Những Ngọn Lửa Tình Trên Con Đường Làm Quan

Chương 141: Miệng lưỡi ê ẩm

CHƯƠNG 141: MIỆNG LƯỠI Ê ẨM. ( edit TruyenHD )

Đem Tô bộ trưởng đưa đến dưới lầu khách sạn Thủy Mậu, bảo an tới mở cửa xe ra, rất cung nghênh hắn xuống xe, giúp hắn dìu Tô bộ trưởng vào đến bên trong đại đường, đem cô ngồi xuống ghế salon

Một mực đem Tô bộ trưởng đưa đến nước mậu khách sạn dưới lầu, bảo an tới mở cửa xe ra, rất cung kính nghênh hắn xuống xe, sẽ giúp hắn đem Tô bộ trưởng thận trọng nâng đỡ xe, một mực dìu đến trong đại đường, trước đem cô rón rén vịn ở trên ghế sa lon ngồi xuống, Triệu Đắc Tam đi ra lễ tân lấy chìa khóa phòng, sau đó quay lại đỡ Tô bộ trưởng.

Hắn mất sức chín trâu hai hổ mới đem cô từ ghế salon để lên trên lưng mình, cật lực tiến vào trong thang máy.

Lưng hắn trong quá trình cõng Tô bộ trưởng, bị ngực nàng đè ép ở trên lưng, trong lòng đã có chút bối rối thậm chí có chút ý nghĩ kỳ quái, bất quá đây là đại nhân vật ở trên Tỉnh ủy nên hắn cũng chỉ là có tặc da^ʍ mà không có tặc đảm. Không giống như lần Tô Tĩnh uống say, hắn liền bá vương ngạnh thương cung đè ép nàng trên giường.

Triệu Đắc Tam cõng Tô bộ trưởng vào trong phòng, đưa lưng về phía giường, thận trọng nhẹ nhàng đặt cô xuống, nhưng do một chút mất tập trung, liền ngã xuống giường, đem Tô bộ trưởng đặt ở dưới lưng.

Tô bộ trưởng đang từ trạng thái say cũng giật mình, cử động con mắt, có chút mơ hồ hỏi: "Tiểu Triệu, đây là nơi nào?"

"Tô bộ trưởng, đây là khách sạn, ngươi uống nhiều quá, ta đưa ngươi đến nghỉ ngơi." Triệu Đắc Tam liên cười nói, mặc dù đối với người đang say nằm trên giường kia quả thật có ý đồ xấu xa, nhưng hắn không dám biểu lộ ra.

Tô Tinh liếʍ liếʍ đôi môi đỏ thắm, phân phó nói: "Tiểu Triệu, ngươi đi mang cho ta cốc nước."

"Muốn nước nóng sao?" Triệu Đắc Tam hỏi.

Tô Tinh gật đầu: "Ừm, nước nóng, ngươi đi lấy giúp ta."

Triệu Đắc Tam tuân theo phân phó, cầm lấy ấm nước đi vào phòng vệ sinh lấy nước để đun, cho nàng nửa cốc nước nóng, đặt ở bên cạnh đầu gường nói: "Tô bộ trưởng, hiện tại nước rất nóng

bưng lên nấu nước khí đi phòng vệ sinh tiếp nửa lần nước, cắm điện vào, một mực chờ nước đốt lên, cho nàng đổ hơn phân nửa chén, bưng quá khứ đặt ở đầu giường bên trên, nói: "Tô bộ trưởng, nước cho ngươi đổ, hiện tại rất bỏng , chờ mát sẽ lại uống."

"Ừm." Tô bộ trưởng gật gật đầu, hơi híp mắt lại hỏi hắn: "Vừa rồi có phải hay không là ngươi cõng ta đi lên?" Cô trong mơ mơ màng màng cảm giác mình bị người khác cõng trên lưng.

Triệu Đắc Tam cười ha hả gật đầu nói: "Ừm, Tô bộ trưởng ngài uống nhiều quá, cho nên ta liền lưng... Cõng ngài đi lên, ngài không ngại a?"

Tô Tinh nghĩ thầm, ta đường đường là Tỉnh ủy bộ trưởng bộ tổ chức, bị ngươi tên tiểu tạp mao cõng trên lưng, lỡ bị người quen nhìn thấy thì thật là mất mặt, bất quá cũng may tại đây cũng không có nhiều người quen.

"Để ý cái gì đâu, ngươi phí công cõng ta lên phòng, chẳng nhẽ ta còn để ý chuyện đó.” Tô Tinh cười nhẹ nói, trên mặt bởi vì uống rượu mà lộ ra có chút hồng nhuận, giờ phút này phối hợp với chút tiếu dung nhạt nhẽo làm cô càng thêm hấp dẫn.

Triệu Đắc Tam đần độn cười nói: "Tô bộ trưởng ngài không ngại vậy ta yên tâm rồi."

Tô Tinh nở nụ cười, có chút buồn ngủ và muốn cởi y phục, hỏi hắn: "Lưu bộ trưởng cùng các lãnh đạo của người còn đang uống rượu a?”

"Vâng, lúc ta đưa Tô bộ trưởng ngài đến khách sạn thì Lưu bộ trưởng bọn hắn còn đang uống rượu."

"Nha." Tô tinh gật đầu một cái, nở nụ cười, nụ cười kia trong veo bên trong mang theo vũ mị, nét thành thục nữ tính hiện trên mặt cô đặc biệt đẹp đẽ, phảng phất như là bóng dưới nước của đóa hoa vậy, có chút hư ảo rất hấp dẫn ."Vậy được, Tiểu Triệu, ngươi trở về đi, nhỡ trong cục ngươi có người uống say ngươi còn phải đưa họ về, cũng không phải chỉ có mình ta.”

Triệu Đắc Tam vốn còn nghĩ có thể cùng cô trò chuyện một hồi, hỏi thăm một chút cô đến cùng là Tỉnh ủy bộ bộ trưởng nào, về sau có chuyện gì cũng có thể tìm tới nàng, người ta đã nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể đi ra.

Trở lại tiệm cơm, Triệu Đắc Tam đẩy ra cửa đi vào, phát hiện chỉ có Trương cục một người ở bên trong, tò mò hỏi: "Trương cục, thế nào chỉ còn một mình ngươi a? Vương phó cục bọn hắn đâu?"

Trương Ái Linh uống một chút rượu, sắc mặt hồng nhuận, đôi mắt có chút phiêu hốt mê ly, gặp Triệu Đắc Tam trở về, cong lên khóe miệng, nói: "Tiểu Triệu, ngươi đem Tô bộ trưởng đưa đến quán rượu?"

"Đưa đến khách sạn nghỉ rồi." Triệu Đắc Tam cười ha hả đóng lại cửa, kéo ra một cái ghế ngồi xuống, "Vương phó cục cùng Tống khoa trưởng bọn hắn đâu rồi?"

"Bọn hắn bồi Lưu bộ trưởng đi buông thả, ta ở đây đợi ngươi.” Người đứng đầu cục trước mắt này, biểu lộ mị nhãn như tơ, sắc mặt có chút hồng nhuận, bộ dáng có chút nóng bỏng, “Ngồi xuống trước mặt ta”.

Triệu Đắc Tam ngoan ngoãn đi tới, kéo ra một cái ghế ngồi xuống trước mặt Trương Ái Linh.

Trương Ái Linh không nói gì, chỉ là mặt đỏ thắm trên má tràn đầy quỷ mị tiếu dung, đem một bàn tay chậm rãi ở bắp đùi của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve, "Tiểu Triệu, công việc ở phòng an chất thế nào a?”

"Rất tốt, được Trương cục ngài đề bạt, ta còn không biết nên cảm tạ người như thế nào mới xứng đáng.” Triệu Đắc Tam cúi đầu liếc nhìn bàn tay cô đang đặt ở trên đùi mình, quỷ tiếu nhìn cô..

Trương Ái Linh chậm rãi di động tay từ bắp đùi của hắn, nhẹ nhàng mò tới chỗ dươиɠ ѵậŧ, cầm, một mặt mị thái nói: "Vậy ngươi làm như thế nào cảm tạ ta đây?"

"Trương cục, ngài muốn ta thế nào để cảm tạ ngài đều có thể." Triệu Đắc Tam duỗi ra một cái tay, nhẹ nhàng đặt ở trên mu bàn tay của nàng, ôn nhu vuốt ve nói.

"Vậy chúng ta đi." Trương Ái Linh yêu thích không buông tay vuốt ve một chút dươиɠ ѵậŧ hắn, buông lỏng tay ra, dịch chuyển khỏi cái ghế đứng dậy.

Triệu Đắc Tam theo sát lấy, đi theo đằng sau cô đi ra tiệm cơm lên xe, hắn hỏi: "Trương cục, đi đâu đây?"

"Tô bộ trưởng nghỉ tại khách sạn Thủy Mậu, chúng ta... Đi khách sạn... Quân Duyệt đi.” Trương Ái Linh sau khi suy nghĩ một hồi phân phó nói.

Thế là Triệu Đắc Tam liền đưa cô tới khách sạn Quân Duyệt, Trương Ái Linh làm việc rất cẩn thận, cho dù là loại chuyện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ này, cô cũng vô cùng cẩn thận, phân phó hắn nói: "Tiểu Triệu, ta lên lấy phòng trước, ngươi ngồi trong xe một lúc nữa nhận điện thoại của ta thì hãng lên.”

"Được, Trương cục." Triệu Đắc Tam gật đầu nói, đưa mắt nhìn cô xuống xe, một mình ngồi ở trong xe cảm giác có chút buồn bực, thế là lại móc từ trong túi quần ra chiếc điện thoại hắn nhặt được ở trong phòng an chất, mở ra album ảnh, thưởng thức mấy chục tấm ảnh nude của người thực nữ xinh đẹp, , trong tấm ảnh kia thục nữ làn da đang lóe sáng dưới đèn dị thường trắng nõn trơn mềm nhất là cặp ngực sữa to lớn kia, sung mãn giống như là khí cầu thổi đầy khí vậy, thật sự là mê mẩn người, hắn hận không thể tiến vào trong cái điện thoại mà liếʍ ướt cái thân thể kia.

Triệu Đắc Tam đầy bụng nghi hoặc, đây rốt cuộc là điện thoại của ai? Có thể hay không là của lão bà Tống Kế Hồng?. Nếu quả như thật là lão bà Tống Kế Hồng thật sự là gợi cảm mê người làm người ta thèm nhỏ dãi.

Hắn cầm điện thoại thường thức lại album ảnh. Đối với phụ nữ thì để hắn cảm thấy hứng thú thì chỉ có thể là tư sắc và khí chất. Chỉ là từ trên tấm ảnh thật sự là cực phẩm ngàn dặm tìm được một người, mặc dù không thể nào so sánh được với Mã Lan hay Bạch Linh nhưng nếu là lần đầu tiên nhìn có thể khiến hắn cảm thấy nhỏ dãi thì cũng đã là cực phẩm rồi.

Triệu Đắc Tam yêu thích không buông tay nhìn chiếc điện thoại di động, bất chợt điện thoại di động của mình rung nhẹ, không cần suy nghĩ nhiều, liền biết là Trương cục thuê xong một gian phòng, giờ đang gửi số phòng cho mình, hắn cầm máy lên mở ra tin nhắn thì nhìn thấy vẻn vẹn một con số “521”, bừng bừng khí thế nhảy xuống xe đi lên.

Hắc hưu cùng ăn cơm đều giống nhau, thường xuyên đổi khẩu vị, sẽ làm tăng cảm giác lúc quần nhau, mỗi lần cảm giác khoái hoạt đều là đổi mới, không gây nhàm chán, cũng để những nữ nhân này khoái hoạt dục tử dục tiên, đối với hắn càng thêm say mê.

Khi hắn gõ cửa phòng 521, Trương Ái Linh đã cởi sạch quần áo chỉ còn mỗi bikini trên người, dựa tường cong chân đứng đấy, kính mắt gọng vàng hạ xuống, cặp mắt hành bao hàm lửa nóng, mặt đỏ thắm, cả người phảng phất đã lâu chưa có được hưởng thụ mây mưa khoái hoạt, trông không khác gì nữ nhân đói khát, biểu lộ nóng bỏng, cuồn cuộn ngọn lửa dục tình.

Triệu Đắc Tam khép lại cửa, cũng bị tư thế này của cô làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, giống như một mãnh thú vậy, hắn giang hai cánh tay đem Trương cục ép ở trên vách tường, cúi đầu xuống, mở ra miệng rộng nhằm hướng áo ngực của cô mà tham lam bú ɭϊếʍ.

Trương Ái Linh hít một hơi thật dài, hô hấp có chút dồn dập, nhẹ khẽ vuốt vuốt sau gáy của hắn, thanh âm nhỏ như muỗi kêu phân phó nói: "Tiểu Triệu, cởi nịt vυ', hãy để ngực ta được tự do thoải mái."

Triệu Đắc Tam tuân theo phân phó, miệng không ngừng liếʍ nhũ hoa, một tay thì sờ quanh lưng ngọc của nàng, thuần thục cởi nịt vυ', hai con thỏ nhảy ra ngoài, cực đại sung mãn, gợi cảm vô cùng.

Trương Ái Linh một cái tay đặt ở trên lưng của hắn, một cái tay ôm lấy sau gáy của hắn, hất cằm lên, nửa híp mắt hạnh, sắc mặt càng thêm đỏ nhuận, nhẹ thở phì phò nói: "Tiểu Triệu,... Dùng sức liếʍ... liếʍ ở đầṳ ѵú ta..."

Triệu Đắc Tam dụng miệng ngậm lấy một bên nhũ hoa, nhẹ nhàng dùng răng cắn, Trương Ái Linh thân thể lập tức rung động run một cái, "A" một tiếng.

Triệu Đắc Tam buông ra miệng, lo lắng hỏi: "Trương cục, ta có phải hay không làm đau ngươi rồi?"

Trương Ái Linh rủ xuống vũ mị gương mặt, con ngươi nóng bỏng nhìn qua hắn, thổ khí như lan lắc đầu nói: "Không, ngươi cứ làm thế đừng ngừng lại, ta cảm thấy sướиɠ.” Nói rồi đem ấn đầu của hắn vào ngực cô tiếp tục để hắn liếʍ mυ'ŧ.

Triệu Đắc Tam thuận thế cúi đầu xuống, ngậm lấy đầu nhũ hoa, dùng sức mà cắn mà liếʍ. Âm thanh vang lên chùn chụt không dứt. Hắn cũng cảm giác mình vô cùng hưng phấn, trương cục thì nhắm nghiền mắt hưởng thụ không ngừng rêи ɾỉ.

Hắn dùng miệng, trái bú phải liếʍ cứ thế luân phiên, chiêu thức biến ảo, không đường liếʍ nào dùng sức giống đường liếʍ nào, mặc dù chưa thực sự bắt đầu kịch chiến nhưng đã làm nữ nhân khoái hoạt, nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly rêи ɾỉ.

Không biết qua bao lâu, Triệu Đắc Tam cảm giác miệng của mình có chút khô, lưỡi có chút mỏi thiếu điều chuột rút lưỡi mà thôi, duỗi ra một bên cánh tay, hắn mò tới qυầи ɭóŧ của Trương cục từ bên trên tiến vào, ngón tay cắm thẳng vào trong khe âʍ đa͙σ, cảm giác đã ướt sũng căng tràn, hắn bèn nhả nhũ hoa ra, : "Trương cục, ta không chịu nổi, muốn chơi ngươi!” Hạ thân của hắn đã bành trướng hết cỡ, dưới tình thế cấp bách nói ra ba chữ “Muốn chơi ngươi”, không nghĩ tới Trương Ái Linh tuyệt không để ý hắn nói như vậy, ngược lại nghe hắn nói thô lỗ như thế cảm giác rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đỡ lấy bờ vai của hắn, thở hổn hển nói: "Tiểu Triệu, người làm đi, ngươi chơi ta đi.”