CHƯƠNG 939: PHÍA SAU SỰ TRẢ THÙ LÀ TỊCH MỊCH HƯ KHÔNG.
Lại nói Hoàng Nhan Lượng sau một hồi bị uất hận công tâm phún máu, đến khi nhìn thấy thê tử Đồ Đan Tĩnh tự ngồi trên người của Tống Thanh Thư cầm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn nhét vào âm động của mình thì đầu óc đã là hoa mắt choáng váng mơ hồ, đến khi nhận thức có chút tỉnh lại thì thấy thê tử Đồ Đan Tĩnh cùng Tống Thanh Thư đang đến giai đoạn khẩn yếu quan đầu cuối cùng, hắn trông thấy thê tử Đồ Đan Tĩnh nâng lên bờ mông không tự chủ được co rút, trong khoảnh khắc đó ngay cả lổ nhỏ hoa cúc lập loè nhíu mở có tiết tấu lấy cũng bạo lộ tại trước mắt hắn.
………………………………………………………………………………….
Một lúc sau, Tống Thanh Thư vẫn là như cũ ghé người trên thân thể của Đồ Đan Tĩnh mà không có xuống, côn ŧᏂịŧ vẫn là đang gắt gao cắm tại bên trong âm động Đồ Đan Tĩnh, không có chút nào ý tứ rút ra.
Đồ Đan Tĩnh sau khi cao trào thỏa mãn, nữ nhân tựa như là có linh cảm, nàng bất chợt có cảm giác mơ hồ là trượng phu Hoàng Nhan Lượng đang luẩn khuất đâu đây nên hổ thẹn thở dài.
-Ta cảm thấy vô cùng có lỗi với….trượng phu của mình…
Tống Thanh Thư đã hiểu hàm nghĩa trong lời nói Đồ Đan Tĩnh, có chút áy náy hồi đáp:
-Vương phi… đệ biết rõ, chỉ là đệ lại thật sự thích vương phi, vậy hãy để cho đệ thay hắn mà yêu thương vương phi a…
Hai người không nói gì thêm, cứ như vậy lẳng lặng ghé vào cùng một chỗ, thời gian trôi qua tầm tàn nén nhang, Đồ Đan Tĩnh nhẹ nhàng vỗ trên người Tống Thanh Thư, nhẹ nói với hắn:
-Được rồi…đã xong chuyện, ngươi đứng lên đi…
Nhưng Tống Thanh Thư lại là không có muốn đứng lên, trong miệng ôn nhu nói:
-Vương phi…ta….
Đồ Đan Tĩnh cảm thấy có chút kỳ quái, nàng nghi vấn nói:
-Làm sao vậy, ngươi…
Lời nàng còn chưa nói hết, Tống Thanh Thư đã dùng hành động trả lời nghi vấn của nàng.
Cái mông của hắn đột nhiên hơi nhấc lên, côn ŧᏂịŧ theo sát lấy đỉnh đến trên khe thịt âʍ ɦộ nàng, rồi lại từ từ đút vào âm động, trong tích tắc ngắn ngủi này, thì Hoàng Nhan Lượng cũng đã kiệt sức không còn chống đỡ nổi, trước khi ngất đi, thì ánh mắt của hắn cũng đã kịp nhìn thấy, côn ŧᏂịŧ của Tống Thanh Thư đã lại thêm một lần nữa ương ngạnh ngạo nghễ theo động tác của hắn nặng nề cắm vào miệng âm động thê tử Đồ Đan Tĩnh của mình, khi cây côn ŧᏂịŧ đẩy vào bên trong, dương tinh trước đó còn đọng lại ngập tràn ở bên trong mật huyệt của Đồ Đan Tĩnh, lập tức tuôn trào như núi lửa phun ra dung nham, lại bị côn ŧᏂịŧ cứng rắn chống đỡ sâu vào..
-Á….
Đồ Đan Tĩnh bị bất thình lình một kích, nhịn không được lớn tiếng kêu lên, nàng run rẩy hỏi:
-Ngươi….... ngươi như thế nào nhanh như vậy lại... lại cứng lên rồi... a..
Tống Thanh Thư cũng trả lời lấy:
-Vương phi… đệ cũng không biết... vừa nghe vương phi nhắc tới... Hoàng nhan Lượng, thì... nó liền lại cứng lên…
Nghe hắn nói thế, Đồ Đan Tĩnh vừa xấu hổ vừa giận dữ, liền giãy dụa thân mình muốn thoát ra khỏi hắn, nhưng vẫn là bị hắn kềm chặt lấy, hắn cũng không nói lời gì khác, chỉ là đại lực kéo ra đưa vào côn ŧᏂịŧ tiếp tục nhấn sâu vào bên trong âm động nàng thay thế cho ngôn ngữ.
Sau một lúc côn ŧᏂịŧ hắn đâm vào rút ra đâm vào, Đồ Đan Tĩnh cũng không nói cái gì nữa, cũng không còn có giãy dụa phản ứng, mặc cho Tống Thanh Thư cây côn ŧᏂịŧ cứng rắn kia cuồng loạn trộn lẫn bên trong cái âm động mình….
Đồ Đan Tĩnh gương mặt xinh đẹp trên tràn đầy phong tình vạn chủng tóc dài lại đã tản ra, mồ hôi che kín trên nhục thể tuyết trắng, trước ngực đôi nhũ phong theo động tác Tống Thanh Thư đẩy đưa không ngừng lay động từng làn sóng sữa, trên bụng bằng phẳng giũ ra vô số mồ hôi lóe sáng, bờ eo giờ như rắn nước dường vong tình vặn vẹo phối hợp với côn ŧᏂịŧ của hắn càng cắm vào thân thể của mình.
Hạ thể Đồ Đan Tĩnh như cɧó ©áϊ động dục chuyển hướng, một chân đùi duỗi dài dưới thân, một chân giơ cao lên gác ở trên đầu vai Tống Thanh Thư, tại hơi âʍ ɦộ, một thảm lông đen dinh đầy hỗn hợp dương tinh màu trắng đυ.c như cháo loãng, vây côn ŧᏂịŧ thô to trước sau đại lực đút vào, hai mép trong sung huyết đỏ tươi tách ra, theo mỗi lần côn ŧᏂịŧ đút vào rút ra bị lật đỏ bừng chói mắt, bên trong âm động “ òm ọp..” tiếng nước, động tác cuồng dã thô lỗ Tống Thanh Thư đang dẫn phát nàng kɧoáı ©ảʍ, cao giọng da^ʍ khiếu đứng lên…
……………………………………………………………………………..
Lại trôi qua một khoảng thời gian, Đồ Đan Tĩnh đã bị côn ŧᏂịŧ thọc vào va chạm đến hoa tâm đánh cho tơi bời, nàng rên đã không còn thành tiếng rồi, Tống Thanh Thư trong lòng dâng lên mãnh liệt cảm giác chinh phục, hai tay bắt lấy Đồ Đan Tĩnh hai bầu vυ' nàng, động tác đút vào càng thêm ra sức.
-A... không được... lại muốn mất..ừ…... tiết... ra..a…...
Đồ Đan Tĩnh thân thể bóng loáng trắng muốt yêu kiều kịch liệt run rẩy, một cỗ nồng đậm âm tinh đã là lại phun vải ra, từ trong hoa tâm tuôn ra một dòng nước ấm, lao nhanh đến tứ chi bách hài, trong kɧoáı ©ảʍ, bộ ngực đầy đặn của nàng ưỡn lên, cái lưng cong rời khỏi mặt đệm giường mặt, hoa tâm không ngừng toát ra âm tinh, từ cổ họng phát ra cao vυ't tiếng nức nở nghẹn ngào, theo cao trào chưa hạ xuống, hai mắt che kín Đồ Đan Tĩnh mơ hồ nhận ra Tống Thanh Thư lại thay đổi tư thế, đem thân thể thành thục mềm mại không xương của nàng cuốn tới quỳ gối trên đệm, Đồ Đan Tĩnh chỉ có thể mặc cho hắn bài bố.
Đồ Đan Tĩnh nữ thân trên nằm ở trên sát mép tấm nệm, chỉ cảm thấy trên bờ mông có chút cảm giác mát, côn ŧᏂịŧ quái vật lửa nóng đã từ phía sau chống đỡ đến cửa miệng âm động, sau đó thân thể của nàng bị động tác Tống Thanh Thư đâm côn ŧᏂịŧ vào âm động, tác động chúi về phía trước một chút, lúc này khỏang cách giữa bọn họ kéo gần lại chỉ còn cách với Hoàng Nhan Lượng không đầy tám tấc…
"Ọc..” Một tiếng, cây côn ŧᏂịŧ thẳng tắp đã toàn bộ xuyên vào bên trong nhục thể thành thục của nàng,
-Á……
Mãnh liệt bị cắm vào làm cho nàng nhịn không được lại gọi to.
Tống Thanh Thư thân thể dính sát lấy của nàng tuyết đồn, bờ mông không ngừng nhún, mỹ huyệt thừa nhận lấy đầm đìa đút vào, ..
………………………………………………………………………………..
-A…. không được a... lại nữa rồi... tiết..nữa..á…
Một lớp cao trào chưa hạ xuống, một lớp cao trào khác lại nổi lên, Đồ Đan Tĩnh đầu ngưỡng về phía sau, mái tóc bay lên, thân thể yêu kiều lại rung động, lần nữa đạt đến đỉnh phong, âm tinh vắt kiệt tiết ra như rót, theo từ cửa miệng âm động toát ra, chảy xuống theo đùi, nhỏ giọt trên đệm...
Vừa vặn đang trong lúc nàng vong tình rêи ɾỉ la lên khỏi miệng, qui đầu thô to cự mãng lại phồng lớn lên một vòng, đem hoa tâm hoàn toàn chống đỡ mở ra, đỉnh tại trên hoa tâm kiều nộn, một cỗ nóng rực dương tinh mãnh liệt phun vào chỗ sâu nhất thân thể mỹ thiếu phụ, làm cho nàng có một loại cảm giác rơi rụng từ giữa không trung, toàn thân trần trụi tuyết trắng không ngừng run rẩy, cái mông vểnh cao lên kéo căng thẳng tắp, hạ thể âʍ ɦộ co rút đồng loạt buộc chặt, chỉ có một sự tê dại buông ra, không đợi nàng phục hồi tinh thần lại, một dòng nước chảy màu vàng óng ánh từ dưới háng nàng phun ra, hướng phía đối diện Hoàng Nhan Lượng đang nằm, đường chảy vòng cung vô số ánh bọt nước, tản ra ra mùi khai ngay ngáy….
Lúc này Hoàng Nhan Lượng trên mặt tái nhợt không còn có chút máu nào nằm hôn mê ngất đi, bất chợt trên mặt hằn được một làn nước nóng hổi tưới lên làm cho có chút hồi tỉnh lại, mơ hồ mở mắt ra thì thấy giữa háng thê tử của mình vẫn còn nhiểu lấy từng giọt nướ© ŧıểυ cùng với dương tinh chảy xuôi xuống nền đất, một cỗ hỗn tạp nồng đậm mùi mồ hôi, mùi nướ© ŧıểυ cùng mủi hỗn hợp dương tinh và âm tinh trộn lẫn tanh tưởi tỏa ra tại trên mặt hắn…
Hoàng Nhan Lượng trong một giây khắc chết lặng chịu không nổi nữa, không ngờ uất khi xông lên thoáng cái kích lấy huyệt đạo tê rần, hắn hoàn toàn thoát khỏi được sự không chế, nhưng khi Hoàng Nhan Lượng vừa định chồm lên thì té ngã trên đất hoàn toàn bất tỉnh không còn động đậy nữa, chỉ có đôi mắt trợn trừng không nhắm lại được, cũng biết cảnh tràng cảnh Tống Thanh Thư tra tấn trong tâm trí hắn kinh khủng đến mức độ nào….
…………………………………………………………………………………
Bên trong mật thất đã phát sinh ra cái gì thì ngoại nhân không được biết, chỉ biết là sau đó Bồ Sát A Lý Hổ sau khi rời khỏi, thì mặt đỏ bừng, đồng thời hai đầu lông mày Bồ Sát A Lý Hổ không còn có tối tăm phiền muộn đại thù sâu nặng như ngày xưa nữa..
…………………………………………………………………………….
Tại trong gian phòng riêng biệt của mình, thời gian dần qua Bồ Sát A Lý Hổ ngẩng đầu lên, nhìn lên trời ánh trăng cao qua khung cửa sổ, bỗng nhiên sâu xa thầm nói: "Người có thăng trầm, trăng có tròn khuyết, chẳng lẽ đây là cái gọi là vận mệnh?" Vẻ mặt ưu sầu của nàng giờ tuy đã được hóa giải, nhưng trong lúc lơ đãng lại biểu hiện ra ngoài phong tình mê người, cái mông rất đẫy đà hướng lên nhếch lên một đường vòng cung ưu mỹ, khuôn mặt thành thục diễm lệ trong trắng lộ hồng, một đôi mắt sáng ngời như ngôi lóng lánh lấy động lòng người, ánh sáng đôi mắt phảng phất cất giấu một hồ xuân thủy nhộn nhạo lấy, cái gì gọi là niềm khoái lạc khi đã trả được thù thì bây giờ nàng đã hiểu lấy, chỉ là sau khi tận mắt nhìn thấy Hoàng Nhan Liệt còn là cái xác không hồn hôn mê chết ngất đi, thì sâu thẳm trong lòng nàng cũng không còn có cái gì thích thú như là ý nghĩ ban đầu nữa, chuyện đã qua tất cả chỉ là vô nghĩa, hiện tại chỉ còn lại là một mình hư không tịch mịch…..
Nhẹ nhàng vươn hai tay, Bồ Sát A Lý Hổ vuốt ve khuôn mặt của mình, nàng cảm giác được trên khuôn mặt nõn nà của mình lúc này lại có hai hàng nước mắt, nàng lại cúi đầu nhìn nhìn thân hình của mình, đôi tuyết phong đầy đặn đẩy chống cao cao làn vải tơ trước ngực, bờ eo vẫn còn thon thả, cái mông đẹp vểnh lên rất đầy đặn, một đôi đùi không một chỗ nào không đẹp..
…………………………………………………………………………………..
Trước mắt Bồ Sát A Lý Hổ lại không tránh khỏi hiện ra tình cảnh Tống Thanh Thư tại trên người vương phi Đồ Đan Tĩnh cày cấy, nghĩ đến đây, nàng có chút trầm thấp mà thở dốc, bất chợt nàng cảm giác thân thể mình càng lúc trở nên nóng rực lên, trong lòng của nàng một hồi đong đưa, bên tai vẫn còn nghe tiếng thở gấp rêи ɾỉ thanh âm, tựa hồ chính mình đang tại dưới háng Tống Thanh Thư hầu hạ vậy, vừa xấu hổ, vừa sợ hãi, lắc đầu muốn đem cái ý niệm cổ quái theo từ trong nội tâm đuổi đi ra, nhưng nào có thể tĩnh hạ tâm lai?
Bồ Sát A Lý Hổ giữ chặc lấy bộ xiêm y bằng tơ lụa, hồng thấu hai gò má, toàn thân giờ đã như bếp lò, thầm hận chính mình thủy tính dương hoa, vậy mà đối với Tống Thanh Thư hỗn đản này lại động da^ʍ niệm.
Uể oải Bồ Sát A Lý Hổ quay trở lại nằm trên giường, nhàn nhạt mùi âm dịch từ hạ thể của nàng tiết ra thoảng thoảng quấn quanh toàn thân của nàng, cái loại mùi thịt nầy của thục phụ thành thục so với cô nương thanh xuân thật sự là mỹ diệu khác biệt, dần dần một tay nàng giải khai dây lưng y phục của mình, thăm dò vào y bên trong thân thể, tại chính mình trên hạ thể nhẹ khẽ vuốt vuốt trên gò mu âʍ ɦộ, thảm lông đen mượt mà như nhung làm nàng yêu thích không buông tay, một tay nắm giữ ở trên bầu vυ' no đỏ nhẹ nhàng xoa nắn lấy, lòng bàn tay ma sát lấy đỉnh đầu núʍ ѵú đang dần dần trở nên cứng rắn, giữa hai chân càng lúc càng ngấn ngứa rồi!
Bàn tay bên dưới hạ thể kìm lòng không được xâm nhập đến trong cái khe thịt, ngón tay chạm và đài hoa trân châu, kích khởi từ cửa miệng âm động từng đợt chấn động co rút nhíu mở, ở chỗ sâu trong âm động lại là cực độ hư không khó chịu, là một loại cảm giác bức thiết, rất cần một cây côn ŧᏂịŧ to lớn phong phú như của Tống thanh Thư đút vào, âm dịch bài tiết ra dinh dính đã thấm ướt khép kín trên đường khe hẹp chính giữa hai mép âʍ ɦộ, là thuận lợi mở ra một cái cửa quan để xâm nhập vào..
Cảm giác trống rổng cùng hưng phấn từ sâu trong thân thể triệu gọi, khiến nàng mất đi tự chủ mà hướng ngòn tay từ trên âm hạch ép xuống, bên dưới cái âm động lại càng muốn côn ŧᏂịŧ thô to khỏe mạnh thô to đến bổ khuyết gãi ngứa trong cơ thể, ở chỗ sâu trong hoa tâm cũng đã tách ra co rút lại đến độ không chống chịu được, hết lần này tới lần khác lại bởi vì không có côn ŧᏂịŧ chính thức bỏ vào, cảm giác trống rổng nương theo lấy cao trào sắp đến lan tỏa khắp toàn thân, dẫn phát nâng từng đợt càng thêm mãnh liệt khát vọng nhu cầu, chờ mong chính thức có thể thỏa mãn kɧoáı ©ảʍ tiến đến.
Bàn tay của nàng run run tăng nhanh tốc độ lợi hại ở dưới hạ thể của mình, mãi đến khi thấy toàn thân nàng cuốn lên một độ cong, cái miệng nhỏ nhắn càng là phát hô một tiếng kéo dài rêи ɾỉ:
-Á….a….um..
Lúc này Bồ Sát A Lý Hổ vừa vội vả vừa gấp rút, ngoài miệng kiều thở hổn hển, trên người bất mãn toát ra mồ hôi, âm tinh đã đằm đìa phun ra….Chỉ là tạm thời kɧoáı ©ảʍ phát tiết, nàng lại vẫn như cũ cảm thấy thân thể mình hư không, dù sao côn ŧᏂịŧ thật sự của nam nhân so với ngón tay của mình thật sự là có hiệu quả khác nhau rất nhiều….