"Tốt! Rất tốt!"Hoa Vân Hướng cười lạnh, nói: "Nếu ngươi không thức thời, cũng đừng trách ta không khách khí!"
Oanh!
Khí thế cả người Hoa Vân Hướng như một thanh kiếm sắc bén nhằm về phía Mộ Như Nguyệt, nhưng đúng lúc này, giữa ngọn núi vang lên tiếng gầm chấn động bốn phía, Hoa Vân Hướng lập tức đứng hình trên không trung, ánh
mắt kinh ngạc nhìn bên dưới...
Vừa nhìn đã bị cảnh tượng trước mắt dọa choáng váng.
Không biết từ khi nào, trong sơn cốc xuất hiện một ma thú đại bàng cường tráng, đôi mắt hung ác tàn nhẫn, nước miếng chảy ra nhìn ghê tởm.
"Bát trảo hỏa li! Là mãnh thú bát trảo hỏa li!"
Ma thú kia có tám móng vuốt, không phải bát trảo hỏa li thì là cái gì? Nhưng tại sao bát trảo hỏa li lại xuất hiện ở đây?
Hoa Vân Hướng chấn động, quay sang nhìn về phía Hà Thiếu Nguyên, ánh mắt dừng trên dấu phong ấn trên tờ giấy đã bị xé rách.
"Phong ấn phù? Thiếu Nguyên, là ngươi triệu hồi ma thú này?"
Phong ấn phù có thể phong ấn ma thú, thời điểm xé phong ấn có thể triệu hồi ma thú ra, có điều, Hà Thiếu Nguyên có được phong ấn ma thú bát trảo hỏa li khi nào?
"Hà Thiếu Nguyên, ngươi hẳn là biết mãnh thú có nghĩa gì!" Hiện giờ, Hoa Vân Hướng không quản được nhiều, nôn nóng la lớn: "Mãnh thú bản tính hung tàn, khi gϊếŧ chóc thành tánh thì chẳng phân biệt địch ta! Ngươi triệu hồi mãnh thú như vậy chẳng phải khiến chúng ta toàn quân bị diệt!"
Hà Thiếu Nguyên khẽ nhếch khóe môi, đáy mắt âm trầm: "Ta cũng không còn cách nào, Tiên Y Môn đã đáp ứng ta, chỉ cần ta làm như vậy thì sẽ cho ta địa vị cao ở Tiên Y Môn, Dược Tông đúng là không tệ nhưng vẫn có chênh lệch với Tiên Y Môn, tục ngữ nói, người hướng chỗ cao, nước chảy chỗ thấp, cho nên, ta nghĩ các ngươi sẽ hiểu cho ta..."
Trong ngực Hoa Vân Hướng bùng lên lửa giận, hắn run rẩy phẫn nộ quát: "Hà Thiếu Nguyên, tất cả chúng ta đều tín nhiệm ngươi, ngươi lại làm chúng ta quá thất vọng rồi!"
"Ha ha!" Hà Thiếu Nguyên nhịn không được cười nói: "Tín nhiệm? Ta cần sự tín nhiệm của các ngươi làm gì? Ngươi biết không, đại hội tiên y lần này chính là ngày các ngươi táng thân tại đây, ngoại trừ ta, tất cả những người ở đây không ai có thể sống sót! Môn chủ đại nhân vốn định dùng biện pháp khác đối phó các ngươi, ai ngờ người phía trên bỗng nhiên quyết định dùng thiên y trận làm đấu trường, bất quá như vậy cũng không ảnh hưởng gì nhiều, bất luận thế nào, các ngươi đều phải chết ở đây! Chỉ có khi các ngươi chết, ta mới có thể được môn chủ coi trọng..."
"Hà Thiếu Nguyên, chúng ta quen biết nhau nhiều năm như vậy, ngươi lại vì quyền quý mà vứt bỏ chúng ta?" Phó Thanh phẫn nộ hét lớn, trong mắt tràn đầy thâm trầm, thống khổ và thất vọng.
Nàng không thể ngờ được, Hà Thiếu Nguyên lại phản bội bọn họ.
Dược Tông đối với hắn không tệ, tại sao hắn lại làm vậy?
Hàng lông mi khẽ run rẩy, Phó Thanh thống khổ nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, ánh mắt thanh triệt xẹt qua tia sáng sắc bén nhằm về phía nam nhân.
"Ta đã nói, người hướng chỗ cao, nước chảy chỗ thấp, ta có nơi tốt hơn để đi, tất nhiên sẽ lựa chọn phản bội!"
Hà Thiếu Nguyên cười lạnh, thân thể chợt lóe, lui về phía sau.
Bát trảo hỏa li rống to một tiếng, chấn động cả bầu trời, khí thế cường đại khuếch tán ra xung quanh, bức bách bọn họ không thể nhúc nhích....