MM: Bây giờ là 11:00PM 30 tết, au chúc mọi người năm mới Vạn Sự Như Ý, Sức Khỏe Dồi Dào nhaaaaa~~~~
Trong phòng lúc này bắt đầu có tiếng thở dốc nặng nề, mồ hôi ướŧ áŧ trên hai con người
"Tiểu Sương...á..." Thái Kiệt hai đầu nhũ bị Tân Sương cắn tới sưng đỏ. Hắn bắt đầu dùng lưỡi lả lướt khắp cơ thể của Thái Kiệt làm Thái Kiệt thêm mê loạn. Dâʍ ɖị©ɧ tiết ra thành vũng lớn bên dưới
"Tiểu Sương, bên trong ta ngứa quá...ngươi mau giúp ta gãi ngứa với" Thái Kiệt xoay người nằm sấp, nâng mông cao lên còn cố tình lắc lư âʍ đa͙σ trước mắt Tân Sương
"Á....Tân Sương...Á....sướиɠ..quá..ô...." Lưỡi thon dài khuấy đảo bên ngoài âʍ đa͙σ của Thái Kiệt, sau là hơi tiến sâu vào
"Kiệt Kiệt, ta tới đây" Tân Sương cảm nhận bên trong mềm mại tới không ngờ liền không chừng chờ nữa, cầm tiểu đệ xông thẳng vào nơi huyệt đạo mới mẻ kia
"Á....Á....Á...." Thái Kiệt ngửa đầu trợn mắt lớn, hai khóe miệng chảy đầu nước miếng. Tiểu đệ khủng lồ của Tân Sương cũng chỉ vừa vào được phân nửa đã làm âʍ đa͙σ căng lớn. Thái Kiệt thở ồ ồ kêu Tân Sương mau tiến vào
"Mau tiến vào Sương. Bên trong hảo ngứa" Thái Kiệt có thể cảm nhận vật quen thuộc ra vào mình hằng ngày hôm nay lại càng thêm tuyệt diệu. Nó gồ ghề, đầy gân xanh vừa chạm vào sản đạo đã muốn thiêu cháy y
"Kiệt, thật chặt...cho ta có được không" Tân Sương giọng nức nở, tiểu đệ có chút khó chịu nhưng hắn không dám tiến vào sợ Thái Kiệt bị thương
"Tân Sương, mau cho em. Cho em mang thai đi a~~~"
"Á...sung sướиɠ quá...á....Tân Sương, sâu hơn nữa đi..."
"Bạch..bạch..bạch.." Thái Kiệt cho phép thì Tân Sương lập tức động. Hắn đâm thẳng phần còn lại vào trong âʍ đa͙σ của Thái Kiệt, rút ra lại đâm vào không ngớt
"A...A....A...."
"Sâu nữa đi Tân Sương, chết mất thôi" Dâʍ ɖị©ɧ tràn ra không ngớt. Tân Sương lúc này như ngựa hoang mất cương. Mắt hắn đỏ hoe, liếʍ láp mặt Thái Kiệt vừa đâm liên tục vào người y
"Phụt..phụt..." Thái Kiệt rên lên một tiếng, cong người phóng ra bạch dịch. Ánh mắt mê mang nhìn ái nhân ra sức vào người mình. Thật rất vui vẻ
"Tân Sương...á....quá nhanh..chậm..chậm chút a~~~" Tử ©υиɠ muốn đâm hỏng, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn đi vào tới nhô ra làm lớp da bụng Thái Kiệt nhô lên khoảng lớn
"Bịch" Trên giường chưa đủ thỏa mãn du͙© vọиɠ, Tân Sương để Thái Kiệt đứng lên, một chân để giường. Hắn lại tiếp tục đâm vào y từ phía sau
"Ô..ô..ô..sâu nữa...ô..sâu quá...Á...."
"Phụt" Thái Kiệt không còn sức đứng nữa, toàn bộ đều do Tân Sương ôm chặt y
"A...a...a...." Thái Kiệt bị làm ngất đi rồi tỉnh lại không biết bao nhiêu lần nữa
"Á..Á....Á....Á...Á...Á...a..a...a..." Thái Hoa ở góc khuất có thể chứng kiến cảnh tượng liền mở rộng tầm mắt, tay hí hoáy vẽ tất cả hình ảnh vào giấy. Hơn nửa đêm, Tân Sương cuối cùng cũng phóng xuất. Thái Kiệt hai tay đặt lên cạnh bàn ngửa cổ thét dài, hai cánh mông thít chặt giữ lấy nam căn của Tân Sương
"A...A...Á....A...A...." Tân Sương như thú hoang cũng thét dài sung sướиɠ, bắn vào trong Thái Kiệt
"Tân Sương, mau làm em mang thai đi....Á....Á..." Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ không cần đi xa, toàn bộ được bắn thẳng vào tử ©υиɠ của Thái Kiệt
"Bịch" Thái Kiệt ngất xỉu trên bàn với vẻ mặt hạnh phúc, mãn nguyện, Tân Sương phóng thích xong cũng thở hồng hộc nhưng vẫn chưa rút ra. Hắn lật ngửa Thái Kiệt trên bàn tròn, hai chân y vì không có lực đỡ mà thả lỏng xuống đất
"Bịch..bịch..bịch..." Tân Sương nhìn vẻ mặt xinh đẹp của nương tử lại hú lên như sói hoang lại tiếp tục ra vào âʍ đa͙σ. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào quá nhiều đến nỗi, Thái Kiệt đẩy vào thì tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong lại trào ra
"Phụt.."
"Phụt.."
"Phụt.." Ngoài Tân Sương phóng thích mà Thái Kiệt vô thức cũng phóng xuất lần nữa
"Thái Kiệt...đều cho nương tử...đều cho nương tử..." Tân Sương nhìn như còn tỉnh táo nhưng đích thực là lạc vào hư vô, chỉ biết dùng nơi nóng ấm kia để chứa đựng tϊиɧ ɖϊ©h͙, khiến đối phương mang thai con của mình
"Wow, hai người đó thật là đồng lòng mà" Cả hai làm điên cuồng không nhìn thấy Thái Hoa ngồi trong phòng, vẽ vời, ánh mắt ngưỡng mộ
"Bạch..bạch..bạch.."
"Bạch..bạch..bạch.."
Mặc dù Thái Kiệt có tỉnh lại vài lần như chỉ rên rĩ dâʍ đãиɠ, thúc giục thì cũng bất tỉnh trở lại. Tới hai lần cuối cùng không phóng được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nữa mà đi ra nướ© ŧıểυ
"Ò..Ó..O..." Mặt trời lên cao thì cuộc chiến này mới tạm ngưng được một chút
"GRA..GRA...." Tân Sương gào lên lần cuối vào trong Thái Kiệt rồi mới gục ngã, bất tỉnh nằm lên Thái kiệt
"Soạt..soạt.."
"Thật tuyệt vời quá"Thái Hoa thức trắng một đêm nhưng cảm thấy không uổng phí chút nào, tối qua đại ca cùng đại tẩu vì sinh mệnh mới không tiếc hi sinh bản thân, làm hơn trăm hiệp, đủ kiểu dáng, hình thức trong phòng. Tân Sương đại tẩu sức khỏe tuyệt đại, phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhiều tới nổi bụng đại ca đã căng phồng như mang thai năm tháng. Lần này đại ca không mang thai mới lạ.
Thấy hai người nghĩ không thể để thế này nên Thái Hoa tận tâm dùng khăn sạch rút nam căn đã trở lại bình thường của Tân Sương khỏi người đại ca còn phía đại ca, vì Thái Hoa rất có tâm nên lấy một khối ngọc lớn nhét vào âʍ đa͙σ để giữ lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong. Cậu lau mình cho đại ca cùng đại Tẩu sạch sẽ, đưa họ trở lại giường rồi dọn dẹp phòng ốc sạch sẽ
"Ể. Mình dọn thế này thì có phải không ổn lắm đi" Thái Hoa gãi gãi đầu suy nghĩ. Tuy hai người đều còn đang lõa thể, ôm nhau thắ thiết nhưng không có nhiều bằng chứng lắm. Cậu nảy ra một ý khá hay
"Đại ca, ca nhất định sẽ rất thích cho xem" Thái Hoa đảo ngược Thái Kiệt lại, mở rộng miệng y ngậm vào nam căn mềm nhũn của Tân Sương. Còn Tân Sương tương tự, há miệng ngậm nam căn của đại ca. Cha cùng phụ thân tạo thành một vòng tròn còn các tiểu bảo bảo nằm giữa, như được bảo vệ...Thật tuyệt vời làm sao.