Âʍ đa͙σ của cô vô cùng ướt, hàm chứa dươиɠ ѵậŧ của hắn, không ngừng tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠. Cô có thể cảm nhận được qυყ đầυ của hắn chậm rãi ma sát ở bên trong cơ thể cô, mạch máu nhảy lên cực nhanh, thịt huyệt liền vô cùng ngứa ngáy, hận không thể dùng lực mà chọc, dùng sức mà đâm vào.
Trên mặt cô nóng lên, cánh tay đưa qua sờ soạng đùi hắn một chút, hắn lập tức nắm chặt tay cô, kéo tay cô sờ lên hình dáng cơ đùi của hắn, lòng bàn tay gắt gao dán lên da thịt, từ phần đùi ngoài đến phần thịt non mịn bên trong đùi, lại kéo tay về phía trước dán lên dươиɠ ѵậŧ.
Hắn lấy tay cô bắt lấy hai túi trứng đâm ở trên mông thịt có hơi biến hình, độ ấm hơi thấp, da vừa lạnh vừa trơn trượt, bị dâʍ ŧᏂủy̠ của cô chảy ra dính ướt bàn tay.
Niệm Đệ niết trong lòng bàn tay nắm chặt, hắn đè nặng cô hừ một tiếng, dươиɠ ѵậŧ nhẹ nhàng mà đâm vào phía bên trong .
Cô thở dốc: "Em..."
Diệu Tổ xoa môi âʍ ɦộ của cô, lật mảnh thịt hơi mỏng kia ra, vừa kéo vừa cọ, đầu ngón tay đều dính dịch thể nhão dính của cô. Hắn thấp giọng nói: "Thật nhiều nước."
Niệm Đệ giật giật chân, theo đó làm hắn ở bên trong thân thể cô hoạt động theo, cô nhẹ giọng nói: "Động đi."
Diệu Tổ cười ngắn ngủi một tiếng: "Không."
Niệm Đệ nghĩ thầm, hắn đây là muốn tra tấn cô. Cô nghĩ nghĩ, xoa nắn hai cái thịt cầu của hắn một chút.
Bụng nhỏ của hắn đột nhiên phập phồng một chút, thở dốc khàn khàn, kề sát ở trên lưng cô.
"Chị à..." Hắn nhão dính dính mà rêи ɾỉ lên.
Phản ứng của hắn rất có ý tứ, Niệm Đệ nhéo hắn không bỏ, kéo lại đẩy ra. Hắn run lên một chút, cô đột nhiên rút ra liền đâm qua lại hai cái.
Niệm Đệ đều sắp bị hắn đâm đi xuống, nắm ở trên mép giường, ván giường suýt nữa lật xuống. Cô bỏ tay ra cũng không dám lại trêu cợt hắn, hai chân kẹp chặt, cắn môi thở dốc.
Diệu Tổ ấn cô: "Kẹp đúng là chặt... Em không cắm, chị kẹp cho em ra đi."
Niệm Đệ đỏ mặt lợi hại: "Đừng náo loạn."
Hắn ôm chặt cô, khóa ở trong ngực: "Không có nháo."
Cô giật giật, bụng có hơi không thoải mái. Hắn vừa thọc vào rút ra, lại không lùi ra ngoài, nửa vời như vậy thật dày vò cô, làm hạ thân cô tê dại, treo ở giữa không trung.
Cô thử kẹp chặt hạ thể, kẹp lấy côn ŧᏂịŧ thô dài của hắn, hắn hừ hừ bên lỗ tai cô.
"Thật là lợi hại..." Hắn nói nửa mang trêu đùa, "... Cái miệng nhỏ này, so với cái miệng nhỏ phía trên còn dùng tốt hơn..."
Niệm Đệ bắt lấy cổ tay của hắn, cắn môi.
Huyệt thịt kẹp hắn cọ xát, tầng tầng lớp lớp trong âʍ ɦộ xô đẩy hắn, mấp máy một chút, trơn trượt chặt hẹp, vô cùng mất hồn. Diệu Tổ dần dần nói không nên lời, càng thở dốc lợi hại, hơi hơi hạ hông phối hợp với cô.
Hai người thịt dán sát thịt ôm cùng một chỗ, hạ thân mấp máy dây dưa cực nhỏ, hắn không đầu không đuôi mà hôn tóc cô, cọ tới cọ lui trên người cô, dính lấy cô.
Niệm Đệ bị hắn đẩy ra bên ngoài một chút, vỗn dĩ đã nằm ở ngay cạnh giường, đột nhiên dưới thân trống không, suýt lăn lóc ngã xuống lại bị hắn dùng tay vớt lên.
Một chân cô đạp lên trên mặt đất, một chân bị hắn kẹp ở giữa hai chân hắn, Diệu Tổ vớt được nửa người trên treo giữa không trung của cô, ấn xương quai xanh của cô, đột nhiên cứ như vậy đâm mạnh lên.
Dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ nhẫn nại hồi lâu giống như sống lại mà đâm sâu rút cạn, liên tiếp luận động, đem cô hung hắn đẩy ra, lại bị cánh tay hắn vớt trở về.
Niệm Đệ bị đâm lúc ẩn lúc hiện, nắm chặt cổ tay của hắn, cực kỳ hoảng loạn: "Đừng nhúc nhích... A... Để chị đi lên..."
Diệu Tổ nâng hông đâm cô, đem cô đánh vào giữa không trung không ngừng run rẩy, tư thế này làm cô vô cùng sợ hãi, âʍ ɦộ co lại vô cùng chặt, giống như muốn bấm gãy hắn.
Vừa chặt, vừa nóng, lại vừa ướt.
"Chị à..." Hắn thở hổn hển làm dươиɠ ѵậŧ cọ sát với thịt âʍ ɦộ cô, vang lên âm thanh da^ʍ mị, hắn bắt chặt lấy cô, không ngừng hỏi, "Thoải mái không? Có thích hay không?"
Niệm Đệ nghẹn ngào một tiếng, hai chân cứng còng, một dòng nước từ chỗ sâu trong âʍ đa͙σ bắn ra ngoài, tưới ở trên mã mắt của qυყ đầυ.
Diệu Tổ thở dài một tiếng, ấn môi âʍ ɦộ đem cô gắt gao cố định ở trên dươиɠ ѵậŧ, run rẩy hông bắn cho cô.
Hắn vừa bắn tinh vừa dây dưa âʍ ɦộ, làm lượng lớn dịch thể hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều chảy ra, tràn lên mông cô, tích táp rơi xuống trên mặt đất.
Hắn xoa âm đế của cô, xoa xoa tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra, yết hầu khàn khàn nói: "Em không muốn bắn... Đều tại chị kẹp quá chặt..."
Niệm Đệ còn chưa hồi thân, cổ tay lỏng lẻo đáp trên người hắn, chỉ thở dốc dồn dập, không nói chuyện.
Diệu Tổ ôm cô lăn một cái, đặt ở lại trên giường, sờ mặt cô, hút môi cô, ngực ép chặt cô, dươиɠ ѵậŧ ngốc tại âʍ ɦộ của cô, chính là không chịu ra ngoài.
Một lát sau, hắn lại cương cứng một lần nữa, đột nhiên đỉnh đầu nói: "Lại đến một lần, em mau một chút."
Niệm Đệ khóc lên lại giống như đang rêи ɾỉ.
***
Editor: Tối nay mở máy tính hóng mv của Sơn Tùng nổi hứng edit thêm 1 chương cho các nàng!!!