Chỉ với điểm này đã làm cho An Diệc Kỳ triệt để thấy được sự cường đại của Mặc Hi, một Mặc Hi không hề thu liễm, một Mặc Hi cao cao tại thượng chỉ có thể ngước nhìn. Cho dù như vậy thì trong lòng hắn cũng không hề có một tia ganh tỵ, chỉ có một chút không cam lòng.
Đau nhức trên thân thể đã dần tiêu tán, giống như đã không còn cảm giác, nếu có chăng chỉ là trong lòng vẫn vô cùng đau đớn, khiến cho An Diệc Kỳ thậm chí muốn hít thở không thông. Ánh mắt dần dần có chút vô lực, rời rạc.
Mặc Hi cũng chú ý đến điểm này, ánh mắt mang theo tình cảm mãnh liệt như vậy làm thế nào mà cô lại không thể chú ý cho được, ánh mắt trống rỗng kia khiến cho tâm tình của cô có chút rối loạn. An Diệc Kỳ sáng sủa, dù là có chút không hiểu chuyện nhưng vẫn chỉ là một đứa nhỏ, một đứa nhỏ được bảo vệ tương đối tốt. Ánh mắt của hắn khi nhìn cô đều luôn toả sáng như vậy, bên ngoài lại luôn hết lòng khiến cho cô vui vẻ.
Trong mắt cô, hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ cho dù thật ra hắn đã là một thiếu niên.
Giờ phát này, hắn mới chính thức cho cô cảm nhận được tình cảm của hắn đối với cô mãnh liệt như thế nào, ánh mắt trống rỗng kia
gần như vô hồn.
“Huyễn kiếm giai diệt!” Một tiếng quát khẽ từ trong miệng vang lên, Mặc Hi công kích người cuối cùng, vô số
thanh kiếm sắc bén lơ lửng chứa đầy lôi điện màu tím, tản ra khí tức huỷ diệt, sau một tiếng ra lệnh, toàn bộ đều lao thẳng về phía dưới, tiêu diệt mọi thứ!
Vực,
đều trong một khắc này mà bị phá huỷ hoàn toàn..
Hai người trở lại khu rừng quen
thuộc
mà có chút lạ lẫm.
“PHỐC!” Phun ra một ngụm máu tươi, An Diệc Kỳ cố gắng chống đỡ bản thân, một tay bịt miệng, ho khan đầy áp lực.
“Có ổn không?” Mặc Hi lên tiếng nói, trong tâm trí lại loáng thoáng nhớ lại ánh mắt vừa rồi của An Diệt Kỳ. Thanh Dực lúc này đã nhảy vào trong lòng của cô, rên khẽ một tiếng đầy hưởng thụ, rất lầu rồi không được nằm trong lòng chủ nhân ah~
“A…, không, không sao cả, a, ha ha.” Thân thể An Diệt Kỳ run rẩy, một lúc sau mới ngẩn đầu lên , cười nhẹ trả lời, chỉ là đôi mắt kia nhìn qua lại khiến người thấy đau lòng.
“Vậy nhanh chóng đi thôi.” Mặc Hi gật đầu, nhìn bốn phía, giống như phỏng đoán, người bố trí huyễn trận đúng là người đàn ông kia, chỉ cần gϊếŧ hắn, trận pháp sẽ tự động phá giải, mọi chuyện đều trở nên thuận lợi hơn.
Giờ phút này, cô cũng không biết phải nói gì đối với thiếu niên khiến người đau lòng trước mắt, hoặc là phải nói vì cô vốn vô tình, khi đến thế giới này lại càng vô tình hơn, chỉ trừ những người mà cô để ý, dù là không có bao nhiêu người có thể khiến cô thật sự quan tâm. Bởi vì như vậy, đối với những người mà cô để ý, cô lại càng quan tâm nhiều hơn.
Ngay từ lúc bắt đầu, bảo vệ An Diệc Kỳ chỉ vì An Dĩ Mẫn. Cho mãi đến sau này, khi hắn chậm rãi đi vào lòng cô, hắn đã trở thành người mà cô muốn bảo vệ.
Nhưng…không liên quan gì đến tình yêu .
Tình yêu, thật ra cô cũng không hiểu lắm, kiếp trước thứ cảm giác kia chỉ là một cảm giác trong nháy mắt, không hề chán ghét, an tâm, cùng lắm chỉ cảm thấy chàng trai đó có thể cùng cô đi hết một đời mà thôi .
Cho nên đối với tình cảm của An Diệc Kỳ, cô không biết phải phản ứng như thế nào hoặc có thể là cô vốn không muốn có bất kỳ phản ứng nào. Chỉ trong một khắc này, hắn khiến cho cô có chút đau lòng
“ Uh” An Diệc Kỳ hạ giọng trả lời,
dường như có chút không tập trung nhưng Mặc Hi vẫn cảm nhận được rõ ràng ánh mắt hắn nhìn mình.
Mặc Hi cười nhẹ một tiếng, liền đem linh thức tán ra bốn phía, chuẩn bị dò xét phương hướng.
“ Ai !? “
Mặc Hi thấp giọng hô một tiếng, An Diệc Kỳ lập tức cảm giác được thân thể một lần nữa bị kéo dậy, không hề lưu tình mà vội vàng kéo đi, khiến cho thương thế của hắn lại nặng hơn một chút, khí huyết có chút không thông.
Đáp xuống đất, chân An Diệt Kỳ liền không còn sức lực, thiếu chút nữa ngã xuống đất. đồng thời, cũng cảm giác hơi thở của Mặc Hi vốn đứng bện cạnh đột nhiên trở nên yên lặng dị thường , chuyện gì vậy ?
“Ha ha, thật là thú vị ah.” Trong không khí truyền đến một trận tiếng cười của người đàn ông, dưới ánh mắt kinh ngạc của An Diệc Kỳ, một bóng người đàn ông đột nhiên xuất hiện giữa không trung.
Một bộ trường bào màu đen, hơi giống với những người đàn ông kia, nhưng lại có cảm giác nhiều hơn một phần huyết tinh hung tàn, hắn hoàn toàn không hề che mặt, gương mặt trung niên anh tuấn theo đó mà lộ ra ngoài, giờ phút này dù trên môi đang treo một nụ cười nhẹ nhưng hoàn toàn không hề có cảm giác hài hoà mà chỉ tản ra một cỗ khí tức lạnh lẽo, ánh mắt của hắn giống nhưng mũi tên bắn thẳng về phía Mặc Hi, giọng nói lạnh như băng vang lên “Tiểu thư Mặc Hi của An thị, có thiên phú dị bẩm vô cùng cường đại. Tử, sát thủ tự do mà cái tên là một truyền kỳ như sấm nổ bên tai. Vậy mà không nghĩ đến lại là cùng một người ah!
Rốt cuộc, tôi nên gọi cô là Tử hay là Mặc Hi đây ?”
Kinh biến!
Một lớp sóng lại nổi lên.
Không gian yên lặng trong nháy mắt bởi vì vì người đàn ông này mà bùng lên .
Ai không có nghĩ đến lai có thể xuất hiện một người đàn ông sau chuyện vừa rồi, nhưng mà , có thể khẳng định là người đàn ông này cũng vừa mới đến đây, bởi vì cho dù người đàn ông này có thể vượt qua được sự cảnh giác của cô thì cũng không có khả năng thoát khỏi cảm giác của Thanh Dực.
Việc này đã không còn trọng yếu, quan trọng là .., hắn đã phát hiện bí mật không thể để lộ này.
Hơn nữa, hắn còn là người của Liên minh dị năng
Trong nháy mắt, đôi mắt Mặc Hi đã khôi phục một màu đen nhánh, bình tĩnh cười nói : “ Ha ha, chú này, cháu không hiểu chú đang nói cái gì, tên cháu vốn là Mặc Hi, đương nhiên là chú phải gọi ta là Mặc Hi rồi. “
“Ha ha ha! Không tệ, không tệ! Ngay lúc này còn có thể lâm nguy không loạn, thật là một đứa trẻ khiến cho người khác ngạc nhiên!” Vẻ mặt người đàn ông lại hiện lên nét cười, nhưng lần này lại rõ ràng là tán thưởng, giữa hư không liền xuất hiện một vật thể lớn bằng bàn tay, màu đen toả ra ánh vàng, chính giữa là một khối thuỷ tinh màu đỏ, đồng thời ngay lúc đó lại nghe người đàn ông tiếp tục nói, “ Không cần thiết phải chối, từ lúc đôi mắt chuyển sang màu tím cho đến hết, có thể chiếu lại đoạn phim đó một lần nữa, cô muốn xem không ?”
Không đợi Mặc Hi trả lời, vật thể thuỷ tinh màu đen ánh vàng trong tay người đàn ông đột nhiên sáng lên, bên trong vốn trống rỗng đột nhiên xuất hiện hình ảnh của Mặc Hi đang đứng tại Vực vừa rồi, , cao thượng như vậy, tuyệt ngạo như vậy, tuyệt mỹ như vậy, còn có đôi mắt màu tím rõ ràng, công kích đẫm máu, sau cùng là một mảng đen kịt.
“Thế nào? Còn gì muốn nói không ?” Thu hồi vật thể màu vàng, ánh mắt của người đàn ông nhìn Mặc Hi vô cùng khoan thai, không hề có bất kỳ biến hoá, không để cho bất cứ ai đoán ra ý nghĩ của hắn.
“ Ha ha, chuyện đã phát sinh như vậy, cháu còn có thể nói cái gì ?” Mặc Hi cười bình thản, giống như không hề hoảng sợ khi bị phát hiện, chuyển biến như vậy cũng khiến chó ánh mắt của người đàn ông hiện lên sự tán thưởng rõ ràng, đôi mắt vừa chớp, một lần nữa lại trở thành màu tím trong suốt, Mặc Hi mở miệng nói như tán gẫu, “ Chỉ có thể nói, Liên minh dị năng quả thật là không lường được!”
“ Đợi khi Mặc Mặc giao đấu với hắn, Kỳ lập tức nhanh chóng chạy khỏi đây.” An Diệc Kỳ đứng một bên nghe hai người nói chuyện, trong lòng cảm thấy buồn bực, đột nhiên lại nghe Mặc Hi truyền âm. Đôi mắt trở nên an tĩnh, vừa chuẩn bị trả lời thì lại nghe một câu “ Đừng nói thêm bất cứ cái gì, nghe lời Mặc Mặc, nếu không muốn bị bắt thì nhanh chóng chạy đi
“…” An Diệc Kỳ siết chặct nắm tay, thân thể nhẹ run
Ánh mắt của người đàn ông như cười như không vô ý lướt qua hắn, sau đó một lần nữa lại nhìn Mặc Hi, cười nói “ Ha ha, quên giới thiệu rồi, tôi gọi là Lãnh Danh Nhiên. “
Lãnh Danh Nhiên, người đứng đầu Hình đường của Liên minh dị năng!
“Ha ha, chào Lãnh tiên sinh.” Mặc Hi chào hỏi giống như bạn bè, nụ cười tự nhiên, thân thể có chút thả lỏng.
Khuôn mặt của Lãnh Danh Nhiên có chút động, trường bào màu đen không có gió mà tự lay động, cười nói “ Thật ra, đối với những thiên tài như cháu, tôi không thể không nói một câu bội phục, nếu như cháu chịu quy thuận Liên minh dị năng, tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi cháu, thậm chí còn cho cháu nơi tốt nhất để tu luyện.”
“ Ha ha, nếu cháu nói, cháu muốn chức vị Minh chủ của Liên minh dị năng thì chú có thể cho sao?” Mặc Hi chớp chớp đôi mắt cười nhạo nói, không hề có chút cảm giác ác ý nào thậm chí còn có một chút hóm hỉnh khả ái.
“Cháu nói thử xem?” Lãnh Danh Nhiên cũng không có tức giận, lời nói vừa thốt ra, người đã biến mất.
Cùng lúc biến mất còn có Mặc Hi.
Bành ——
Một tiếng vang kịch liệt vang lên giữa không trung, năng lượng tản ra, khiến cho An Diệc Kỳ phun ra một ngụm máu.
“ Mau chạy đi!!” Ý thức được giọng nói của Mặc Hi tiếp tục truyền đến, “ Nếu triển khai Vực vậy sẽ khó chạy thoát!”
Không còn cách nào khác, Lãnh Danh Nhiên trước mắt này chính là một gã cấp Hoàng vô cùng mạnh, cấp Hoàng! Đó không phải là tu vi của một kẻ đơn giản, cho dù là Mặc Hi cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần, nếu như có thể để An Diệc Kỳ thoát trước, cô mới có thể thoải mái ứng phó, ít nhất không cần phải cố kỵ An Diệc Kỳ, phối hợp cùng Thanh Dực thì cô có thể đảm bảo được mạng của mình, thoát, cũng không còn quá khó.
“…” Trong lòng An Diệc Kỳ giằng co một lúc , bước chân cũng có chút do dự, cuối cùng trong mắt thoáng qua một tia phức tạp và bi thương liền chuẩn bị rời khỏi, nhưng màchi3 trong phút chốv, vài giây ưu buồn này đã mang đếu hậu quá không thể ngờ
Bên ngoài trời đất, cái gọi là rừng rậm đã biến thành một phong cảnh khác, trời xanh mây trắng, núi xanh cây lớn, cát chảy sa mạc, một khu vực địa hình phức tạp.
“Đáng chết!” Bóng ảnh Mặc Hi xuất hiện ở giữa không trung, khẽ mắng một tiếng trong miệng, cô vậy mà không nghĩ đến chuyện An Diệc Kỳ thật sự do dự, chỉ là bây giờ dù nói cái gì cũng đều vô dụng.
“ Ha ha, cô gái nhỏ, cháu không hề có ý định suy nghĩ lại lời đề nghị của tôi sao ? “ Bóng ảnh Lãnh Danh Nhiên cũng xuất hiện giữa không trung, bên trong Vực này mà vẫn xuất hiện, như vậy rõ ràng là vô cùng tin tưởng vào thực lực của bản thân.
“ Chú nói thử xem ? “ Mặc Hi cười nhạt hỏi ngược lại, toàn thân đã nhanh chóng bao phủ một tần lôi điện màu tím, giống như Nữ Thần của lôi điện.
“ Xem ra chỉ còn cách dùng thực lực nói chuyện. “ Lãnh Danh Nhiên cũng không miễn cưỡng, ánh sáng màu xanh nhàn nhạt chớp động trong lòng bàn tay, “ Nhưng không thể không nói,
xem như cháu can đảm hơn người, cho dù có thiên phú đáng sợ, kỹ năng công kích tinh xảo. nhưng trước mặt cháu lại là một Dị năng giả Hoàng cấp là tôi, cháu nhận định cháu có khả năng thắng sao?
Nghe vậy, Mặc Hi cười nhẹ nhàng, lẫn theo một chút tuỳ ý, một chút cuồng ngạo trả lời, “ Thực lực không phải là phải trải qua những trận chiến sinh tử mới càng nhanh chóng trưởng thành sao?”
Đôi mắt màu tím cùng với lời nói cuồng ngạo kia, thật sự là muốn cùng gã đánh một trận!
Lãnh Danh Nhiên hơi sững sờ, tiếp theo vang lên tiếng cười to “ Ha ha ha! Hay cho một câu trưởng thành từ những trận chiến sinh tử, Mặc Hi a Mặc Hi, tôi thật sự muốn cháu trở thành con dâu của tôi, hahaha! Nhưng mà nếu nhưng ngươi
không tự cho là đúng, vậy chỉ có thể huỷ diệt! “
Con dâu! ? Mệt cho hắn có thể nghĩ ra.
Mặc Hi lắc đầu, đồng dạng cười nói, “Muốn đánh liền đánh, tới đi!”
Lôi điện bao bộc xung quanh cơ thể trở nên dữ dội hơn.
Bề ngoài nhìn qua cô có vẻ tự tin nhưng thật ra thì không phải, hiện tại trong lòng Mặc Hi đang tìm ra kế sách, dù sao trước mặt cũng là một tên cấp Hoàng cường hãn, nhưng hết thảy mọi chuyện đều không phải do cô muốn đánh, không nói đến chuyện cô muốn dẫn An Diệc Kỳ bỏ chạy, bỡi vì đã bại lộ thân phận nên nhất định phải đánh một trận
“Ha ha ha! Nói thật hay! Vậy để tôi cho cháu thấy sự đáng sợ của cường giả Hoàng cấp !” Lãnh Danh Nhiên
không hề nói nhảm, ánh sáng màu lam nhạt trong tay bắt đầu toả sáng.
Mà, dường như hắn quên mất, con mèo đen nhỏ trong lòng Mặc Hi sớm đã không thấy bóng dáng?
“Hả?” Ngay lúc này, Lãnh Danh Nhiên vốn có ý định công kích đột nhiên kinh hô một tiếng, thân mình liền
dịch chuyển, mà nơi hắn vừa đứng lại là xuất hiện đường vuốt sắc bén màu đen.
” Dị thú tinh thông dị năng Không gian?” Bóng ảnh Lãnh Danh Nhiên
lại một lần nữa xuất hiện, trong giọng nói có chút nghi hoặc, tiếp theo cười nói, “Xem ra là đã xem thường cháu rồi, con thú này chính là con mèo nhỏ suốt ngày đi bên cạnh cháu sao ?”
Mặc dù nói như vậy, nhưng Lãnh Danh Nhiên đã bắt đầu công kích, một đạo năng lượng trong suốt lập tức đối chọi với hàng trăm lưỡi đao sắc bén của Mặc Hi! Sau đó lại cười nói “ Phương thức tấn công của cháu rất thú vị a, khiến cho tôi có chút cảm giác quen thuộc”
“Phải không? Không biết cháu đây có nên cảm thấy vinh hạnh hay không?” Mặc Hi cũng cười nói, nhưng tay lại không hề rãnh rỗi, lôi điện mạnh mẽ phóng ra, vang động bầu trời.
“Ha ha, cháu. . .” Lãnh Danh Nhiên nghiêm mặt, chưa kịp nói hết câu đã bị một giọng nói khác cắt ngang.
“Rống! Đừng có lải nhải nhiều! Xem trảo!” Giọng nói này chính là của Thanh Dực, theo sau âm thanh đó chính là một đường vuốt đen sắc bén xuất hiện phía sau Lãnh Danh Nhiên
Ầm!!
Móng vuốt sắc bén mang theo năng lượng không gian màu đen va chạm, chấn động bốn phía.
“Lôi kiếm thiểm.” Lôi điện lóe lên, liền đánh về phía Lãnh Danh Nhiên, lại một lần va chạm gây chấn động.
Rầm rầm rầm ——
Cát bụi mù mịt khắp nơi.
“Ha ha ha! Không tệ ah! Không tệ! Vậy mà có thể bức tôi tới mức này, Mặc Hi, nếu cháu không thuần phục vậy chỉ có thể chết! ” Giữa không trung, truyền tới âm thanh cuồng tiếu của Lãnh Danh Nhiên, tiếng cười mang theo sát khí rõ ràng, một khắc này, Lãnh Danh Nhiên thật sự muốn gϊếŧ Mặc Hi.
Yêu nghiệt như vậy, nếu không thể khống chế, về sau chắc chắn là hoạ, cho nên, vào ngay lúc cô vẫn chưa trưởng thành nên lập tức gϊếŧ chết!
Hống ——
Hơi thở lan tỏa bên trong Vực, An Diệc Kỳ ở trên mặt đất cứ ho khan, mỗi lần ho đều ho ra máu.
Lại nhìn lên trời, bóng ảnh Mặc Hi lúc ẩn lúc hiện
Ánh mắt Mặc Hi rét lạnh, chắc chân chính ra tay rồi!
Từ lúc bắt đầu tấn công, cô nhận ra hắn vẫn đang nương tay, chỉ là vì muốn thử thực lực của cô, nhưng vào lúc này xem ra cuối cùng hắn cũng đã bắt đầu nghiêm túc rồi!
Cảm giác được năng lượng mạnh mẽ trong không khí, nhưng trong đôi mắt màu tím lại toát ra một tia cuồng nhiệt, đây chính là cường giả cấp Hoàng a!
Ngay lúc này, Thanh Dực đã xuất hiện bên cạnh Mặc Hi, đôi mắt đen xuất hiện một tia ngưng trọng, mở miệng nhẹ nói “ Chủ nhân, có chút khó giải quyết.”
Đừng thấy Thanh Dực đôi lúc không tuân theo lẽ thường , lộ ra sự kiêu ngạo ngang bướng, thậm chí vừa rồi còn mắng Lãnh Danh Nhiên, thật ra chính là cố ý khiến cho Lãnh Danh Nhiên tức giận, lúc cần ổn trọng thì sẽ ổn trọng, giống như Mặc Hi, bên ngoài mặt là mặt nạ lừa gạt thế gian .
“Uh, chị biết rõ.” Mặc Hi cười nhạt trả lời, bàn tay có chút nhanh chóng.
Ngay lúc Lãnh Danh Nhiên
ngưng tự năng lượng, đôi mắt chợt nhắm khoé miệng cong lên mang theo ý cười nhàn nhạt, lúc đôi mắt mở ra một lần nữa, màu tím trong mắt bắt đầu xuất hiện ánh điện lưu chuyển, hơi thở mạnh mẽ đồng dạng tản ra .
Hủy diệt, uy nghiêm, không thể xâm phạm! Cô giống như một vị thần!
“Rống rống! !” Cảm giác được khí thế của Mặc Hi, Thanh Dực cũng gầm lớn một tiếng, đó là tiếng gầm nguyên thuỷ nhất, cuồng ngạo duy ngã độc tôn giống như Mặc Hi, năng lượng màu đen bao bộc toàn thân, càng lúc càng đậm.
Nguyên bản thân thể chỉ to bằng lòng bàn tay, bây giờ lại lớn ra gần bốn mét, bốn chân mạnh mẽ, nanh vuốt sắc bén như đao, giữa trán là một chiếc sừng nhọn, đen như mực, giống như có năng lượng xoáy chuyển bên người nó, trên lưng mọc ra một đôi cánh đen, lông vũ trên cánh nhìn như vảy kim loại giống như làm bằng vàng bóng loáng, đuôi dài hơn mét trên đầu đuôi còn treo cái móc câu bén nhọn
Một chân đạp mạnh vào hư không trung, giống như không khí là đất bằng, Thanh Dực mở to miệng lộ ra nụ cười, trong đôi mắt màu xanh đen loé lên sự hưng phấn, không có hề có một chút sợ hãi.
Giống như Mặc Hi, nó không sợ chiến đấu, càng không sợ cái chết, thậm chí nó không tin nó sẽ chết, chỉ cần có Mặc Hi ở bên cạnh, nhất định nó luôn có thể chiến đấu đến tận cùng, nó và chủ nhân vĩnh viễn mạnh nhất! !
“Ah? Dị thú này lại có chút đặc biệt.” Giữa không trung truyền tới giọng nói lãnh đạm mờ mịt của Lãnh Danh Nhiên.
Ba cổ khí thế đối kháng với nhau, hai người một thú đều là hết sức căng thẳng.
【 Chủ nhân, cảm giác được vị trí của hắn không? 】 Thanh Dực ngẩng đầu, ý thức truyền âm nói.
【 Có, cùng đánh một trận oanh liệt a! 】 Điện quang loé
lên trong đôi mắt màu tím, Mặc Hi cười đến lạnh nhạt, trong không khí hơi thở hủy diệt càng thêm nồng đậm
【 Ha ha ha ha! Được! 】 Thanh Dực mở to miệng, trong đôi mắt màu đen là một mảng nhiệt huyết. Năng lượng màu đen đã bao phủ toàn bộ móng vuốt đen.
Giờ phút này bọn hắn đã hoàn toàn trong trạng thái chiến đấu, đó là sự khát khao với lực lượng, tự tin đối với bản thân.
“Ha ha! Đến!” Mặc Hi vừa dứt lời, trong không gian lập tức xuất hiện vô số lưỡi dao vô hình mắt thường không thể nhìn thấy tấn công về phía Mặc Hi và Thanh Dực. .
Biến mất.
Mặc Hi và Thanh Dực đều biến mất, tiếp theo trong không khí nhất thời truyền tới từng trận năng lượng mạnh mẽ va chạm tạo nên những tiếng vang lớn.
“Thiên Lôi, phạt!”
Sau một tiếng, bóng ảnh Mặc Hi chợt hiện, bầu trời vang một tiếng oanh lớn sau đó ầm ầm cộng hưởng, trong Vực một trận rung động.
“Đây là giang hồ đồn thổi Tử có thể dẫn dắt phát uy năng của trời đất à? Quả nhiên không giả ah! Hả?” Lãnh Danh Nhiên ở giữa không trung nói, tiếp theo có một tiếng tiếng vang lớn tiêu tán lời nói của hắn.
“Ha ha ha! Ông quên còn có Bản tôn sao!”Tiếng cười của Thanh Dực một lần nữa truyền tới.
Hết thảy đều vang lên giữa không trung , nhưng hoàn toàn không thấy thân ảnh của bọn họ.
“Đi!” Giờ phút này chỉ nhìn thấy ngón tay của Mặc Hi ở phía xa xa, có vài tiếng oanh vang lên, trên người nhanh chóng được bao phủ bởi lôi điện, bên ngoài Vực và trong Vực cũng bị ảnh hưởng từ Mặc Hi.
Oanh oanh ——
Vô số năng lượng va chạm vào nhau, giống như tận thế.
Hống ——
Lại thêm một tiếng, cả người Mặc Hi đột nhiên lui về phía sau, không hề dừng, lại một lần nữa xuất hiện tại một chỗ khác, một đạo lôi điện trong tay công kích về phía sau, như là đánh đến cái gì, quay người lại giữa không trung, lại một lần nữa đứng ngay tại trăm mét bên ngoài.
Phanh ——
Phía sau cô lại xuất hiện bộ móng vuốt màu đen vô cùng sắc bén, năng lượng màu đen xung động rồi dần dần tiêu tán, sau đó liền xuất hiện bóng ảnh to lớn của Thanh Dực,mở miệng cười lớn, “Hắc hắc, không tệ ah! Không phải rất giống rùa đen rụt đầu sao?
?”
“Hừ.” Một tiếng cười lạnh, bóng ảnh của Lãnh Danh Nhiên lại xuất hiện giữa không trung, tay phải là một quần sáng màu lam chuyển động, cả người Mặc Hi và Thanh Dực một lần nữa di chuyển đến nơi khác, không gian ngay tại chỗ hai người vừa đứng bị đè nén phát ra một tiếng vang kịch liệt
Rầm rầm rầm ——
Thuận theo tay của Lãnh Danh Nhiên chuyển động, trong không gian truyền tới những tiếng nổ mạnh không ngừng.
Trong lúc đó, Thanh Dực và Mặc Hi vẫn luôn né tránh đã bắt đầu có chút chật vật.
Bọn họ liếc nhau, bóng ảnh của Mặc Hi và Thanh Dực lao tới Lãnh Danh Nhiên, bị động như vậy chưa bao giờ là phương thức tấn công yêu thích của bọn họ.
Lôi điện màu tím không ngừng loé lên từng đợt không ngừng, giống như
pháo hoa , vô cùng xinh đẹp mang nhưng lại mang theo uy lực kinh người.
Mà đối với việc Mặc Hi tấn công cùng với Thanh Dực không ngừng đánh lén, Lãnh Danh Nhiên vẫn tự nhiên ứng phó, nhưng không được tốt. Thấy biến hóa như vậy khiến cho An Diệc Kỳ trên mặt đất cảm thấy có chút ngơ ngẩn.
Kẻ địch của Mặc Hi chính là một cao thủ cấp Hoàng, cao thủ cấp Hoàng đó, trong mắt người tu luyện tại Thuỷ Lam Tinh tuyệt đối là đại nhân vật được người người tôn sùng, cả Thuỷ Lam Tinh có bao nhiêu người có thể tu luyện thành cường giả cấp Hoàng , người như vậy chỉ có thể nhìn lên mà thôi.
Nhưng đối mặt với cao thủ như vậy, Mặc Hi lại có thể giao chiến cùng với hắn, thậm chí không hề yếu thế, cô như vậy, càng biết nhiều hơn càng khiến cho An Diệc Kỳ cảm giác được sự chênh lệch giữa hắn và cô. Cái gì mà đánh bại cô thì có thể kết giao với cô, hahaha, buồng cười a buồng cười, An Diệc Kỳ mày con mẹ nó thật là buồn cười ah. . .
Cô như vậy. . .xem ra mày thật sư là hy vọng xa vời a
An Diệc Kỳ. . . Mày thật buồn cười ah! ! !
Bên trong đôi mắt là một mảng đau thương nhức nhối, cánh tay ôm ngực nhẹ run, áp lực kịch liệt, khí huyết không thông thậm chí suýt nữa muốn ngất, An Diệc Kỳ nương theo đó chống đỡ , ngẩngđầu nhìn thiếu nữ xinh đẹp đã chiếm cứ toàn bộ tâm hắn.
“Thiên Lôi, diệt!”
Bầu trời một lần nữa truyền tới tiếng quát khẽ của Mặc Hi, trong nháy mắt yên tĩnh đến
đáng sợ, xem ra càng yên tĩnh như vậy mới càng phát ra áp lực, càng khiến cho lòng người run.
Trên mặt Lãnh Danh Nhiên cũng thoáng qua một tia ngưng trọng, năng lượng màu lam trong tay phiêu đãng, toàn bộ
năng lượng trong Vực ngưng tụ lại bao quanh thân thể hắn, biểu hiện của Mặc Hi khiến cho hắn ngạc nhiên, cô rõ ràng chỉ là một cô gái mười sáu tuổi ah, vậy mà có thể đánh cùng hắn đến mức này.
Trên bầu trời, thuận theo câu nói vừa dứt của Mặc Hi, quang ảnh lóe lên, giống như phá vỡ không gian, hiện lên một mảnh vặn vẹo.
Không gian bao quanh người Lãnh Danh Nhiên ngay lúc này cũng đan chéo lên nhau.
Hai đạo năng lượng va chạm vào nhau, nháy mắt tĩnh lặng, hai đạo năng lượng va vào nhau, trong nháy mắt liền yên tĩnh, không khí và năng lượng va vào nhau, sau đó một đợt sóng năng lượng cực lớn tản ra bốn phía, không hề có bất cứ âm thanh, toàn bộ năng lượng cùng lúc chấn động.
Dưới sự công kích kịch liệt, đợt tấn công không hề ngừng lại, càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn,chỉ cần sai một lần, nhất định sẽ phải đón nhận một hậu quả vô cùng nghiêm trọng, chuyện như vậy, Mặc Hi tuyệt đối không cho phép phát sinh.
“Vù vù!” Liên tục tấn công, trên trán Mặc Hi vẫn không hề có một chút mồ hôi, không hề phạm một sai sót nào, cần không biết bao nhiêu là tinh lực mới có thể làm được, thân thể và tinh thần mệt mỏi gấp đôi bình thường.
【 Chủ nhân, không sao chứ? 】Thanh Dực có thể cảm giác được tình huống của Mặc Hi rõ ràng nhất, nhất thời lo lắng truyền âm nói.
【 Không quan trọng! Chỉ là muốn gϊếŧ hắn xem ra hơi khó! Tìm chỗ đột phá! 】vốn là muốn gϊếŧ hắn để tránh cho hình ảnh kia bị lộ ra ngoài, nhưng thực lực cấp Hoàng vẫn quá cường đại, quả nhiên không thể tuỳ tiện ra tay được. Đối phó với hắn không khó, nhưng muốn gϊếŧ hắn lại không phải là đơn giản như một cộng một bằng hai.
【 Vâng! 】
“Cô bé, còn cả dị thú của cháu, hai cháu đều khiến tôi giật mình, thậm chí khiến tôi kinh ngạc, nhưng các cháu vẫn xem thường cấp Hoàng rồi, thế nào, mệt mỏi đi, cháu nhận thấy cháu còn có thể chống đỡ đến lúc nào? Bên trong Vực , tôi chính là thần, năng lượng
cháu cũng chỉ có chừng mực mà thôi.” Đối phó với sự công kích của một người một thú, Lãnh Danh Nhiên khoan thai nói, ánh sáng lam nhạt trong tay đột nhiên rực sáng.
“À?” Cảm giác được Lãnh Danh Nhiên muốn ra đại chiêu, thân ảnh Mặc Hi cũng dừng lại, cười nói, “Cũng không biết chừng.”
Đối với câu trả lời của Mặc Hi, Lãnh Danh Nhiên không cho là đúng. Mặc Hi, vốn dĩ hắn muốn gϊếŧ đứa nhỏ này nhưng lại nghĩ đến năng lực của cô nên mới thay đổi dự định ban đầu, kéo dài cùng cô cho đến bây giờ.
Nhưng năng lực tấn công của cô khiến cho hắn chấn kinh, căn bản là cô có thể vượt cấp gϊếŧ người, so với báo cáo không hề sai, hơn nữa tốc độ tu luyện cũng quá kinh người.
Dưới sự khống chế của Lãnh Danh Nhiên, không gian ngày càng trở nên vặn vẹo. Đột nhiên xuất hiện một đạo lốc xoáy trong không gian, kèm theo đó là tiếng cười màng theo ngữ khí lạnh lẽo của Lãnh Danh Nhiên. “ Toái Không”
“Thiên Lôi, vạn dẫn!” Mặc Hi cùng lúc mở hai bàn tay , xoay mình bay lên, ánh sáng tím sáng rực, hàng vạn tia điện màu tím loé lên, lao thẳng đến lốc xoáy trước mắt.
Xẹt xẹt xẹt ——
Thanh âm quái dị vang lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ tai, đồng thời năng lượng trong không gian một lần nữa phân tán, hỗn loạn.
“A….”
Mặc Hi chấn động trước ngực, hơi thở có chút rối loạn
“Ah ah ah! !” Ngay tại lúc này, một âm thanh ngoài ý muốn đột nhiên truyền đến, Khiến cho cả người Mặc Hi chấn động, đôi mắt thoáng qua một tia kinh sợ.
Thiếu chút nữa cô quên mất ở đây còn có An Diệc Kỳ.
Lấy tu vi của hắn, trong hầu hết khoản thời gian cô cùng Lãnh Danh Nhiên giao đấu, năng lượng va chạm chèn ép, tuyệt đối là sống không bằng chết. Vậy mà
hắn không hề rên một tiếng, để cho cô hoàn toàn tập trung chống đỡ
Lãnh Danh Nhiên, đến lúc này mới bật ra một tiếng kêu thống khổ.
Liếc mắt nhìn qua, giờ phút này An Diệc Kỳ đã ngã xuống đất, , thân thể hắn toàn bộ là máu, một nguồn năng lượng hỗn loạn gần như lao về phía hắn.
Đáng chết! !
Nhìn Lãnh Danh Nhiên phía trên nhưng không phát ra đợt tấn công, tiếp theo đó thân ảnh Mặc Hi đột nhiên biến mất, sau đó đã xuất hiện bên mặt An Diệc Kỳ, ôm hắn vào lòng, một vẫy tay mà đến năng lượng thành tro bụi.
“Ah A…!”
Một tiếng rên khẽ, Mặc Hi phun ra một ngụm máu, bên trong đôi mắt màu tím là một mảnh lạnh lùng, biết rõ hắn nhất định sẽ thừa dịp này mà tấn công! Chỉ là một đòn này vẫn khiến cho cô có chút chật vật.
Thân ảnh nhanh chống bật dậy, biến mất tại chỗ.
Vốn dĩ An Diệc Kỳ sắp chết
lại cảm giác được bản thân rơi vào một cái ôm ấm áp. Hương thơm thanh đạm kia khiến cho hắn như rơi vào mộng cảnh, nhưng sau đó một đợt mùi tanh, đột nhiên hai mắt mở lớn, vừa nhìn qua liền lập tức nhìn thấy thần sắc thống khổ của Mặc Hi, tiếp đó thân thể liên tục rung lên, cánh tay cùng lớp áo phía sau vỡ ra, máu tươi chảy ra không ít.
Sau đó hai người cùng ngã trên đất, lăn trên mặt đất, càng khiến cho đầu óc hắn trở nên mơ hồm chỉ nghe thấy giọng nói
của người đàn ông kia , “ Ha ha, cô bé, trong lúc giao đấu không nên mất tập trung, chỉ sơ sảy một chút mà hậu quả phả trả lại vô cùng lớn đấy, ngay tại lúc ngươi quyết định bảo vệ tên phế vật An Diệc Kỳ cũng chính là lúc cháu nhất định phải thua!”
Phế vật. . .
Mặc Mặc bởi vì mình bị thương. . .
Mình. . . Là phiền toái. . .
Nếu không phải vì mình. . . Mặc Mặc sẽ không gặp nguy hiểm. . . Nếu mình nghe lời Măc Măc ngay từ lúc đầu…Nếu….
Ngay lúc một tia tỉnh táo cuối cùng còn sót lại, cũng là lúc An Diệc Kỳ nhìn thấy Mặc Hi phun ra một ngụm máu, ngay tại lúc này, trong ánh mắt mơ hồ tan rã, một giọt nước trong suốt chảy ra, rơi xuống thấm vào đất
“Ha ha, hối hận, chịu thua? Còn không nhất định!” Mặc Hi cảm giác được An Diệc Kỳ hôn mê, đáng chết, thậm chí
còn không thể bảo vệ thật tốt! Ôm An Diệc Kỳ trong lòng, lần nữa xoay người nhảy lên né tránh công kích của Lãnh Danh Nhiên. Đi sai một bước, toàn bộ đều thua, giờ phút này Mặc Hi hoàn toàn rơi vào thế bất lợi.
“Rống! !” lại một đợt công kích mãnh liệt, thời khắc Mặc Hi sắp trúng chiêu thì Thanh Dực xuất hiện chắn ngang, một tiếng gầm thống khổ vang lên.
Hai người một thú đều bị thương, đều ngã vật ra trên đất.
Tình huống vô cùng nguy hiểm.