Sau lần đó Lộ Dịch Ti thành khách quen của gia đình.
Ánh mắt ba mẹ nhìn cô ta giống như nhìn con dâu, tràn đầy vui mừng.
Y lại luôn cảm thấy khó chịu đến cực điểm.
Một mặt là xuất phát từ bản thân không thích, còn mặt kia, Tần Hựu kỳ thực vẫn luôn không thể cùng Lộ Dịch Ti định ra quan hệ, mà ánh mắt người phụ nữ kia nhìn y, lại làm cho y vẫn là có mấy phần hãi hùng khϊếp vía.
Kết quả quả nhiên không ngoài sở liệu của y.
Qua mấy ngày, y bị Lộ Dịch Ti chặn ở trên đường.
"Tôi làm sao sẽ coi trọng em trai anh?" Thời điểm nói đến Tần Hựu Lộ Dịch Ti ánh mắt tràn đầy xem thường: "Dù sao cũng chỉ là một đứa bé bị cha mẹ chiều hư."
Y đột nhiên xiết chặt quyền, kềm chế kích động muốn gϊếŧ người trước mắt, nếu như đối phương không phải phụ nữ, y chỉ sợ đã động thủ: "Câm miệng của cô lại."
Lộ Dịch Ti ngẩn ngơ, ngược lại lộ ra nụ cười thanh thoát: "Anh rất lưu ý em trai của mình."
"..."
"Thế nhưng em trai anh để ý tôi."
"..."
"Nếu như là tôi cho cậu ta biết cảm giác của tôi đối với anh, anh đoán xem, cậu ta sẽ làm như thế nào."
Y lạnh lùng đánh giá người phụ nữ trước mặt, nửa ngày mới nói: "Cô muốn thế nào?"
"Cùng với tôi." Lộ Dịch Ti trong mắt loé lên tình thế bắt buộc: "Tôi nhất định để cho em trai anh biết khó mà lui."
Y không khách khí đáp: "Tôi không thích cô."
"Không sao, " Lộ Dịch Ti ngược lại vượt khó tiến lên, tràn đầy tự tin: "Tôi tin tưởng anh sớm muộn sẽ yêu tôi."
Y không trả lời lại, quay người liền đi.
"Levar!" Lộ Dịch ti ở phía sau lớn tiếng nói: "Tôi coi như anh đáp ứng!"
Y không quay đầu lại.
Sau đó Lộ Dịch Ti quả nhiên rất ít khi xuất hiện ở nhà.
Tần Hựu khá là ủ rũ, buồn bã ỉu xìu tới tìm y thổ lộ tâm sự: "Em đã bày tỏ với Lộ Dịch Ti, thế nhưng cô ấy cự tuyệt em."
"..."
"Cô ấy nói cô ấy đã có người trong lòng."
Y trầm mặc chốc lát, mới nói: "Chuyện tình cảm, miễn cưỡng không được."
"Thế nhưng anh đã nói, yêu thích thì phải tranh thủ." Tần Hựu ngẩng đầu lên, vừa nãy không vui biến mất sạch sành sanh, biến thành kiên định đến cực điểm: "Levar, lời anh đã nói với em, em đều nhớ kỹ."
Trong lòng y không biết làm sao đột nhiên chột dạ, "Cô ta không thích hợp với em."
Tần Hựu nhìn vẻ mặt của y hơi khác thường.
Y không nói gì, chỉ nghe Tần Hựu nói: "Tại sao? Từ nhỏ đến lớn, anh chưa từng phản đối quyết định của em."
Y không trả lời, trong lòng hơi lạnh cả người.
"Nói chung chuyện em muốn làm, " Tần Hựu ánh mắt sáng quắc: "Không có người nào có thể ngăn cản. Coi như tất cả mọi người không đồng ý, anh cũng nhất định ủng hộ em có đúng hay không, Levar?"
Âm cuối thoáng cao lên, phảng phất vẫn là đứa nhỏ năm đó quấn lấy y.
Y bấm chặt lòng bàn tay, dùng đau đớn ức chế gật đầu kích động, chậm rãi lắc đầu một cái: "Cô ta không thích hợp."
Tần Hựu mím môi, lộ ra thần sắc thất vọng đến cực điểm, "Levar, anh thay đổi."
Y há miệng, muốn nói cũng không nói được, nhìn em trai đứng dậy rời đi, chỉ để cho y một cái bóng lưng, y một mình ngồi ở chỗ đó rất lâu.
Sau Tần Hựu quả nhiên lại trở về cuộc sống màu mè giống như lúc trước, chỉ là không tiếp tục tìm đến y tâm sự.
Tần Hân đối với chuyện này hiển nhiên cũng không đồng ý, mà nói mấy lần cũng không có kết quả, liền quyết định bỏ mặc con trai út tiếp tục nếm mùi thất bại.
Nhiều năm như vậy, lần đầu tiên y nhìn thấy em trai đối với một người để bụng như vậy.
Bất kể là xuất phát từ chân tâm yêu thích hay là không cam lòng mong mà không được, trong lòng y càng thêm lo lắng bất an.
Hậu quả chính là Lộ Dịch Ti gọi y đi ra ngoài mấy lần, đều bị y dùng các loại lý do từ chối.
Thậm chí thời điểm Lộ Dịch Ti còn nổi giận phừng lấy Tần Hưu ra uy hϊếp y, y đều cứng rắn nói tùy ý cô ta.
Tâm lý đã chuẩn bị dự định xấu nhất, ngược lại việc đã đến nước này, cũng không để ý tan nát bao nhiêu.
Ngược lại vô luận thế nào, em trai lúc trước cần y nhất, cũng sẽ không trở lại bên cạnh y.
Cứ như vậy qua hơn hai tháng, Tần Hựu vẫn chưa tới tìm y, ngược lại là Lộ Dịch ti trực tiếp tìm tới phòng làm việc của y, hướng y nói lời chia tay.
Thời điểm nghe đến câu đó y còn kém không quỳ xuống cảm tạ ông trời có mắt.
"Không sai, lúc trước tôi chính xác rất muốn có được anh." Lộ Dịch Ti nói rõ ràng đến cực điểm: "Nhưng là không nghĩ tới anh thực sự quá mức vô vị, quá vô tình!"
Y lần đầu tiên trong đời cảm thấy được bị người ta mắng cảm giác vẫn là sảng khoái như vậy.
Vì vậy y khẽ mỉm cười, nho nhã lễ độ đáp lại: "Tôi thật sự không có cảm tình với cô, thật sự xin lỗi."
Lộ Dịch Ti bị sỉ nhục cực lớn, cùng cười lạnh thành tiếng: "Có đúng không? Nhưng là em trai anh ở trên giường, đối với tôi ngược lại rất nhiệt tình."
Đầu óc của y vù một tiếng.
Một giây sau y tóm lấy cánh tay của đối phương, chỉ vào cửa trầm giọng nói: "Đi ra ngoài."
Lộ Dịch Ti không cam lòng yếu thế nhìn y chằm chằm: "Anh chính là dùng thái độ như vậy, đối xử với bạn gái trước, cùng em dâu tương lai của mình?"
Cho tới nay tâm tình áp chế vào đúng lúc này thả ra ngoài, đột nhiên xuất hiện xâm nhập đại não, làm cho y thậm chí không cách nào khống chế, mạnh mẽ đẩy người phụ nữ trước mặt: "Cút!"
Lộ Dịch Ti dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng lui hai bước, đυ.ng vào trên cửa, lại dọc theo cửa ngã xuống đất, lấy tay che bụng của mình.
"Cô nghe cho rõ, " Y không chú ý dị dạng của đối phương, từng chữ từng chữ nói: "Nếu như cô đem chuyện của chúng ta nói cho em trai tôi biết, đừng trách tôi không khách khí."
Lộ Dịch Ti cười ra tiếng, sắc mặt hơi trắng bệch, tay vẫn cứ vững vàng đặt ở bụng dưới, trong khẩu khí tràn đầy trào phúng: "Huynh đệ tình thâm? Không biết e sợ còn tưởng rằng các người cũng có tình cảm với nhau."
"Vậy thì như thế nào?" Y áp sát vào cô ta,
lý trí dĩ nhiên rời khỏi đại não, thốt ra mà nói: "Nếu không phải cô xuất hiện, tôi chưa chắc không chiếm được em ấy!"
Lộ Dịch Ti lộ ra ánh mắt khϊếp sợ.
Tay nắm cửa cũng giống như truyền đến tiếng vang.
Y ngẩn ra, lúc này mới phản ứng được, cấp tốc kéo cửa ra ——
Ngoài cửa là Tần Hựu gương mặt ngạc nhiên.
Hết.
Lời edit: Chưa thấy bánh bèo nào mặt dày như bà này. =_=