Editor: Puck -
Trong lòng Già Đại ngọt ngào, sau khi hiểu lầm cởi bỏ cảm giác đúng là tốt, nên đỏ mặt gật đầu một cái.
Quế Bá Lăng vừa nhìn thấy dáng vẻ e lệ thẹn thùng này của cô, giống như có một sợi lông sượt qua tim anh, ngứa một chút, tê tê dại dại, khiến cho anh nghiêng người hôn lên cánh môi mềm mại của cô.
Nụ hôn này sau khi cả hai tỏ rõ cõi lòng của nhau, càng thêm sâu triền miên, hút, cắn, mυ'ŧ, liếʍ...
Thân thể Già Đại càng lúc càng mềm, không cầm cự nổi.
Quế Bá Lăng cũng theo thân thể của cô đi xuống, đè cô ngã xuống chỗ ngồi.
Khi hai người hôn đến khó tách ra thì điện thoại của Già Đại vang lên, cô chỉ đành phải dùng tay đẩy người đàn ông trên người, “Dậy đi.”
Sau đó lấy điện thoại di động trong giỏ xách ra, là anh họ gọi điện thoại tới hỏi cô chuyện thực tập có tốt không, có muốn trở về Nhật Bản không?
Rất nhuần nhuyễn dùng tiếng Nhật a a ô ô nói một hồi, trong lúc đó còn liếc mắt nhìn người đàn ông đang hai mắt như đuốc nhìn cô chằm chằm ngọt ngào nhếch miệng, b%¥&*#, cúp.
Ông ngoại và anh họ vốn muốn để cho cô về Nhật Bản tiếp tục đào tạo chuyên sâu, nhưng cô nói muốn suy nghĩ mấy ngày, khi cô đang do dự thì Quế Bá Lăng thổ lộ với cô, giải thích toàn bộ hiểu lầm giữa hai người.
Cho nên cô quyết định tiếp tục lưu lại thành phố W.
“Em định trở về Nhật Bản đào tạo chuyên sâu?” Quế Bá Lăng nói như ăn giấm, tiếng Nhật rất tốt, cho nên nghe rất rõ ràng.
“Ban đầu có tính toán như vậy, hiện giờ không có ý định rồi.” Già Đại thở dài.
“Về sau cũng không cho có tính toán như vậy.” Quế Bá Lăng bá đạo nói, nếu Già Đại về Nhật Bản, chẳng phải ngày ngày anh đều sẽ rầu rĩ sao.
Già Đại bất mãn liếc nhìn anh, “Chuyện sau này bây giờ sao nói rõ được, anh đưa em về trường học trước.”
Cho dù vô cùng không muốn, vạn lần không muốn, Quế Bá Lăng cũng đành phải đưa cô về trường học trước, nóng vội thì không ăn được đậu hũ nóng, phải từ từ.
Sau này hai người liền chính thức lui tới rồi, ở trường học ngây người không tới mấy ngày thì đi thực tập, như ý nguyện của Quế Bá Lăng, ý vị càu nhàu ở bên tai cô ký túc xá của bệnh viện không tốt, người ở quá nhiều, thức ăn ở căng tin cũng không dễ ăn.
Đơn giản chính là thăm dò một mục đích, muốn Già Đại dọn đến ở chung với anh.
Trải qua mấy ngày không ngừng cố gắng và khua môi múa mép, cuối cùng thành công thuyết phục được Già Đại.
Biệt thự tư nhân của Quế Bá Lăng quả thật rất lớn, cách bệnh viện thành phố cũng không phải rất xa, lái xe chỉ hai mươi phút, ở chỗ này còn có một dì đặc biệt nấu cơm, Già Đại ăn lần đầu tiên còn muốn ăn lần thứ hai.
Tổng hợp các nguyên nhân kể trên, cô dao động, quyết định chuyển qua.
Nói đại khái chuyện này một lần với Tuệ Tuệ, tóm tắt một chút chi tiết mắc cỡ nho nhỏ mà thôi.
“Thật ra thì, ngày đó tớ và Thừa ở trong xe nhìn thấy anh Lăng cường hôn cậu, tớ thiếu chút nữa xông ra chuẩn bị đánh anh Lăng một trận, Thừa kịp thời kéo tớ lại, nói chuyện giữa hai người nên để cho hai người tự giải quyết, may mà tớ không nhất thời xúc dộng, bằng không nhất định làm hỏng rồi.” Thiên Ca Tuệ cảm khái.
“Tuệ Tuệ, sẽ không trách lúc trước tớ vẫn không nói cho cậu biết chứ, ngay cả chính tớ cũng không nghĩ đến chúng tớ sẽ có một ngày như vậy.”
“Sẽ không đâu, duyên phận giữa cậu và anh Lăng chính là có cản cũng cản không được! Từ lần đầu tiên gặp trong hành lang, đến lần thứ hai nụ hôn thần bí trong vũ hội hóa trang, rồi đến lần thứ ba tình một đêm, hắc hắc... Hai người tiến triển rất thần tốc!”
“Ai bảo cậu cười...” Già Đại náo loạn muốn vặn cánh tay Tuệ Tuệ, hai người điên khùng suốt một đường ra khỏi toilet, đi về phía sảnh trước.
Trong sảnh chính thật sự xuất hiện một náo động nhỏ, chủ nhân là Itou Anh Nại.
Tối nay cô xinh đẹp như một yêu tinh nhỏ, nhẹ nhàng tung bay trên sàn nhảy, một bộ kimono màu hồng anh đào, còn có trang điểm kiểu geisha Nhật Bản, mỗi một cái nhăn mày một nụ cười sao mà câu hồn đoạt phách.
Tay áo rộng bay múa, eo thon, mỗi giơ tay nhấc chân đều biểu lộ hết dáng vẻ con gái, trong mắt chỉ nhìn thấy một người, in bóng dáng của anh trong tròng mắt đen của mình. diee ndda fnleeq uysd doon
Hoàn tất một điệu nhảy, trong đám người bộc phát ra tiếng vỗ tay như sấm, thật sự nhảy quả đẹp, tất cả những người đàn ông độc thân đều nhao nhao muốn thử, định tiến đến gần cô gái Nhật Bản xinh đẹp kia, muốn theo đuổi cô.
Thiên Chỉ Dương đứng bên cạnh, sắc mặt hơi nặng nề, Itou Anh Nại này, thật sự cho anh một ngạc nhiên lớn, không trách được mấy ngày trước buổi tối gọi cô ra ngoài ăn cơm cũng không có thời gian, thì ra đang luyện múa? Con bé này đúng là đa tài đa nghệ!
Anh Nại một lòng chỉ muốn nhanh một chút như bay đến bên cạnh Thiên Chỉ Dương, nhưng có một người đàn ông cố tình đến đây, dùng một đống lời vô dụng chặn đường cô, khiến cho cô rất tức giận, giọng nói cũng không được tốt quát lên: “Tất cả đều tránh ra cho tôi!”
Giọng nói mạnh mẽ như vậy vừa cất lên, thật sự có sự chênh lệch rõ ràng với cô vừa mới khiêu vũ, khiến cho những người đàn ông kia ngẩn người, nhưng vẫn nhắm mắt nói: “Tiểu thư xinh đẹp, làm bạn gái của anh có được không? Anh vừa thấy em đã yêu, trong mắt cũng không chứa được những người phụ nữ khác rồi.”
“Nhưng tôi nhìn thấy anh lại ghét, hơn nữa bạn trai của tôi đứng kia, anh muốn bị đánh sao?” Anh Nại đúng là thẳng tính, nói ra lời buồn nôn người chết không đền mạng.
Người đàn ông kia giống như ăn ba ba, nhìn cô một cái thật sâu, tự lẩm bẩm: “Người đẹp sao lại nói ra lời khó nghe như vậy.”
“Hừ! Tôi lại không mời anh nghe!” Anh Nại dùng lỗ mũi hừ hừ.
Thiên Chỉ Dương mặc bộ âu phục màu đen Armani cắt xén vừa người, tao nhã ung dung đi tới, nhìn chằm chằm vào người đàn ông dây dưa với Anh Nại không dứt, giọng điệu không vui, “Anh không nghe hiểu tiếng Trung?”
Người đàn ông kia thấy tình thế rất không có lợi cho mình, chỉ đành phải ảo não rời đi.
Anh Nại thấy Thiên Chỉ Dương đi tới giải vây giúp mình, thân mật ôm cánh tay của anh, ngước đầu cười thành một đóa hoa, “Dương, anh có thích điệu múa vừa rồi của em không?”
“Sau này đừng nhảy, hóa trang kiểu này... Không thích hợp với em.” Thiên Chỉ Dương khựng lại một chút, nghĩ một từ so sánh thích hợp.
“Anh trai nói hôm nay em rất đẹp! Hơn nữa chị Hoa nói anh nhất định sẽ thích điệu nhảy này của em, bằng không người ta cũng sẽ không luyện tập lâu như vậy để cho anh một ngạc nhiên.” Anh Nại chu cái miệng nhỏ nhắn làm nũng.
Mặc dù tính tính của cô dũng mãnh, bá đạo, nhưng dù sao vẫn chỉ là một nữ sinh hai mươi tuổi, sẽ vì tình yêu mà làm ra một số chuyện bình thường sẽ không làm, ví dụ như khiêu vũ.
“Không phải không xinh đẹp, có thể do nhìn quen dáng vẻ của em rồi, cho nên... Hơi không quen.” Thiên Chỉ Dương hơi rối rắm nắm tóc, chẳng lẽ nói thật là mình ghen, dáng vẻ này quá hút người rồi, không tốt.
“Vậy về sau em sẽ đều thành như vậy, anh quen dần đi!” Anh Nại cười híp mắt nhìn Thiên Chỉ Dương, lông mi chớp chớp, dáng vẻ hoàn toàn đáng yêu. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
Dòng điện “Hưng phấn” giữa hai người xẹt xẹt vang lên.
Thiên Chỉ Dương cười khổ nói: “Anh vẫn thích dáng vẻ trước kia của em.”
Anh Nại trợn to mắt nghi ngờ nhìn anh, chớp chớp mắt: “Anh gạt người! Nếu như anh thích dáng vẻ trước kia của em, vậy sao anh còn trốn tránh em!” —00—│││
Đột nhiên có một người mẫu đi tới giải vây cho Thiên Chỉ Dương, “Thiên thiếu, tối nay có rảnh không?”
Người phụ nữ hận không thể treo toàn bộ người lên người anh, đầu ngón tay xinh đẹp bôi màu thảo quả mân mê cằm anh, ánh mắt lúng liếng đưa tình, âm thanh càng thêm chảy nước.
Người phụ nữ này là một trong những bạn gái trước kia gặp dịp thì chơi của Thiên Chỉ Dương, rất biết điều rất thức thời, mỗi lần làm xong việc cầm tiền rời đi, chưa từng lưu lại lâu, bởi vì cô am hiểu quy tắc ngầm trong này, mọi người hai bên đều có lợi, theo như nhu cầu.
Từ khi cô ta tới mà không nhìn mình, trong lòng Anh Nại nén một đốm lửa, sắc mặt không tốt đẩy tay cô ta ra, “Ai cho phép chị đυ.ng vào anh ấy? Anh ấy là của tôi đấy, người rảnh rỗi đừng đến gần!”
Người phụ nữ đã sớm luyện thành tường đồng vách sắt, cũng không giận, chỉ nhìn nhiều mấy lần, cười đến ý vị rất sâu xa, “Chà! Thiên thiếu đổi khẩu vị rồi hả? Thích tiểu nữ sinh cay độc này?”
“Tiểu nữ sinh cay độc mạnh hơn bà phù thủy lớn tuổi này nhiều! Dương chắc chắn sẽ không thích chị! Chị sớm chết tâm đi!” Anh Nại không khách khí cãi lại.
“Cô! Cô...” Người phụ
nữ kia giận đến cả người run run, lắc mông rời đi.
Trên trán Thiên Chỉ Dương hiện đầy vạch đen, cách nói chuyện của Anh Nại thật sự có tiềm chất tức chết người.
“Chị ta có phải là bạn gái trước đây của anh không?” Thở phì phò chất vấn.
“Không phải.” Chỉ là bạn đồng hành kiêm bạn trên giường trước kia mà thôi, không tính là bạn gái.
“Vậy làm sao chị ta lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh như vậy? Còn như vậy, như vậy...” Anh Nại vừa nói vừa ra tay, tay nhỏ bé trực tiếp bóp cằm anh.
“Em đây là đang cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh sao?” Thiên Chỉ Dương tỏ vẻ lạnh lùng hỏi.
Anh Nại rất nghiêm túc gật đầu một cái, cười hì hì sờ mặt Thiên Chỉ Dương, “Ừm! Em phát hiện anh càng ngày càng thông minh!”
O(╯□╰)o
“Đừng làm rộn, tất cả mọi người đều đang nhìn đấy.” Thiên Chỉ Dương túm được tay nhỏ bé đang sờ loạn của cô.
“Vậy anh hôn em! In dấu ấn chỗ em, nói rõ sau này anh sẽ là của em rồi, những phụ nữ khác một mực đi đường vòng đi, không cho phép đến gần anh nửa bước.” Anh Nại chỉ cánh môi cong lên của mình.
Thiên Chỉ Dương hơi bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ này, tại sao mình lại không hung dữ với cô được? Ngược lại bị cô ăn gắt gao, chẳng lẽ đây chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao? Anh nhất định bị thua trên tay tiểu nữ sinh này?