Mùa Nước Nổi

Chương 108: Sinh nhật Thủy Tiên (6)

Nước bọt truyền sang nhau, hai cái lưỡi cũng lùa sang nhau quẫy đạp lung tung vào khoang miệng đối phương.

Ở ngoài cửa phòng, một người phụ nữ vừa ghé mắt vào nhìn một cách thèm thuồng, khe cửa hẹp nhưng cũng đủ cho kẻ rình mò. Cẩm Tú thở hắt ra, cơn nứиɠ bướm tăng lên từng nấc theo hành động của hai kẻ bên trong.

Nhả môi Thủy Tiên ra, Nghĩa nhìn nàng say đắm:

– Em sẵn sàng chưa?

Thủy Tiên vẫn chưa chịu mở miệng ra nói một lời nào, có lẽ lúc này hành động mới là thứ người ta cần, mấy lời nói phù du chẳng quan trọng bằng. Cô ấn người Nghĩa xuống giường như có ý bảo anh nằm xuống đi. Hiểu ý Thủy Tiên, Nghĩa nằm xuống duỗi thẳng băng đôi chân làm nổi cộm lên một cục ở háng, đầu gối lên chiếc gối hồng êm ái như một ông vua đang chờ sự phục vụ của hoàng hậu.

Thủy Tiên đứng dậy ngay trên mặt đệm, chỗ đầu gối của Nghĩa, hai chân cô hơi dòe sang hai bên để hai chân Nghĩa nằm ở giữa. Thủy Tiên bắt đầu.

Vừa nhìn Nghĩa, Thủy Tiên vừa thò hai tay ra đằng sau để kéo chiếc khóa váy.

– “Roẹt”, một tiếng kêu kéo dài vì Thủy Tiên kéo khóa rất dứt khoát. Hai mảnh váy phía đằng sau bung mở để lộ tấm lưng trắng pốp, nhẵn nhụi, chỉ hằn lên một chút xương bả vai, còn lại đều là thịt. Tất nhiên Nghĩa chưa nhìn thấy tấm lưng này vì nó ở khuất tầm nhìn của cậu. Nhưng chỉ cần nhìn hành động của Thủy Tiên lúc này thôi cũng đủ để ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng hết cỡ rồi. Nhất là ánh mắt, nó chợt trở nên dâʍ đãиɠ đến lạ lùng.

Vẫn chưa mở miệng, Thủy Tiên tiếp tục hành động, chỉ nhún và lắc vai vài cái, quai váy trượt dần xuống đến ngang tay và rơi bụp xuống gót chân của Thủy Tiên, phủ lên hai đầu gối của Nghĩa. Thủy Tiên vẫn chưa tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, bầu vυ' vẫn bị che bởi chiếc áσ ɭóŧ mầu hồng có đính hạt cườm ở viền, bầu lót vυ' chỉ che được hơn phân nửa bầu vυ', lộ ra ngoài toàn bộ phần trên, có lẽ áσ ɭóŧ được thiết kế đặc biệt để làm cho bầu vυ' trở nên to hơn thì phải. Còn ở dưới chiếc qυầи ɭóŧ đồng bộ với áo ở trên mỏng manh và nhỏ xíu, chỉ to ở phần mu để che đậy đám lông, còn phần che l*и có bản rộng chỉ như cây đũa cả, che được đúng hai mép thịt bên trong, lờ mờ Nghĩa đã nhìn thấy đám lông l*и đen kít ẩn hiện kɧıêυ ҡɧí©ɧ kẻ nhìn.

Nghĩa lúc này như kẻ mất hồn bởi người Thủy Tiên quá đẹp, ngoài phần thịt bị bộ quần áσ ɭóŧ che đi, tất cả da thịt còn lại của Thủy Tiên ở ngay trước mắt Nghĩa, giữa ánh đèn điện sáng trưng, nhìn rõ từng lỗ chân lông. Thủy Tiên cao hơn một mét sáu, dáng người thon gọn của thanh niên vừa mới dậy thì, bụng chiết lại giống như người ta hóp bụng tôn cái hông nở ra hai phía, rồi xuống dưới thì cặp đùi lại thu lại vì rất gọn và săn. Từ phía Nghĩa nhìn còn thấy rõ khoảng hở giữa hai đùi lên đến tận háng. Các cụ gọi là “gầm cao, máy thoáng, thắt đáy lưng ong”. Cũng may Nghĩa không phải là người bị bệnh xuất tinh sớm, nếu không xem đến cảnh này thì mọi việc đã xong xuôi, ai về nhà nấy rồi.

Vẫn như một người câm, Thủy Tiên không nói gì, cô đưa tay lên tháo khóa áσ ɭóŧ, nó ở đúng khe vυ' chứ không phải đằng sau lưng như các loại áσ ɭóŧ thông thường, rồi cầm hai đầu của khóa, Thủy Tiên từ từ từng chút một dang tay ra hai bên, cả bầu vυ' không bị áo kiểm soát bật tung ra nẩy lên nẩy xuống mấy nhịp mới dừng lại. Nghĩa nuốt nước bọt đánh ực một cái thèm thuồng, chỉ muốn chồm dậy mà mυ'ŧ. Ôi cái bầu vυ' tơ này nó mới đẹp làm sao, không to lắm nhưng nó săn vô cùng, lại còn trắng như quả trứng gà so luộc vừa chín tới vẫn còn hồng đào. Điểm nhấn của bầu vυ' chính là núʍ ѵú hồng tươi như mầu máu, đầṳ ѵú mới nhú ra một chút gọi là cho có, còn lại vẫn núp vào bên trong bầu. Quầng vυ' chỉ to hơn núm có một chút thôi, mầu cũng đỏ tươi. Hai bầu vυ' như hai cái bát con úp vào ngực, không xệ xuống, cũng chẳng nằm ngang mà hơi vểnh lên phía trên kiêu hãnh, thách thức.

Vứt chiếc áσ ɭóŧ xuống ngay cạnh đầu Nghĩa, Thủy Tiên từ từ rê ngón tay theo hai mạn sườn xuống đến hông, khi hai ngón tay vừa chạm vào cạp qυầи ɭóŧ thì dừng lại, nói là cạp cho nó oai thôi, thực ra nó chỉ là một sợi dây nối mảnh trước và mảnh sau. Nàng móc ngón tay vào cạp rồi từ từ như một thước phim quay chậm kéo xuống dưới đùi. Nghĩa mở to mắt như muốn lòi con ngươi ra ngoài nhìn chằm chằm vào mu l*и Thủy Tiên.

Theo đà kéo của cạp quần, phần qυầи ɭóŧ ở trên mu xoắn lại thành từng vòng, từng vòng dần dần hiện ra những chiếc lông l*и đầu tiên. Thêm vài vòng xoắn nữa thì toàn bộ đám lôиɠ ʍυ đen nháy như vừa được nhuộm hiện ra trong mắt Nghĩa, lông l*и Thủy Tiên chỉ hơn xoăn theo kiểu không thẳng thôi chứ không xoắn tít lại thành từng vòng, ấy thế nên nó phô ra hết độ dài, lại mượt nữa nên lông l*и giống như một chòm râu của ông lão, xuôi về phía bên dưới. Lông l*и cũng không rậm hoặc là chưa rậm, Nghĩa nhìn thấy cả lớp thịt ở trên mu.

Kéo thêm một chút nữa, thì toàn bộ l*и Thủy Tiên đã không còn một vật gì che chắn. Từ phía dưới nhìn lên, không có một từ ngữ nào có thể miêu tả cái đẹp của l*и trinh. Nó đẹp không phải vì Nghĩa nhìn thấy cấu tạo bên trong, mà nó đẹp bởi nó giống như một miếng thịt bình thường, chỉ có một vệt kéo từ trên mu xuống để phân biệt má l*и trái và má l*и phải mà thôi. Chỉ có l*и trinh và đang ở tư thế đứng mới có thể có cảnh tượng này, chứ nếu l*и đã từng chinh chiến thì rồi thì làm gì mà có thể khép nép được như vậy.

Bịt hai đầu gối lại, Thủy Tiên nhúc nhắc hai chân để cái qυầи ɭóŧ tự trôi xuống gót chân, nằm đè lên cái váy. Cô hơi cúi người xuống và nhấc một chân ra, hất nhẹ cái váy và qυầи ɭóŧ sang một bên. Thủy Tiên đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ một trăm phần trăm trước mặt Nghĩa. Cô đứng thẳng người dậy để phô bầy thân thể, khoe chiều cao rồi quay một vòng 180 độ, hướng đôi mông đít về phía Nghĩa rồi hơi cúi xuống một chút để Nghĩa có thể nhìn qua khe thấp thoáng một chút l*и.

Đít Thủy Tiên không to đến nỗi bè vì nó quá săn, hai mông đít gần như không có lấy nổi một cái nốt ruồi, không có lấy nổi một hạt sạn nào. Nói bảo điêu chứ nó hoàn hảo như một viên ngọc được người thợ kim hoàn gọt rũa tỉ mỉ. Nghĩa gần như thở không nổi bởi cái mông đít của Thủy Tiên, nó quá hấp dẫn, chỉ cần rê đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào đôi mông này cũng đủ để xuất tinh rồi. Nếu mầu của tϊиɧ ɖϊ©h͙ là đùng đυ.c đặt trên nền trắng của đít sẽ là cảnh tượng vô cùng sεメy.

Dừng lại khoe mông một chút, Thủy Tiên lại quay thêm 180 độ nữa để trở lại với cảnh đối mặt với Nghĩa. Có lẽ đã đến lúc Thủy Tiên lên tiếng, nàng mở đôi môi đào, hàm răng trắng tinh, đều như hạt bắp thoắt ẩn thoắt hiện theo cái mấp máy của đôi môi:

– Em có đẹp không anh?

Ở ngoài khe cửa, Cẩm Tú kinh ngạc vì hành động của con gái, nhìn nó mà đến cô còn có chút nứиɠ vì ghen tị và tiếc nuối tuổi trẻ của mình. Ở đàn 40 có cái đẹp của đàn bà 40. Nhưng có đẹp đến bằng giời cũng thua gái 18 hết, có thể nói giai đoạn này chính là giai đoạn đẹp nhất của người con gái, da thịt đang độ căng hết cỡ lại mịn màng đến mê li. Cẩm Tú vỗ vỗ vào ngực mình, lẩm bẩm thật nhỏ: “Hôm qua mẹ có dậy mày màn thoát y này đâu cơ chứ”.

Trở lại với giường, chẳng phải giấu giếm suy nghĩ thật của mình, Nghĩa đưa lưỡi ra liếʍ mép vì môi khô không khốc:

– Em rất đẹp.

Đang định nói “Còn đẹp hơn cả mẹ em” nhưng may quá kịp giữ lại không nói ra miệng. Nhịn được câu nói đó, rồi lại tiếp tục nói thêm câu khác: “Nhìn em mặc quần áo đã đẹp rồi, giờ không mặc nhìn còn đẹp hơn”.

Đàn bà ai chẳng thích khen, nhất là được khen mình có một cơ thể đẹp thì ai chẳng sướиɠ. Thủy Tiên cũng vậy, đôi má hây hây đỏ ửng vì chính cô còn ngượng với câu mà mình sắp nói ra:

– Liếʍ L*и EM ĐI!

Nghĩa nghe như có tiếng sét đánh bên tai.

Còn ở ngoài, Cẩm Tú than: “Trời ơi là trời, hôm qua mẹ bảo mày đến khi nó đút vào hãy nói bậy. Giờ mới đang dạo đầu mà!!!!!!!!!!!!! Con ơi là con!!!!!!”