Lúc này, một cơn gió khẽ thổi qua, lá cây xung quanh xào xạc, rụng ào ào xuống, có mùi hoa bay đến, Mia vươn tay, dán lòng bàn tay lên ngực Frederick, thấp giọng nói: “Vậy anh phải cẩn thận nhé, đừng để bị thương đấy.”
Frederick ép chặt cánh tay để Mia dính sát vào anh, thấp giọng nói: “Đương nhiên, bởi vì Tiểu Mia của anh đang đợi anh mà.”
Mia ngẩng đầu, cắn lên môi anh như để tiết giận: “Anh cũng biết em chờ anh, cho nên làm việc xong phải mau mau về đấy!”
Nói xong Mia lại nghiêng đầu suy nghĩ như không yên tâm, bổ sung tiếp: “Nhưng an toàn quan trọng hơn, đừng vì vội vàng trở về mà thiếu cảnh giác!”
Ngực Frederick rung nhẹ, hình như đang cười, Mia tức giận đánh anh: “Anh cười cái gì!”
Nghe vậy, Frederick giả vờ nghiêm túc: “Không có, anh không cười Tiểu Mia.”
Nói xong ánh mắt anh chợt trở nên dịu dàng, anh cúi đầu xuống nhẹ giọng nói bên tai cô: “Mia, Tiểu Mia yêu dấu của anh.”
“Dạ?… Ưm…”
Mia còn chưa kịp phản ứng, Frederick đã hôn cô thật sâu, đầu lưỡi anh vói vào trong cái miệng nhỏ đã hé mở của cô, giao triền ướŧ áŧ với cô, đầu tiên Mia sửng sốt một lát, sau đó bắt đầu đáp lại anh tha thiết.
Nụ hôn của Frederick rất ngọt, như thể trong đó có xuân dược và thuốc tê làm cô lâng lâng, lúc cô nhắm mắt lại cảm nhận anh, cảm xúc và suy nghĩ của anh sẽ bay đến chỗ cô như ánh sao trên khắp bầu trời, trong tình yêu của anh, dường như cô bay lên rồi lại rơi xuống, trong nụ hôn của anh, cô đã quên mất thế giới, nhưng dường như lại có được cả vũ trụ.
Sự sung sướиɠ khó có thể miêu tả đó làm Mia rùng mình, nhưng cô lại càng tích cực dây dưa với Frederick hơn, hai lưỡi giao nhau, liếʍ mυ'ŧ, hấp thu sự tha thiết từ trong miệng người mình yêu, đồng thời, bàn tay to của Frederick cũng trượt xuống bả vai Mia, cởϊ áσ cô ra.
Mia cảm thấy cánh tay chợt lạnh, nhưng cô không định che lại, còn vươn tay đến nâng mặt anh, muốn tiếp tục nụ hôn này, nhưng Frederick lại hơi lùi về phía sau, ái muội dán lên trán Mia, nói bằng chất giọng mê hoặc: “Trước đó lúc rời khỏi anh, quay lại trái đất, mơ thấy cái gì?”
Bởi vì nụ hôn vừa rồi mà người Mia nóng lên, cô mông lung nói: “Mơ? Em mơ thấy Frederick trói em lên xích đu…”
Nói đến đây cô đột nhiên tỉnh táo lại, đỏ mặt im lặng, lúc cô phát hiện ý cười trong đáy mắt Frederick, cô xấu hổ giận dữ kêu: “Anh… khi đó rõ ràng là anh vào trong mơ quyến rũ em, còn làm bộ không biết!”
“Không phải…” Frederick nhẹ nhàng liếʍ cánh môi Mia, sau đó liếʍ xuống cần cổ tinh tế mẫn cảm của cô, cắn xương quai xanh của cô, đồng thời, xúc tua vô hình cũng không an phận luồn vào giữa hai chân cô, từng bước tiến đến u huyệt bí mật rảo nước của cô.
“Là Tiểu Mia gọi anh, quyến rũ anh trong giấc mơ, anh mới trói Tiểu Mia lên xích đu yêu thương.”
“Em… em làm gì quyến rũ anh.”
“Tiểu Mia quyến rũ anh bằng tình yêu…” Frederick lẩm bẩm: “Không phải khát vọng cực mạnh, thì không có khả năng gọi vào giấc mơ vượt qua khoảng cách xa xôi như vậy.”
Mia sửng sốt, sau đó nhớ ra đúng là cô đã học đến phần này, Frederick lại nói tiếp.
“Triệu hoán vào giấc mơ từ một cự ly xa là rất nguy hiểm, cho nên lần này anh đi, Tiểu Mia tuyệt đối đừng thử làm nhé. Nếu không thì sao anh có thể chuyên tâm xử lý công việc, bình an trở về được chứ?”
“… Em sẽ kiên nhẫn.”
Mia nắm chặt tay, nhỏ giọng nói, thật ra cô rất hy vọng có thể gặp được Frederick trong mơ, nhưng nghĩ đến chuyện sẽ làm anh phân tâm, khiến hai người đều nguy hiểm, cô bèn nói với bản thân rằng thế nào cũng phải kiên nhẫn.
Nào biết lúc này Frederick lại đột nhiên đứng dậy, để một mình cô ngồi trên xích đu, Mia luống cuống nhìn Frederick, lại thấy Frederick cúi người nhìn cô, trong đôi mắt tím có một tia sáng khác thường: “Để tránh cho Tiểu Mia chịu đựng quá mà thống khổ, trước khi đi vẫn phải thỏa mãn Tiểu Mia trước mới được.”
“Hả… Cái gì, không, a không a a a…”
Xúc tua vô hình đột nhiên tách chân cô ra, chui vào trong qυầи ɭóŧ cô, cô kinh hoảng muốn ngăn lại, bởi vì xích đu đang đong đưa nên suýt thì cô ngã ngửa ra sau, nhưng Frederick đã tính hết rồi.
Lúc hai tay Mia vung loạn lên để duy trì cân bằng, xúc tua vô hình đã trói cô lên xích đu, đồng thời, cô bị ép dạng chân ra và bị kéo lên gập lại hai bên xích đu, bởi vậy nên tuy rằng Mia không ngã xuống đất, nhưng cô lại bị cố định trên xích đu bằng một tư thế vô cùng nhục nhã.
Váy dài dưới thân bị kéo lên, một bên đặt trên bụng nhỏ bằng phẳng, một bên rủ xuống xích đu. Qυầи ɭóŧ bị xúc tua tà ác cởi ra, đang cuốn lại treo trên mắt cá chân bên trái của cô, làm cho cánh hoa đỏ tươi ở giữa hai chân lộ ra, nở rộ trước mắt Frederick.
“Frederick… anh, anh xấu lắm…”
Toàn thân đỏ bừng, Mia yêu kiều hô, hôm đó lúc nhìn thấy xích đu, cô hoàn toàn không đoán được là anh lại có suy nghĩ này, muốn biến cảnh giao cấu tà ác trong giấc mơ thành hiện thực.
Lúc này Frederick đang quỳ gối trước xích đu, giữa hai chân cô, chậm rãi cởi giày tất của cô ra, nắm lấy bàn chân nhỏ nhắn của cô, ngắm nhìn ngón chân tinh xảo, sau đó bắt đầu liếʍ từng ngón một.
Cảm giác tê ngứa lan từ ngón chân cô đến toàn thân, Mia run rẩy muốn kháng cự, nhưng vì sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ này mà hoa huyệt lại bắt đầu co rút, tiết ra mật nước, hình như ngửi được mùi thơm của mật hoa, xúc tua vô hình cuộn lấy cánh hoa đỏ tươi, trêu đùa bừa bãi.
“Đừng như vậy… Frederick…”
Liếʍ xong hai chân của cô, Frederick nhẹ nhàng cắn lên cẳng chân tuyết trắng, xúc tua cũng đã tiến vào trong hoa kính chảy mật nước róc rách, Mia lắc mông giãy giụa, bởi vậy mà xích đu lại đong đưa, bức cô cảm nhận sự đùa bỡn của Frederick.
“Không thích xích đu sao?”
Theo từng đợt đong đưa của xích đu, Frederick vuốt ve bắp đùi trơn mềm của Mia, khẽ nói: “Nếu Tiểu Mia không thích, anh có thể vứt xích đu trong vườn hoa đi.”
“Không phải ghét xích đu…” Toàn thân đỏ bừng, Mia run rẩy nói: “Chỉ là… tác dụng của xích đu, không phải… A…”
“Tác dụng của xích đu?”
Frederick ngậm lấy hoa hạch sưng to dưới thân Mia, còn gảy nơi mẫn cảm ở cửa hoa huyệt bằng đầu lưỡi, lúc Mia gần đến cao trào thì anh lại đột nhiên rời khỏi cơ thể Mia, đẩy xích đu ra, làm cô bị đẩy lên cao nhưng lại không thể lêи đỉиɦ.
“Không phải xích đu nên làm Tiểu Mia sung sướиɠ sao?”
Kɧoáı ©ảʍ không thể phát tiết như đã rút đi xương sống của Mia, làm toàn thân cô mềm nhũn, lúc xích đu rơi xuống, Frederick lại xoa nắn bầu ngực mềm mại của cô, hôn lên gương mặt đỏ ửng của cô, hoặc là làm xúc tua vô hình chợt cắm vài cái vào trong cô, rồi đẩy cô lên.
“A a… Frederick, dừng lại đi, dừng lại… a…”
Tuy tứ chi Mia bị trói chặt trên xích đu, nhưng tóc dài lại tung bay theo động tác, áo trên người cô đã bị Frederick cởi ra, đôi nhũ tuyết lắc lư tạo thành sóng nhũ mê người, váy dài dưới thân bị xé bay bay theo gió, giống như bộ cánh của tiên nữ.
Bình thường chơi xích đu, lúc lên xuống sẽ thoải mái, nhưng bây giờ lên xuống vô số lần, còn bị đùa bỡn vô số lần, Mia không thể không tiếp nhận kɧoáı ©ảʍ không dứt này.
Quá nhiều kɧoáı ©ảʍ chồng chất lên nhau làm da cô đỏ ửng, miệng cũng chảy ra nước bọt trong suốt. Mỗi lần bị đẩy lên cao, cơ thể sẽ càng trở nên mẫn cảm hơn. Gió nhẹ lướt qua, sự mơn trớn của Frederick, sự cọ xát của quần áo và da thịt, thậm chí ngay cả tiếng vang rất nhỏ khi xích đu đong đưa cũng đủ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng dây thần kinh mẫn cảm của Mia.
Lúc này Frederick dừng xích đu lại, đặt cự trùng dưới thân mình vào giữa hai chân Mia, khẽ nói: “Nếu thật sự không muốn, anh có thể dừng lại.”
Mia bất lực nhìn Frederick, hai chân run lẩy bẩy, hoa huyệt ướt đẫm chảy mật dịch trong suốt, Mia cảm thấy mình sắp điên rồi, cô vô cùng khát vọng Frederick làm cô, nhưng đồng thời lại cảm thấy thẹn vì mình lại có khát vọng như vậy, nếu lần này cô thật sự giao cấu với anh trên xích đu ngoài giấc mơ, sau này nhìn thấy xích đu, cô nhất định sẽ nhớ đến sự dâʍ đãиɠ của mình, mà trong vườn hoa còn có rất nhiều xích đu.
Lúc này Frederick ác liệt lợi dụng sự đong đưa của xích đu, cự vật đập vào người Mia, đồng thời khẽ nói: “Trước khi anh đi, Tiểu Mia… không muốn chiếm hữu anh sao?”
“Em…”
Mia run rẩy khó thành tiếng, Frederick nâng mặt cô lên, chăm chú nhìn cô: “Anh rất muốn hợp làm một với Tiểu Mia.”
Nói xong, Frederick hôn cô, môi anh phủ lên môi cô, đầu lưỡi gian xảo quanh quẩn bên ngoài, không định tiến vào. Đối mặt với sự câu dẫn của Frederick, Mia rất khó để kháng cự, cô vươn đầu lưỡi giao triền với anh. Đồng thời, lúc cô mất đi lý trí, cơ thể được dạy dỗ mà trở nên dâʍ đãиɠ đã nâng eo lên, cửa hoa huyệt co rút lại hùa theo sự xâm chiếm của cự trùng.
Dưới sự mời gọi của Mia, cuối cùng Frederick cũng vói đầu lưỡi vào trong miệng Mia, lúc này hoa huyệt không ngừng tràn ra mật nước đã nuốt phần đầu cự trùng vào, hưng phấn cảm nhận sự cổ vũ của vật nóng cháy.
Lúc Frederick buông môi Mia ra, cuối cùng Mia cũng phát hiện sự trầm luân của mình, nhưng bây giờ cô đã hoàn toàn không thể chống cự lại kɧoáı ©ảʍ này nữa, cảm giác khi Frederick ở trong cơ thể cô tuyệt vời đến vậy, động tác cắm rút nhẹ nhàng mang theo sự đong đưa rất nhỏ của xích đu, eo không có chỗ để dựa, rõ ràng đang ngồi trên tấm ván gỗ rộng nhưng cơ thể lại như đang lơ lửng trên không, thể xác, tinh thần và linh hồn bị treo lên để cảm nhận sự sung sướиɠ này.
“Ưm… Frederick…”
Bất tri bất giác, Frederick đã buông lỏng chân Mia, sau khi có được tự do, đùi đẹp lập tức quấn lấy vòng eo cường tráng của anh, làm cho cự trùng có thể vào sâu trong cơ thể hơn.
Tuy lúc này hai tay cô bị ép nắm lấy hai bên xích đu, nhưng cơ thể nửa treo trên xích đu lại không ngừng vặn vẹo muốn đến gần Frederick hơn, nhưng sao Frederick sẽ để cô rời khỏi xích đu chứ? Anh dựng thẳng eo mông rắn chắc đẩy về phía trước, hai tay có lực nâng mông cô, còn xúc tua vô hình tà ác đang điều chỉnh tư thế của Mia khi anh điên cuồng cắm rút.
Tiếng thịt va vào nhau bạch bạch bạch vang lên trong vườn hoa, cơ thể không ngừng phập phồng của Mia mềm nhũn, cô lại ngồi xuống xích đu dưới sự dẫn dắt của Frederick, xích đu đong đưa vì động tác kịch liệt của hai người, bắt đầu từ biên độ nhỏ, sau đó tăng dần lên, lắc lư trái phải theo động tác ra vào hoa kính của cự trùng.
Lúc xích đu phát ra âm thanh vì đong đưa kịch liệt, tiếng rêи ɾỉ của Mia và động tác của hai người cũng càng thêm kịch liệt, lúc này Frederick đã cởi hết quần áo trên người Mia, xoa nắn bầu ngực mềm mại của cô, mấy ngày chưa được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vốn dĩ ngực đã không tiết ra sữa nữa, nhưng hôm nay đỉnh nhuỵ hoa lại tiết ra một ít chất lỏng vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cự trùng trướng lớn cắm rút trong hoa huyệt ướt đẫm làm mật hoa chảy đầy xuống ghế xích đu, hai mắt Mia thất thần, cơ thể co giật, hai chân câu lấy Frederick để anh không thể rời khỏi cơ thể cô nữa.
Nhưng Frederick lại không cho cô như ý, xúc tua vô hình kéo đùi cô ra cố định hai bên xích đu, bởi vậy Mia chỉ có thể đạp loạn hai chân, hoàn toàn tiếp nhận sự ra vào điên cuồng chín nông một sâu của Frederick.
“Ư… Frederick… Nhanh… Sâu hơn nữa đi…”
Từng đợt kɧoáı ©ảʍ làm Mia điên cuồng, tóc cô rối bời, bất lực giãy giụa khát vọng cầu xin Frederick cho cô một cách mãnh liệt, nào ngờ lúc cô sắp đạt đến đỉnh, Frederick đột nhiên rút cự vật ra rồi đẩy Mia lên.
“Tiểu Mia, như vậy là có thể cắm sâu hơn nhé…”
“Không… A a a a a…”
Trong chốc lát, kɧoáı ©ảʍ khi bay lên cao và kɧoáı ©ảʍ dưới thân chồng chất lên nhau làm cô nổ tung choáng váng, đồng thời, hạ thân cô cũng phun ra dịch ướt thành một đường cong xinh đẹp trên không. Nếu nhìn kỹ thì có thể nhìn thấy sợi mật trong suốt chảy ra từ hoa huyệt dính lên các gai thịt trên thân cự trùng, dần dần mảnh đi trong gió, nhưng lại quyến luyến không chịu đứt đoạn.
Lúc cơ thể Mia rơi xuống, nghe thấy phụt một tiếng, dựa vào sức của xích đu, cự vật dưới thân Frederick nâng cao lên, đâm thủng hoa huyệt không ngừng khép mở, chọc thẳng vào trong tử ©υиɠ của cô.
“A… A… A a a! Frederick… Sẽ hỏng mất… A a…”
Cự trùng nóng bỏng phá vỡ cửa tử ©υиɠ của Mia, theo động tác của Frederick, chỉ bạc dâʍ ɭσạи lại bị đẩy vào trong cơ thể Mia, dính lên gai thịt tà ác. Nhưng chuyện này chỉ xảy ra trong chớp mắt, bởi vì rất nhanh sau đó, Frederick đã đẩy Mia, rút cự trùng ra.
Thế là đường vân sâu, gai thịt nảy trên cự trùng hoàn toàn ma sát với hoa kính mẫn cảm, sau khi lôi hết tất cả khát vọng của cô ra, lại mang đến cho cô sự hư không càng lớn.
“Tiểu Mia…” Mặc dù Mia đang lơ lửng trên không, nhưng âm thanh của Frederick lại như đang quanh quẩn bên tai cô: “Đủ sâu chưa?”
“Chưa… chưa đủ…”
“Có muốn chiếm hữu anh nhiều hơn không?”
“Muốn… A a… Frederick, xin anh…”
Mia dâʍ đãиɠ kêu, Frederick lại giữ lấy xích đu, hung hăng cắm vào trong cơ thể Mia, điên cuồng thọc vào rút ra, mặc dù đôi mắt tím của anh đã tối đen như màn đêm, nhưng anh áp du͙© vọиɠ mãnh liệt xuống, tiếp tục dụ dỗ: “Vậy bị chơi hỏng trên xích đu được không?”
Một chút lý trí còn sót lại làm Mia chần chờ, Frederick lại đẩy cô lên, lực đạo lần này còn mạnh hơn trước, mị thịt vốn dĩ đang kẹp chặt cự trùng lại trượt ra khỏi cửa hoa huyệt của Mia theo động tác rút ra của cự trùng, như một cái lưỡi tham lam liếʍ mυ'ŧ không biết liêm sỉ, khát vọng có thể nếm được nhiều sự sung sướиɠ hơn.
Đồng thời, cơn run rẩy khi bị đẩy lên cao làm Mia sắp sụp đổ, Frederick vẫn dịu dàng hỏi: “Tiểu Mia thích xích đu không?”
Phụt một tiếng, cửa tử ©υиɠ của Mia bị phá vỡ lần thứ hai, vô số lần bị cắm thật sâu làm Mia bay lên cao, mang theo sợi tơ dâʍ đãиɠ đã biến thành chất dịch trắng đυ.c.
“A… Thích, thích a a a…”
“Thích bị anh chơi hỏng trên xích đu không?”
Frederick đón lấy Mia, nhẹ nhàng mơn trớn da thịt cô, dịu dàng nói sau từng lần thọc mở cửa tử ©υиɠ của cô ra.
“Thích… A a a… rất thích… a a a…”
Dịch ướt không ngừng chảy ra, Mia đã không thể quan tâm được gì nữa, cô co giật rêи ɾỉ, mị thịt trong hoa huyệt ra sức xoắn chặt kí©ɧ ŧɧí©ɧ cự vật, muốn khiến nó bỏ giáp đầu hàng. Phản ứng của Mia mang lại kɧoáı ©ảʍ cường đại cho Frederick, anh vừa hưởng thụ sự hồi đáp dâʍ đãиɠ của cô, vừa thấp giọng dụ dỗ cô: “Thích cái gì?”
“A… Thích, thích bị… bị Frederick chơi hỏng trên xích đu…”
Lúc này Frederick chậm rãi rời khỏi cơ thể cô, tiếp tục hỏi: “Muốn kết hợp với anh trên từng cái xích đu không?”
“Ha a… Muốn, cầu xin anh, Frederick… cầu xin anh…”
Lúc này hai tay hai chân Mia đã được cởi trói, cô muốn leo lên người Frederick, Frederick lại ngồi xuống xích đu, anh để Mia ngồi đối mặt với anh, hai chân cô treo trên vòng eo săn chắc của anh, tay cô đặt trên vai anh, lúc cơ thể Mia đã hoàn toàn ngồi lên cự trùng nóng cháy của anh, anh đẩy xích đu, cùng bay lên cao với Mia.
Kɧoáı ©ảʍ điên cuồng vọt đến người Mia, lúc hai người bay lêи đỉиɦ, cơ thể hơi tách ra, Frederick bắn ra mị dược nóng bỏng, lúc xích đu rơi xuống, trọng lực làm cơ thể Mia dán chặt lên người Frederick, đỉnh cự trùng tà ác thừa cơ thọc mở cửa tử ©υиɠ vừa bị đùa bỡn không ngừng của Mia, bắn mị dược vào trong hoa tâm của cô.
“A… Frederick… Ư…”
Tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của Mia lên xuống theo sự cao thấp của xích đu, từng lần ra vào cửa tử ©υиɠ của Mia mang đến cho cô sự sung sướиɠ tối cao, quá nhiều kɧoáı ©ảʍ làm Mia muốn ngất xỉu, nhưng lại thở dốc tỉnh lại.
Vậy nên, lúc tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ của cô một cách dũng mãnh, cự trùng tà ác cũng tích cực cắm rút trong hoa huyệt của Mia, không những có Frederick chuyển động, đồng thời còn có xích đu đong đưa, hoa huyệt của Mia ướt đẫm, bụng nhỏ phồng lên vì bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, hai chân cong duỗi theo sự lên xuống của xích đu, mật nước chảy xuống từ trên xích đu, tạo thành một đường đi da^ʍ mật.
Mia cảm nhận được sự đong đưa của xích đu, nhiều lần cơ thể bị đẩy lên cao, mị dược trong cơ thể bắt đầu xao động, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng dây thần kinh của cô, còn cự trùng thì đang tàn sát bừa bãi ở hạ thân và bụng cô, cô cảm thấy mình đang quay cuồng trong sóng dữ, xích đu mang đến từng đợt sóng lớn liên tiếp, khiến cô sắp chết đuối trong sự sung sướиɠ vô hạn.
“A a… Sẽ hỏng mất… Frederick… Em… em không thể a…”
“Tiểu Mia hỏng chưa đủ kịch liệt…” Frederick khẽ thở dài: “Nếu không thì sao vừa nãy lại định cự tuyệt anh chứ.”
Vừa nói Frederick vừa xoay người Mia lại để lưng cô dựa vào ngực anh, liên tục thọc vào rút ra trong cô làm cô không thể kiềm chế nổi trong sự sung sướиɠ.
“Ha a… Đừng… đừng thế này a a a…”
Sau khi đổi sang tư thế này, hai chân bị ép dạng rộng, nâng cao cơ thể Mia lên thì có thể nhìn thấy dịch ướt không ngừng phun ra từ cơ thể cô đang chảy xuống mặt đất.
Frederick chẳng những làm xúc tua vô hình chặn bắp đùi tuyết trắng của cô lại, còn câu lấy chân cô bằng đôi chân cường tráng của anh, đồng thời, đôi tay thon dài vê lấy nhuỵ hoa đứng thẳng trên đỉnh nhũ tuyết, xoa nắn bừa bãi, bức cô cảm nhận kɧoáı ©ảʍ và nhìn ngực mình phun ra chất dịch màu trắng.
“Hửm… Đừng thế nào?”
Âm cuối lên cao, Frederick rút cự trùng ra khỏi hoa huyệt của cô, chậm rãi tiến vào trong cúc huyệt đã bị thấm mật nước, đồng thời còn biến côn ŧᏂịŧ giả ra, dẫn dắt đôi tay run rẩy của cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ tà ác.
“A… Không… Không thể…”
Mia thất thần nhìn tà vật, miệng chảy nước bọt trong suốt, nói không thể theo phản xạ, nhưng tay nhỏ lại không tự chủ được mà cầm lấy côn ŧᏂịŧ đang chuyển động, đưa vào trong nhục huyệt chảy dịch đυ.c của mình.
Khóe miệng Frederick hơi cong lên, anh khẽ nói: “Không thể chỉ có một côn ŧᏂịŧ sao? Tiểu Mia ở trên xích đu là dâʍ đãиɠ nhất.”
“A a… Frederick… Em… ở trên xích đu là dâʍ đãиɠ nhất…”
Nhục huyệt vừa rời xa cự trùng đang ra sức mυ'ŧ lấy phần đầu côn ŧᏂịŧ giả, lúc này Frederick cũng đã cắm vào trong cúc huyệt đang khát vọng được lấp đầy, kɧoáı ©ảʍ khi hai huyệt đồng thời bị cắm vào làm thắt lưng Mia tê rần, cô lại tiết ra nước da^ʍ, xuân dược trong bụng và hai huyệt dâʍ đãиɠ khiến cô không thể kiềm chế được nữa, chỉ có thể lẩm bẩm lại lời dụ dỗ của Frederick.
“Muốn bị anh xuyên qua hai huyệt trên xích đu không?”
“Ha… Muốn…”
“Muốn bụng phồng lên tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng chơi đánh đu với anh không?”
“... Muốn…”
“Như em mong muốn.”
Frederick bọc lấy Mia, chậm rãi đẩy xích đu, trong từng cơn gió nhẹ, giữa mùi hoa ngát hương, nhìn từ phía xa, một người đàn ông đang ôm một người phụ nữ cùng nhìn về phương xa, xích đu lắc lư, vô cùng lãng mạn.
Nhưng nhìn kỹ thì có thể nhìn thấy người phụ nữ trong ngực người đàn ông đang trần như nhộng, nhũ sóng dập dờn để người đàn ông chi phối. Đôi tay nhỏ của cô đang cầm một côn ŧᏂịŧ giả thô to, cắm rút trong hoa huyệt không ngừng chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, nhìn xuống chút nữa là có thể thấy, giữa cánh mông cô, một nửa cự vật cắm trong cúc huyệt, không thể nghi ngờ, đó đúng là cự căn dưới thân người đàn ông.
Mật nước giao cấu của hai người chảy xuống mặt đất theo tiết tấu đong đưa của xích đu, người đàn ông càng đẩy xích đu lên cao, tiếng thịt hạ thân hai người va vào nhau cũng càng kịch liệt, lúc người Mia mềm nhũn, không thể cầm được côn ŧᏂịŧ nữa, côn ŧᏂịŧ đã khảm chặt trong mị huyệt tham lam của cô.
Thế là, lúc xích đu đong đưa, côn ŧᏂịŧ trong hoa huyệt không ngừng va chạm, cọ xát với sâu thịt trong cúc huyệt, khiến cho Mia không ngừng phun dịch ướt, đồng thời, Frederick cũng tận tình đùa bỡn ngực cô, làm sữa tươi chảy xuống.
Mia rêи ɾỉ nhìn bản thân không ngừng phun ra dịch ướt dâʍ đãиɠ và cảnh vật không ngừng đong đưa trước mắt, ngay cả sức rêи ɾỉ cũng chẳng có, trong đầu cô chỉ có Frederick, cơ thể cũng chỉ có Frederick, bây giờ trong bụng cô chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Frederick, hai huyệt bị côn ŧᏂịŧ của Frederick cắm, đang chơi xích đu với Frederick.
… A a… Lúc xích đu đong đưa, hình như tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong bụng cũng đong đưa theo, chảy vào trong từng mạch máu của cô, hai huyệt của cô đang bị côn ŧᏂịŧ của Frederick cắm, cảm nhận được cơ thể bay lên rồi lại rơi xuống tuyệt vời cỡ nào, sao trước đó cô lại định cự tuyệt giao cấu với Frederick trên xích đu chứ…
“Sướиɠ không?” Lúc này, Frederick cắn vành tai châu ngọc của cô mà hỏi.
“… A… Sướиɠ… sướиɠ…”
“Sau này chúng ta đều chơi xích đu như vậy được không?”
“Được… A a a a…”
Lúc Mia đồng ý, Frederick chọc thẳng vào sâu trong cúc huyệt của cô, bắn mị dược vào, kɧoáı ©ảʍ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ khủng bố làm cơ thể cô co giật điên cuồng, tử ©υиɠ run rẩy mãnh liệt, trong nháy mắt thời gian như dừng lại, cơ thể cô cứng đờ.
Giây tiếp theo, lúc cơ thể hai người bay lên điểm cao nhất, Mia đột nhiên co chặt lại làm côn ŧᏂịŧ giả trong hoa huyệt bị đè ép mà rơi ra, theo đó một lượng mị dược và dịch đυ.c giao cấu của hai người cũng chảy xuống. Đồng thời, cơ thể của cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ vì Frederick rót thêm mị dược vào, ép cô không thể nào giải thoát trong kɧoáı ©ảʍ.
Sự sung sướиɠ kinh người phá huỷ ý thức của Mia, lúc Frederick rút ra khỏi cơ thể Mia, cuối cùng Mia ngất xỉu.