Bức Hôn Lương Duyên

Chương 16.2: Cái yếm play ( bị thao ra sữa )

Từ khi mang thai hài tử cho tới bây giờ, tính toán cũng đã mấy tháng không có cá nước vui vẻ như vậy. Đối với hai cái nam nhân tuổi trẻ khí huyết dồi dào, thì đây là sự dày vò mà ngay cả Lâm Tri Dung còn không chịu nổi, càng khỏi nói đến Thành Tiêu - người đã không biết bao nhiêu lần thừa dịp y ngủ mà lén lút thủ da^ʍ.

"Bảo bối, ngươi đang câu dẫn ta!" Thành Tiêu mạnh mẽ mà hôn y một cái, lần thứ hai tại trong miệng Lâm Tri Dung càn quét một phen, sau đó đỡ y ngồi lên đùi của mình.

"Bảo bối, dùng tay ôm cổ ta."

Lâm Tri Dung nghe lời duỗi hai cánh tay ôm cổ của hắn, Thành Tiêu giơ tay kéo kéo cái yếm trên người ái thê, đầṳ ѵú bên phải lập tức lộ ra toàn bộ. Lâm Tri Dung mắc cỡ muốn chết, chỉ có thể trơ mắt nhìn cặρ √υ' đẫy đà trắng như tuyết không biết xấu hổ mà lắc lư trước mắt hai người.

Thành Tiêu mò tới hạ thân Lâm Tri Dung, nơi đã sớm ướt một mảnh. Tối nay hắn thật sự muốn làm y, Thành Tiêu đưa tay sờ sờ hậu huyệt ở phía sau, cười hỏi: "Bảo bối, ngươi nói xem nơi này có muốn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của vi phu không?"

"! !"

Câu hỏi như thế này vốn không dành cho những người có da mặt mỏng như Lâm Tri Dung, y chỉ có thể cúi đầu giả chết, dáng dấp muốn trốn lại trốn không được, trên mặt một mảnh đỏ tươi càng nhìn càng thấy đáng yêu.

"Xem ra bảo bối không muốn như vậy, vậy ta tối nay phải ra sức hơn một chút, đem hậu huyệt làm thành hình dáng côn ŧᏂịŧ của ta, ba ngày đều không thể khép lại... Như vậy dù không lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong thì cũng có thể khiến ngươi ngày đêm nhớ tiểu huynh đệ của ta..."

Lâm Tri Dung nhanh chóng lắc đầu một cái: "Mới sẽ không... A!"

Đột nhiên, chẳng biết từ lúc nào côn ŧᏂịŧ nóng bỏng đã đâm sâu vào bên trong hậu huyệt ướt đẫm của Lâm Tri Dung, nặng nề đè ở điểm G nhạy cảm.

Địa phương không hề phòng bị bỗng nhiên bị cắm vào, đã vậy còn bị công kích tới nơi nhạy cảm nhất, thử hỏi ai có thể nhịn được ? Nước mắt của Lâm Tri Dung từng giọt từng giọt rơi xuống, chỉ có thể cắn răng kiên trì chịu đựng kɧoáı ©ảʍ dồn dập.

"Phu quân... A..."

Lâm Tri Dung vừa mở miệng, côn ŧᏂịŧ liền trực tiếp đâm càng sâu vào bên trong. Côn ŧᏂịŧ to lớn của Thành Tiêu bị hậu huyệt siết chặt lại to thêm một vòng. Lần này nước miếng cùng dâʍ ŧᏂủy̠ của Lâm Tri Dung đều không khống chế được mà thi nhau chảy ra, ngày cả côn ŧᏂịŧ nhỏ nhắn mềm oặt cũng bắn ra từng bãi chất lỏng trong suốt.

"Bảo bối, tiểu huynh đệ của ta có đυ.ng tới địa phương nhạy cảm của ngươi không?" Nam nhân kiên trì chuyển động hông, một tay xoa nắn một cái vυ' to, nắm nhẹ lấy đầṳ ѵú đỏ tươi, ngón tay dùng lực đem nó kéo ra.

Trong thời gian mang thai thân thể yếu đuối mẫn cảm làm sao có thể chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, y lung tung gật gật đầu rồi lại lắc đầu: "A... Không..., Phu quân đừng kéo nơi đó... Không muốn ... Đau quá!... Nha..."

"Là đau, hay là sướиɠ?"

"Đau... A... Không muốn, không nên như vậy... A... Hảo trướng... Phu quân giúp ta lấy nó ra đi..."

"Bảo bối, ta có thể giúp ngươi nhu nhu ngực nhưng ta không hiểu ngươi muốn ta lấy cái gì ra ?" Nam nhân cười nắm lấy cái vυ' của y quơ quơ, cố ý làm bộ không hiểu.

"Phu quân..." Lâm Tri Dung ủy khuất uốn éo: "Giúp ta đi mà, ta sắp không chịu nổi nữa rồi..."

"Bảo bối không nói rõ ràng, ta làm sao biết ngươi muốn ta làm cái gì?" Thành Tiêu nhịn cười hôn môi y một cái, côn ŧᏂịŧ phía dưới cứng đến sắp bùng nổ.

"A... Phu quân, giúp ta hút... Hút sữa..."

"Bảo bối, có trướng lắm không? Sao ta không có nghe ngươi nói qua?" Nam nhân hiếm khi từ bi mà tỉ mỉ xoa bóp giúp y, liền côn ŧᏂịŧ đã cắm vào bên trong hậu huyệt cũng không động đậy. Bàn tay to lớn bao bọc lấy đầṳ ѵú mềm mại tròn vo, xoa bóp một vòng theo chiều kim đồng hồ, thỉnh thoảng còn gảy gảy đầṳ ѵú, làm cho đầṳ ѵú càng ngày càng to.

"Mỗi ngày đều... Rất trướng... Bất quá bận rộn một lúc liền quên mất... Ân..."

Thành Tiêu tàn bạo mà cắn đầṳ ѵú y một cái: "Từ nay về sau không được dùng vải băng quấn ngực khi ở trong phòng. Nếu để ta phát hiện thì ta sẽ phạt ngươi thật nặng. Có nghe không!?"

"Ân, ân..." Lâm Tri Dung đỏ mặt gật gật đầu.

Xoa nhẹ một trận, nam nhân buông tay ra, ôm lấy cái bụng của y, nhẹ nhàng chuyển động động eo bắt đầu xuyên vào trong hậu huyệt của y. Bên trong hậu huyệt đã sớm ẩm ướt không chịu được. Ngay cả quần ngủ cũng bị dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ướt hết một mảnh, nếu bây giờ có người thì bộ dáng thiếu thao của y có thể câu dẫn đến một đám dã nam nhân mơ ước!

Côn ŧᏂịŧ vừa nhanh vừa mạnh mà đánh sâu vào trong thịt huyệt, Thành Tiêu nào còn nhớ đến cái gì chín cạn một sâu, hắn chỉ biết tao thịt huyệt này chính là chờ hắn ra sức đâm sâu vào bên trong! Thành Tiêu hận không thể đem cả hai cái trứng ở phía dưới đều nhét vào hậu huyệt dâʍ đãиɠ này, sau đó ra sức làm chết y.

"A!... Phu quân... Đâm vào chỗ đó... Thật thoải mái... Tiếp tục đâm vào chỗ đó, có được hay không..."

Biết ái thê bị mình làm đến thất điên bát đảo, Thành Tiêu dương dương đắc ý cúi đầu cùng y hôn sâu, côn ŧᏂịŧ tiếp tục ở tại bên trong hậu huyệt mềm mại trướng một vòng, lần thứ hai ra sức đâm vào nơi nhạy cảm kia.

Lâm Tri Dung bị thao đến điên cuồng cho nên không phát hiện hai cái cái vυ' của mình bỗng nhiên chảy ra vài giọt sữa. Mùi sữa thơm nhàn nhạt lập tức chui vào trong lỗ mũi, Lâm Tri Dung mắc cỡ đến không biết phải làm sao, y nhanh chóng thu hồi hai cánh tay đặt trên cổ Thành Tiêu, tiện tay kéo tấm chăn che lại hai đầṳ ѵú trắng nõn như hai con thỏ nhỏ không biết liêm sĩ kia.

"Bảo bối, làm sao vậy?" Thành Tiêu khó khăn cắt đứt nụ hôn, liền thấy ái thê nhanh chóng xoay lưng về phía hắn, lập tức sốt sắng mà hỏi: "Nơi nào đau sao?"

Lâm Tri Dung lập tức lắc đầu một cái: "Không phải..."

Thành Tiêu thở phào nhẹ nhõm, bàn tay đặt ở bụng y nhẹ nhàng hướng lên trên sờ sờ, không nghĩ tới ái thê bỗng nhiên giãy giụa, đẩy bàn tay hắn ra ôm chặt lấy ngực mình.

"Bảo bối, chuyện gì xảy ra? Thân thể không thoải mái thì phải nói với ta một tiếng, ngoan!" Đang cao hứng bỗng nhiên bị cắt đứt Thành Tiêu cũng không hề tức giận, vội vàng đem côn ŧᏂịŧ của chính mình từ trong thân thể Lâm Tri Dung rút ra, đem y xoay lại ngồi đối mặt với mình, giật lấy cái chăn trong tay y.

Thành Tiêu còn cho rằng mình không tìm được manh mối thì bỗng nhiên liếc tới vết tích màu trắng đυ.c còn không kịp khô ráo kia, lập tức huynh đệ ở phía dưới liền cứng rắn. Thành Tiêu nhanh chóng đem côn ŧᏂịŧ lần thứ hai cắm vào bên trong thịt huyệt của ái thê.

"Bảo bối, có phải bị ta làm thoải mái quá nên vυ' chảy ra sữa đúng không?" Hắn thay đổi tư thế đem Lâm Tri Dung nằm xuống mặt đối mặt, hai tay cầm lấy đầu gối của y, đem hai cái chân của y mở rộng ra. Thành Tiêu dùng tay tách ra hậu huyệt đỏ hồng của y, làm lộ ra thịt huyệt mềm mại ướŧ áŧ để chính mình thoả sức làm.

"Không, không có..." Đã rất lâu không dùng đến tư thế này để làm, Lâm Tri Dung có chút chịu không nổi, lại bị Thành Tiêu làm cho không có biện pháp để từ chối, y chỉ có thể trơ mắt mà nhìn phu quân chôn đầu ở trước ngực mình mà hút sữa.

Khác với hành động ban đầu khi được Thành Tiêu xoa xoa cái vυ', Lâm Tri Dung liền không nhịn được sự thoải mái mà bắn ra một dòng chất lỏng, thẳng tắp bay tới trong miệng nam nhân. Xấu hổ đến Lâm Tri Dung chỉ có thể che một bên vυ' khác của chính mình.

Nếm qua sữa của ái thê Thành Tiêu hưng phấn không thôi, một bên tiếp tục hút sữa, một bên đưa tay dò xuống côn ŧᏂịŧ nhỏ nhắn rồi dời xuống sờ sờ hoa huyệt đã hưng phấn từ lâu.

"A... Đừng, phu quân đừng sờ nơi đó... Ta chịu không nổi..."

Bên trong hoa huyệt dâʍ đãиɠ kia không biết đã chảy bao nhiêu chất lỏng mới có thể đem toàn bộ thịt huyệt đều phao đến ẩm ướt mềm mại, Thành Tiêu lau một cái, cúi đầu nếm nếm mùi vị của ái thê.

"Mùi vị nơi này của bảo bối thật tao." Nam nhân cười xấu xa liếʍ liếʍ môi, bàn tay tiếp tục nắm lấy âm đế nhạy cảm, vừa chà xát vừa gảy gảy.

"Nha..." Các nơi trên người đều bị nam nhân đùa giỡn qua, Lâm Tri Dung ôm lấy tấm lưng dày rộng của phu quân, ngoan ngoãn chui vào lòng ngực của Thành Tiêu. Dù được hầu hạ tới địa phương thoải mái, y cũng không nói nên lời.

"Bảo bối, muốn ra không?"

Lâm Tri Dung vô lực gật gật đầu, hai má đỏ bừng giống như uống say đáng yêu cực kỳ, đôi mắt ẩm ướt nhìn thẳng vào cặp mắt của hắn tựa như mang một nét phong tình vạn chủng không nói ra được.

"Muốn thật thoải mái... A... Muốn "

Rốt cục tại phu quân không ngừng ra sức đùa giỡn Lâm Tri Dung liền thoải mái cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ từ hoa huyệt cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của côn ŧᏂịŧ bắn đầy trên đệm giường.

Thành Tiêu ra sức xoa bóp cho Lâm Tri Dung một chút, sau đó lấy nước ấm ở đầu giường từng chút từng chút một đút cho y. Mỗi lần mây mưa đi qua Thành Tiêu đều hầu hạ tỉ mỉ cho Lâm Tri Dung, hơn nữa bây giờ y còn mang thai, cho nên rất nhanh Lâm Tri Dung mệt đến chống đỡ không nổi mí mắt mà ngủ thϊếp đi.

"Bảo bối, phu quân thương ngươi. Khổ cực cho ngươi rồi."

Thành Tiêu trìu mến mà bóp bóp chóp mũi của Lâm Tri Dung, nhìn nửa chén nước ấm còn trong tay mình. Thành Tiêu cau chân mày lại, tiếp tục đút y uống nước, xong việc thì leo lên giường, tiếp tục đem côn ŧᏂịŧ của chính mình cắm vào tiểu huyệt đáng thương còn chưa kịp đóng lại, thỏa mãn mà nhắm mắt.