Vượt qua cao trào sung sướиɠ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Hoàn trở nên ửng đỏ, làn da càng trở nên non mềm bóng loáng, nàng mị
nhãn như tơ nhìn Hạ Phong Ngân, chính là thanh niên này, vừa rồi khiến cho nàng đạt được kɧoáı ©ảʍ chưa bao giờ có Tô Hoàn lúc này trong lòng cũng không có bận tâm bất cứ điều gì nữa, phòng tuyến đạo đức đã bị tư vị phiêu hồn này phá vỡ hoàn toàn. Hạ Phong
Ngân ôm chặt mỹ nữ tuyệt sắc vào trong ngực, hai tay không tự chủ lại bắt đầu vuốt ve, không bao lâu sau, thân thể Tô Hoàn bắt đầu bốc hỏa, ngọc nhan hồng hào, môi đỏ vô ý thức rêи ɾỉ: "Phong Ngân, cháu... cháu lại muốn rồi sao?"
"Đúng vậy a! Hoàn a di quá mê người, chỉ muốn đè dì ra để tiếp mà thôi!"
Tô Hoàn trong ngực sớm đã động tình, buông lỏng thân thể cùng Hạ Phong Ngân hôn hít nồng nhiệt, cơ thể bắt đầu phát sinh biến hóa
khác thường, kɧoáı ©ảʍ tê dại từ từ xuất hiện. Khuôn mặt nàng đỏ ửng mê người, nũng nịu dễ thương, thân thể mềm mại không ngừng vặn vẹo, vô tình ma sát lấy cơ thể Hạ Phong Ngân. Rốt cục Hạ Phong Ngân cũng không chịu nổi tĩnh mịch được nữa, trực tiếp vuốt ve cặρ √υ' tuyết trắng cùng với nụ hoa hồng hào đầy du͙© vọиɠ, trên thủ dưới công, trái chơi phải đùa, hết sức chuyên nghiệp, khiến dục hỏa trong người nàng bùng cháy dữ dội thêm một lần nữa.
Hạ Phong Ngân không thể nhẫn nại được nữa, thổi nhẹ nhiệt nóng bên tai Tô Hoàn nói: "Hoàn a di, cháu tiến vào nhé, có được không?"
“Ưʍ... Đại phôi đản, cháu đã như vậy rồi, còn hỏi gì nữa... Dì muốn... Muốn cháu cắm vào a..."
Hạ thân Tô Hoàn lúc này ngứa ngáy vô cùng, không thể chờ thêm được nữa.
Nghe giọng điệu nũng nịu của Tô Hoàn, Hạ Phong Ngân liền nâng cặp đùi ngọc của nàng lên, thẳng tiến sâu vào một đạo của nàng, hôn
lên má nàng lẩm bẩm nói: "Hoàn a di, bảo bối à, anh yêu em chết mất! Thật sự là quá sướиɠ đi mà, bím em vừa ấm vừa trơn, phê quá đi!"
"Ân! Phong Ngân tốt, hảo đệ đệ! Anh là tốt nhất! Hoàn a di cũng rất thoải mái! Nhanh thêm chút nữa!... Nhanh nữa. !"
Lúc này Tô Hoàn đã hoàn toàn quên đi trượng phu của mình, nữ nhi, gia đình, đắm chìm vào Hạ Phong Ngân đang chín cạn một sâu,
mãnh liệt vận động và chạm, Tô Hoàn xinh đẹp tuyệt sắc, đầy đặn dâʍ đãиɠ thẹn thùng đỏ bừng cả mặt, từng tiếng rên xấu hổ không tự chủ được nức nở nhè nhẹ. Nàng không dám ngẩng đầu lên, chỉ rúc hết khuôn mặt xinh đẹp chôn ở hõm vai của Hạ Phong Ngân, cặρ √υ' no đủ đáng yêu đầy đặn vυ' cũng dính sát vào ngực hắn, âʍ đa͙σ không ngừng truyền đến những xúc cảm đến từ côn ŧᏂịŧ, khiến cho Tô
Hoàn toàn thân run rẩy, đầu óc trống rỗng, chỉ biết liều mạng toàn lực nghênh hợp: "Ah... Ah... Không được... Ah... A di không chịu nổi...
Ah... Ah... Nóng quá... ư...ư... Sướиɠ muốn chết... A...Ah... Dì sắp sướиɠ chết rồi!"
Theo tiếng kêu kiều mị của Tô Hoàn, cái trym nóng bỏng của Hạ Phong Ngân đã đưa nàng lên đến đỉnh, buộc chặt thân thể mềm mại,
dâʍ ɖị©ɧ giàn giụa ướt đẫm.
Hạ Phong Ngân cúi đầu nhìn thấy, chỉ thấy Tô Hoàn tinh mâu nửa mở nửa khép, má đào thẹn thùng đỏ ửng đỏ cùng với nét hồng hào
sau một hồi kịch liệt giao hoan, đẹp như nữ thần tuyệt sắc thanh khiết, một bộ dạng mê người dục xuân tình đồ, thân thể ngọc bạch xui lơ ở trên ghế sa lon, ngược lại càng toát ra một loại vẻ đẹp ôn nhu kiều my thành thục.
Bàn tay trắng nõn nà trong vắt, bờ vai ôn nhu uyển chuyện, cơ thể ngọc ngà đẫy đà no đủ, sáng loáng như ngọc, đường cong thon dài
tao nhã. Làm người ta chú ý nhất, chính là một ngọn núi đồi trắng như tuyết đứng thẳng hiên ngang trước ngực, nhũ phong l*иg lộng
run rẩy, trong suốt vừa tầm, no đủ ngon lành, kiên đỉnh cao ngất, tạo nên nét đẹp chỉ có ở một mỹ nữ tuyệt sắc hòa cùng với thành thục mỹ phụ mới mang lại mị lực kinh người như vậy! Hạ Phong Ngân rốt cuộc không kềm chế được nữa, đưa miệng ngậm chặt lấy một bên vυ' trắng, điên cuồng liếʍ mυ'ŧ, đồng thời trên tay nắm lấy một bên tận tình xoa bóp vỗ về chơi đùa. Tô Hoàn nguyên lai đang nhắm chặt
đôi mắt lúc này lại không tự chủ được he hé ra, có nét phá lệ quyến rũ cùng với kiều diễm, hô hấp bình tĩnh sau cao trào cũng dần trở nên dồn dập, cặρ √υ' đầy đặn cao ngất không ngừng bị Hạ Phong Ngân bú ɭϊếʍ xoa nắn, khiến cho ở cửa động bím non mềm mại, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt cuồn cuộn trào ra, Hạ Phong Ngân bị hình ảnh tuyệt vời đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ánh mắt như phát ra lửa: "Hoàn a di giỏi quá, người quá đẹp, là thục phụ xinh đẹp nhất!"
"Ư... Ư... Phong Ngân... Dù không chịu được nữa...ư...ư... Thật thoải mái a!... Ta muốn thành tiên... ư...ư..!"
"Phong Ngân... Thoải mái quá... Ah... A di vẫn muốn... Nhanh đ- a di đi... ư... ư...!"
Quả nhiên không sai, du͙© vọиɠ của thuc phụ là cường thịnh nhất, Hạ Phong Ngân đãng cười một tiếng, ôm lấy Tô Hoàn, đem vưu vật
tuyệt sắc thiên kiều bá mị đang trần như nhộng này gắt gao đè dưới thần, hai tay tách cặp đùi ngọc thon dài tuyệt đẹp ra, cũng không
khống chế mình được nữa, từ nay đến giờ vẫn chưa được phát tiết, liền nhắm thẳng lỗ -n của nàng ấn xuống: "Hảo a di! Ta vào rồi!
Ah... Thật chặt... Ẩm ướt ghê... Thật là trơn... Ấm áp quá... hôm nay ta muốn đâm chết Hoàn a di... đ- chết da^ʍ phụ nhà ngươi a!"
Hạ Phong Ngân tiến thật sâu vào bím nhỏ ẩm ướt của Tô Hoàn cuồng loạn trừu động.
Tô Hoàn híp đôi mắt đẹp, nhìn tiểu nam hài nhỏ hơn mình mười mấy tuổi đang không ngừng vận động, từng đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt
không ngừng lan ra toàn thân, khiến cho người ta hoa mắt choáng váng, nàng gấp rút thở gấp rêи ɾỉ, xấu hổ nức nở rêи ɾỉ: "Ah... n... n... n...Ah...Ah...Ah..."
"Ah... A di lại muốn ra...Ah... Ah... Thật là thoải mái... Ah... ah... Phong Ngân thật là lợi hại... Làm Hoàn a di phê quá... ư... ư... Đột sướиɠ
quá đi... ư... ư... "
Mỹ phụ Tô Hoàn quốc sắc thiên hương, mạo mỹ như tiên dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt của côn ŧᏂịŧ Hạ Phong Ngân, đầu óc lập tức trống
rỗng, đôi môi đỏ tươi non mềm mê người kiều my rêи ɾỉ không ngừng, rốt cục lại tiếp tục leo lêи đỉиɦ cao cực lạc của tình yêu nam nữ,
đây là lần lêи đỉиɦ thứ tư trong ngày rồi.
Mà đầu khấc của Hạ Phong Ngân sau khi được tưới tắm, cũng không thể khống chế được nữa, rống lớn một tiếng, cũng đạt tới cao trào, côn ŧᏂịŧ nhanh chóng thức một cú sâu thẳm trong định hoa tâm, tưới tác toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào thẳng tử ©υиɠ của nàng.