Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)

Chương 20: Tiểu biệt thắng tân hôn. Ꮯôn Ŧhịt̠ cả ngày lưu luyến không rời huyệt động

Ngày thứ hai Tô Minh tỉnh lại, cả người bủn rủn vô lực, hạ thể tê dại gần như mất cảm giác nhưng vẫn ý thức được trước sau hai cái huyệt đều nhét một cái côn th*t không có rút ra.

Tối hôm qua bị Giang Xuyên đặt ở dưới thân không ngừng đâm xuyên, thể lực không chống đỡ nổi ngất đi, khi cậu tỉnh lại, nhìn thấy người kia còn nằm trên người mình không ngừng đong đưa. Tô Minh khóc đến cổ họng đều khàn lúc sau nhẹ giọng khóc thút thít, hai mắt đỏ hết. Bộ dạng đáng thương đến không chịu được.

Giang Xuyên bắn xong một phát cuối cùng mệt mỏi nên để dương v*t cắm hoa huy*t rồi ôm Tô Minh ngủ thϊếp đi. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy tràn có một ít chảy ra một ít bị chặn ở bên trong dương v*t giả thì vẫn còn nhét vào bên trong hậu huyệt.

Tô Minh ngỏng cái mông lên làm côn th*t từ hoa huy*t trượt ra ngoài. Chỉ nghe “Ba” một tiếng, hoa huy*t căng chặt cả đêm nhất thời hư không, tê dại. Cậu lấy bàn tay sờ sờ xuống phía dưới, xung quanh miệng huyệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã khô bên trong ngược lại là một vùng ẩm ướt.

Tô Minh xoay qua xoay lại làm Giang Xuyên cũng tỉnh theo. Anh xoay người đè lên Tô Minh còn muốn đem tính khí của mình đâm vào trong, Tô Minh đẩy bả vai anh: “cắm một buổi tối còn chưa đủ sao… em không chịu nổi…” Ngữ khí gần như cầu khẩn.

Giang Xuyên hôn lỗ tai của cậu, hơi thở nóng hổi thổi vào lỗ tai cậu: “Anh không động, anh chỉ muốn ở bên trong em thôi, bảo bối để cho anh vào đi.” Tô Minh bị giọng trầm thấp trêu đến trong lòng ngứa ngáy, cậu không đẩy Giang Xuyên ra nữa, anh mừng rỡ đem dương v*t hơi cứng rắn tiến vào hoa huy*t không khép lại được.

Bị điên cuồng ra vào một buổi tối hoa huy*t chỉ có cảm giác hơi trướng, Giang Xuyên quả thật không có cử động chỉ đem dương v*t cắm vào bên trong sau đó ôm sát cậu.

Ở hậu huyệt cái dương v*t giả cũng không rút ra, Tô Minh thở dài được anh ôm liền ngủ thϊếp đi.

“A ân… Ông Xã… đừng cᏂị©Ꮒ… Sẽ bị làm hư mất…” Tô Minh nói, cảnh tượng trước mắt rất mơ hồ, không biết là ở đâu, có cảm giác rất nhiều con mắt nhìn mình chằm chằm, cảm giác xấu hổ không ngừng tăng lên mà người kia cũng không có ý dừng lại, từ trên cao nhìn cậu: “Em là của anh, anh thích cᏂị©Ꮒ em lúc nào thì cᏂị©Ꮒ. CᏂị©Ꮒ em đến chết cũng là chuyện đương nhiên.”

Tô Minh lần đầu tiên nghe anh dùng giọng nói này nói chuyện với mình, trong lòng vừa xót vừa đau, mà lại bị giữ chặt vai không cho trốn, chỉ có thể mở ra chân mặc cho thao.

Mắt cậu nhìn thấy mơ hồ trong đám người có người cầm máy ảnh có người thậm chí có cả camera chuyên nghiệp vây chung quanh mình dùng nhiều góc độ mà quay phim chụp ảnh.

“Ông xã… Về nhà đi có được hay không… Không nên ở chỗ này…” Tô Minh nhắm hai mắt lại, không biết mình có rơi lệ không, mà chắc là chảy nước mắt rồi, cậu không muốn dáng vẻ dâʍ đãиɠ của mình bị người khác nhìn thấy.

Giang Xuyên không có trả lời, ôm hai chân của cậu tiếp tục thao lộng. Tô Minh mở mắt ra, đập vào mắt là khung cảnh quen thuộc không có những người kia không có máy ảnh cũng không có camera vây quanh mình. Cậu ý thức mình vừa nằm mộng, nửa thật nửa giả.

Giang Xuyên không biết thức dậy từ lúc nào, cậu nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ cũng không sớm, trong hậu huyệt mềm xốp vẫn bị dương v*t cắm vào giao động với biên độ nhỏ mà anh đang chui đầu vào trước ngực cậu liếʍ hút đầu v*.

Hậu huyệt bị khuếch trương một buổi tối, ăn cự bổng dễ như ăn cháo, ruột vách tường cũng quấn vòng quanh dương v*t, cái mông bị hai túi thịt ma sát, nơi giao hợp nơi cũng truyền đến tiếng nước dinh dính. Ý thức Tô Minh từng chút từng chút khôi phục lại.

“Tỉnh rồi?” Giang Xuyên lưu luyến không rời phun ra đầu v*, lại đưa tay tới nắm lấy mún vυ' sưng to mà nhào nặn, Tô Minh gật gật đầu, Giang Xuyên ngẩng đầu lên để hạ thân thô bạo đâm vào cúc huyệt của cậu, phía trên lại nhẹ nhàng hôn môi Tô Minh.

Lúc này sự bất an trong giấc mộng của Tô Minh cũng đã biến mất, cậu ôm Giang Xuyên, đáp lại nụ hôn của anh cúc huyệt cũng bắt đầu co rút lại đè ép côn th*t.

Giang Xuyên bị cậu siết chặt đến sảng khoái. Động tác hôn cũng tăng gặm cắn đôi môi Tô Minh, cằm còn có nơi cổ cậu cắи ʍút̼ đem hôn ngân tối hôm qua mυ'ŧ thêm làm cho dấu vết hồng hồng sâu hơn.

Sáng sớm đã bị đè làm một phát, Tô Minh từ lâu đã đói gần chết, Giang Xuyên lực kéo dài thật sự là kinh người, chờ lúc anh bắn ra xong Tô Minh giơ tay cũng không nỗi nữa.

Rửa mặt là Giang Xuyên giúp cậu làm, sau đó cậu nằm ở trên giường chờ Giang Xuyên mua đồ ăn trở về.

Tô Minh suy nghĩ một hồi về giấc mơ kỳ quái kia đoán chừng là đêm trước Xem những video clip Giang Xuyên quay ảnh hưởng đến cũng may chỉ là giấc mộng.

Không bao lâu, Giang Xuyên trở lại, đem hộp đồ ăn đặt ở trên bàn ăn, cho TÔ Minh mặc áo sơ mi rộng rãi nửa người dưới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm vào trong ngực.

Tô Minh nhìn thấy thức ăn liền lại có khí lực, ngồi ở trên đùi Giang Xuyên đang chuẩn bị mở ra hộp thức ăn cũng cảm giác được dương v*t sau khi bắn xong mềm nhũn bị hoa huy*t đẩy ra hiện giờ lại được anh nhét vào.

“Anh…” Tô Minh quay đầu lại nhìn anh chằm chằm, hai mắt tròn vo, thật là đáng yêu. Giang Xuyên hôn một cái ở nốt ruồi dưới khóe mắt cậu nói, anh nói: “Bảo bối cho anh một ngày đều ở bên trong em.”

Tô Minh điều chỉnh tư thế ngồi, biết không thể cự tuyệt được, Tô Minh liền đem lực chú ý trở lại với các món ăn.

Giang Xuyên cũng không đùa cậu nữa ôm cậu vào trong ngực. Lúc ăn cơm, tình cờ nói vài câu, Tô Minh đối với giấc mộng kia không nhắc tới một lời, cũng không yêu cầu Giang Xuyên đem video xóa đi. Cậu đối với cuộc tình này rất nghiêm túc, cậu tin tưởng Giang Xuyên cũng vậy.

Đến buổi chiều, Tô Minh mới biết Giang Xuyên nói muốn cả ngày đều ở trong thân thể cậu cũng không phải chỉ là nói suông, hai ngườigiống như trẻ sinh đôi kết hợp, cậu đi đến đâu Giang Xuyên liền đi đến đó, cho dù là đi vệ sinh Giang Xuyên cũng sẽ ôm cậu rồi cả hai cùng đi tiểu.

Nếu có một ít tư thế làm khoảng cách quá lớn dẫn đến dương v*t trượt ra ví dụ như Tô Minh một bên nghiêm túc lên mạng điều tra tư liệu giống như phản xạ có điều kiện chính cậu sẽ lấy tay đỡ dương v*t đâm lại vào trong hoa huy*t.

Không biết là lúc nào mà chọc cho Giang Xuyên nổi hứng, Tô Minh còn chưa kịp đem máy vi tính khép lại, liền bị Giang Xuyên quay người đè lên lưng của cậu trong cơ thể dương v*t từ từ trở nên cương cứng nóng bỏng.

Giang Xuyên lôi kéo cậu xuống giường, bởi vì chiều cao hơi thấp Tô Minh phải cố gắng nâng cái mông mới làm cho dương v*t vững vàng xuyên ở bên trong. Khi đi đến trước gương thì đứng lại, cậu bị Giang Xuyên mở ra chân bế lên, mở mắt có thể nhìn thấy mình trong gương, hai chân mở ra hai bên. Âm thần đầy đặn ướt dầm dề bên trong còn cắm côn th*t, từ dưới lên trên chín nông một sâu mà đâm vào thao hoa huy*t.

“Trong video thấy không rõ lắm? Bảo bối, nhìn cho thật kỹ trong gương, anh làm sao mà cᏂị©Ꮒ em.” Giang Xuyên liếʍ láp rái tai của cậu. Tô Minh ngứa đến rụt cổ một cái, hai mắt mơ mơ màng màng mà nhìn nơi giao hợp.

Hai môi hoa đã bị sưng tấy do thời gian dài ma sát. Chính giữa thì bị dương v*t thô to mãnh liệt đâm Xuyên, mang theo một ít thịt mềm lập tức cắm vào.

Tô Minh nhỏ giọng rên lên, bị người yêu ôm, toàn thân không cần dùng sức dựa vào Giang Xuyên đem dương v*t Xuyên ở trong cơ thể cậu chống đỡ. Qυყ đầυ đâm đến huyệt tâm, Tô Minh mỗi lần đều hy vọng có thể ma sát một chút để gãi ngứa huyệt tâm, nhưng mà qυყ đầυ vừa đυ.ng đến liền lập tức rời đi, làm cho Tô Minh lên tiếng xin tha.

“Ông xã… Sâu một chút… Bên trong… Thật là nhột ah… A a…”

“Đem áo vén hết lên, chính mình sờ sờ cái vυ'.” Giang Xuyên giảm lại tốc độ, Tô Minh xoay eo ra vẻ bất mãn nhưng vẫn nghe lời vén áo lên trên ngực lộ ra đôi bầu vυ' trắng mịn cao cao. Tô Minh dùng miệng cắn vạt áo, hai tay nâng cái vυ' bắt đầu lôi kéo đè ép.

“Thật ngoan.”

“A a… côn th*t… Xuyên đến bên trong… ah a…”

Tô Minh đã hoàn toàn buông bỏ xấu hổ, cho dù trong gương mình da^ʍ mỹ như vậy hai tay cầm lấy hai vυ', dương v*t trên dưới vung vẩy, trong hoa huy*t vẫn là côn th*t mà hôm nay luôn ở bên trong không hề rút ra.

Huyệt bên trong vừa tê vừa sảng khoái, dâʍ ɖị©ɧ vẫn cuồn cuộn không ngừng từ nơi hoa huy*t tuôn ra. Giang Xuyên đột nhiên tăng nhanh tốc độ, dương v*t nhanh chóng đâm vào rút ra, Tô Minh bị đỉnh đên eo đều mềm nhũn, sợ từ trên người Giang Xuyên té xuống vội vàng cầm tay Giang Xuyên ổn định thân hình, miệng cắn vạt áo cũng không biết lúc nào mở ra, vạt áo che lại một nửa ngực, chỉ lộ ra hai nửa cung tròn.

Giang Xuyên cảm giác được cánh tay hơi nhói, móng tay Tô Minh đều cắm ở trong thịt, mà dương v*t ở trong hoa huy*t cung bắt đầu vừa co rụt lại mà run lên, anh biết cậu sắp đến cao trào, anh nói: “Em nhìn bộ dáng em bị anh cᏂị©Ꮒ đến cao trào kìa, bảo bối.”

Tô Minh nâng mắt lên, động tác nơi giao hỢp càng ngày càng mãnh liệt, “ba ba ba” phát ra âm thanh, còn có khả năng thấy côn th*t thô to đi hết vào hoa huy*t sao đó lui ra chỉ còn qυყ đầυ ở bên trong. Tô Minh trước sau huyệt đều đồng thời co rút nhanh, bên trong huyệt phun ra luồng nước nóng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Giang Xuyên bắn ra tinh hòa vào nhau, hai người đồng thời cùng nhau lên cao trào. Tô Minh há miệng mà thở gấp, đầu lùi ra sau để trên bả vai Giang Xuyên hai chân vẫn còn đang run rẩy.

“Không được… dừng lại em muốn bắn… A… Bụng… đầy… Đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙…” Tô Minh tay vỗ bụng dưới, từ tối hôm qua đến bây giờ, không biết ăn của Giang Xuyên bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙.

“Không thích sao? Đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn cho em. Em giúp ông xã sinh con.” Giang Xuyên nói xong hai người đồng thời nghĩ tới Tô Minh bụng dưới nhô lên thật giống thật có thể đang thai nghén.

Tô Minh lắc đầu: “Không… Sẽ không…em không thể sinh con…”

Giang Xuyên nâng cái mông của cậu lên, dương v*t từ bên trong lui ra, mất đi ngăn cản bên trong hoa huy*t liền chảy ra chất lỏng màu trắng đυ.c.

“Ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ông xã nhiều thế này mà không thể sinh con sao? Thôi, mỗi ngày đều bắn cho em đem bụng em rót đầy, một ngày nào đó sẽ có bầu.”

Tô Minh kinh ngạc nhìn trong gương hoa huy*t đỏ bừng bên trong chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙. Nghe anh nói những lời này trong lòng một trận khuấy động, ảo tưởng Giang Xuyên mỗi ngày đều đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy mà có thể mang thai.. Nhưng cậu đã mệt đến khí lực nói chuyện cũng bị mất, giãy dụa muốn cùng Giang Xuyên mặt đối mặt ôm nhau ngủ.

Giang Xuyên đem cậu quay lại, hai tay Tô Minh ôm lấy cổ anh đem mặt dán vào bả vai anh hai chân vòng sau thắt lưng, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Toàn thân đều là mồ hôi hạ thể thì một mảnh bừa bãi, Tô Minh bị ôm trở về nằm trên giường, Giang Xuyên để một chân cậu xuống. Tô Minh đột nhiên liền dùng tay năm chăt anh.

“Sao vậy?” Giang Xuyên bị động tác này của cậu chọc cười, anh nói: “Tạm thời trước tiên buông tha em, mười ngày xa nhau anh muốn đòi lại hết trong ngày hôm nay.”

Tô Minh trở mình, nằm nghiêng, ôm lấy eo Giang Xuyên nhấc lên một chân để vào hai chân Giang Xuyên điều này làm cho cậu rất có cảm giác an toàn, nghe anh nói xong, nhắm mắt lại cười nói: “Vậy sau này đừng đi xa em vượt quá mười ngày.”

GiangXuyên ôm cậu một cái: “Uh, đi nơi khác thi đấu sẽ mang em theo.”

Đều nói tiểu biệt thắng tân hôn, Tô Minh cuối cùng mới sâu sắc cảm nhận được, Giang Xuyên để cậu nghỉ ngơi qua đi, không nói lời nào mà lần thứ hai đem dương v*t chôn ở trong thân thể cậu.

Trước sau hai huyệt đều bị thay phiên thao lộng đến cuối cùng Tô Minh đã là bị làm đên ngất đi rồi tỉnh lại, cả ngày đều lặp lại tiến hành vận động píttông. đầu v* cũng bị hút đên sưng tấy, cái cổ bả vai in lại to to nhỏ nhỏ dâu tây, trên bầu ngực trắng mịn cung có mấy cái.

Tô Minh ngày hôm nay cao trào quá nhiều lần, tiểu đệ đệ cuối cùng bắn ra đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỏng manh như nước, nếu như hậu huyệt bị thao, dương v*t giả sẽ đâm vào hoa huy*t phía trước hoặc ngược lại. Lúc Giang Xuyên cuối cùng buông tha cho cậu, hai cái lỗ đều sưng đỏ làm thành một cái vòng tròn lớn liếc mắt một cái có thể nhìn thấy thịt mềm hồng hồng bên trong.

Tô Minh bị ôm hôn môi đến nước mắt rơi trên mặt, lại thấy người kia nằm sấp xuống phía dưới hạ thể của cậu hôn lên hai cái huyệt chịu đủ “Tàn phá” Tô Minh cười cười, ôm Giang Xuyên tiếp tục hôn.

Mệt thì có mệt nhưng có thể thật sự cảm nhận được xa nhau vài ngày không gặp sau khi gặp mặt Giang Xuyên tràn đầy du͙© vọиɠ chiếm hữu mà kịch liệt làʍ t̠ìиɦ đều này thật làm cho bọn họ say đắm điên cuồng.