Cảm giác được bao bọc khăng khít khiến Lạc Thương thoải mái thở hắt ra một hơi, dù biết rõ cô bé chưa thể thích ứng nhưng ông vẫn rút ra rồi đâm mạnh vào liên tục, bàn tay xoa nắn bắp chân thon dài, giờ đây ông cũng không khác gì với mọi đàn ông đang mê muội trong du͙© vọиɠ.
Có khác chăng là người nằm dưới thân ông là một cô bé con của nhà thông gia, chính vì sự cấm kỵ này mà cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng tăng cao, côn th*t cứng rắn càng thêm ra sức đâm mạnh vào huyệt động, kɧoáı ©ảʍ co rút níu kéo khi ông rút côn th*t ra thật sung sướиɠ đến tận xương, cái cảm giác chật hẹp ẩm ướt này thật tiêu hồn, côn th*t của ông là côn th*t đầu tiên được đút vào nơi thần bí này, ông sẽ đâm cho cô bé chảy nước, phải rêи ɾỉ, phải cầu xin ông.
Lạc Thương nắm chặt lấy eo thon của Niệm Nô điên cuồng đâm từng cái thật mạnh, ván giường vững chắc cũng không chịu nổi mà rung động "kẹt kẹt", gần đến lúc muốn bắn ra ông liền đẩy càng thêm nhanh, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c không chút lưu tình bắn sâu vào âm động, côn th*t giật giật vài cái, kích thước từ từ nhỏ lại. Ngã người đè xuống cơ thể mềm mại chảy đầy mồ hôi, Lạc Thương nhìn gò má ửng hồng, đôi mắt long lanh nước, đột nhiên trái tim cứng rắn khô cằn giống như gặp được cơn mưa xuân, trái tim mềm mại đi một chút. Thương yêu hôn lên cặp môi hồng, bàn tay to lại càn quấy xoa nắn núi ngọc, chiếc lưỡi nhỏ bé né tránh liền bị ông mυ'ŧ mạnh khuấy đảo, nước miếng không ngừng tràn ra, côn th*t dịu xuống vẫn không chịu rời đi nơi thần bí, vừa hôn, ông vừa động thân đâm vào rút ra, chẳng mấy chốc nơi nào đó bắt đầu cứng rắn trở lại.
Lượt hai Lạc Thương đổi tư thế, hai bàn tay vững chắc lật nhẹ người cô bé lại, gò má Niệm Nô liền áp vào gối mềm, bờ lưng trắng nõn, sống lưng uốn lượn, cặp mông cong nhỏ xinh, nhìn nơi thần bí chật hẹp bị côn th*t cứng rắn của ông đâm vào mà phải dãn ra, máu nóng trong người lại tập trung xuống nơi giữa chân.
Lần này ông chỉ chậm rãi rút ra rồi lại đột ngột đâm mạnh vào, kiểu chơi như thế này là hành hạ người dưới thân nhất, Niệm Nô hé miệng nhỏ rêи ɾỉ, đôi mày thanh tú nhăn lại.
"Khó... chịu quá..."
Cười trầm thấp, Lạc Thương mê hoặc nói:
"Khó chịu sao? Con tự mình động đi."
Lắc đầu, Niệm Nô mơ hồ nói:
"Không... Biết...iết."
Câu nói bị cú đâm mạnh mẽ của ông làm đứt quãng. Lạc Thương cười xấu xa:
"Không ngờ tiểu Yến lại học xấu, con biết thì động đi. Ba không giúp nữa." Nói xong, côn th*t cứng rắn thật sự dừng lại, nằm im trong huyệt động thần bí.
Niệm Nô cảm thấy rất khó chịu, nơi đó rất ngứa, nước mắt ấm ức liền chảy ra, Niệm Nô nhỏ giọng nói:
"Ba giúp con đi, con khó chịu."
"Nhưng ba mệt rồi, tiểu Yến ngoan, con chỉ cần nghe theo lời ba là sẽ thoải mái."
Thấy Niệm Nô gật đầu, ông liền tận tình dạy dỗ Niệm Nô đưa đẩy mông, cọ cọ sát, lắc qua lắc lại, nhìn cô bé nhất nhất làm theo lời mình, kɧoáı ©ảʍ tà ác trong lòng càng thêm bành trướng, ông ôm cả người Niệm Nô ngồi dậy, tấm lưng trơn mượt cọ xát vào người mình, bảo cô bé tự động ngồi xuống cắn nuốt côn th*t, hai tay ông thoải mái xoa bóp hai núi ngọc, miệng cũng không nhàn rỗi gặm nhấm cần cổ thơm ngon, bờ vai tròn, một bàn tay hư hỏng bỏ núi ngọc ra, lần xuống bụi cỏ bóng ướŧ áŧ gảy nhẹ nụ hồng giữa khe. Thở dốc, ông không chịu nổi nữa mà tự mình động thân, tốc độ đương nhiên nhanh hơn gấp ba lần Niệm Nô tự mình động.
Bắn mạnh mẽ thêm một lần vào u cốc, dịch lỏng trắng đυ.c từ từ chảy ra thấm ướt hai chân Niệm Nô, chảy từ đùi xuống ga giường. Lạc Thương thoải mái ôm Niệm Nô nằm nghỉ một lát, nơi nào đó vẫn chưa muốn rút ra, có thể nói đã lâu lắm rồi ông chưa từng có hứng thú điên cuồng làʍ t̠ìиɦ với một cô gái hay phụ nữ nào. Chu Yến khiến ông biết là vực sâu nhưng lại không thể chống cự lại, một phần nữa là vì Lạc Thương đã quen đứng trên cao không cần phải cố kỵ nhiều chuyện, ông rất bá đạo, thứ làm ông muốn, ông nhất định sẽ không từ thủ đoạn nào đoạt lấy, với thế lực của Lạc Thương, cho dù là mẹ của Chu Lâm, ông mà muốn thì cũng có thể, huống chi là Chu Yến.
Nheo mắt, Lạc Thương ngồi dậy bế Niệm Nô vào phòng tắm, bồn tắm rất rộng rãi, ông đặt người vào rồi bật vòi xả nước, sau đó bản thân cũng ngồi vào, nước ấm khiến cả người đều thoải mái, sức lực cũng từ từ trở, ôm Niệm Nô ngồi xuống cắn nuốt côn th*t, ông xoa bóp từ cổ đến chân cô bé, vừa rửa vừa thưởng thức phúc lợi, núi ngọc mềm mại nửa chìm nửa nổi trong bồn nước trong suốt, da thịt ướŧ áŧ càng thêm trắng nõn xen lẫn chi chít dấu hôn đỏ tím, còn gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn cảnh người đẹp giấu mình trong bồn nước không chứ, muốn giấu lại càng lộ.
Lần này ông để Niệm Nô đối mặt với mình, hai núi ngọc bị ép buộc phải thay đổi hình dạng, cúi đầu khuấy đảo cái miệng nhỏ nhắn, dưới thân lại đâm mạnh rút ra, hôn đến khi cô bé khó thở ông mới buông tha, núi ngọc bên phải lập tức bị thôn tính, nụ hoa hồng chịu không nổi chiếc lưỡi nhám giảo hoạt, Niệm Nô nức nở đẩy đầu ông ra. Lạc Thương cười xấu xa chuyển qua bên kia, lần này ông vừa cắn vừa liếʍ đỉnh hồng, bức cho cô bé giảy dụa không ngừng, đùa đủ, ông mới ngậm hết một bên mυ'ŧ mạnh, đưa tay xuống nơi kết hợp, đút thêm một ngón rút đẩy theo côn th*t, khi nơi thần bí vừa thích ứng được ông liền đẩy thêm một ngón nửa, sau đó là ba ngón tay to và côn th*t cứng rắn cùng nhau chen chúc trong huyệt động chật hẹp, Niệm Nô khó thể chịu nổi dựa đầu vào vai ông.
Tắm xong trận này cũng hết gần một tiếng, lúc Lạc Thương bế người ra thì Niệm Nô đã nhắm chặt mắt ngủ say. Ông kéo ga giường ra mới đặt người xuống, bản thân quấn khăn tắm đi về phòng thay quần áo, mặc một bộ đò thoải mái ở nhà xong, ông đi tới bàn lấy giấy bút ra viết vài dòng.
"Bà Triệu, mau đi dặn tài xế lái xe đi mua theo những gì ghi trên giấy cho tôi. Bảo cậu ta kín đáo một chút."
Bà Triệu lập tức từ dưới nhà chạy lên lầu, kính cẩn cầm tờ giấy đi xuống.