dùng cả ngày để tặng đám khách không mời mà đến một đống thần chú.
Voldemort bị phiền đến mức muốn gϊếŧ người, gã bị đám quái vật đó gây sức ép đến mức không có thời gian để tự hỏi chuyện gì đã xảy ra. Ở dưới mí mắt của Dumbledore gã không thể trực tiếp sử dụng lời nguyền không thể tha thứ, nếu không thì gã đã sớm ném một đống Avada qua rồi. Merlin trên cao, lúc vừa nhập học được phân vào Slytherin, chính mình bị những học sinh thuần huyết soi mói gã cũng không đau đầu như thế này.
Sau khi dùng bữa tối, rốt cuộc Voldemort cũng bị đám người lùn đó bắt được.
"Đối với ta em là người đẹp nhất thế gian
Ta bị đôi mắt mê người của em mê hoặc
Ta nguyện trao cho em hết thảy
Chỉ vì đổi lấy một cái quay đầu mỉm cười của em."
Học sinh xung quanh cũng nhịn không được cười ha hả, mọi người thật vô pháp hình dung Keyden Lestrange lạnh lùng cao ngạo "quay đầu mỉm cười" sẽ ra sao.
Voldemort nén giận cả một ngày đã bị lời và tiếng ca quái lạ của đám người lùn làm bùng phát. Gã ném cho đám người lùn một thần chú "lửa quỷ".
Lửa quỷ là phép thuật hắc ám, một khi phép thuật được thi triển thì hoàn toàn không thể bị ngăn chặn, hơn nữa địch ta bất phân. Nếu ma lực không đủ mạnh, thì thi phép giả thậm chí sẽ không thể khống chế được sự lan tràn của ngọn lửa, đến ngay cả bản thân cũng bị thiêu chết. Giống như lần Crabbe triệu hồi "lửa quỷ" trong phòng yêu cầu hồi năm thứ 7.
Đương nhiên, thần chú này không làm khó được Voldemort.
Tiếng kêu thảm thiết của người lùn biến mất giữa ngọn lửa mãnh liệt, khi gã thu hồi thần chú, thì chúng chả còn đến một chút tro bụi.
Ý cười biến mất trên mặt của tất cả học sinh, bọn họ hoảng sợ nhìn về phía Keyden Lestrange, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy trốn.
Đương nhiên, chuyện này cũng không dễ dàng bị bỏ qua, sử dụng phép thuật hắc ám trong trường hợp, còn là thần chú "lửa quỷ". Tuy rằng không có thương tổn đến đồng học, nhưng tạo thành hậu quả vô cùng ác liệt, vì thế Dumbledore trừ Slytherin 50 điểm. Bất quá trừ điểm thì trừ điểm, nhưng Dumbledore cũng không hoài nghi thân phận của Keyden Lestrange. Dù sao gia tộc thuần huyết, nhất là xuất thân Slytherin biết chút phép thuật hắc ám là chuyện bình thường, cho dù phản nghịch giả Sirius Black cũng có tạo nghệ không tồi về phép thuật hắc ám.
Nếu đổi lại là người khác dám làm Slytherin bị trừ nhiều điểm như vậy, thì Snape đã sớm nổi bão, nhưng đối phương là Chúa Tể Hắc Ám, nên cho dù anh dám giám giận cũng không dám nói, chỉ phải nhẹ nhàng bâng quơ mà nhắc nhở đối phương một chút.
Ngày hôm nay cứ như vậy ầm ầm mà trôi qua. Tình dược mà Lockhart uống phải dược hiệu kéo dài hơn tình dược thông thường, ước chừng khoảng một tháng. Cho nên tuy lễ tình nhân đã kết thúc, nhưng Harry vẫn có thể tiếp tục xem trò hay.
Từ ngày đó đến nay, giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám theo đuổi học sinh Lestrange năm 5 trở thành một kỳ cảnh của Hogwarts.
Chỉ cần lúc Lockhart không có tiết dạy, gã liền đứng đợi ở cửa phòng học của đối phương. Cứ sáng sớm, các tiểu xà vừa mở cửa phòng sinh hoạt chung, thì sẽ thấy thân ảnh của giáo sư Lockhart. Chỉ cần nhìn thấy Keyden Lestrange đi ra, gã liền lấy tốc độ nhanh nhất mà nhào qua. Lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám trở thành ác mộng của các học sinh. Ở lớp khác còn đỡ, nếu chung khoá với Lestrange thì đầu óc Lockhart toàn bộ đình chỉ. Cứ như toàn bộ lớp học chỉ có một mình Lestrange vậy, ánh mắt gã cứ nhìn chằm chằm vào đối phương. Ánh mắt kia – Voldemort xin thề cho dù là tử thần thực tử sùng bái điên cuồng nhất cũng không nhìn gã bằng ánh mắt như vậy.
Voldemort có thể xử lý được cái thứ ngu xuẩn này, nhưng mà gã không thể trực tiếp sử dụng Avada được. Trước khi mình chưa gây dựng lại thế lực của chính mình, nếu cứ gϊếŧ người như vậy sẽ phải vào Azkaban, gã không có ngốc như vậy. Nhưng vấn đề là, Lockhart giờ giống hệt cái đuôi theo sau gã vậy, nháo đến mức gã không thể đến phòng vệ sinh ở lầu hai để tìm xà quái trong mật thất.
Voldemort vô cùng bất mãn.
Draco là học sinh duy nhất trừ Harry ra biết được thân phận chân thật của Lestrange. Xuất thân từ gia đình tử thần thực tử làm cậu không thể bình thản ngồi xem cuộc vui như Harry được. Nhưng mà nhìn Chúa Tể Hắc Ám bị một cái gần như pháo lép tra tấn đến mức không khác hấp hối là mấy cũng rất buồn cười. Vì vậy hiện tại mỗi ngày biểu tình trên mặt của cậu đều bị vây trong trạng thái vặn vẹo.
Tình trạng như vậy đã diễn ra một tuần rồi. Hiện tại Dumbledore có thể xác định được nhất định Lockhart đã bị người kê đơn, bởi vì hoạt động yêu thích nhất của gã là hồi âm thư độc giả cũng đã dừng hoàn toàn, cả ngày chỉ lo truy đuổi tên Lestrange kỳ quái kia.
Nhưng nếu bị kê đơn, thì là trúng thuốc gì? Vì sao ngay cả Severus cũng nhìn không ra vấn đề? Hơn nữa độc dược này hạ bằng cách nào đây? Mục đích của đối phương là gì?
Vô số vấn đề cứ đảo qua đảo lại trong đầu Dumbledore, lại không có được lời giải đáp. Lúc đầu Dumbledore cho rằng Lockhart uống phải tình dược lúc dùng bữa sáng, nhưng chỉ có gia tinh Hogwarts tiếp xúc với bữa sáng, sau khi được mang lên bàn giáo viên thì cũng không có ai đến gần. Cho nên hiện tại cụ hoài nghi có phải Lockhart đã bị kê đơn trước khi vào sảnh đường.
Cụ lại hỏi các bức họa trên tường thì cũng không thấy ai bước vào phòng giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám, hơn nữa ở Hogwarts không thể độn thổ, vậy rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Hiện tại đầu Dumbledore rất đau, cụ cầm ly lên, uống một hơi hết cả ly trà mật ong. Nghĩ nghĩ một hồi, cụ móc ra cây đũa phép cơm nguội, rồi triệu hồi thần bảo hộ của mình.
–––––––oOo–––––––
Chương 128: Dumbledore điều tra