Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 77: Cùng Mẹ Vợ Quan Hệ Mập Mờ

Du͙© vọиɠ của Hạ Phong Ngân cực kỳ cường đại, vừa trở lại phòng ngủ vuốt ve làn da mềm mại mịn màng của Tử Yên, hắn lại bắt đầu nứиɠ lên, Tử Yên vừa chạm nhẹ một cái, hoảng sợ, làm nũng nói: "Chồng ơi, em biết chồng lợi hại, nhưng Tử Yên sắp bị chồng làm cho chết khô rồi, lần sau đi mà, lần sau em cùng Tư Nhã thỏa mãn chồng, được không?"

"Đành vậy, bất quá lần sau em cùng Tư Nhã phải hảo hảo thỏa mãn anh đó nha!"

Nghe Tử Yên xin mình tha cho như vậy, trong lòng Hạ Phong Ngân cực kỳ kiêu ngạo, bất quá nếu đẩy được cả mẹ vợ tương lai Vương Hiểu Linh lên giường thì càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ a, cả thiếu phụ lẫn thục phụ, thực sự là hưởng thụ trời cho mà! Nhưng Hạ Phong Ngân không dám nói ra ý tưởng dâʍ ɖu͙© đó, như vậy khác nào để cho Tử Yên lao đến xé xác hắn ra.

Hạ Phong Ngân nằm trên giường với Tử Yên vuốt ve một lượt, mới chịu lưu luyến rời khỏi giường, Tử Yên tiếp tục đi xuống phòng bếp làm điểm tâm, Hạ Phong Ngân thì ngây ngô ngồi ở trong phòng khách xem tivi.

Một lúc sau, chuông cửa vang lên, Hạ Phong Ngân ngó mắt mèo ra ngoài, chỉ thấy Vương Hiểu Linh đứng lầm lũi cúi đầu ở đó, rõ ràng là bản thân có chìa khóa, vậy mà vẫn muốn giả vờ như không mang, muốn chứng minh người vừa xem trộm không phải là nàng hay sao, nhưng làm như vậy khác gì tự bịt tay trộm chuông đâu, Hạ Phong Ngân mở cửa, mập mờ cười nói với Vương Hiểu Linh: “Linh Linh, người về rồi a!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của Vương Hiểu Linh vốn đang đỏ bừng như táo chín cúi đầu ngại ngùng, trong lòng như nai con đang chạy loạn, lúc nàng nghe được Hạ Phong Ngân cư nhiên lại xưng hộ với mình mập mờ như vậy, hai tai nóng bằng, dũng cảm ngẩng đầu lên gắt giọng: "Cậu gọi ta là gì? Ta là mẹ vợ của cậu đó!"

Đúng, là mẹ vợ của ta, nhưng cũng là một người đàn bà có du͙© vọиɠ, thục phụ xinh đẹp lại cực kỳ hiếu kỳ, Hạ Phong Ngân ở trong lòng cười cười, mặt dầy giải thích: "Đó là bởi vì người quá đẹp, nhìn cứ như thiếu nữ hai mươi vậy, nếu gọi người là mẹ vợ, cảm giác như không được tự nhiên cho lắm, thôi cứ để cho ta gọi người là Linh Linh nha, bằng không mỗi ngày cứ gọi người là mẹ vợ mẹ vợ, vạn nhất ngày nào đó người lại bảo ta làm người già đi, thì ta chịu không nổi trách nhiệm đâu a!”

Tên này da mặt dày quá đi mất, bất quá trong lòng nàng vẫn rất vui vẻ, thử hỏi có người phụ nữ nào trên thế giới lại không thích mình được người khác khen mình trẻ trung xinh đẹp đâu cơ chứ, đặc biệt là những người bắt đầu có tuổi, Vương Hiểu Linh chà chà bàn chân nhỏ của mình, giả bộ giận dỗi nói: "Hảo, cậu có thể gọi ta là Linh Linh, nhưng chỉ được gọi lúc không có người ngoài mà thôi!"

"Được được được! Lúc chỉ có hai người chúng ta thì ta sẽ gọi người là Linh Linh!"

Hạ Phong Ngân thực hiện được âm mưu, trong lòng đắc ý vạn phần: "Người yên tâm, sau này hai ta nhất định sẽ có nhiều cơ hội ở riêng với nhau a!"

"Ai muốn cùng ngươi ở riêng cơ chứ!"

Vương Hiểu Linh không ngờ Hạ Phong Ngân lại cố ý xuyên tạc lời mình như vậy, hơn nữa tối hôm qua mình và hắn còn làm chuyện đó trên ghế sofa, Vương Hiểu Linh nhất thời vừa thẹn vừa giận, đi tới giẫm lên chân hắn một cái cho bõ tức, rồi đi đến phòng bếp nấu ăn với Tử Yên.

Một lúc sau, Tử Yên cùng Vương Hiểu Linh bưng bữa sáng ra ngoài, Tử Yên nhìn Hạ Phong Ngân mặt mày nhăn nhó, quan tâm hỏi: "Phong Ngân, anh làm sao vậy, người không thoải mái à?"

"Không có chuyện gì đâu, vừa bị giẫm phải đinh một cái mà thôi!"

Hạ Phong Ngân nói xong, nhìn về phía Vương Hiểu Linh đang ngồi, chỉ thấy nàng nhăn mặt, vừa đáng yêu vừa quyến rũ, mị lực của một thục phụ quả thực rất ghê gớm nha! Bất quá hiện giờ hoàn cảnh của hắn với mẹ vợ xinh đẹp này vừa nhạy cảm vừa mập mờ, hai người ở trên ghế sofa gần gũi tiếp xúc da thịt, chỉ thiếu chút nữa đã đột phá làm chuyện đó rồi! Lại còn thêm chuyện nhìn lén trong phòng ngủ lúc nãy nữa, Vương Hiểu Linh hiểu rằng Hạ Phong Ngân đã thấy rồi, bây giờ không thấy Tử Yên nói gì cả, có lẽ hắn cũng đã che giấu giúp nàng rồi.

Ăn xong bữa sáng, Hạ Phong Ngân cùng với Tử Yên đến trường, đối với người con gái vừa là giáo viên lịch sử, vừa là người vợ xinh đẹp kiều diễm của mình, Hạ Phong Ngân trong lòng vui vẻ vạn phần, ở trên đường còn muốn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, nói rằng như vậy mới giống một đôi vợ chồng ân ái hạnh phúc.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Yên đỏ bừng, học sinh với giáo viên trong trường rất nhiều, gặp phải người lạ thì không sao, vạn nhất gặp phải người quen, vậy thì câu chuyện yêu đương thầy trò vụиɠ ŧяộʍ này sẽ khiến trong trường nổi trận sóng to gió lớn, trở thành đề tài để cho mọi người đàm luận.

Tử Yên ngượng ngùng kéo tay của mình ra, tuy nhiên lại bị Hạ Phong Ngân giữ lại thật chặt, hắn lấy một cái lý do cực kỳ đường hoàng: "Vợ à, chân của anh vừa bị đinh đâm vào, bây giờ một chút sức lực cũng không có, chẳng lẽ vợ lại nhẫn tâm để chồng ngã lăn ra đường sao a?"

Nghe sai sai nhưng lại hợp lý vkl, Tử Yên nhìn xuống chân của Hạ Phong Ngân, không đúng, sao nhìn thấy một chút dấu hiệu cũng không có a! Tử Yên quyết định mặc kệ Hạ Phong Ngân tùy ý nắm tay mình như vậy, đột nhiên cảm thấy chuyện cũng không có gì lớn, tình yêu vốn chính là điều thần thánh nhất trên đời, không có lý do gì mà không thể công khai ra ngoài được.

Trong trường đại học này, Tần Như Yến cùng Trương Linh Kỳ được bầu là hai hoa hậu giảng đường xinh đẹp nhất, còn Tiếu Tư Nhã cùng Tử Yên chính là đôi tỷ muội giảng viên đẹp nhất trường, có biết bao giảng viên cùng với sinh viên nam viết thư tình gửi cho các nàng, thậm chí có một vài tên đại gia liên tục tặng hoa hồng, nhưng tất cả những thứ đó đều bị hai nàng trả về hết, lý do chỉ có một, chính là các nàng đã có người chồng yêu quý của mình rồi.

Lần trước Tần Như Yến vừa công khai thừa nhận mình là bạn gái của Hạ Phong Ngân, khiến cho hắn là đối tượng bị vô số tên ghen ghét đố kị, bây giờ nếu để cho mọi người biết, chẳng những là cực phẩm hoa hậu giảng đường, mà ngay cả hai lão sư xinh đẹp nhất trường cũng bị Hạ Phong Ngân đẩy ngã..., có lẽ trên đường hắn đi về nhà cũng sẽ có kẻ lao ra chém chết luôn mất.

Hạ Phong Ngân cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc, nên khi đến trường liền buông lỏng bàn tay nhỏ nhắn của nàng ra, đến trưa, lãnh đạo trường học mời khách, Tử Yên cùng Tư Nhã ăn ở nhà hàng gần trường, Hạ Phong Ngân vốn cũng phải đi theo, nhưng bị cả Tư Nhã lẫn Tử Yên làm nũng một trận, cũng đồng ý để tối về tùy ý hắn xử nên mới khiến hắn chịu về nhà.

Về đến nhà, Vương Hiểu Linh đã nấu xong cơm trưa rồi, Hạ Phong Ngân ngồi đối diện với nàng, nhìn Vương Hiểu Linh xinh đẹp ôn nhu trước mặt, không khỏi mập mờ cười nói: "Linh Linh, người sao lại nhẫn tâm như vậy, thiếu chút nữa phế mất chân của ta rồi, người không đau lòng sao?"

"Nếu chân của ngươi bị phế thật, thì ta mới không đau lòng đó!"

Vương Hiểu Linh cúi đầu ăn cơm, không thèm quan tâm Hạ Phong Ngân nữa.

Xem ra gừng càng già càng cay, Hạ Phong Ngân suy nghĩ thật nhanh liền tìm đề tài để nói: "Linh Linh à, sáng sớm hôm nay ta cùng Tử Yên vận động trong phòng ngủ, hình như là có một nữ nhân xinh đẹp ở bên ngoài nhìn trộm a, không biết là ai nhỉ, Tư Nhã hình như là đang đi họp, cũng không biết là ai a, lúc ta đi ra thì chỉ thấy bóng lưng thôi!"

"Ngươi… Ngươi thấy rồi sao?"

Vương Hiểu Linh ngẩng đầu lên, ngượng ngùng liếc mắt nhìn Hạ Phong Ngân, hóa ra nàng vẫn còn may mắn chán, nhưng bây giờ chỉ có thể đối mặt với thực tế, cũng không biết tên háo sắc Hạ Phong Ngân này muốn khi dễ mình như thế nào, nhớ tới chuyện tối hôm qua bị Hạ Phong Ngân cởi váy hôn hít vuốt ve một lượt, hai má của nàng bất thình lình nóng bừng.

Kỳ quái là, Hạ Phong Ngân cũng không có động thủ gì với nàng, mà chỉ cười hỏi: "Linh Linh, tối hôm qua có thoải mái không, chỉ được nói thật, bằng không ta sẽ nói chuyện đó với Tử Yên nha!"

"Không! Đừng nói cho các nàng ấy được không?"

Vương Hiểu Linh bất đắc dĩ, đành phải thành thật trả lời: "Lúc mới bắt đầu thì không, nhưng… sau khi bị ngươi sờ soạng một chút, đã cảm thấy rất thoải mái, toàn thân giống như bị điện giật vậy!"

Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, Hạ Phong Ngân đắc ý cười cười: "Vậy người có muốn làm thêm một lần nữa không a! Ta sẽ giúp nàng thoải mái hơn nữa đó! Nàng cũng thấy ta với Tử Yên rồi đó, Tử Yên sướиɠ đến nỗi muốn ngất đi bay lên trên trời luôn!"

"Không, không cần làm lại đâu!"

Vương Hiểu Linh hoảng sợ, cầu khẩn nói: "Tối hôm qua ngươi còn chưa chiếm đủ tiện nghi của ta ư, bây giờ lại còn muốn nữa, ta là mẹ vợ ngươi đó!"

Linh Linh vẫn chưa đả thông được tư tưởng a, cần phải cố gắng thêm một chút, Hạ Phong Ngân mặt dày nói: "Ta còn chưa có kết hôn với Tử Yên, cho nên bây giờ người vẫn chưa tính là mẹ vợ của ta a!"