CHƯƠNG 938: ĐỈNH CAO CỦA SỰ TRẢ THÙ..
Sau đó hắn thấy Tống Thanh Thư đem thê tử của mình bày ra tư thế quỳ bò, nàng cũng chủ động tách ra hai chân, lại để cho Tồng Thanh Thư thuận lợi quì từ phía sau cái mông của nàng, toàn bộ động tác của hai người rất tự nhiên và thuần thục, nhìn xem bọn họ sắp đến động tác giao hoan, trái tim của Hoàng Nhan Liệt lại bị xiết chặt, đối mặt với khoảng cách gần như vậy nhìn thấy, hơn nữa còn là của thê tử Đồ Đan Tĩnh của mình bị côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư cắm vào, hắn khó mà có thể ức chế tâm tình trong lòng chua chát sâu sắc, trông thấy thê tử Đồ Đan Tĩnh tựa như quen thuộc phối hợp với Tống Thanh Thư gian da^ʍ, theo trên mặt cảm tình mà nói, Hoàng Nhan Liệt vẫn là còn có cảm xúc đố kỵ, nói thật các loại cảm xúc mâu thuẫn này một mực đều ở trong nội tâm quanh quẩn hành hạ hắn làm cho hắn muốn điên lên...
Lúc này giao hoan bắt đầu tiến hành, chỉ thấy Tống Thanh Thư cũng đã tách ra hai chân của nàng, qui đầu tại động khẩu ma sát lấy, tìm kiếm lấy vị trí của cửa huyệt, từ góc độ của Hoàng Nhan Lượng tựa hồ còn có thể mơ hồ trông thấy một ít qui đầu cực đại bởi vì vừa rồi Đồ Đan Tĩnh bú ɭϊếʍ cùng với hiện tại cửa âm động của nàng chảy ra âm dịch dính vào chất lỏng mà có vẻ bóng loáng dữ tợn gấp đôi, nhìn thấy qui đầu ẩm ướt như vậy thì cũng có thể tưởng tượng được tình cảnh bên trong âm động của nàng là cỡ nào tràn lan chất lỏng, Hoàng Nhan Lượng thậm chí có thể theo nàng môi mật trên mặt cánh hoa trong suốt long lanh giọt sương trông thấy nàng trong âʍ đa͙σ bài tiết ra một ít chất nhầy.
Hoàng Nhan Lượng theo giữa hai chân nàng tách ra cũng đã có thể chứng kiến theo từ cửa âm động thê tử Đồ Đan Tĩnh âm dịch tiết ra nhiểu xuống bên dưới tấm đệm thành sợi tơ lúc đứt lúc nối, theo ánh nến chung quanh chiếu qua phản xạ lại, tản mát ra một loại màu sắc mỹ loạn dị thường.
Tống Thanh Thư tay phải, cầm lấy côn ŧᏂịŧ lướt qua thuận thế trượt tới, qui đầu mơn trớn đẩy ra hai mép trong lầy lội ướt đẫm, hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ chỉ là như chuồn chuồn lướt nước vậy, hơi dùng sức, qui đầu có chút lâm vào nơi cửa huyệt âm động Đồ Đan Tĩnh, lửa nóng qui đầu chống đỡ đầy tràn cửa miệng âm động, trong nháy mắt trướng đầy bên trong hang động kiều nộn ướŧ áŧ, côn ŧᏂịŧ lần nữa có chút thẳng tiến, qυყ đầυ đã hoàn toàn lâm vào bên trong cái lổ nhỏ âm động của nàng..
-Um…
Đồ Đan Tĩnh vô thức mở ra đùi ngọc, nghênh đón lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, hắn chỉ cần cong eo, qui đầu cây côn ŧᏂịŧ đã thẳng tắp chui vào bên trong âm động Đồ Đan Tĩnh.
-A….
Đồ Đan Tĩnh duyên dáng rên lên một tiếng, cơ tê dại theo mũi nhọn qui đầu thô to trong nháy mắt truyền khắp tứ chi bách hài, nàng cắn chặt hàm răng, mũi mấp máy thở dồn dập, hắn lại cố ý đỉnh động nhè nhẹ mấy lần, thì qui đầu kia cũng đi theo lề mề vài lần trong âm động nàng, dần dần qui đầu xâm nhập trong cái hang động ướŧ áŧ chặt chẽ, tận tình nhấm nháp lấy phẩm vị kɧoáı ©ảʍ kẹp chặt ma sát, không ngừng nhịp đập phồng lên, tuy vẫn còn chưa có hoàn toàn cắm hết cây côn ŧᏂịŧ vào, nhưng côn ŧᏂịŧ đã là kết hợp với âm động, nàng dần dần chìm đắm kɧoáı ©ảʍ trong thân thể, hai hàng lông mày nhíu lại tựa như biểu đạt vẫn côn ŧᏂịŧ vẫn còn chưa đủ lấp đầy trong hang động của mình, vừa ngượng ngùng vừa u oán, các loại biểu lộ hỗn hợp tại trên mặt Đồ Đan Tĩnh lại thêm phía sau cái mông của nàng thì côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư đang nhẹ nhàng cắm vào, hiển hiện lên một bức tràng cảnh đông cung da^ʍ mị…
Tống Thanh Thư giữ lấy cái mọng to tròn của Đồ Đan Tĩnh, qυყ đầυ đã trượt nhập sâu vào, hai mép trong âʍ ɦộ ngượng ngùng chăm chú ngậm lấy thân cây côn ŧᏂịŧ, đường hang âm động đang chống đỡ đồ vật to lớn bên ngoài xâm nhập vào giãn nở ra, mê muội đánh sâu vào toàn thân của nàng, Đồ Đan Tĩnh cũng bắt đầu trở nên mông lung…
Đồ Đan Tĩnh thừa nhận lấy kɧoáı ©ảʍ cực đoan, nàng càng muốn cây côn ŧᏂịŧ khỏe mạnh thô to kia nhấn sâu thêm vào bổ khuyết trong cơ thể để gãi ngứa sự khó nhịn này, lúc này, Tống Thanh Thư lại không tiếp tục xâm nhập, còn kéo ra qυყ đầυ đã tiến vào kéo thân thể Đồ Đan Tĩnh.
Trong khoảng thời gian ngắn này, Đồ Đan Tĩnh bị sóng triều du͙© vọиɠ bành trướng nuốt sống ý thức, cái bụng bằng phẳng của nàng càng không ngừng lên xuống phập phồng, rốt cục không khống chế nổi dục niệm tăng thịnh, cái mông của nàng từng điểm từng điểm cong lên, chờ mong lấy cây côn ŧᏂịŧ lại cắm vào bổ khuyết hư không của thân thể nàng.
Chính là lúc này đáng giận Tống Thanh Thư, lại đem cây côn ŧᏂịŧ của mình nhẹ nhàng đính vào trên khe thịt âʍ ɦộ nàng vê ma trêu chọc, nàng duyên dáng rên lên nói.
-Um..hãy cho nó..vào đi…
Thân dưới nàng vô pháp khắc chế co rút lại, âm dịch lại chảy ra nhiểu xuống bên dưới, từ lúc mới bắt đầu thì Hoàng Nhan Lượng trong nội tâm cho là thê tử Đồ Đan Tĩnh của mình là bất đắc dĩ bị Tống Thanh Thư bức ép thì mới đúng đấy, nhưng khi nhìn thấy tràng diện thê tử Đồ Đan Tĩnh rêи ɾỉ không thể chờ đợi được cuộc giao hoan, lại để cho Hoàng Nhan Lượng có một loại cảm giác trầm mê đã bị thê tử cho đội nón xanh, sau lưng mình cõng lấy nam nhân khác, tức tối làm cho tâm trí hắn quay cuồng tối đen một mảnh muốn chìm vào hôn mê …
-Á….
Đồ Đan Tĩnh một tiếng rêи ɾỉ, làm cho Hoàng Nhan Lượng theo trong cảm xúc giật mình tỉnh lại. trước mắt hành vi mỹ loạn làm cho hắn càng thêm chua cay hơn..
Lúc này Tống Thanh Thư đã nằm ngữa ra, Đồ Đan Tĩnh dạng hai chân ngồi trên hông của hắn, bàn tay cầm lấy cây côn ŧᏂịŧ nhắm ngay cửa miệng âm động hoàn toàn ướt sũng của mình, thân thể yêu kiều của nàng chậm rãi trầm xuống, hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ lập tức bị qui đầu chống đỡ mở ra xâm nhập vào bên trong đường hang.
-Ái ui…
Đồ Đan Tĩnh thở hào hển, cái mông lớn tròn run rẩy, Hoàng Nhan Lượng trông thấy Tống Thanh Thư nằm giữa hai chân thê tử Đồ Đan Tĩnh, mà Đồ Đan Tĩnh cặp đùi đã sớm được mở rộng là, chính giữa không có bất kỳ che lấp, đem hạ thể bọn họ hoàn toàn bạo lộ tại trước mắt Hoàng Nhan Lượng, qυყ đầυ cũng đã thật sâu hãm tiến vào huyệt động, cái âm động của nàng không ngừng nuốt vào nhả ra nuốt vào cây côn ŧᏂịŧ, theo động tác cái mông nhấp nhô lên xuống của nàng, chỉ trong tích tắc, Hoàng Nhan Lượng lại phún ra thêm một ngụm máu tươi, tức giận run sợ tới cực điểm, thê tử Đồ Đan Tĩnh đang không ngừng thở hào hển thô trọng, tuy bởi vì góc độ nên Hoàng Nhan Lượng nhìn không thấy được mặt của nàng, nhưng theo cái loại thở hào hển này, Hoàng Nhan Lượng cũng biết được thê tử Đồ Đan Tĩnh hưng phấn sung sướиɠ đến cỡ nào.
-A..ui..ui…a… a…ừ…
Theo từng tiếng rêи ɾỉ của thê tử Đồ Đan Tĩnh gọi to, Hoàng Nhan Lượng trông thấy Tồng Thanh Thư lại một lần dùng sức từ phía dưới hẩy mạnh hạ thể hắn lên về phía trước chen chúc, nhìn qua thì thấy hai người đều đang trải qua sa vào đến một loại ảnh giới giao hoan điên cuồng rồi, tiếng thở dốc hai người vang lên thành một mảnh, Tồng Thanh Thư dùng sức uốn éo cái mông, đan chéo cây côn ŧᏂịŧ tại trong âm động thê tử Đồ Đan Tĩnh qua lại chuyển động, tựa hồ côn ŧᏂịŧ hắn mỗi một lần xoay tròn đều chạm đến chỗ sâu nhất trong âm động thê tử Đồ Đan Tĩnh vậy..
Hai bàn tay của Tống Thanh Thư lại không chút nào khoan dung nắm chặt xoa bóp trên hai bầu vυ' của Đồ Đan Tĩnh , đến nỗi những ngón tay của hắn thật sâu hãm tại trên hai bầu thịt vυ' đầy đặn của Đồ Đan Tĩnh, khiến cho đầṳ ѵú của nàng nhô lồi ra bên ngoài tại kẽ ngón tay của hắn.
Còn Đồ Đan Tĩnh lúc này toàn thân kɧoáı ©ảʍ càng thêm bay lên, cảm giác rõ ràng được qυყ đầυ thô to của hắn cắm vào thân thể tạo nên áp bách từ bụng dưới thẳng bức đến cổ họng, mỗi một lần côn ŧᏂịŧ cắm sâu vào, Đồ Đan Tĩnh tinh tường nhận được giữa hai đùi mình bị một cỗ lực lượng cực nóng đột phá, cây côn ŧᏂịŧ dựng thẳng cứ như vậy chen sâu vào.
Đồ Đan Tĩnh cái mông lên xuống khởi động eo, cái mông lớn tròn đầy đặn vểnh lên, giống như chia làm hai nửa dường bán nguyệt, mãnh liệt côn ŧᏂịŧ cắm sâu vào phong phú trướng đầy kɧoáı ©ảʍ tựa như thủy triều phấp phới mà đến, từng đợt trong mê muội, càng thêm chủ động đè ép hạ thể của mình xuống cây côn ŧᏂịŧ của hắn..
Tống Thanh Thư sau một hồi được Đồ Đan Tĩnh dùng cái mông ép cái âm động lên xuống ngậm nuốt côn ŧᏂịŧ của hắn, liền bắt đầu hữu lực hẩy mông mình đưa côn ŧᏂịŧ đứng lên, kịch liệt co rúm đón hùa với động tác của Đồ Đan Tĩnh…
Theo góc độ Hoàng Nhan Lượng nhìn thấy, trên hai chân thê tử Đồ Đan Tĩnh cơ bắp đang kéo căng, hai đầu gối dùng sức mà tăng tốc độ lên xuống cái mông để độ ma sát âm động thêm nhiều với cây côn ŧᏂịŧ, tiếng rêи ɾỉ cũng bắt đầu không ngừng nối thành một mảnh, tiếng rêи ɾỉ của Đồ Đan Tĩnh cũng giống như càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tống Thanh Thư, hắn từ bên dưới dùng sức co rúm đẩy côn ŧᏂịŧ hương lên phía âm động bắt đầu càng thêm mãnh liệt, nương theo lấy mông eo thê tử Đồ Đan Tĩnh đong đưa, phát ra từng chuỗi tiếng vang "bành bạch..”
Tống Thanh Thư động tác cũng đã đạt tới tình trạng cực chí rồi, hắn mỗi một lần giữ lấy mông của Đồ Đan Tĩnh rút ra chỉ lưu một chút qυყ đầυ tại cửa miệng âm động Đồ Đan Tĩnh rồi kéo mạnh xuống đỉnh nhập đều là cả gốc côn ŧᏂịŧ đâm vào, mà thê tử Đồ Đan Tĩnh cũng bị loại động tác giao hoan lỗ mãng này khiến cho dục tính bắn ra, nàng cũng bắt đầu cố gắng nâng cao bờ mông phối hợp với động tác của Tống Thanh Thư.
-A…ui….ui….a…ta..ta…muốn..tiết..
Đồ Đan Tĩnh rêи ɾỉ tràn lan, du͙© vọиɠ trong người như thủy triều quay cuồng, một lớp sóng tiếp theo một lớp sóng đánh tới, thân thể của nàng phảng phất cũng đã không hề thuộc về mình rồi, bao phủ tại trong hải dương tính dục, trở nên vô cùng nhẹ nhàng Đồ Đan Tĩnh duyên dáng gọi to lấy,đôi lông mày nhíu chặt….
Tống Thanh Thư vẫn cầm giữ cái mông Đồ Đan Tĩnh đại lực đỉnh đưa hẩy lên, nàng giờ đã run rẩy thân thể tuyết trắng, vòng eo cong lên, những ngón chân đều đã căng cứng, ngập trời sóng lớn bành trướng, theo luật động của Tống Thanh Thư, linh hồn giống như cũng đã ly khai thân thể, tất cả cảm quan đều đã đình trệ, sâu trong thân thể cực hạn kɧoáı ©ảʍ thiêu đốt lên, nàng giãy dụa bờ eo đón hùa với hắn, liên tiếp tăng vọt căng cứng đến cuối cùng, như là bị một làn điện quang đánh trúng, rốt cuộc hoa tâm bị đè nén đã phát sinh phản ứng, hoa tâm run rẩy co rút, cái loại cận kề cận khoái lạc buông xuống, nàng thở hổn hển liên tục, chỉ mong chờ hắn dùng lực va chạm côn ŧᏂịŧ thêm sâu mạnh trong hoa tâm nàng, cảm nhận được càng thêm mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, âm tinh cuồn cuộn trào ra.
- A... đó... đó... ô...... muốn... muốn... rồi… rồi... đừng ngừng..... ta... thượng thiên... rồi...
Tống Thanh Thư Đồ Đan Tĩnh nằm ngữa xuống rồi tiếp tục nhẹ nhàng nâng lên của nàng hai chân dạng ra, hai chân nàng vẫn còn run rẩy với tư vị khoái lạc kia chưa kịp tan, nàng rõ ràng cảm giác được giữa hai chân của mình bây giờ vô vùng lầy lội ướt nhẹp một mảnh lớn, hai mép trong ướt đẫm thẹn thùng sung huyết đỏ bừng tách ra, lộ ra cái lổ âm động sâu hoắm đói khát du͙© vọиɠ đã không có chút nào rụt rè mở to ra, Tống Thanh Thư ngồi thẳng chậm rãi tiếp tục đút cây côn ŧᏂịŧ vào mật huyệt nàng, mũi nhọn cực đại từ từ lần nữa lại cắm vào.
-A….
Lại là tiếng rêи ɾỉ lay động nhân tâm của Đồ Đan Tĩnh, Tống Thanh Thư hai tay luồn qua đầu gối Đồ Đan Tĩnh, đem hai chân của nàng ép tới về phía trước, cặp đùi ngọc của nàng cơ hồ áp đến trước ngực nàng, cái mông theo tư thế nhấc lên cao cao,để cái âm động nghênh đón lấy côn ŧᏂịŧ thật sâu cắm vào, hai mép trong sung huyết bị chống mở cực hạn, bao vây lấy thân tây côn ŧᏂịŧ cứng rắn.
Đồ Đan Tĩnh giờ thì không kiêng dè phát ra tiếng kêu gào sung sướиɠ, ngọc thể của nàng nhuyễn mềm giãy dụa, mỗi một lần chuyển động, đều mang cho Tống Thanh Thư một hồi kɧoáı ©ảʍ khó có thể hình dung, hắn chăm chú đè nặng trên cái mông lớn của Đồ Đan Tĩnh, đại lực kéo ra đưa vào lấy côn ŧᏂịŧ, bừa bãi hưởng thụ lấy đại mỹ nhân này, côn ŧᏂịŧ cắm vào càng xâm nhập, thì càng thêm mãnh liệt va chạm, du͙© vọиɠ của hắn cũng thiêu đốt cực nóng, luật động như là cái máy đóng cọc, từng nhát thật sâu cắm vào va chạm.
Một lúc thân thể yêu kiều Đồ Đan Tĩnh lại đột nhiên kịch liệt phát run lên, bờ eo cong lên theo góc gãy, run rẩy đón hùa côn ŧᏂịŧ đánh sâu vào âm động. Tiếp theo, những đầu ngón chân co rút cuộn lại, Tống Thanh Thư hào hứng dào dạt thưởng thức lấy dục hỏa của hắn phát tiết, hắn càng nhanh hơn tiết tấu, đại lực đánh sâu vào.
-Á…a….a…lại..muốn chết…a…tiết…sắp ..tiết…a….
Sắp đến du͙© vọиɠ đỉnh phong nên hắn không hề thương tiếc đại mỹ nhân dưới háng mình, lực lượng giống đực ngưng tụ tại mũi nhọn qui đầu cứng rắn khoan sâu vào hoa tâm của nàng, tiếng rêи ɾỉ giống như thủy triều tràn lan, hai chân Đồ Đan Tĩnh run rẩy, tiêm thủ chăm chú nắm chặt cái đệm, nàng bị côn ŧᏂịŧ cứng rắn thô to lần lượt đưa lêи đỉиɦ sóng du͙© vọиɠ, thân thể căng cứng, đầṳ ѵú đỏ hồng, cặp đùi ngọc, cái mông lớn tròn đầy đặn, không một chỗ nào mà run rẩy co rút..
Trái tim của Tống Thanh Thư liên hồi nhảy lên, huyết dịch sôi trào, côn ŧᏂịŧ càng thêm cứng rắn, trong cơ thể du͙© vọиɠ phảng phất cuồng nhiệt như dã thú, tru gào lên đánh sâu vào cái âm động kia sắp đến đỉnh nhọn du͙© vọиɠ. Đồ Đan Tĩnh tiếng rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, tiếng rên thô của hắn cũng thêm mãnh liệt. ..
Tống Thanh Thư bỗng dưng thân thể mình run lên, từ đỉnh đầu cho đến ngón chân chỉ, mỗi một khối cơ bắp đều ở căng lên kiệt lực đem cây côn ŧᏂịŧ của mình cắm vào chỗ sâu nhất trong thân thể Đồ Đan Tĩnh, kí©ɧ ŧìиɧ như núi lửa phun trào nham thạch, dương tinh kích xạ bắn ra từng hồi một, tận tình trút đổ vào sâu trong hoa tâm Đồ Đan Tĩnh, còn nàng thì dùng sức cắn lấy đầu vai Tống Thanh Thư, có thể thấy được nàng đã hưởng thụ đến cao nhất vui thích giao hoan giữa nam nữ! Đồ Đan Tĩnh hai má ửng hồng, trong cổ họng đã khàn khàn phát không ra tiếng rêи ɾỉ nữa rồi, thân thể hoàn toàn không bị chi phối lay động, cả người phiêu phù liên tục không ngừng trong cao triều….