HP Chi Hình Bóng

Chương 122: Snape nấu ăn

Chương 122: Snape nấu ăn

Edit: Cung Nguyệt Ngư

Bất quá không cần biết như thế nào, Snape vẫn chiếu cố đến cảm xúc của tiểu cự quái nhà mình, không có lập tức chạy vào hầm rượu. Dù sao vẫn giữ nguyên kế hoạch, hai người bọn họ ở trang viên này ngốc hai ngày. Snape một bên lấy nguyên liệu nấu ăn ra xếp theo trình tự một bên suy nghĩ xem sau khi ăn bữa tối xong có nên tha Harry đi xem hay không?

Harry đi qua, đến vòi nước rửa nguyên liệu theo trình tự mà Snape sắp xếp sẵn, sau đó lại đưa cho đối phương.

Snape không có động thủ, anh nhìn cây dao thái cồng kềnh mà nhíu mày.

"Làm sao vậy? " Harry khó hiểu hỏi.

Snape không trả lời, mà búng tay một cái, gia tinh vừa biến mất không lâu lại được gọi về.

"Chủ nhân có gì yêu cầu sao? " Toa Toa hỏi.

"Đi tìm một cây dao bạc lại đây. " Snape phân phó nói. "Lấy loại dùng để cắt tài liệu độc dược. "

Harry: "..."

Cậu che mặt, làm bộ như không thấy được một màn này, cậu không quen biết lão dơi già, thật sự!

Trong chốc lát, Toa Toa mang về một cây dao bạc để cắt tài liệu độc dược đúng như yêu cầu của Snape. Nhìn cây dao bạc lóe lóe ánh sáng lạnh lẽo, Harry nhịn không được rùng mình một cái.

Snape hài lòng mà cầm lấy, sau đó dùng thủ pháp cắt tài liệu độc dược chuyên nghiệp cắt đồ ăn.

Harry: "..." cậu đột nhiên cảm thấy đầu mình thật nặng, vì thế theo bản năng đưa tay lên chống.

Chỉ một lát sau, chuyện càng làm cho Harry phải đỡ trán xuất hiện. Cậu cầm lấy thành quả mà Snape vừa cắt xong.

Dưa chuột cắt lát, mỗi lát có độ dài và độ dày y như nhau.

Khoai tây, cắt hình khối. Khoé môi Harry nhịn không được run rẩy, ai có thể đến nói cho cậu biết vì cái gì mà khoai tây hình trứng, lại có thể cắt đến ngay ngắn và đều có góc cạnh thế này?

Cà chua, từng khối từng khối, không có một khối nào to hay khối nào nhỏ cả.

Súp lơ, thịt bò. Harry nhìn mỗi loại nguyên liệu nấu ăn sau khi trải qua bàn tay của Snape , bất luận là lớn nhỏ, hình dạng, thì cái nào cũng giống như nhau không khác một xíu nào cả. Cậu cạn lời mà lấy cái cân mà Snape còn không dùng tới ra so cân, sau đó so sánh từng món một.

Rất tốt, trừ bỏ cà chua chất lỏng nhiều nên khó phân chia ra, mặt khác mấy nguyên liệu nấu ăn kia mỗi khối đều có khối lượng y hệt nhau, nhưng cho dù là cà chua, chênh lệch cũng bảo trì ở 0,000 mấy. Harry nhìn kết quả cân được, triệt để không còn lời nào để nói.

Harry suýt nữa khóc ròng mà bỏ chạy, cậu thật sâu hoài nghi tối nay rốt cuộc là ăn đồ ăn hay là độc dược!  Dùng thủ pháp nấu độc dược đi nấu bữa tối, rốt cuộc cậu nên nói là khủng bố hay là khen người yêu nhà mình có tinh thần chuyên nghiệp?

Cắt gọt không phải là tuỳ tính thoải mái hay sao?  Vì cái gì lại cẩn thận, nghiêm cẩn giống như nấu độc dược vậy? Nhìn gương mặt lúc nào cũng nghiêm túc kia của người yêu nhà mình, suy nghĩ của Harry liền bay về nhiều năm trước, sau đó cậu nhịn không được mà phun tào, nếu cậu mà dùng thái độ này khi đáp ứng yêu cầu nấu cơm ở nhà Dursley, thì tuyệt đối cậu sẽ không sống được cho đến khi nhập học ở Hogwarts!

Biểu tình của Snape: ngươi có muốn ăn hay không.

Harry không dấu vết mà thở dài, sau đó bắt đầu tìm bột mì, trứng gà, đường trắng, socola chuẩn bị làm bánh sinh nhật. Nguyên bản cậu còn định giúp đỡ người yêu nhà mình một chút, nhưng nhìn tình cảnh này làm cậu theo bản năng mà nhớ đến lớp độc dược, vẫn là lớp độc dược ở đời trước kia.

Ách, tính, cậu vẫn không cần quấy rầy thì hơn.

Snape đem tầm mắt đưa về phía nguyên liệu vừa cắt xong, sau đó dựa theo sách nấu ăn tiến hành bước tiếp theo.

Harry nhìn đối phương nghiêm cẩn chính xác đo lường bao nhiêu rượu đỏ, dùng bao nhiêu muối, thậm chí đến nước cũng phải cân qua một lần hệt như đang nấu độc dược, cậu đã vô lực phun tào. Cận im lặng mà tiếp tục động tác trên tay, tách lòng trắng và lòng đỏ trứng gà ra hai bên.

Mấy giờ sau, phòng bếp tràn ngập mùi thịt bò hầm. Harry như tiểu cẩu hít hít cái mũi, bắt đầu tràn ngập mong chờ với bữa tối.

Ước chừng lại qua một giờ, bữa tối của Snape rốt cuộc cũng hoàn thành, bánh ngọt của Harry đều nướng xong. Nhìn từng món từng món được Snape bưng lên, làm Harry cảm thấy quen mắt, giống như cậu đã gặp ở chỗ nào rồi. Harry theo bản năng mà lấy sách nấu ăn đã mua từ siêu về.

Được rồi, quả nhiên! Harry một lần nữa đổi mới nhận thức về người yêu nhà mình, Snape làm thế nào mà đến dụng cụ ăn, hoa quả trên bàn ăn đều giống hệt trong sách nấu ăn thế kia?

Hai người bọn họ đây là ăn cơm, ăn cơm a, chứ không phải là để chụp hình lưu niệm.

Harry quả thực khóc không ra nước mắt.

Hương vị của bữa tối thì không cần phải nói, dùng phương pháp này nấu ăn thì hương vị tuy rằng không được xuất sắc, nhưng cũng sẽ không kém. Giống như lớp độc dược, đối với Snape làm theo trình tự thao tác trên bảng thì độc dược làm ra không phải là thượng phẩm, nhưng cũng sẽ không xuất hiện vấn đề, thí dụ như Hermione Granger, quy củ một cách máy móc tổng là sẽ không sai.

Như vậy, đây là lần đầu tiên Snape đứng đắn nấu cơm, cho nên chỉ có thể dựa vào thực đơn mà làm, nếu muốn làm theo cách khác như độc dược đương nhiên không thực hiện được.

Harry thỏa mãn mà cắt một khối thịt bò, sau đó bỏ vào miệng.

" Sev, anh nấu cơm thật ngon. " vì bảo đảm phúc lợi lâu dài của mình, cậu vẫn thức thời mà khen.

Lỗ tai Snape nổi lên một tia đỏ ửng, nhưng thực nhanh bị áp xuống.

"Câm miệng! " Dùng ngữ khí hung ba ba để che dấu sự mất tự nhiên của mình.

Harry đã nắm rõ ràng trình độ mất tự nhiên của người yêu nhà mình trong lòng bàn tay, cậu nhịn không được cười, sau đó cúi đầu cắt một khối súp lơ.

Sau khi ăn xong hai người đem bàn ăn ném cho gia tinh dọn dẹp, chính mình đi thẳng đến hầm rượu.

Nguyên bản Harry còn có chút không tình nguyện, dù sao buổi chiều cậu bị dọa đến không nhẹ, nhưng rốt cuộc vẫn không chịu nổi nhiệt tình của Snape đối với rượu thuốc, nên chỉ phải cùng đi theo.

Những cái bình rượu thuốc động vật đủ loại màu sắc kia rốt cuộc cũng làm "bậc thầy độc dược trẻ tuổi nhất thế kỷ" sung sướиɠ. Chỉ thấy khóe môi Snape hơi nhếch lên, không mang theo trào phúng như thường ngày, anh mê say mà chạm vào những bình thuỷ tinh không biết đã để bao nhiêu năm.

"Đây là… " Snape nghi hoàn mà nhìn một bình tỏa ra ánh sáng tím, anh cố gắng suy nghĩ sẽ bên trong ngâm tài liệu gì.

Harry cũng tò mò mà nhìn qua. Thực rõ ràng đó là một gốc thực vật, nhưng lại một bộ dạng giương nanh múa, hiển nhiên không có một chút tự giác của thực vật.

"Làm sao vậy? " Harry hỏi.

Snape do dự ba giây đồng hồ, "Đây là Tử Anh Đằng? " trong ấm thanh của anh tràn ngập bất khả tự nghị.

Tử Anh Đằng đã sớm biến mất ở lục địa Á Âu. Snape đã từng nhìn thấy nó trong tàng thư mật thất của Salazar. Tử Anh Đằng, bảy năm sinh trưởng trong hình dạng thực vật thân dây, nó là tài liệu để chế tạo độc dược giải trừ ma pháp trận bị che giấu. Hiện tại chỉ có một số ít trang viên của đại gia tộc mới cần bảo hộ, chỗ khác đã không còn cần ma pháp trận, cho nên loại tài liệu độc dược này có tuyệt diệt cũng không ai để ý tới. Mặt khác Tử Anh Đằng có thể chế tạo độc dược tìm đồ vật trong bóng đêm mà không cần đốt đuốc, tuyệt đối tốt hơn nhiều so với Bàn Tay Quang Vinh.

Nghĩ vậy Snape may mắn tiểu cự quái mắt xanh bên người là một cái độc dược phế, nếu không cái thứ này mà bị em ấy lấy về, còn có thêm áo choàng ẩn thân, bản đồ đạo tặc, hơn nữa còn có quyền thừa kế…

Nhất thời cả người Snape liền không tốt.

"Anh nói, " Âm thanh của Harry đánh gãy suy nghĩ của Snape. "Này đó thực vật đã xuất hiện ở rất lâu trước kia? " Cậu liếc mắt đánh giá những cái bình thuỷ tinh tỏa ra ánh sáng mờ ảo ở bốn phía.

Snape nhẹ nhàng gật đầu.

"Kia tài liệu độc dược mà Salazar nhờ anh tìm có ở trong này không?" Harry hỏi.

"Tuy rằng manh mối mà Gryffindor các hạ lưu lại rất chi là trừu tượng, nhưng có thể tưởng tượng đồ vật không phải thời hiện tại có. " cho dù vài vị sáng lập đều cất giữ không ít tài liệu độc dược cổ xưa ở Gringotts, nhưng không biết có đủ hay không. Nếu trang viên Prince có thể bổ sung thì không thể tốt hơn.

Snape nhăn mày lại, vừa rồi anh chỉ lo kiểm tra rượu thuốc, lại đem chuyện của Gryffindor các hạ quên mất, bị Harry nhắc tỉnh, anh không thể không đứng lên tự hỏi.

"Muốn nghe chút ý kiến của Salazar không? " Harry hỏi.

"Lại qua mấy ngày đi, " Snape nói "Chờ ta hiểu rõ mấy đoạn thơ đó đã. " Trước tiên bọn họ cần xác định tài liệu độc dược mà Gryffindor các hạ muốn tìm là cái gì đã.

Harry gật đầu, sau đó cùng người yêu nhà mình ra khỏi hầm rượu.