"A~~~ khách quan, chậm chút a~~~" Từ Hi nằm trong bể tắm, một chân vác trên vai Phong vừa rên la. Nhìn những giọt mồ hôi từ trán cậu thì Phong lại càng hào hứng mà thút vào hoa huyệt kia
"Mang thai con của ta, còn không biết lúc nào nên cho ăn sao" Phong nhếch môi, rồi bắn vào bên trong hoa huyệt
"Á....tuyệt quá....tuyệt quá..." Từ Hi ngửa người về sau càng mê người, hai đứa trẻ trong bụng như có linh tính mà đυ.ng đậy, hấp thụ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong làm cậu vô cùng thoải mái. "Aiz" cậu phóng ra một dòng nướ© ŧıểυ, nằm thở hỗn hển
"Làʍ t̠ìиɦ trong bể tắm chẳng còn thú vị gì mấy nhỉ" Phong đã thử gần hết các tư thế trong cuốn sách kia, lúc đầu rất hứng thú sau đó áp dụng vài lần liền thấy chán. Nghĩ không ra điều hứng thú mới nên hắn cũng chẳng còn hứng chơi đùa với vật nhỏ kia nữa. Phong định đứng dậy thì hai bàn tay mềm mại bắt lấy tiểu đệ bên dưới bắt đầu xoa nắn
"Khách quan, sao vậy a~~~~khách quan, chúng ta lại tiếp tục đi a~~~" Từ Hi chu cái mông ra phía sau mà dùng lực ở tay giúp vật kia cứng lại
"Vật nhỏ hư đốn, làm từ sáng vẫn chưa biết mệt" Từ Hi thành công một nửa, tiểu đệ kia của Phong hơi có xu hướng cứng lại, Phong chỉ cười nhạt rồi xoa người bế cậu lên
"Khách quan, hai đứa nhỏ trong bụng thật đáng yêu. Em thật vinh hạnh khi mang con của ngài" Cả hai đã bên nhau hơn tám tháng. Sẽ có lúc Phong bận việc mà phải ra ngoài nhưng cũng nhanh chóng trở về. Ấy thế mà lần mới đây, Phong đi tận nửa tháng mới đến lại làm Từ Hi hơi ủy khuất, từ tối qua tới giờ vẫn chưa chịu buông tha
"Vật nhỏ, vậy em tự động đi" Phong ngồi trên giường lật một số tài liệu của công ty gần đầy, nói xong thì không để ý Từ Hi nữa
"Phong a~~~" Từ Hi sau khi nghe ánh mắt liền phát sáng, từ thế quỳ dưới đất không ngừng ngậm nuốt tiểu đệ kia từ bán căng lên căng cứng, thẳng tắp
"A~~~ thật tuyệt. Phong, thao chết em" Từ Hi đưa lưng về phía Phong rồi bắt đầu ngồi xuống. Dươиɠ ѵậŧ kia bắt đầu len lỏi vào bên trong hoa huyệt đã sưng tấy làm cậu vừa đau vừa phấn khích
"Tiểu huyệt phía dưới của cưng hình như cũng sắp không chịu nổi rồi" Phong thình lình nhét một khối trụ cỡ bằng hai ngón tay vào trong tiểu huyệt làm Từ Hi cứng đờ cả người sau đó lại chuyên tâm tự phục vụ lỗ trên của mình. Dâʍ ɖị©ɧ được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà chảy ra thật nhiều làm tiểu đệ của Phong ra vào ra dễ dàng, ngày càng thoải mái
"Azi...hình như cưng rất thích tư thế này nhỉ" Phong đọc xong bản hợp đồng đặt sang một bên, bắt đầu xoa nắn hai bầu ngực căng tròn của Từ Hi
"Ưm~~~Phong" Từ Hi toàn thân đều ửng đỏ tuyệt đẹp, cái bụng to tròn kia cũng không thể phá đi những đường cong gợi cảm trên cậu
"Hai đứa bé thật khỏe mạnh đi" Phong bắt đầu xuống bụng, hắn có thể cảm nhận được sự khỏe mạnh của hai nhóc con bên trong liền cảm thấy hài lòng
"Em tới đây" Từ Hi thở nặng nề rồi phóng ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên không rồi cả người ngã về phía Phong. Hai chân cậu chẳng có chút sức lực nào chỉ còn run rẩy
"Từ Hi...mau hưởng thụ đi" Phong bỗng phút chốc như dã thú, nâng người Từ Hi lên sau đó nhấn xuống làm cậu hả ngoắc miệng
"Ngô...ngô...ách...sâu quá...sâu quá...." Từ Hi có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ kia đâm sâu vào trong đã gần đυ.ng vào tận tử ©υиɠ của cậu. Cậu bị đâm tới tấp, không ngừng nghỉ, chỉ mặc Phong phóng thích vào trong hai lần thì mới được thả ra
"Á..." Đợt cuối Phong đâm tận vào trong làm Từ Hi trợn mắt chỉ còn màu trắng, miệng sùi cả bọt mép mà ngã xuống
"Biểu cảm của em tuyệt vời như vậy, anh còn muốn tiếp tục cơ" Phong đặt Từ Hi lên giường, thủ thỉ vào tai Từ Hi, nở một nụ cười nham hiểm
"Ân...." Từ Hi đang mê man, bỗng tiểu huyệt bị căng ra làm cậu mơ màng tỉnh lại. Thì ra ống trụ lúc nãy đã to và dài ra, đến nỗi một phần đã lộ ra bên ngoài
"Tiểu huyệt em thật lâu chưa chơi rồi" Phong biểu hiện như một người bạn đời tâm lí, nhấn một nút trên đồ điều khiển bỗng phía dưới Từ Hi run lật đật
"Á....á...." Ống trụ bên trong bắt đầu đổi mặt thành một ống gai xoay tròn bên trong làm bên trong cậu ngứa ngáy đến cực điểm, sau đó lại biến thành đường xoắn ốc, lại còn hóa dài hóa ngắn, nông sâu làm Từ Hi chỉ biết trầm mê trong đó, sức la hét hay kháng cự đều không hoạt động nữa. Cậu chỉ hả miệng, mắt trợn trắng, bên dưới thì run lắc dữ dội
"Phụt..phụt..." Từ Hi cứ vô thức phóng ra vài lần thì Phong mới hài lòng tắt cái máy đi, đợi nó thu nhỏ thì luồn tay lấy ra
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
"Ăn thêm cá đi" Phong vô cùng tận tâm gắp từng miếng cá thơm phức vào chén cho Từ Hi
"Cám ơn anh" Từ Hi vui vẻ nhận cá từ Phong. Vừa làm xong nên cậu thật sự rất là đói, chỉ muốn ăn thêm rồi ăn thêm mà thôi
"Đừng để bị lạnh" Phong ăn vài chén thì đã ngừng nhưng Từ Hi vẫn còn đang ăn. Nhưng cậu ăn động tác có hơi mạnh nên cái áo khoác ngủ rớt xuống lộ bờ vai trắng nõn cùng vùng ngực đầy đặn cùng cái bụng to, hai chân Từ Hi vì phải đang to đỡ bụng mà dươиɠ ѵậŧ cũng để lộ...hình ảnh cực kì mê người nhưng Phong cũng chỉ đến cột dây chắc lại một chút
"Ân" Vài ngày nữa là tới ngày dự sinh, Từ Hi cũng không mấy lo lắng vì trong tổ chức cậu dường như đã học thuộc mọi kiến thức sinh nở
"Á....đau quá đi...huhuhu...đau quá, Phong" Từ Hi đang trần trụi cùng Phong sinh hoạt bỗng bụng đau thắt làm cậu vặn vẹo, ôm bụng, vì đau mà khóc nức nở
"Từ Hi, bình tĩnh nào em" Phong hôn môi Từ Hi, sau tiếp tục ra vào tiểu huyệt
"Ngô..huhuhu....đau quá...ngô...sướиɠ....ngô..." Từ Hi bị hai cảm xúc đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ đan xen mà nói năng lộn xộn. Cái bụng to lúc thì nghiêng bên phải lúc nghiên bên trái, hai đứa trẻ như đấu đá nhau bên trong làm cậu đổ mồ hôi lạnh
"Ách.....á....á....." Phong đạt kɧoáı ©ảʍ mà phóng vào bên trong Từ Hi, cậu rên rĩ đón nhận dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi mà cũng bắn ra
"Đúng là đồ dâʍ đãиɠ, mau sinh con đi" Phong đánh bộp bộp vài phát vào mông Từ Hi mới chịu rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tiểu huyệt
"Ngô...đau quá...." Hạ thân Từ Hi được đặt vào mục khung đỡ, hai chân dang rộng hết cỡ để mở đường cho đứa bé bên trong. "ÀO" nước ối đã vỡ, phụt phụt ra khỏi hoa huyệt làm cậu run rẩy
"Phong, nó đang tới....ngô...cảm giác thật tuyệt" Từ Hi cảm nhận được đứa bé đầu tiên đã đi vào sản đạo và từ từ trượt xuống, chẳng hiểu sao dươиɠ ѵậŧ của cậu lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà rỉ nước
"Sinh con mà cũng muốn bị làm vậy sao" Phong cười nhạt nói
"Hộc..hộc....đầu đứa bé...ngô....á....to quá...to quá" Đứa bé quá to nên không thể qua lọt hoa huyệt nhỏ bé, Từ Hi dùng lực sao đó nghỉ ngơi thì đứa bé lại thụt vào trong làm cậu run lẩy bẩy, hoa huyệt dần mất đi nước ối mà khô cứng làm cậu lo lắng
"Phong...giúp em đi a~~~ á....đau quá" Từ Hi luồn hai tay bên dưới mở rộng hoa huyệt, điều chỉnh hô hấp nhưng đứa bé mãi không ra...cậu sợ tình huống xấu sẽ xảy ra mất
"Để ta giúp em" Phong vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi của mình về phía sau, cười nham hiểm, dù sao hắn cũng thể để hai đứa trẻ đó xảy ra chuyện gì được
"Phong???" Từ Hi được Phong đỡ thành tư thế ngồi, lại còn lại ngồi trên đùi Phong. Cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ kia có xu thế ngẩn đầu làm cậu ngỡ ngàng, đây là lúc sinh nở không lẽ đối phương còn muốn làm cậu, không được a~~~
"Cách này đảm bảo cưng sẽ vô cùng thích đấy" Phong ở phía sau xoa thuốc xung quanh hoa huyệt, thì thào bên tai cậu
"Đau quá Phong...Ách....Á....đau quá...hộc..hộc" Từ Hi đau đến nỗi mơ màng mặc Phong làm gì bên dưới, sức lực đều mất hết chỉ còn biết ngã người về phía y
"Á....á...á...." Phong bỗng nhấc cậu lên rồi lại đâm thẳng dươиɠ ѵậŧ vào tiểu huyệt làm Từ Hi khóc thét, hai mắt trợn to
"Ngô...ngô...ân...ân...ách...ngô..." Phong bặm môi mà ra sức nhấc Từ Hi lên xuống, cậu cũng đảo điên cảm nhận luồng nhiệt nóng ra vào đến thoải mái
"Á...." "Phóc" Không ngờ đến Từ Hi đạt tới đỉnh mà bắn ra thì đứa bé như đã bị bỏ quên kia xuất hiện cái đầu ra bên ngoài hoa huyệt
"Ngô...đầu đứa bé ra bên ngoài rồi....hộc...hộc" Từ Hi mệt mỏi, một chút sức lực cũng không còn, hoàn toàn không có sức đẩy đứa bé ra ngoài
"Tỉnh dậy và sinh tiếp đi em yêu" Phong xoa nắn bên dưới muốn nới rộng nơi đó để con trai ra dễ dàng hơn
"Phong, mệt quá a~~~~" Từ Hi giọng yếu ớt, cả người đều cảm thấy lạnh
"Haiz, anh đã bảo em dành sức còn gì" Phong thấy hoa huyệt đã mở rộng thêm một chút, hắn có thể cảm nhận phần vai của đứa nhỏ lại bắt đầu nhấc Từ Hi lên
"Á....KHÔNG....Á....sâu quá...Phong...đau quá" Từ Hi la hét dữ dội, dươиɠ ѵậŧ không còn ôn nhu chỉ đâm liên tục tàn phá bên trong làm cậu đau đớn
Phần vai đứa bé lọt ra thì cả người cũng nhờ trọng lực mà rơi xuống và lọt vào một cái nôi lớn mềm mại. Tiếng khóc "Oa..oa" vang lên cả phòng, một bé trai to lớn vẫn còn dính máu và nước ối, dây rốn vẫn còn dính chung với Từ Hi
"Làm tốt lắm" Phong đứng dậy cắt dây rốn giữa cả hai sau đó lâu chùi cho "mẹ" lẫn con. Đứa bé được đặt vào một chiếc giường khác sau khi được ăn no. Phong cũng không gấp rút để các thiếu nữ áo trắng dọn dẹp phòng một chút rồi ra bên ngoài đi dạo một lát. Lúc hắn quay lại thì Từ Hi cũng tỉnh dậy, cái bụng vẫn còn phồng lớn
"Phong~~~ đứa bé thật dễ thương" Từ Hi hai tay ôm đứa bé cười hiền dịu như một người mẹ thực thụ, tuy hơi suy yếu nhưng đây cùng là một yếu tốt gợϊ ȶìиᏂ đi
"Đúng vậy" Phong nhìn đứa bé giống hệt hắn lúc nhỏ, trong đầu nghĩ cha mẹ hắn sẽ rất hài lòng về người thừa kế này đi
"Ách...Phong...hình như đứa bé kia bắt đầu rồi" Từ đang vui vẻ bỗng nhăn nhó, đưa đứa bé trên tay cho Phong thì ôm bụng. Bên dưới cậu đã ướt một mảng
"Ngô...hộc..hộc...." Từ Hi sau khi nghỉ ngơi sức cũng khôi phục không ít, đứa bé này cũng nhỏ hơn anh hai mà rất dễ dàng đi qua hoa huyệt của cậu. Từ Hi dùng sức một tí thì phía dưới đã nghe được tiếng "oa oa" thứ hai
"Cám ơn em, Từ Hi" Phong đặt hai đứa con bên cạnh Từ Hi vẫn còn đang ngủ say mà cười hài lòng.