Yêu Quá Khó Khăn

Chương 4

Sau khi về nhà, tôi lập tức trốn vào phòng mình, có lẽ ở trong tiềm thức, chỉ có chỗ này là có thể khiến tôi cảm thấy an toàn. Nhưng mà ngay cả như thế cũng không thể nào bảo hộ tôi, bởi vì Lam Vũ không có gõ cửa

đã xông vào.

Nhìn thấy ánh mắt e ngại của tôi, Lam Vũ không nhanh không chậm hỏi:” Như thế nào? Không chào đón sao? ”

” Không có, mời ngồi.” Tôi có chút khẩn trương nói.

Lam Vũ xem xét phòng tôi một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên giường tôi:” Phẩm vị của anh kém cỏi thế sao? Phòng xấu như vậy.

Mẹ

của anh dạy anh như thế nào

? Uổng cho anh là con nhà cao quý. Không biết

mất mặt sao?”

Lời nói của Lam Vũ giống như con

dao đâm thẳng vào tâm của tôi.

Phòng của tôi trừ bỏ cái bàn học,

còn lại là chiếc giường. Tôi sinh ra vốn không được mẹ yêu thương. Ba hận mẹ, cho nên cũng chán ghét luôn tôi. Mẹ điên cuồng yêu ba, cho nên cũng chán ghét toàn tôi thân không có một phần nào giống với ba

( tội bé ghê). Tôi là ở

trong sự oán hận của ba mẹ mà lớn lên. Thói quen bị mẹ trách đánh cùng ba xem thường khiến tôi giống như

chim sợ cành cong

( ý chỉ luôn sợ sệt mọi thứ dù không đáng), luôn sống trong lo lắng sợ hãi. Đối với người mẹ luôn

không phân rõ phải trái cùng người ba luôn khinh thường, tôi chỉ có thể chui vào cái mai rùa của mình ẩn nấp, tận lực không xuất hiện trước mặt bọn họ.

” Không muốn cùng tôi nói chuyện? ” Lam Vũ đi tới bên người tôi, lấy tay nâng lên cằm của tôi.

Tôi từ ghế trên nhảy dựng lên. Lam Vũ tới gần liền gây cho tôi một cảm giác áp bách khiến cơ thể của tôi không thể

tự khắc chế mà run lên. Tôi càng tự nhủ phải trấn định nhưng lại càng run lợi hại hơn.

” Anh sợ tôi đến vậy sao? Yên tâm đi, tôi sẽ không gϊếŧ anh đâu. Bất quá…….” Lam Vũ

nhẹ nhàng tựa vào bên tai tôi, tôi nâng lên đôi mắt mê mang

nhìn hắn, lẳng lặng chờ Lam Vũ nói ra câu tiếp theo. Lam Vũ lại giống như cố ý

tra tấn tôi, hắn vươn đầu lưỡi ở

vành tai tôi

liếʍ một chút, gằn từng tiếng tiếp tục nói:” Tôi sẽ vẫn tra tấn anh, mãi cho đến khi anh chết mới thôi, nhớ kỹ, anh

, từ hôm nay cho đến cuối đời, đều

thuộc về tôi! ”

Nói xong, liền

chứng minh lời nói hắn không phải đùa, Lam Vũ đem tôi đặt ở trên giường, thô bạo xé đi quần áo của tôi. Tôi vẫn không có phản kháng, bởi vì khi Lam Vũ nói mấy câu nói đó, một tia hy vọng cuối cùng của tôi đã hoàn toàn bị hắn đạp đổ, cho

đến khi

tôi toàn thân trần trụi, cảm thấy khí lạnh từng đợt thổi qua, tôi mới khôi phục thần chí.

” Em muốn làm cái gì?” Tôi thất kinh hỏi.

” Tôi như thế này, anh nghĩ tôi là muốn làm cái gì?”

Tay Lam Vũ

đã chuyển qua

hạ thể tôi.

” Nhưng mà anh và em đều là nam, em buông tha cho anh được không?” Tôi

đau khổ cầu xin.

” Anh không có cùng nam nhân làm qua sao? Đừng lo, tôi sẽ chỉ dẫn anh.”

” Em là em trai của anh mà, như vậy là… là….” Tôi thủy chung nói không nên lời kia.

” Là lσạи ɭυâи, đúng không?” Lam Vũ vẫn cười nói:” Như vậy không phải càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao. Nếu không muốn thì lớn tiếng kêu đi, anh càng kêu lớn tiếng tôi lại càng thích.”

” A ~~ không cần…… Ân ~ a!!” Nói xong Lam Vũ vươn tay bắt lấy tôi, trực tiếp kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của tôi, nhưng khi tôi vừa mới có cảm giác

lại dùng bàn tay hung hăng nắm chặt lấy, khiến tôi phát ra tiếng kêu đau, đồng thời cũng nhắc nhở tôi về

hoàn cảnh lúc này. Tôi giãy dụa muốn đứng lên, muốn chạy trốn khỏi hắn, nhưng Lam Vũ đã bắt tôi lại, tay chân tôi vừa đá vừa đánh lung tung.

” Thật đúng là con mèo hoang.Tôi không tin là tôi không trị nổi con mèo hoang nhà anh.” Lầm bầm lầu bầu nói xong, Lam Vũ giữ chặt hai tay

của tôi, đem cố định ở

trên đỉnh đầu. Mắt thấy

dùng tay không được, tôi dùng chân cố ý ngăn chặn hắn, một cước đá vào người Lam Vũ.

” Dám đá tôi! Xem ra không cho anh chút giáo huấn là không được.” Lam Vũ giơ tay lên cho tôi hai bạt tay.

( má ơi vũ phu ~ thật tàn nhẫn mà =.=”)

Tôi bị đánh đến choáng váng, cảm thấy một trận choáng váng ập đến, từ sau khi mẹ qua đời, đã lâu không còn ai đánh tôi. Hơn nữa Lam Vũ là sức lực thiếu niên cùng với sức lực của mẹ

thì khoẻ mạnh hơn rất nhiều. Răng nanh cắn vào đầu lưỡi, máu

theo khóe miệng chảy ra. Đã lâu không có sợ hãi như vậy. Không đợi tôi phản ứng lại, Lam Vũ đã đem

hai tay tôi cột vào sau lưng, đem tôi cởi trần như nhộng.

” Lam Vũ, cầu em không cần làm như vậy được không? Anh rất sợ ….. Anh thật sự sợ hãi, em buông tha anh đi.. A! –.” Không đợi tôi nói hết, một trận đau nhức đã xỏ xuyên qua người tôi, tôi theo bản năng hét thảm một tiếng. Không có gì dễ chịu, Lam Vũ dùng

lửa nóng

thật lớn của hắn tiến nhập cơ thể của tôi.

Đau quá, thật sự đau quá, cơ thể của tôi chưa từng đau đến như vậy,

giống như bị chẻ thành hai nửa, toàn bộ tế bào đều kêu lên đau đớn,

huyệt thái dương giựt giựt, mật huyệt chứa lửa nóng của

Lam Vũ, ghê tởm, khó chịu, đau nhức không ngừng tra tấn tôi. Ý thức giống như lại bay trở về lúc 5 tuổi khi còn nhỏ, tôi ở hướng phía mẹ khóc kêu:” Mẹ, đừng đánh con. Con rất ngoan, không có làm sai gì hết……” Nhưng mà mẹ tôi vẫn không lưu tình chút nào đánh

vào đầu của tôi

( bị đánh đầu nhiều là bị ngu đó TT.TT tội bé), vào trên người tôi,

cho đến khi có người hầu gần đó chịu không nổi lôi mẹ tôi đi.

” Bốp!” Một cái tát thanh thúy vang lên đem

ý thức của tôi gọi về,” Anh rất không chuyên tâm, xem ra tôi còn rất ôn nhu.”

Lam Vũ vẫn duy trì tư thế ở trong cơ thể tôi, dùng một chút lực đem phân thân nhấn xuống.

” A!!~~~~~~~~ Không cần!!” Tôi không khỏi kêu lên thảm thiết.



Quỳ lên cho tôi! ” Lam Vũ

ở sau lưng tôi ra lệnh, hắn dùng tay nắm lấy thắt lưng của tôi, một lần lại một lần tiến vào cúc huyệt nhỏ hẹp, máu theo

đùi tôi

chảy xuống dưới, tôi thống khổ vô cùng, thanh âm cũng từ lớn tiếng kêu thảm thiết biến thành vô lực cầu xin.

” Tha cho anh đi, Lam Vũ, cầu em tha anh đi, anh sẽ chết mất ……” Tôi vô ý thức nói, khóc lóc cầu hắn, mong hắn có thể có một ít thương hại, nhưng tôi lại không biết tôi càng cầu xin tha thứ lại càng

khiến cho Lam Vũ tàn sát bừa bãi hơn. Lam Vũ càng thêm sức tiến nhập cơ thể của tôi, một lần so với một lần đâm vào càng sâu, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, đồng thời hắn dùng một bàn tay hướng phía ngực tôi, tại đầu v* nho nhỏ bởi vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà run rẩy ở trong không khí dùng sức xoa nắn, đột nhiên lại lấy tay véo một chút,

tôi cao thấp chịu đủ song song thống khổ.

Không biết qua bao lâu,

tôi nghĩ mình sẽ hôn mê, Lam Vũ lại mạnh mẽ trừu sáp một trận, ở trong cơ thể của tôi đạt tới cao trào. Đưa

tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun đến nơi sâu nhất của tôi.

Khi Lam Vũ rời khỏi thân thể tôi, tôi đã không thể động đậy, nói không ra lời,

mờ mịt nhìn hắn.

” Không cần giả chết, đi ăn cơm.” Nói xong câu đó, Lam Vũ đứng lên bỏ đi.