Dù vậy, một đan dược sư thiên giai sơ cấp mới hai mươi tuổi cũng khiến mọi người cực kì khϊếp sợ!
"Lôi kiếp bình thường, thiên giai sơ cấp!" Sắc mặt Lâm Dịch đại biến, hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi phun ra tám chữ này.
Khó tránh thao tác của nữ tử này mới lạ như thế, còn sai lầm vài lần, thì ra, nàng đang luyện chế đan dược thiên giai sơ cấp!
Buồn cười, từ đầu hắn còn coi thường nàng.
So với Lâm Dịch, Đông Phương Lượng hoàn toàn ngây dại, ánh mắt kinh ngạc nhìn một màn này, hiển nhiên hắn còn không biết vì sao lại xảy ra tình huống này.
Nữ tử kia lại là đan dược sư thiên giai sơ cấp...
Nàng còn có thể biếи ŧɦái hơn nữa không!
Bỗng nhiên, một tiếng cười sang sảng vang vọng khắp quảng trường: "Ha ha ha, ta đã sớm nói, Mộ cô nương tuyệt đối sẽ không thua, Đông Phương Lượng, ngươi vừa mở miệng đã đánh cược cực kì vang dội, một lần chưa đủ còn muốn cược lần hai, lúc này, ta xem ngươi giải quyết thế nào!"
Tiếng cười của hắn khiến đám người Nam Cung gia và Điền gia hồi phục tinh thần, mỉm cười đi về phía Âu Dương Vân Cẩm, chân thành nói.
"Âu Dương thiếu chủ, chúc mừng các ngươi!"
"Ha ha, nếu gia tộc bọn ta có một nhân vật như vậy, nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh!"
"Chậc chậc, một bảo vật như vậy, các ngươi đào từ đâu ra vậy!"
Nhìn những gương mặt tươi cười kia, trong lòng Âu Dương Vân Cẩm sảng khoái hơn bao giờ hết. Đã bao lâu rồi? Hắn đã bao lâu chưa nghe những lời khen ngợi như vậy? Tuy bọn họ cố tình tới lôi kéo làm quen là có mục đích, nhưng mà nghe mấy lời này, ai mà không thoải mái?
Âu Dương Vân Cẩm cũng như thế.
Có lẽ đời này, chuyện hắn làm đúng nhất là phát hiện thiên tài này ở Thiên quốc, hơn nữa còn mang về Âu Dương gia...
"Thật không ngờ."
Cố Oanh Oanh nở nụ cười, nàng bất giác nhớ tới lần đầu gặp mặt ở ngoài cửa thành, có ai ngờ tới, nữ tử không có tên tuổi này lại là đan dược sư?
Có lẽ, Đông Phương Anh cũng không ngờ tới...
"Lôi kiếp?" Mộ Như Nguyệt cười nhạt, "Đáng tiếc lôi kiếp này quá kém, ngay cả đan đỉnh phượng hoàng cũng không bị ảnh hưởng gì, căn bản không cần ta chống cự."
Lúc nói chuyện, nàng vung tay áo thu hồi ngọn lửa, lui về phía sau mấy bước. Mọi người thấy nàng không bảo vệ đan dược, ngược lại còn tìm chỗ trốn, trong lòng có chút kinh ngạc.
Người bình thường mà luyện chế được đan dược thiên giai, nhất định sẽ bất chấp tất cả mà bảo hộ, còn nàng lại không để ý tới?
Nhưng khi chứng kiến một màn kế tiếp, mọi người đều trợn tròn mắt...
Oanh!
Lôi kiếp đánh xuống đan đỉnh, đan đỉnh chỉ chấn động một chút rồi khôi phục lại bình thường, sau đó vài lôi kiếp đánh xuống cũng không tổn hại chút nào...
"Nàng.... cái đan đỉnh của nàng làm bằng gì? Cũng quá biếи ŧɦái đi!"
Âu Dương Vân Cẩm vốn dĩ cho rằng mình đã rất hiểu biết năng lực của Mộ Như Nguyệt rồi, nhưng nhìn tình huống này, hắn phát hiện nữ nhân này còn có những bí mật hắn không cách nào biết hết được....
Lôi kiếp tựa hồ biết không thể đánh vỡ đan đỉnh phượng hoàng, giằng co nửa ngày rồi tan đi, sau đó Mộ Như Nguyệt mở đan đỉnh, lấy đan dược ra, đếm số lượng đan dược luyện chế thành công, nhịn không được nhíu mày: "Chỉ có năm viên? Xem ra thực lực của ta vẫn kém một chút, lúc đầu còn cho rằng một lò có thể luyện được 10 viên chứ, cuối cùng chỉ có năm viên..."
Tĩnh!
Cả quảng trường cực kì yên tĩnh!