CHƯƠNG 205: ĐỆ TỬ QUAN MÔN CHÂN CHÍNH
Editor: Luna Huang
“Ngươi nói, là Vu Tử Nghị?” Thanh âm của nàng mang theo hoài nghi.
A Ly không hề gợn sóng tiếp tục nói: “Đúng, công phu của hắn không tệ, trước ngươi cũng không biết những thứ này sao?”
“Ta không biết! Nhưng ngươi làm sao lại biết?” Vu Xá Nguyệt vì kinh hoảng mà thanh âm có vẻ thập phần sắc bén.
Chỉ cần vừa nhắc tới Vu Tử Nghị, trong đầu nàng hiện lên đều là hình tượng một người bướng bỉnh không chịu khuất phục, ẩn nhẫn rồi lại thụ khi dễ. Nàng thực sự vô pháp liên hệhài tử nàng với hai chữ cao thủ!
Sắc mặt A Ly hờ hững hồi báo với nàng: “Mỗi ngày nửa đêm hài tử này đều sẽ tập võ ở trong sân một hoặc hai canh giờ, giữa ban ngày không xuất môn, cụ thể đang làm cái gì ta không có tốn hao thời gian đi thăm dò. Trong viện tử của hắn không có tôi tớ, chỉ có hai cọc dùng để tập võ. Những thứ này đều là thời gian ta lục soát địa hình nhìn thấy. Để bảo đảm an toàn của chủ tử, mỗi một chỗ ta đều phải điều tra rõ cảnh vật chung quanh cùng người.”
Ngưng nhi mở to hai mắt nhìn, hắn lại nhiều chuyện như vậy, thật là lợi hại a…
“Tiểu tử này! Dám phẫn trư ăn thịt hổ với ta?” Trong lòng Vu Xá Nguyệt tức giận, hai tay nàng chậm rãi nắm chặt, cố sức để vết thương trên cánh tay đều đau.
Nếu không phải nàng trùng hợp có A Ly bên người, nếu không phải A Ly cũng là cao thủ…Vậy nàng chẳng phải là vĩnh viễn cũng không biết còn có một uy hϊếp lớn như hắn?
A Ly thiêu mi, cư nhiên còn nói người khác, lẽ nào chính nàng chẳng phải là một phẫn trư ăn hổ sao?
Vu Xá Nguyệt thở sâu, cắn răng nghiến lợi giận dữ hỏi A Ly, “Vu Tử Nghị kia, ngươi có thể nhìn ra hắn rốt cuộc là gì không!”
“Công phu của hài tử này tạm thời còn chưa đủ cao, vậy cũng chỉ là bởi vì niên kỷ còn thấp. Bản thân hắn thiên phú vô cùng tốt, hơn nữa tu tập chính là công phu còn là Vân sơn quan thượng thừa. Hơn nữa tự thân khắc khổ tiến tới, ngày sau nhất định sẽ thành tài.” Không nghĩ tới A Ly ít nói quả ngữ, dĩ nhiên đánh giá Vu Tử Nghị cực cao, điều này thật sự là ngoài dự đoán của mọi người.
“A, ha hả…” Vu Xá Nguyệt cười lạnh, nàng nhớ tới ngày ấy Vu Tịnh Hoa vứt cho hắn một, mà hắn dĩ nhiên tránh cũng không nhịn xuống. Nếu là hài tử sớm đánh lại, mà hắn có công phu trong người cao như vậy, lại nguyện ý phục thấp làm nhỏ. Tâm tính như vậy, hắn mới là khó đối phó nhất trong tướng phủ nầy đi!
Còn có, còn có ngày ấy hắn muốn tìm mình học hỏi, đến cùng là dụng ý gì… Trong lòng Vu Xá Nguyệt hoảng loạn lên.
“Tiểu thư!” Ngưng nhi lo lắng tiến lên đây kéo tay áo của Vu Xá Nguyệt, tiểu thư đây chẳng lẽ là bị tiểu thiếu gia làm tức giận?
Vọng Thư Uyển
Vu Xá Nguyệt không để ý Ngưng nhi, chỉ truy vấn A Ly, “Nên, Vu Tử Nghị trong mắt ngươi xem như là cao thủ? Vậy Vu Tử Kỳ? Hai người bọn họ khác nhau thế nào.”
A Ly tỉ mỉ suy nghĩ một chút, lúc này mới trả lời nàng nói: “Vu Tử Kỳ kỳ thực bình thường, năng lực xoàng. Nếu như hai người này đánh nhau lấy thắng lợi làm mục đích, hiện nay Vu Tử Kỳ chín phần thắng. Nhưng nếu là lấy sinh tử làm mục đích, Vu Tử Nghị có sáu phần sống đến cuối cùng. Nếu là hai người này cùng ta so sánh, Vu Tử Kỳ vĩnh viễn thua ta, Vu Tử Nghị chỉ cần dụng tâm luyện công không ngừng, sau này chắc chắn vượt lên trước ta.”
A Ly đối với đánh giá của mình xem như là thập phần tự tin, nhưng hiển nhiên tán thưởng của hắn đối với Vu Tử Nghị càng cao hơn.
Ngưng nhi chặt chẽ mím môi, nàng chính là nghĩ tới cảnh tượng ngày đó mang nàng bay vào tường cao. Cho tới nay A Ly ở trong mắt nàng xem như là lợi hại nhất… Vậy tiểu thiếu gia sau này là có thể vượt lên trước A Ly a…
A Ly nghiêng đầu nhìn Ngưng nhi một mắt, phát hiện nàng chính trực câu câu nhìn mình, vẻ mặt như đi vào cõi thần tiên hải ngoại không biết suy nghĩ cái gì, trong lòng đột nhiên cảm giác hết sức buồn cười.
“Ta nói… Trách không được a!” Bên kia Vu Xá Nguyệt hoàn toàn không phát hiện tiểu hỗ động của hai người này, nàng đã lâm vào trầm tư tự lẩm bẩm.
Lão đạo gì kia, nếu là thật danh tiếng tại ngoại lưu danh bách thế, làm sao sẽ làm ra chuyện nhập học không đồng nhất lại có thể cùng tốt nghiệp được! Chỉ sợ tiểu tử Vu Tử Nghị này căn bản cũng chưa có tốt nghiệp!
Vu Xá Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy rất có đạo lý a, tòng thủy chí chung cũng chỉ có Vu Tử Kỳ học thành xuất sư, có thể hưởng thụ nhân sinh, có thể đi đến đỉnh núi. Thế nhưng… Vu Tử Nghị lại chưa có thừa nhận a! Sai, hắn chắc là cố ý không nói!
Vu Xá Nguyệt đăng đăng đăng vài bước chạy đến trước mặt A Ly, ngửa đầu hỏi hắn: “Ai, Vân sơn đạo nhân kia rốt cuộc là lai lịch gì?”
Trên mặt A Ly hiện ra một tia quái dị, đại khái là không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt thậm chí ngay cả Vân sơn đạo nhân là ai cũng không biết. “Một hiền giả vân du tứ hải, tuy rằng quảng thu môn đồ, nhưng có thể đạt được tiêu chuẩn của hắn cũng rất ít, nên có thể bái sư lác đác không có mấy người. Vân sơn đạo nhân đầu tiên là trí giả nổi tiếng, thứ nhì mới là công phu cùng học thức.”
Nghe xong loại miêu tả hình tượng ẩn sĩ cao nhân điển hình này, trong phẫn nộ của Vu Xá Nguyệt đối với Vu Tử Nghị lại còn sinh ra vẻ hưng phấn. Như vậy xem ra, Vu Tử Kỳ chỉ sợ là trở thành pháo hôi cùng cái bia a, Vu Tử Nghị chắc là đệ tử quan môn chưa học thành xuất sư!
A ~ trong lòng nàng có điểm chờ mong, nếu là một ngày Vu Tử Kỳ sẽ minh bạch những thứ này, vậy rốt cuộc sẽ là cái biểu tình gì.
Vu Xá Nguyệt cười với A Ly: “A Ly, sau này làm phiền ngươi giúp ta lưu ý mọi người trong tướng phủ này nhiều chút.” Ngự Cảnh nói đúng, có A Ly bên người, chuyện gì cũng sẽ phi thường tiện. Hậu trạch của tướng phủ nho nhỏ này thật đúng là ngọa hổ tàng long ~
A Ly nghiêm túc gật đầu nói: “Tam tiểu thư có chuyện gì trực tiếp phân phó là được.”
” Chúng ta cũng không phải quan hệ chủ tớ, ngươi xem như là ta mượn dùng.” Vu Xá Nguyệt kiên trì nhấn mạnh.
A Ly trầm mặc không có tiếp câu nói này.
“Đúng rồi.” Vu Xá Nguyệt liền nghĩ tới chuyện trọng yếu, “Qua hai ngày ta phải đến thái tử phủ rồi, ta muốn trước lúc này gặp Ngự Cảnh một lần, nếu là hắn có rãnh rỗi ngươi đã giúp ta an bài một chút đi.”
“Hảo.”
——
Một đêm này trở lại Vu Xá Nguyệt ngủ đặc biệt như chết, thẳng đến ngày thứ hai mặt trời lên cao giấc mộng cũng không thấy dù chỉ một.
Sau lại Ngưng nhi thấy nàng thực sự không dậy nổi, liền nhịn không được đi vào gọi người. Liên tục kêu ba bốn lần, Vu Xá Nguyệt lúc này mới không chịu nổi, thập phần không tình nguyện thức dậy.
Ngưng nhi đầu tiên là hầu hạ Vu Xá Nguyệt rửa mặt chải đầu, sau đó Ti Ti bưng điểm tâm cháo bí đỏ cùng bốn món ăn lên.
Kỳ thực nói là điểm tâm, nhưng đã là sắp đến trưa rồi
Vu Xá Nguyệt vẫn có chút thiếu ngủ, nàng đối mặt với một bàn ngáp mấy cái liền, thế nào cũng không chịu động chiếc đũa.
Ngưng nhi một bên gắp món ăn cho Vu Xá Nguyệt một bên vui sướиɠ nói rằng: “Điểm tâm không ăn không được a, tiểu thư người tốt xấu ăn hai miếng đi. Đúng rồi, Ngưng nhi nghe nói đêm qua Liễu di nương khóc một đêm, còn đập không ít thứ, trách không được ta luôn cảm thấy tối hôm qua hình như nghe thấy được nữ quỷ đang khóc, nguyên lai là thật ~”
“Cách xa như vậy ngươi đi đâu mà nghe được.” Vu Xá Nguyệt cầm lấy chiếc đũa chán đến chết gõ bàn, “Tấm tắc, nữ nhi của nàng như vậy, nếu là không khóc đó mới là lạ.”
Ngưng nhi nhún nhún vai, “Tiểu thư không nghe được đó là ngủ như chết.”
“Đúng rồi, Vu Hàn Thiên đã trở về chưa?” Vu Xá Nguyệt chưa bao giờ thừa nhận cha tiện nghi này, nên nàng cũng mang tên lẫn họ ra gọi.
vongthuuyen.com
“Nga, sớm đã trở về, tiểu Đậu tử qua đây nói là sau nửa đêm ngày hôm qua trở về, trực tiếp ngủ lại chỗ Ninh Sương. Nghĩ đến Ninh Sương cũng sẽ không ngu như vậy, chủ động nói chuyện gì của tứ tiểu thư đi ~ vừa rồi trước khi tiểu thư thức dậy, lão gia đã bị lão phu nhân gọi qua Quần Tinh trai, hiện tại lúc này chắc là cái gì cũng biết rồi.”
“Ai, tướng phủ lại sắp thay đổi rồi ~ chỉ là đáng tiếc a…” Vu Xá Nguyệt lắc đầu cảm khái một tiếng, nàng thực sự muốn nhìn một chút cái mặt thối khi biết việc này của Vu Hàn Thiên.
Chỉ là hôm nay là nàng không dự định đến Quần Tinh trai thỉnh an. Ngày hôm qua nhiễu loạn nhiều như vậy, lão phu nhân nhất định là lo nghĩ phiền táo không có tâm tình để ý tới các nàng, loại thời khắc nguy hiểm này vẫn là tránh danh tiếng một chút cho thỏa đáng.
“Tiểu thư, ngươi nói bát hoàng tử lần này là không phải là tìm một đại phiền toái a?” Vu Xá Nguyệt gắp một cọng rau xanh cho vào chén, “Ngươi xem, dù sao Tân Chỉ là giúp Vu Tử Kỳ, bọn họ là hợp mưu, đại phòng bên kia làm sao có thể ngồi xem mặc kệ ~ Khương Tình Tuyết cùng Vu Tử Kỳ nhất định là phải nghĩ biện pháp, để sự tình mau chóng chìm xuống. Hơn nữa, Tân Chỉ cũng không phải đồng đội tốt gì, không làm được liền phản bội. Dù cho còn không có chứng cứ, Vu Tử Minh cũng đã nhận định đại phòng rồi, hiện tại Khương Tình Tuyết ba đầu đều phải ứng phó. Chuyện về sau sẽ chờ xem cuộc vui là được rồi.”
“Ân… Vậy xem ra vô luận như thế nào, tứ tiểu thư chỉ có thể gả cho bát hoàng tử a ~” Ngưng nhi cảm khái lắc đầu.
“Ân, là như thế.” Vu Xá Nguyệt một bên ăn cháo một bên hỏi nàng, “Haizzz đúng, Vu Lệ Hương sau khi tỉnh có phản ứng gì a?”
“Tự nhiên là vừa khóc lại nháo tìm cái chết, đêm qua phủ y khai dưỡng thân dược, còn có tị tử thang. Có nha hoàn nói thật vất vả mới uống vào kết quả ói ra phân nửa, còn phải uống chén thứ hai.”
“Đây đều bình thường, nàng còn có động tĩnh gì khác không.”
Ngưng nhi suy nghĩ một chút nói: “Còn có, nghe nói tối hôm qua nhị thiếu gia thiếu chút nữa đánh chết Hỉ Lan…”
Động tác ăn cơm của Vu Xá Nguyệt thoáng cái dừng lại, nàng chậm rãi để đũa xuống, bỗng nhiên rất nghiêm túc hỏi Ngưng nhi: “Ai, ngươi nói ta có phải hạ thủ quá xấu không a?”
“Tiểu thư vì sao nói như vậy?” Vẻ mặt Ngưng nhi không giải thích được.
“Vu Lệ Hương không phải là bị ta ném vào phòng sao.” Vu Xá Nguyệt bĩu môi, “Nàng đây chính là tai họa bất ngờ ~ uống dược của ta, thay ta chịu tội ~ tấm tắc…”
Nếu là Khương Tình Tuyết nghe Vu Xá Nguyệt thừa nhận thiết kế Vu Lệ Hương, đoán chừng là sắp giận đến thổ huyết đi.