Hôm nay mình không tính ra chương mới đâu, nhưng có linh cảm lỡ như Việt Nam thắng UAE thì đây sẽ là quà cho mọi người. Haizz trong khi mọi người đang coi đá banh thì tui đang ngồi dịch sấp mặt. Nhưng cuối cùng công sức cũng được đền đáp, Việt Nam thắng rồi 🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉. Có ai thương tui không tui dịch trong 3 tiếng mới xong một chương ngắn này á. Mà thôi chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ( ^ 3 ^ )~~~~. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Lâm Tri Dung chuyển tới ở cùng Thành Tiêu, đối với người bên ngoài thì hắn nói là thân tín của Thành gia tới ở, bởi vậy cũng không gặp phải điều gì hoài nghi. Hai người thật cao hứng mà dính lấy nhau, chính là bây giờ không tiện sinh hoạt vợ chồng, nhưng mà hôn hôn sờ nắn cũng đủ giải toả nỗi khổ tương tư của họ được tích lũy từ khi ra chiến trường .
Mà Thành Tiêu dù sao cũng là một người nam nhân trẻ tuổi nóng tính, nào có thể chịu được ái thê ở trước mắt mình vô ý mà câu dẫn, nói hắn không có động đậy tâm tư là hoàn toàn vô lý!
Thật vất vả đến Liễu Không mộc để tắm rửa sạch sẽ, Thành Tiêu vừa về liền thấy người mà mình tâm tâm niệm niệm đang cong lên cặp mông tròn trịa, đứng ở ngay cái bàn nhỏ sửa sang lại đồ vật.
"Phu quân, ngươi đã trở về." Nghe thấy tiếng bước chân, Lâm Tri Dung quay đầu lại nhìn, ngay lập tức liền thẹn thùng nở nụ cười với hắn, nhìn đến Thành Tiêu trong lòng ấm áp một trận, một luồng hỏa lập tức đốt xuống phía dưới.
Bây giờ Lâm Tri Dung đã mang thai bốn tháng, y bị Thành Tiêu bắt không cho dùng vải băng quấn ngực, vì vậy bây giờ Lâm Tri Dung chỉ mặc một bộ y phục rất mỏng manh. Thoạt nhìn vô cùng quy củ, nhưng bụng dưới hơi nhô lên cùng cặp ngực to tròn tạo cảm giác dâʍ đãиɠ đến cực điểm, khiến Thành Tiêu hận không thể mạnh mẽ xé rách y phục của y, xoa nắn đầu nhũ với cặp mông kia đùa bỡn một phen.
"Bảo bối, hôm nay cảm thấy thế nào? Có chỗ nào không thoải mái hay không?" Thành Tiêu dẫn Lâm Tri Dung tới bên giường rồi ngồi xuống, hắn cố nén xuống du͙© vọиɠ thú tính của mình, ôn nhu đến cực điểm mà sờ sờ tóc của y.
"Không có, bé con rất ngoan." Không biết có phải vì là nam nhân nên thân thể của y càng thích hợp mang thai hơn nữ nhân hay không, Lâm Tri Dung cũng không có gặp quá nhiều vấn đề như thai phụ khác. Trái lại khí sắc của y ngày càng hồng nhuận, thân thể hơi đẫy đà lại để lộ ra một luồng khí tức trưởng thành, thường thường làm những binh lính trẻ tuổi này đó không cẩn thận nhìn y một chút liền cúi đầu che đi khuôn mặt đỏ như mông khỉ.
"Hôm nay cha mẹ có gởi thư đến, bọn họ đều rất vui vẻ, nương hi vọng chúng ta có thể đánh xong trận chiến nhanh một chút, làm ta mang theo ngươi và bé con bình an trở lại." Lâm Tri Dung cười nhìn hắn đọc thư của Thành lão phu nhân và Lâm phu nhân gửi đến, y nắm lấy bàn tay của Thành Tiêu đặt ở trên bụng của mình.
Gần ba tháng không có sinh hoạt vợ chồng Thành Tiêu nhìn thân thể ái thê bị mình ôm vào trong l*иg ngực, còn đem cái bụng to cho hắn sờ mà không có chút phòng bị nào. Thành Tiêu ánh mắt chìm xuống, hầu kết chuyển động trên dưới, bàn tay hướng lên trên tìm tòi, xốc lên xiêm y của ái thê.
"A... Phu quân..." Khá là bất ngờ thân thể Lâm Tri Dung lập tức mềm nhũn, bị hắn nắm chặt hai cái vυ' trắng nõn rồi xoa bóp từ phía sau, y xấu hổ muốn nói cái gì, liền bị Thành Tiêu ngăn chặn cái miệng nhỏ, tận tình chiếm lấy đầu lưỡi thơm tho.
"Phu quân, hiện tại... Còn không có được đâu..." Lâm Tri Dung mặt đỏ bừng: "Nếu như phu quân muốn... Dung Nhi lấy tay giúp ngươi?"
Nam nhân cầm lấy một bên đầu nhũ của y cười nói: "Bảo bối ngốc, ngươi cũng muốn đúng không?" Một bàn tay sờ vào bên trong vạt áo của y rồi đi xuống phía hạ thân bóng loáng không có mặc cái gì, bàn tay xoa xoa hoa huyệt đã tràn đầy dâʍ ɖị©ɧ: "Cái gì cũng không mặc! Có phải là chờ phu quân tới làm?"
"Thật sự không được... Phu quân... Ngươi tha cho ta có được không" Lâm Tri Dung trên mặt đỏ ửng, bất quá vẫn cứ lắc đầu ngăn cản, một bên thì ra sức che ở bụng.
"Bảo bối, phu quân không đi vào, phu quân không muốn ngươi nhịn đến nghẹn chết." Thành Tiêu thấp giọng cười nói: "Phu quân liếʍ cho ngươi có được không?"
Lâm Tri Dung hai chân ngượng ngùng kẹp chặt: "Chỉ cần... Không đi vào, phu quân muốn làm gì cũng có thể..."
( Trời ơi sao Dung Nhi ngoan dữ vậy )
"Phu quân làm sao nhẫn tâm để ngươi mệt mỏi, nằm xuống đi, đêm nay để phu quân hầu hạ bảo bối tới thoải mái..."
Nam nhân tràn đầy phấn khởi mà xoa cặρ √υ' đã sưng đỏ, hắn hôn từ cổ xuống xương quai xanh, từ hõm vai liếʍ đến ngực, rồi mυ'ŧ nơi mềm mại mẫn cảm ấy.
"Nha!... Phu quân...Không muốn..." Dưới thân ái thê kích động đến hai vυ' đều sưng to, nhìn thấy hình ảnh như vậy hạ thân Thành Tiêu liền trướng thành một túp lều, hắn không nhịn được dùng đầu lưỡi trêu chọc y: "Không ngờ nơi này lại mẫn cảm như vậy?"
"Nha... Phu quân..., không muốn liếʍ nơi đó... A! A."
"Dung Nhi cả người đều thơm, đặc biệt là nơi này..." Thành Tiêu nghĩ tới mấy tháng sau nơi này sẽ sinh ra sữa, chỉ nghĩ tới đó hắn liền mυ'ŧ mạnh lấy cái vυ': "Nơi này thực sự dâʍ đãиɠ cực kỳ."
Bị liếʍ đến cả người bủn rủn, sau khi Lâm Tri Dung phục hồi tinh thần lại, y mới xấu hổ nắm chặt tay phu quân, muốn ngăn cản hắn trêu chọc tới địa phương ngượng ngùng kia.
"Không... Không nên như vậy..."
Thành Tiêu hung hăng hôn Lâm Tri Dung một cái, chống tại trên người y, một bên xoa xoa âm đế vừa mềm mại vừa dâʍ đãиɠ, một bên làm bộ tàn bạo mà hỏi: "Bảo bối, ngươi đếm thử xem từ nãy đến giờ ngươi đã nói bao nhiêu lần không muốn?"
Tiểu âm đế bị bóp đến thoải mái cực kỳ, Lâm Tri Dung một bên thở dốc một bên đau lòng nhìn phu quân đang khổ cực nhịn xuống du͙© vọиɠ của bản thân, y lập tức không nhịn được áy náy nói: "A... !... Xin lỗi... Phu quân ngươi buông tay ra đi, ta tới giúp ngươi..."
Thành Tiêu cực kỳ yêu thích dáng dấp ngoan ngoãn của ái thê khi trên giường, vì thế hắn liền nảy ra một ý đồ xấu: "Bảo bối, vi phu bận hầu hạ vị tiểu huynh đệ này của ngươi, cho nên ngươi phải tự sờ ngực của mình được không?" Dứt lời, Thành Tiêu liền xoa xoa côn ŧᏂịŧ đã bán cương giữa hai chân của y.
"Ân, ân... Phu quân... Ta làm như vậy có đúng không?" Lâm Tri Dung nghe lời mà nhấc tay xoa lên hai cái vυ' bị lạnh nhạt của mình, đôi mắt tựa như hươu con rơm rớm nhìn hắn.
"Sờ nhẹ nhàng như vậy thì làm sao núʍ ѵú có thể sinh ra sữa? Bảo bối ngươi hoàn toàn không biết sờ như thế nào sao?"
Thành Tiêu cố ý đùa cợt Lâm Tri Dung, sau đó hắn lấy hai tay xoa một vòng tại ngực của y.
"Nha... A!" Chưa bao giờ Lâm Tri Dung cảm thấy xấu hổ như thế này, y chỉ biết đỏ mặt đến nói không nên lời, lại bị bàn tay to kia xoa bóp đến muốn dứt bỏ tất cả liêm sĩ, y bây giờ chỉ muốn quấn lấy phu quân, bảo hắn hảo hảo an ủi mình một phen.
Thành Tiêu cố ý làm bộ không biết: "Bảo bối đã học được chưa, nếu như sau này ngươi không có bận rộn việc gì thì có thể nhu nhu mình thế này, hiểu không? Nếu không sau này bé con sẽ không có sữa mẹ để bú đâu!"
Lâm Tri Dung xấu hổ gật gật đầu: "Phu quân, ta biết rồi..." Hai tay của y nghe lời mà làm theo hắn tự xoa nắn hai vυ' của mình, Lâm Tri Dung có chút không muốn mà nhìn hai tay của Thành Tiêu rời đi.
"Nơi này của bảo bối có phải đã tích góp không ít đi." Nam nhân cười một tiếng, nắm lấy côn ŧᏂịŧ bán cương giữa hai chân của y ngậm vào miệng.
"A!... Nha..." Lâm Tri Dung theo bản năng muốn cự tuyệt, lại nghĩ tới phu quân có thể hạ mình để hầu hạ y, Lâm Tri Dung cũng chỉ có thể thả lỏng thân thể, đem hai chân đặt lên bờ vai rộng của nam nhân.
Nơi này của Lâm Tri Dung rất ít dùng đến, không nói màu sắc sạch sẽ lại phấn nộn, liền khí vị đều rất nhạt. Thành Tiêu đời này không có hầu hạ quá người khác thế nhưng hắn lại biết một chút về việc này. Thành Tiêu ra sức liếʍ tới tận gốc, sau đó dùng đầu lưỡi đâm vào lỗ nhỏ mẫn cảm kia, liếʍ mυ'ŧ khí vị thanh đạm đang tràn ra làm cho hắn cảm thấy thân thể chính mình như có hàng ngàn ngọn lửa đang thiêu đốt.
Hai bàn tay lớn của Thành Tiêu cũng không nhàn rỗi, nâng lên cặp mông tròn trịa của ái thê, một bên tùy ý nhào nặn, đem nó hơi tách ra, lộ ra cúc huyệt non mềm ở bên trong.
"A... Phu quân... Đừng hút mạnh như vậy... Không chịu nổi... A..."
"Bảo bối ngoan, không chịu được thì bắn ra tới a, không có chuyện gì." Hắn một bên xoa xoa cặp mông mềm mại vểnh cao của Lâm Tri Dung, một bên lại đem côn ŧᏂịŧ của y nuốt vào sâu bên trong cổ họng.
Lần thứ nhất bị người hầu hạ như vậy, Lâm Tri Dung vừa sảng khoái vừa thẹn thùng, y không tự chủ được dùng tay xoa kéo hai vυ' của chính mình, cắn răng thừa nhận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này.
"Không được... Ta sắp tới... Phu quân... A! !"
Nhìn ái thê liên tục dùng phía trước bắn ra, rõ ràng dáng dấp thoải mái đến biểu tình đều là say mê, Thành Tiêu hô hấp có chút chìm xuống, hắn không có suy nghĩ nhiều liền nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng nặc ở trong miệng, khóe miệng không nhịn cong lên.
"Bảo bối, chờ ngươi nghỉ ngơi một hồi, chúng ta lại tiếp tục." Thành Tiêu hài lòng hôn nhẹ gò má của Lâm Tri Dung, bàn tay ở trên đầu y sờ sờ: "Nếu như thẹn thùng thì nói với ta, ngươi có thể nhắm mắt lại."
"Phu quân, ta... Rất thoải mái... Để ta tới giúp ngươi, có được hay không?"
Lâm Tri Dung vừa cảm động vừa thẹn thùng, y đưa tay sờ côn ŧᏂịŧ đã cứng đến sắp nổ tung của phu quân.
"Bảo bối, ngươi nằm xuống, chúng ta thử xem." Thành Tiêu lưu luyến đem côn ŧᏂịŧ ra khỏi tay của Lâm Tri Dung, hắn bắt lấy hai cẳng chân trắng nõn, giữ lấy hai mắt cá chân gầy gò kia.
"Chuyện này..." Lâm Tri Dung mặt đỏ lên, trơ mắt mà nhìn đôi tất của chính mình bị cởi ra, lộ ra phần đùi trong bí ẩn nhất.
À dạo này mình vừa mới đào một hố mới tên là " Sinh Hoạt Ngọt Ngào Của Tiểu Mỹ Thụ ", truyện này chắc cũng trên dưới 10 chương à. Mọi người nhớ ủng hộ cho truyện mới của mình nhé. Cám ơn.