Giang Xuyên đi đến nơi khác tham gia một cuộc đua xe chính thức, những ngày này Tô Minh trải qua rất là gian nan. Hai người giống như xa nhau rất lâu vậy, tuy rằng mỗi buổi tối đều cùng Giang Xuyên chat video tán gẫu nhưng thấy được sờ không được chi bằng không nhìn thì hon.
Tan sở về đến nhà là cậu liền than thở, mà nghĩ cho dù mình có thở dài đối phương cũng không biết, nên cậu mở máy vi tính chơi game gϊếŧ thời gian.
Chơi game một lúc rồi cũng chán không biết làm gì nên đi xem phim XXX. Lúc cậu học đại học trong ký túc xá nam sinh đề tài đơn giản chính là vây quanh mấy phim Av và nhìn người mẫu trong phim Av. Tô Minh coi như không nhìn, cũng có nghe thấy, mà vấn đề là cậu không thích xem thiếu nữ. Tùy tiện tìm tòi đánh ra mấy chữ mấu chốt, cơ bản đều là bị cấm, chỉ lát sau cậu cũng không còn hứng thú.
Đem máy vi tính ném qua một bên, nằm ngửa mặt lên, điện thoại di động cũng không có động tĩnh. Nói tới điện thoại di động, Tô Minh đột nhiên nhớ có mấy lần trong lúc làʍ t̠ìиɦ, Giang Xuyên dùng điện thoại di động hình như là ghi hình hay chụp hình gì đó.
Tuy rằng cậu khi đó bị thao đến mơ mơ màng màng vẫn còn có chút ấn tượng, có thể Giang Xuyên đem tập tin phim video lưu trong máy vi tính.
Nghĩ như vậy cậu lại bắt đầu hứng thú, ở bên trong ổ đĩa cứng tìm tòi từng cái, những tập tin bắt mắt hay tầm thường đều mở ra xe một lần.
Trong một tập tin thoạt nhìn bình thường vô cùng cậu tìm được mấy cái đánh dấu MP4 video.
Cậu nhấp chuột hai cái mở ra.
Trước tiên đập vào mắt là một thân thể trắng nõn còn có dưới thân là tấm drap trải giường ô vuông màu xám quen thuộc: đó chính là Tô Minh.
Cậu xưa nay không biết, trong lúc cùng Giang Xuyên làʍ t̠ìиɦ trong mắt mình cậu lại dâʍ đãиɠ như vậy.
Gương mặt cậu ửng hồng, khóe mắt ngập nước, còn cái miệng không ngừng rêи ɾỉ, ống kính hướng về cậu không bỏ sót một chút nào sự chuyển biến thần sắc của cậu; còn có bộ ngực kịch liệt run rẩy, chỉ thấy hai bầu ngực trên dưới rung động, đầu v* hồng nộn theo động tác chợt cao chợt thấp; eo thon còn có dưới bụng dương v*t nhỏ đang chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhìn xuống chút nữa thấy một côn th*t thô đen ở trong hoa huy*t đâm vào rút ra.
Tô Minh nhìn chằm chằm màn hình, quên mất người bên trong là mình đang truyền ra âm thanh cũng da^ʍ mỹ đến chịu không nổi. Tiếng “ba ba ba” đánh vào thân thể cộng với tiếng mình rêи ɾỉ xen lẫn vài câu xin tha cùng với tiếng thở dốc của Giang Xuyên.
Rất nhanh, trong video chính mình điên cuồng lắc đầu, nước mắt cũng không ngừng tràn ra, mà Giang Xuyên tay nắm thật chặc một bên eo của cậu, dương v*t kia ra vào tần suất nhanh đến mức kinh người, chính mình kêu khóc căng thẳng thân thể, hạ thể một trận run rẩy, sau đó Xụi lơ bất động.
Nhìn bộ dáng dường như sắp bị chơi đến chết này, làm cho Tô Minh một trận lòng ngứa ngáy, theo động tác tăng nhanh, ống kính bên trong cũng bắt đầu mơ hồ, nhưng vẫn là có thể nhìn thấy, thời điểm Giang Xuyên xuất tinh, biểu tình của cậu thật thỏa mãn.
Khi ống kính di động đến đoạn Giang Xuyên đem dương v*t rút ra, trong hoa huy*t hoàn toàn lộn Xộn, hoa huy*t đỏ âu bên trong chảy ra phần lớn chất lỏng màu trắng sữa.
Đoạn video quay rất rõ rang, thậm chí khớp xương của hai ngón tay đưa xuống dưới mở rộng hai môi hoa làm dâʍ ɖị©ɧ càng dễ dàng thuận lợi chảy ra.
Sau khi Xem Xong đoạn video, TÔ Minh ho khan vài tiếng, trên mặt nóng chịu không nổi – phỏng chừng cả người cậu nhiệt độ tang rất cao.
Kiềm chế lại nhiệt độ cơ thể, cậu mở ra một cái khác bắt đầu xem.
Lần này không phải Giang Xuyên lấy điện thoại di động quay mà là đặt máy vi tính bàn ở một nơi nào đó, ống kính đem cảnh trên giường vừa vặn mà thu vào.
Tô Minh nhìn thấy mình bị Giang Xuyên luân phiên thay đổi tư thế mà tiến hành vận động, trong lúc làʍ t̠ìиɦ kỳ thực không thích hợp đổi tư thế nhiều lần. Một tư thế đem người làm sảng khoái đột nhiên thay đổi thì mức độ sảng khoái cũng nhạt đi không ít.
Hiển nhiên Giang Xuyên biết đến điểm này nên trước tiên dùng một tư thế đem cậu làm đến khóc lóc muốn chạy trốn, mới giảm nhẹ động tác làm cho kɧoáı ©ảʍ ngập đầu của cậu giảm bớt một chút sau đó lại để cho cậu hoặc nằm hoặc quỳ tiếp tục đi vào đem cậu thao đến cao trào.
Lúc này cậu nhìn thấy mình quỳ nằm úp sấp cong cái mông lên mặc cho người phía sau đánh xuyên, mà mặt của cậu vừa vặn đối diện camera hai tay chống đỡ trên giường chặn lại cơ thể, hai bầu ngực thả lỏng, nhưng có thể nhìn thấy Giang Xuyên ôm lấy cái mông của cậu đem hai cái đồn biện đều xoa nắn đến biến dạng.
Cái tư thế này là hai người thường dùng nhất, đi vào càng sâu Tô Minh càng sảng khoái đến mê say, trở tay cầm lấy tay Giang Xuyên đặt trên vυ' của mình.
Sau một lát, Tô Minh thẳng người trở tay ôm cổ Giang Xuyên, rồi cậu bị anh khép lại hai chân, dùng tư thế như bế đứa bé đi tiểu xuống giường, ngoài màn hình Tô Minh nuốt nước miếng một cái nhớ lại lần đó…
Ống kính đột nhiên quay cận cảnh tới nơi hai người giao hợp chỉ thấy âm thần sưng tấy do bị sử dụng quá độ bị che kín bởi côn th*t nổi gân xanh dữ tợn. Chính giữa hai cánh mông là cúc huyệt co rúm khép mở vô cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Tắt video, Tô Minh như mất hết sức lực ngã ở trên giường. Toàn thân Tô Minh bị Giang Xuyên sờ qua hôn qua hai động huyệt bị làm đến thuộc lòng bây giờ lại trở nên hư không. Cậu lấy hai chân ma sát chèn ép âm thần, muốn hóa giải du͙© vọиɠ mãnh liệt tràn ngập khắp cơ thể lại không làm được trái lại đem hoa huy*t ma sát còn ngứa hơn.
Điện thoại vào lúc này vang lên, Tô Minh đang đem ngón tay cắm vào bên trong hoa huy*t gây rối một phen để không còn ngứa ngáy, tay còn lại lục lọi tìm điện thoại di động, liếc nhìn rồi bấm nút nhận.
“Bảo bối, e ăn cơm chưa?”. Trước đó trong đoạn phim tự quay nghe được âm thanh của anh nói với mình trong lúc làʍ t̠ìиɦ, lúc này qua điện thoại truyền tới âm thanh trầm thấp giàu từ tính, nên làm cho TÔ Minh rụt cổ một cái.
“Em ăn rồi, anh sao rồi? Khi nào thì trở về?” Tô Minh quan tâm nhất là chuyện này cậu chỉ mong Giang Xuyên nói là: “Lập tức về đến nhà.”
Nhưng mà, người bên kia hoàn toàn không biết tình hình của Tô Minh bên này, anh nói: “còn hai ngày nữa mới lấy thưởng, còn có một hai việc cần giải quyết nữa.”
Tô Minh không nén được ngữ khí thất vọng nói: “Này, anh thật lợi hại nha, nhưng mà anh vốn lợi hại, lấy thưởng cũng là chuyện bình thường.”
Bên Giang Xuyên tiếng huyên náo đột nhiên ngừng lại sau đó nghe được thanh âm của anh cực kỳ rõ ràng mang theo ý cười mà nói: “có phải là em đói bụng?” Lúc trước mới hỏi qua chuyện ăn cơm, cho nên khi nghe anh nói vậy Tô Minh tự nhiên rõ ràng.
Khi nói đến chuyện này cậu liền giận không chỗ phát tiết, có chút kích động mắng: “Khốn nạn! Anh cư nhiên… Cư nhiên lại quay loại video kia!” Giang Xuyên bị cậu nói tới sững sờ lập tức phản ứng lại, anh hỏi: ” Em nhìn thấy được?”
Tô Minh nghĩ đến trong video hai thân thể quấn quýt kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huy*t liền chảy ra dâʍ ɖị©ɧ khí tức có chút bất ổn nói: “Thấy được… Sao có thể làm như vậy… anh cũng không ở…”
Giang Xuyên nghe như là nở nụ cười, âm thanh hạ thấp hơn nữa: “Bảo bối… Nằm ở trên giường, mở hai chân, mở ngăn kéo ở tủ đầu giường đem đồ trong đó lấy ra.
Tô Minh nghi hoặc mà đem những câu nói của anh vào trong đầu suy nghĩ, tuy rằng không rõ vì sao nhưng vẫn làm theo. Trở mình, mở ngăn kéo tủ đầu giường thình lình nhìn thấy bên trong để một dương cụ mà hình dáng màu sắc rất quen thuộc. Tô Minh lập tức nhận ra dương cụ giả này giống dương v*t của Giang Xuyên như đúc.
“Đã tìm được chưa? Hiện tại, coi nó như là của anh cắm vào hoa huy*t them khát của em đi.” Điện thoại di động đã mở loa ngoài lời nói của Giang Xuyên có thể nghe được rõ ràng.
Tô Minh như quỷ thần xui khiến, đầu tiên là nâng dương cụ liếʍ mấy cái giống như thật sự coi nó là của Giang Xuyên, sau đó mở hai chân chống đỡ thân thể, dùng qυყ đầυ kia từ bụng dưới một đường chậm rãi trượt tới hoa huy*t.
Hình dáng quen thuộc ở âm thần ma sát mấy lần, dẫn tới dâʍ ɖị©ɧ một trận tuôn ra, Tô Minh không suy nghĩ nữa năm chăt gôc dương cụ chậm rãi cắm vào hoa huy*t.
“Có phải là rất sảng khoái? Bảo bối, nét mặt em bây giờ nhất định rất dâʍ đãиɠ…”
Tô Minh nhìn chằm chằm dương cụ một đường đâm đến nơi sâu nhất, khẽ cắn răng, cậu nói: “Ừm… Không… Không phải là của anh…”Đúng, tuy rằng giống nhau mà nhiệt độ trước sau không giống. Giang Xuyên bản thân nhiệt độ trong người rất nóng côn th*t tất nhiên cũng ấm áp hơn không phải hiện tại lạnh lẽo như dương cụ này.
Mà dù sao cũng có còn hơn không, Tô Minh kéo dương v*t tiếp tục đâm vào hoa huy*t thỉnh thoảng phát ra rêи ɾỉ, không ngần ngại chút nào còn cùng Giang Xuyên trò chuyện.
“Bảo bối dâʍ đãиɠ anh thật sợ dương cụ giả không cho em ăn no được.”
“Anh trở về… Có thể cho em ăn no…” Tô Minh nằm trở về giường, giữa hai chân dương cụ còn nằm trong hoa huy*t chơi cũng không như Giang Xuyên có lực mà thao cậu. Càng như vậy cậu lại càng khát vọng muốn Giang Xuyên.
“Ông xã… Không đủ… em muốn anh…” Tô Minh đem dương cụ rút ra chỉ chừa qυყ đầυ ở bên trong, liền nghe Giang Xuyên nói: “Được rồi em đem nó nhét vào phía sau em đi.”
Tô Minh đã bị anh khống chế ngoan ngoãn nghe theo, nhưng dương cụ với phân thân của Giang Xuyên giống nhau, nhất thời muốn đâm vào cúc huyệt e có chút khó khăn.
Tô Minh không thể làm gì khác hơn là nói: “Nhưng… Cái này quá lớn… Nhét vào không lọt nha…”
Giang Xuyên từ từ nói: “Tự mình mở rộng đi em đem nó nhét vào, ông xã thuởng cho em.”
Giang Xuyên mỗi khi thì thưởng giống nhau đều sẽ làm Tô Minh sướиɠ đến dục tiên dục tử, không do dự nữa cậu đưa ngón tay đi vào hậu huyệt đến khi ba ngón có thể thuận lợi mở rộng đường vào. Sau một lát, cảm giác đường vào cúc huyệt mềm xốp có thể tiến vào lần thứ hai cậu đem dương cụ còn dính ướt dịch nhờn đi vào cúc huyệt.
Quá trình có chút gian nan mà Tô Minh vẫn cắn môi dưới đưa cả cây đi vào, thở gấp nói: “Ông xã… Đều xuyên đi vào… ah… Thật lớn…”.
“Lấy tay đem hai chân mở thật rộng, ngoan.”
Tô Minh ôm lấy đầu gối mở hai chân bày ra một tư thế cầu hoan, bên trong cái mông tròn đầy nhét một cái giả dương cụ, hoa huy*t lại hư không mà mở ra. “Ông xã… A… Khó chịu…”
Bên tai điện thoại di động đột nhiên mất tính hiệu. Tô Minh còn chưa kịp phản ứng lại, liền nghe ngoài cửa truyền đến âm thanh mở khóa. Cậu chưa kịp suy nghĩ gì liền thấy Giang Xuyên trở tay đóng cửa lại, nhìn cậu.
Lúc nay chính mình chính bày một tư thế vừa dâʍ đãиɠ vừa dụ hoặc đối diện với Giang Xuyên, hoa huy*t dường như ý thức được sắp sửa bị nhồi vào, kích động phốc phốc phun ra dâʍ ɖị©ɧ.
“Ông xã… Nha… CᏂị©Ꮒ em.. nhanh cᏂị©Ꮒ em…”Tô Minh không để ý hết thảy mà kêu khóc. Thân thể Giang Xuyên còn mang theo hơi lạnh từ bên ngoài trở về, Tô Minh ôm anh hai chân giao kẹp sau thắt lưng của anh.
Giang Xuyên hôn lên đôi môi bị Tô Minh cắn có dấu răng, một tay cởϊ qυầи, hạ thân thẳng tiến đưa dương v*t tiến quân thần tốc đi vào hoa huy*t ấm áp ẩm ướt.
Tô Minh sảng khoái đên hai chân run lên, gần mười ngày không gặp, củi khô lửa bốc đã xảy ra là không thể ngăn cản.
Tô Minh bị đặt ở dưới thân, bắp đùi mở đến tối đa, hai chân cung mềm mại mà buông xuống hai bên, chỉ có nơi giao hợp là chặt chẽ nối liền một chỗ. Giang Xuyên hai tay nắm chặt bầu nhũ, nắn bóp đầu v*, Tô Minh lập tức sảng khoái đến cơ hồ muốn bắn ra, huyệt tâm cung hút qυყ đầυ một trận. Giang Xuyên hô hấp hơi khó khăn lập tức điên cuồng lay động cái mông, dương v*t không ngừng mà tàn nhẫn đưa vào dường như muốn đem hoa huy*t làm hỏng.
Tô Minh càng lam càng đi đến cao trào trong hoa huy*t cắm vao một cái côn th*t, hậu huyệt cũng bị một cái dương cụ nhét vào thật giống trước sau hai huyệt đều bị gian da^ʍ, ngón tay cậu sít sao cầm lấy cánh tay GiangXuyên: “Ông xã chậm một chút… ah a a… Muốn cᏂị©Ꮒ chết em… rồi… Nha a…”
Giang Xuyên không ngừng lại chỉ ghé vào lỗ tai cậu thở gấp, anh nói: “Bảo bối, đợi ông xã chà chà dương v*t, đợi một chút anh lại cẩn thận cᏂị©Ꮒ em.” Đừng nói đợi một chút, Tô Minh cảm giác hiện tại sẽ bị Giang Xuyên thao chết, hạ thể dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ướt đẫm hoa huy*t bị côn th*t nhanh chóng đánh Xuyên đến sưng đỏ.
Đột nhiên, hậu huyệt nhét giả dương cụ cũng có động tác, Tô Minh không kịp nghiền ngẫm bị Giang Xuyên năm chăt dưới đáy dương cụ ở trong hậu huyệt của cậu mà rong ruổi. Mà bên trong hoa huy*t động tác cũng giống nhau đồng thời rút ra rồi cùng nhau đâm vào.
Lần này thật sự là hai cái huyệt đều bị Giang Xuyên đồng thời thao lộng. Trên dưới hai huyệt bị thao cuồng mãnh như sóng biển đanh đem tới sảng khoái đến tê dại. Hoa tâm cùng tuyến tiền liệt bị kịch liệt va chạm làm Tô Minh rất nhanh tước vũ khí, hai cái huyệt đều co rút nhanh, phía trước lỗ nhỏ trên qυყ đầυ tiểu đệ đệ của cậu phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính ướt áo khoác của Giang Xuyên.
Kế đó, Tô Minh hai chân bị áp đến vai, cả người đều chồng lên cao bị Giang Xuyên ôm vào trong ngực, dương v*t to lớn còn bên trong hoa huy*t sưng tấy huyệt đánh xuyên, kéo dương cụ trong cúc huyệt đâm vào rồi rút ra thẳng thắn thoải mái mà thao cậu. Đồng loạt đem Tô Minh thao đến trong miêng chảy ra nước bọt không kịp nuốt vào, hai mắt trở nên trắng dã.
“Ông xã… Nha nha… Không được… ah a a… Huyệt bên trong… quá trướng…” Tô Minh cả người bị ôm vào trong ngực, không thể động đậy, chỉ có thể ngoan ngoãn nghênh đón qυყ đầυ thô to từng rút ra, liền mãnh liệt đâm vào đến cùng, dương cụ trong hậu huyệt nhỏ nhanh chóng mãnh liệt đâm xuyên.
Tiểu đệ đệ của Tô Minh ở phía trước liền run rẩy đứng lên, Giang Xuyên tiện đà xoay cái mông cậu lại, rồi thấp giọng cười nói: “Bảo bối chịu đựng cho Ông Xã cᏂị©Ꮒ một chút nữa, ông xã yêu em đến chết mất.”
“A… em cung yêu anh… ông xã… Lại dùng lực… CᏂị©Ꮒ chết em đi… A a a a…”
Giang Xuyên tự nhiên tuân mệnh, nằm ở trên người Tô Minh nhanh chóng rung động cái mông, giống như đóng cọc mà thao vào. Hai cái dương v*t đều ra sức đem kia huyệt tâm đảo loạn, một tay nắm chặt bầu ngực đem thịt mềm nhào nặn đến biến hình.
Tô Minh hoa huy*t liên tiếp co giật, chuẩn bị nghênh đón làn sóng cao trào thứ hai, mủi chân cậu cuộn tròn lên, cầm lấy mu bàn tay của Giang Xuyên cào ra từng đạo từng đạo vết hồng.
“A a a a… Muốn bắn… ông xã cᏂị©Ꮒ chết em… Nha nha… Sướиɠ quá… A a a…” Giang Xuyên cung sắp bắn tinh liều mạng ở trong hoa huy*t căng mịn đâm mạnh: “Bảo bối chúng ta đồng thời bắn đi.”
Hai người chặt chẽ ôm nhau, côn th*t trong hoa huy*t đâm sâu một cái đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc phun đánh vào hoa huy*t, Tô Minh không nhịn được một trận co giật, tiểu đệ đệ của cậu phun tinh, hoa huy*t phun nước, hậu huyệt cung co rụt lại, ngậm dương v*t giả kia.
Giang Xuyên ôm cậu ôn tồn một hồi, nâng khuôn mặt Tô Minh hôn liên tục mấy cái. Tô Minh mềm mại mà đáp lại, gần như hư thoát.
Làʍ t̠ìиɦ hơn một giờ không ngừng hai cái huyệt của Tô Minh đều bị làm đến tê rần, dương v*t Giang Xuyên cắm trong hoa huy*t lại một lần nữa cứng lên, Tô Minh một hồi lâu mới phản ứng được.
dương v*t giả trong hậu huyệt bị lấy ra ngoài, đổi vào là cự pháo súng thật đạn thật, Tô Minh giãy dụa thân thể, muốn trốn tránh. “Không muốn…”
“A a a a… Thật là sướиɠ… ông xã mạnh thật anh.. a…”
“Dùng sức… A a… to quá… cᏂị©Ꮒ chết em rồi…” “Bại hoại… Nha nha…”